Bài thơ Vẹn nguyên ký ức tháng ba gợi lên cho chúng ta những kỷ niệm năm xưa. Đó là khi em mười ba tuổi và ta đã bên nhau những ngày tháng ấy. Và rồi mình khôn lớn và bên nhau như lời ước hẹn. Nhưng rồi em đi quên đi ký ức năm nào chỉ còn mình anh mãi nhớ nhung.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Em có nhớ khi em mười ba tuổi
Nơi quê nhà có hoa bưởi hoa xoan
Mình bên nhau ngày ấy thuở cơ hàn
Tuy vất vả nhưng chứa chan tình nghĩa
Có những chiều ta chăn trâu trộm mía
Cho em nhiều em nói khẽ cám ơn
Tháng ngày trôi khi mình đã lớn khôn
Biết làm duyên em biết hờn biết dỗi
Hoa bưởi trắng anh hái đưa em gội
Mái tóc hương thầm chiều tối bên nhau
Đêm tháng ba ta ngồi cạnh chân cầu
Tựa vai anh em cúi đầu bẽn lẽn
Mãi yêu nhau hai ta cùng ước hẹn
Mai ngày đây mình nâng chén giao bôi
Em ra đi như dòng nước cuốn trôi
Vui duyên mới nơi chân trời viễn xứ
Anh về đây vẫn không quên chuyện cũ
Bao năm rồi tưởng quá khứ lùi xa
Trong tim vẹn nguyên ký ức tháng ba
Hoa xoan tím nơi quê nhà ngày ấy.
Trên đây là Bài thơ Vẹn nguyên ký ức tháng ba mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Qua bài thơ này bạn có thể cảm nhận được những dấu yêu một thời. Để rồi bây giờ cũng chỉ còn là những hoài niệm. Tuy nhiên anh mãi không quên những câu chuyện cũ ấy nó vẫn mãi vẹn nguyên.