Bài thơ Yêu là khổ được nhà thơ Dương Hoàng than thở rằng “Mới vừa bước vào đường yêu đã khổ”, dù biết nhưng chính tác giả cũng biết rằng “nhưng lỡ rồi”. Vâng lỡ yêu rồi nên “khổ cũng vẫn yêu”.
Bài thơ YÊU LÀ KHỔ
Tác giả: Dương Hoàng
Ai dám bảo tình yêu là vô hạn
Riêng ta thì thấy buồn chán mà thôi
Như dòng sông cứ hết lở lại bồi
Luôn mệt mỏi giữa dòng trôi khổ lụy
Ai lại bảo tình yêu là tinh túy
Riêng ta thì chỉ tích lũy đắng cay
Cứ miên man chờ đợi hết tháng ngày
Có nhiều lúc mượn men say làm bạn
Chắc có lẽ mình ta là buồn chán
Bởi tình yêu chẳng lãng mạn như lời
Nên ta thường thấy hụt hẫng chơi vơi
Rồi thầm trách sao đời nhiều ái nộ
Mới vừa bước vào đường yêu đã khổ
Nhưng lỡ rồi giờ biết đổ thừa ai
Đành chịu thôi kiềm nén tiếng thở dài
Giờ có trách thì nguôi ngoai sao được
Thôi đã lỡ thì ta đành phải bước
Đau nhiều rồi thêm vết xước chẳng sao
Để từng đêm cho dạ nẫu ruột bào
Ta chỉ biết nhìn trời cao than thở.
D H