Nhà Thơ Nổi Tiếng

Bùi Minh Trí – Chùm Thơ Nổi Tiếng Đi Cùng Năm Tháng (Phần 3)

Với ngôn ngữ nhẹ nhàng, vẻ đẹp của quê hương, đất nước, của con người được khắc họa rõ nét trong thơ Bùi Minh Trí. Đây là nhà thơ có tên tuổi trong làng văn nghệ hiện nay, được nhiều người biết đến với những chùm thơ hay, tạo dấu ấn riêng trong lòng độc giả. Mời bạn tham khảo thêm những vần thơ dưới đây của nhà giáo, nhà thơ Hải Dương nhé.

Nội Dung

Hạnh phúc không chỉ tìm nơi điểm cuối
Lẩn quất đâu đây mỗi chặng đường
Mảnh đời chênh chao ghép thành cuộc sống
Như đèn cù, toan tính ngổn ngang

Quá nửa đời trải bao cơn khói lửa
Trời cao xa, đất rộng miên man
Từng góc khuất cuộc đời trang sách mở
Ta níu vào niềm hạnh phúc con con

Sương mù tan pha hồn vào nỗi nhớ
Khúc nhạc chiều lay động bến bờ xa
Mưa ướt lòng đêm trải dài trên phố
Cánh thời gian chở hạnh phúc đi qua

Chiều thu vàng dẫn ta vào bảng lảng
Tiếng lá bay mỏng cả vầng trăng
Sự im lặng mang lại niềm kính nể
Là thước đo nguồn giầu có nội tâm.

Anh lên đường, bàn tay em nắm chặt
Lời hứa buổi chia ly: “Tan giặc anh về
Anh sẽ cùng em vui bước đường quê
Cho mồng tơi quanh giàn tre leo quấn

Hương bưởi đê mê, nước đun em tắm
Mái tranh chiều quyện khói lam bay
Trăng bên thềm, ru em giấc say
Em có anh, đêm khuya nồng ấm”…

Lời anh nâng em lên những ngày xa vắng
Những chiều hoang nắng, bóng tre xanh
Như nụ trên cành, trái tim đắm tình anh
Đợi anh về hoa xuân mới nở

Em đứng đợi hoài mòn lối đi bên ngõ
Chiến tranh qua rồi sao anh chẳng trở về?
Lời ru em cay đắng dọc triền đê
Héo cả tình quê, sầu lên cây cỏ.

Màn đêm sao lấp lánh
Dâng vòm trời lên cao
Theo con đường hò hẹn
Chúng mình tìm gặp nhau

Ngực em hoa chúm nụ
Môi em thơm ngọt ngào
Hàng mi cong như mộng
Má thắm tựa cánh đào

Vòng tay ôm xiết chặt
Hồn đắm đuối si mê
Màn đêm sao lấp lánh
Trái tim quên đường về…

Thu vàng ký ức còn vương
Bảng đen, phấn trắng, giảng đường nao nao
Nết người, nét chữ thanh cao
Hành trang nâng bước em vào tương lai

Nỗi niềm biết sẻ cùng ai
Chảy muôn dòng mực, miệt mài đèn song
Thông xanh vờn gió trăng trong
Bút nghiên một gánh, cây lồng bóng sân

Dù cho biến hóa chân thân
Đò ngang cập bến, đường trần thảnh thơi
Tinh hoa kiến thức của đời
Ta xâu chuỗi lại trao người bước sau

Nghề cao thấu hiểu lòng nhau
Giảng đường tô điểm sắc màu nắng tươi
Nỗi buồn ta thả lên trời
Niềm vui san sẻ cho người thân thương

Sóng vàng lớp lớp nêu gương
Nghĩa tình tụ lại mái trường vang danh
Đầu sương bên mái đầu xanh
Nghề Thầy giữ mãi trong lành ngát hương

Cánh buồm mỏi mệt
Bão trời hay bão lòng ta
Nhặt câu thơ rơi rụng
Xâu buồn năm tháng xa.

Tóc trắng, dòng xanh
Giữa hai chiều vô tận
Tiếc cái gì đã mất
Mơ huyễn hoặc xa vời

Cổ tích nào cũng sau lưng khép lại
Lo chi ngày mai mưa lành hay ngái
Hãy sống thật với mình
Mỗi ngày gặt một niềm tin.

Làng quê gốm sứ Bát Tràng
Dựng trên những gò đất trắng
Tạo nên thiên hình vạn trạng
Thương hiệu vượt qua đại dương

Lung linh sắc màu quê hương
Nét duyên tay em, bút vẽ
Ấm chén, lộc bình, chai lọ
Sống động lấp lánh màu men

Liền anh chững chạc the đen
Eo thon tứ thân Liền chị
Chú Hề, Chí Phèo, Thị Nở…
Than lửa tạo nên sắc vàng

Diễn tả Kinh Bắc hội làng
Chú Tễu chủ vui đêm hội
Sĩ tử, vua quan, múa rối
Tam Anh, Lã Bố kiêu hùng

Thổi hồn từ gió sông Hồng
Mạch đất tạo đường hoa gốm
Cỏ cây lá hoa cuộc sống
Bát tiên, phượng múa, rồng bay.

Vừa đất bằng bỗng biển xanh lộng gió
Tiễn anh đi con sóng vỗ thân tầu
Tuổi trẻ biết thế nào là chớp bể
Lời mẹ ru cánh võng thức canh thâu

Đảo nhỏ xa mang sắc màu của lính
Tiếng gà khuya gợi nỗi nhớ quê hương
Thiếu nước ngọt và màu xanh rau lá
Đảo như thuyền vật vã những cô đơn

Gửi lời ca đón anh vào ngày nắng
Hơi ấm tình em trong những cánh thư
Hạt giống rau anh đã trồng xanh luống
Giàn bí bầu che tươi mát đảo xa

Biển trong vắt như tâm hồn người lính
Súng khoác vai dáng đứng thế phong ba
Nhắn gửi cả tình quê lên cánh sóng
Trọn lòng tin Đất Mẹ, vạn trùng xa

Niềm thương nhớ hướng Trường Sa quần đảo
Ánh mắt em như nắng mới, trời trong
Giữa cô quạnh sóng ru tình thuỷ thủ
Bình yên về giữa con mắt bão dông…

Sớm nay làn gió mỏng
Thu đi nghe rất trong
Hà Nội xao xuyến lòng
Hoa cúc vàng rưng rức

Già nhớ về ký ức
Tháng Tám rợp cờ bay
Trẻ nhớ sương quyện mây
Ngày đầu thu đi học

Bước đường đời khó nhọc
Đạn bom và hoà bình
Thủ đô ta chuyển mình
Mùa thu về vẫy gọi

Thơm hương mùa cốm mới
Mùa nếp cái hoa vàng
Dải lụa đỏ mênh mang
Cầu Long Biên soi bóng

Áo em bay sóng sánh
Khách mê mẩn dõi trông
Nón nghiêng rạng má hồng
Liễu Hồ Gươm chải tóc

Mắt thu ủ bí mật
Hoa sữa cửa sổ mềm
Trăng toả mát bên thềm
Ngó uyên ương mơ ngủ.

Mây bàng bạc sang thu
Khao khát quá heo may về trước ngõ
Lặng chờ nghe rao ngọt Cốm Vòng

Sương mai tan,
đường nắng nhạt trời trong
Em gánh cốm chở thu vào phố
Hạt cốm xanh lá sen ấp ủ

Cốm thơm mềm thu về theo gió
Đôi vai thon hương đồng, hương lúa
Tóc em bay gót sen ngõ nhỏ
Cho lòng ai xao xuyến Thăng Long…

Khúc tráng ca còn vang mãi ngàn năm
Nơi Thành Cổ giành giật từng tấc đất
Xương máu các anh quyện vào gạch nát
Thấm vào thân cây loang lổ căm hờn

Vượt Thạch Hãn dưới bão đạn mưa bom
Nước sông xanh biến thành dòng máu đỏ
Đi khẽ thôi, anh em còn nằm đó
Dưới cỏ lau nghe xao xác canh khuya…

Trước trận đánh lời tâm sự sẻ chia
Tuổi hai mươi biết ai còn, ai mất
Chỉ biết rằng đất này là Tổ quốc
Phải giữ gìn như khúc ruột của ta

Muôn ngọn nến thắp sáng một vùng quê
Ngôi mộ chung dưới hương trầm man mác
Sóng sông cuộn hay sóng lòng dào dạt
Ánh trăng khuya cũng thay đổi sắc màu…

Ta trèo lên nghìn bậc thời gian
tìm về nguồn cội Tổ tiên
Say ngắm vua Hùng khai sơn phá thạch
mở nuớc Nam ta Hồng Lạc bốn nghìn năm.

Kìa Tây thổ, Tản Lô hiển linh
Dấu tích lưu danh Nghĩa Lĩnh
Mắt dõi mái cong trăng sáng
Tim yêu Bách Việt cõi riêng

Ba sông hợp lại, núi sáng linh thiêng
Mười tám đời truyền,vạn năm hương hỏa
Lạc Long Quân Cha Rồng Quốc Tổ
Mẹ Tiên Tổ mẫu Âu Cơ

Từ bọc trăm con lớn lên mở mang cõi bờ
Gươm mài đá núi, đất nước hào hoa hưng thịnh
Văn hiến rỡ ràng, sơn hà trời định
Truyền mãi vạn đời mỹ tục thuần phong

Bánh chưng đất vuông, bánh dày trời tròn
Phong Châu giăng giăng điệp trùng mây nước
Khát vọng bao đời, thế hình Đại Việt
Thơm sữa mẹ ru, chấp chới cánh cò

Muôn dòng hòa biển Đông thỏa giấc mơ
Rặng tre xanh, cánh đồng xanh bát ngát
Tất cả sáng lòng ta tình yêu Tổ quốc
Vạn thuở dâng hương, muôn nẻo nước non nhà…

Lần đầu tiên thấy toàn thân rúng động
Khi kết trong mình giọt máu là con
Từ bào thai con dần dần lớn lên
Được làm mẹ, vui tháng ngày “mang nặng”

Con khóc oà chào đời nhìn ánh sáng
“Đau” qua rồi, mẹ như sống trong mơ
Dòng sữa ngọt ngào chiu chắt con thơ
Bao ân tình câu hát ru thắm đượm

Câu chuyện “ê, a”, nựng con hôm sớm
Mẹ âu lo con trái nắng trở trời
Từng mũi kim đếm những đêm dài
Đan áo cho con đón mùa đông giá rét

Cùng cha tảo tần, lo cho con ăn học
Áo mẹ bạc sờn đời con lớn khôn
Ánh sáng tương lai mẹ mở cho con
Trải mọi đắng cay chẳng mong đền đáp.

Về thăm Làng Cổ Đường Lâm
Văn minh lúa nước thì thầm nét duyên
Ở đời có chí thì nên
Mạch nguồn tiên tổ nối liền hôm nay

Dù cho thời thế đổi thay
Lung linh dòng chảy đêm ngày thân thương
Hai Vua dân quý dâng hương
Cành đa, ruộng mật, miếu đường quanh năm

Ngõ nghèo gợi nhớ xa xăm
Đá ong mưa nắng dãi dầm quản chi
Từ đây dấn bước ra đi
Tâm hồng náo nức, gan thi với đời

Nước trong mạch sống giếng khơi
Một vành trăng sáng cho người ngẩn ngơ
Ngắm hàng duối cổ xanh mơ
Mà như thấy cả hồn thơ đất lành…

Làng ta đó giống bao làng quê Việt
Bờ tre xanh, giếng nước, mái đình cong
Có thể khác ở cái nghèo cay nghiệt
Theo ta hoài với đồng trắng, nước trong

Ruộng bạc màu dưới bão dông, nắng cháy
Hứng phù sa, cha đắp đập khơi dòng
Đồng buốt giá, mẹ khom lưng cấy hái
Vắt mồ hôi cho cây lúa trổ bông

Con đê dài ôm trong lòng xứ sở
Thao thức chợ phiên, tíu tít gánh gồng
Qua chợ Mũa, đến chợ Bùi, chợ Gọc
Đời cứ chìm trong cực nhọc long đong

Lớp lớp thanh xuân lên đường đánh giặc
Phụ nữ quê ta bám đất tảo tần
Dãy cau nhà vẫn hiên ngang thẳng tắp
Kể ta nghe chuyện cổ tich giữ làng

Cổng Bến xưa soi bóng sông xanh biếc
Thả chòm râu quệt nước gốc si già
Bạn bè tôi thuở ấu thơ tắm mát
Nay gặp nhau, “lên chức“ ông, bà

Nỗi khổ xưa lùi xa theo năm tháng
Nước chuyển mình,làng xóm cũng đổi thay
Đêm hội làng trời treo vầng trăng sáng
Sao tụ về báo vượng khí tương lai.…

Thoảng hơi lạnh trời báo hiệu Lập đông
Trổ nét buồn trên cỏ cây gầy guộc
Khóm cúc vàng hương thơm còn đượm ướt
Gió nhẹ rung nghe thánh thót dây đàn

Ta ngờ mình cứ để nỗi đa mang
Thương lá hoa, lo cho chùm khế rụng
Thương trẻ thơ chực cơm thừa để sống
Thương chân ai chiều se sắt sân ga

Con đường chen giữa hoa dại bao la
Gió bấc về gọi sương mù giăng lối
Qua đêm thâu lá lìa cành rất vội
Để cho cây thờ thẫn nỗi tiếc thương

Giữa biển khơi thuyền chài gió vất vương
Anh lính trẻ đứng canh ngoài đảo vắng
Kẻ thù đang rập rình trời chưa rạng
Tâm tư nào biển dậy sóng chát chua

Chở nắng mưa trời đếm những nghịch mùa
Thắp trong tâm lửa xua đi sương lạnh
Thế núi sông lằng sâu bao trải nghiệm
Vinh nhục đời vương vấn khúc thông reo.

Sau chùm thơ nổi tiếng đi cùng năm tháng (phần 2) thì đây chính là những áng thơ hay, mang lại cho bạn niềm yêu thích miền quê hương, đất nước. Chúng tôi luôn đồng hành cùng các bạn, chúc các bạn có những giây phút thư giãn, thoải mái cùng những tập thơ trên. Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết trên đây!

Related posts

Nhà thơ Nguyễn Duy và tập thơ Mẹ và Em (1987) phần 2

admin

Trần Quý Cáp Và Những Bài Thơ Đi Cùng Năm Tháng

admin

Bài Thơ ” Độc Nhất Vô Nhị” Của Cao Xuân Huy

admin

Leave a Comment