Bài thơ Yêu nhau từ độ nào của Nguyễn Đình Huân viết về những rung động của tuổi đầu đời. Đó là khi anh bước vào lặng lẽ làm lòng em chợt rung lên nhẹ nhẹ. Từ đó làm em bối rối khôn nguôi. Nhưng rồi anh cũng cất bước đi để lại mình em với bao tiếc nuối muộn màng.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Đâu có biết yêu nhau tự độ nào
Không gõ cửa anh bước vào lặng lẽ
Tâm hồn em chợt rung lên nhè nhẹ
Trái tim dại khờ nhỏ bé chơi vơi
Anh chỉ nhìn em không nói một lời
Miệng cười tươi cho đất trời nghiêng ngả
Em bối rối ngây người như tượng đá
Bẽn lẽn cúi đầu hai má hồng tươi
Anh nhớ không khi cái thuở đôi mươi
Mình bên nhau luôn nói cười vui vẻ
Hai trái tim yêu nồng nàn mạnh mẽ
Tay trong tay luôn tươi trẻ yêu đời
Ta yêu nhau đã hứa mãi không rời
Cùng nhau đi tới chân trời góc bể
Nhưng thương thay cho tình đời nhân thế
Ai thay lòng ai đổ lệ buồn đau
Anh đã ra đi bỏ lại phía sau
Mối tình ngày xưa nát nhàu héo úa
Trái tim cô đơn lạnh lùng khép cửa
Em hoá đá rồi tắt lửa tàn tro
Trên đây là Bài thơ Yêu nhau từ độ nào mà chúng tôi muốn chia sẻ và giới thiệu với bạn. Thông qua bài thơ này bạn có thể cảm nhận sâu sắc được những suy tư về tình yêu ban đầu. Nó đầy ngọt ngào và những phút thẹn thùng. Tuy nhiên đó cũng là khi tình mình đau đớn khi cách xa nhau.