Bài thơ Vũ Điệu Tây Nguyên gợi lại cho chúng ta về những suy tư về mảnh đất nơi con người ta đã lớn lên. Với bài thơ này ta có thể hiểu được hình ảnh của con người và mảnh đất Tây Nguyên trong từng nếp suy nghĩ.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Anh lại lên với nắng gió Tây Nguyên
Thưởng thức rượu cần Y Miên nồng ấm
Men rượu cần hay nụ cười tươi thắm
Gặp em lần đầu mới ngắm đã say
Gió cao nguyên làm mái tóc em bay
Bông hoa dã quỳ vàng lay phố núi
Ly cà phê đen hương thơm đắm đuối
Thành phố lên đèn cuối buổi chiều đông
Vũ điệu xoang em bước dưới lửa hồng
Em say mê theo tiếng cồng rộn rã
Ánh mắt chung chiêng gợi tình bản ngã
Anh đã say rồi nghiêng ngả Buôn Mê
Tây Nguyên hoang sơ anh quên cả đường về
Có phải vì hương cà phê quyến rũ
Hay điệu múa em cuồng say vần vũ
Anh mang theo về giấc ngủ không yên
Chia tay em bông hoa núi dịu hiền
Bông hoa hoang dã của miền sơn cước
Mơ một ngày cùng sánh vai ta bước
Giữa dòng đời ta đi ngược về xuôi
Trên đây là Bài thơ Vũ Điệu Tây Nguyên mà chúng tôi giới thiệu với bạn. Thông qua bài thơ này bạn có thể hiểu được hình ảnh và cảm nhận về cuộc sống và con người nơi Tây Nguyên. Để rồi đó vẫn mãi là những ký ức ngọt ngào trong lòng mỗi người.