Thơ Hay

Cảm nhận ý nghĩa sâu sắc qua những vần thơ cuộc sống nghèo vang danh

Những bài thơ về cuộc sống nghèo lấy đi được nhiều cảm xúc và sự đồng cảm mạnh mẽ từ bạn đọc. Với xã hội hiện đại đồng tiền chi phối tất cả mọi hoạt động trong cuộc sống và áp lực đồng tiền khiến chúng ta luôn mệt mỏi và gục ngã. Một cuộc sống nghèo là điều mà không ai mong muốn nhưng nếu các bạn đang trong tình trạng này thì cũng đường buồn hãy cố gắng rồi từ từ sẽ ổn hơn thôi. Nào! Mình cùng nhau cảm nhận và theo dõi nhé!

Nội Dung

Những bài thơ về cuộc sống nghèo sẽ là một nơi lý tưởng để các bạn có thể bày tỏ những nỗi buồn thầm kín của mình. Chúng tôi hy vọng sẽ lạc quan mà cố gắng đến cùng nhé! Cùng nhau theo dõi những bài thơ về cuộc sống ngay nào!

Người nghèo cuộc sống lang thang
Sống trong ống cống ổ hang qua ngày.
Nghèo nàn khổ sở lắm thay
Nhà không có ở tương lai mịt mù
Đêm đêm trằn trọc suy tư
Đời mình sao lại quá ư khốn cùng
Nhà giàu cuộc sống ung dung
Tiền bạc thừa mứa lung tung tiêu xài
Ăn trên ngồi trước lai rai
Lâu đài biệt thự không ai so kè
Xe hơi đời mới lấy le
Tiêu xài thoải mái không e ngại gì
Tiền Đô đồng Bảng thiếu chi
Người nghèo khổ bị khinh khi bao ngày
Sống chết thây kệ bọn bây
Vơ vét cho hết tháng ngày vui tươi
Ai ơi cũng kiếp con người
Số phận nghèo khổ bùi ngùi xót xa.

Khi cát bụi trở về nơi cát bụi
Giàu hay nghèo thì cũng vậy mà thôi
Một nấm mộ đứng ở giữa đất trời
To, bé thấp cao có nghĩa gì cơ chứ
Sao loài người cứ bon chen đủ thứ
Sớm tối quay cuồng đấu đá lẫn nhau
Kẻ nghèo khó mơ ước được sang giàu
Người đã có mơ thật nhiều hơn nữa
Vì tiền bạc quên hết tình hết nghĩa
Anh em một nhà chia bảy, xẻ ba
Kiện tụng ra toà đất đai tổ tiên ta
Lừa mẹ cha để tranh giành nhà cửa
Có kẻ vì tiền quên luôn mình nữa
Sống dối làm gian để trọn kiếp ngục tù
Khi trở về vĩnh viễn cõi thiên thu
Có gì đâu cũng hai bàn tay trắng
Sao không chọn con đường đi đầy nắng
Giàu hay nghèo nhưng nhịp bước thảnh thơi
Để trên môi luôn luôn nở nụ cười
Lòng nhân ái sẻ chia cùng nhân loại

Người Nghèo kể nhân nghĩa
Người Giàu nghe nhếch môi
Cùng trong một câu nói
Mỗi Người hiểu một nơi
Anh Nghèo tại số phận
Ta Giàu tài ta thôi
Bù thiếu anh kể Đức
Ta phù thịnh Tài đời
Buồn thay cho nhân thế
Giàu – nghèo tại số a?
Ta mong bình đẳng nhé
Cùng giàu cùng vui mà
Có ai cùng phán nốt
Người giàu phải nhờ đâu?
Không người nghèo bóc lột
Làm sao có kẻ giàu

Cái giàu nó cứ ở xa
Ngèo thì quanh quẩn như là bạn thân
Gian lan vất vả cũng gần
Đắng cay khổ cực lại cần có ta.
Cái giàu nó cứ ở xa
Chẳng thương cuộc sống phong ba bụi trần
Mon men ta tiến lại gần
Cái giàu lạnh lẽo chẳng cần có ta.
Ta về tự hỏi lại ta
Bao giờ ta bỏ được xa cái nghèo
Vì giàu ta cố chạy theo
Gian lan vất vả lại chèo ngáng chân,
Đắng cay khổ cực tiến gần,
Phong ba với cả bụi trần bảo nhau
Số nghèo chẳng thể giàu đâu
Cố công tìm kiếm thêm đau lòng mình !
Giận đời vô lí vô tình
Cớ chi lại chỉ có mình ta đau.
Nghèo rằng kẻ trước người sau
Nhiều năm gian khó hẳn đâu còn nghèo?

Trần gian gửi tạm đời thôi
Giàu nghèo do cũng kiếp trời sinh ra
Lúc chết đều có huyệt đào
Vùi ba tấc đất giống nhau thôi mà
Đang sống đừng có hơn thua
Cạnh tranh ích kỷ lọc lừa chi nhau
Lòng tham biết máy cho vừa
Tranh phần người khác cho mình phần hơn
Đói cho sạch rách cho thơm
Hơn giầu xảo trá lòng da tiểu nhân
Sống cho có phúc có phần
Hại nhau làm chuyện bất nhân là sầu
Sống cho có trước có sâu
Đừng vì tiền của quên tình nghĩa nha
Kiếp người cũng giống nhau mà
Đừng giầu mà lại coi khinh nghèo hèn
Nếu nghèo phận chớ hờn ghen
Người ta giàu có đừng làm hại chi
Ai ơi sống phải nghĩ suy

Giàu nghèo cũng thế mà thôi
Sống trên trần thế, chết rồi như nhau
Cùng chung một mảnh đất sâu
Nào ai thay đổi, nhiệm màu này không!
Nên sống, đừng thẹn với lòng
Giàu hay nghèo khó, giữ trong chữ tình
Với người, với bạn thân mình
Khong ghen,khong ghét, khong khinh kẻ thù
Cuộc đời là chốn trần tu
Giàu hay nghèo khó, chết vù là xong
Sống sao đừng thẹn với lòng
Giàu hay, nghèo khó, nhưng khong, hận đời!!!!

Nhà nàng đẹp tựa nhà tôi
Xây toàn bằng lá đêm ngồi ngắm sao
Gió vui hay lạc đường vào
Đêm về đom đóm lao chao sáng đèn
Điện dây trang trí nhện giăng
Tranh tường tổ mối thằn lằn tự trao
Quanh vườn hoa dại làm rào
Cửa không ổ khoá ra vào tự do
Nhà người sớm tối mãi lo
Trộm rình bắt cóc đủ trò thấy thương
Nhà luôn kín cổng cao tường
Kiến chui không lọt tương đương ngục tù
Cớ sao trộm cứ đeo bu
Đục tường phá cửa nhảy dù thật ngu
Nhà mình gió thổi vi vu
Cửa luôn rộng mở trộm mù hay sao
Trộm ơi hãy thử lần vào
Cho ta cảm giác thế nào giàu sang
Kiếp người ngắn tựa tày gang
Của nhiều quẩng trí đổ ngàn nổi lo
Còn ta dạ nhẹ gáy khò
Chỉ cần hai quả tim to khoét tường

Ai bày xuân đến thế này
Để cho ta phải đi cày như trâu
Một năm nào phải ít đâu
Chắc chiu , dành dụm chực chờ ngày xuân
Giàu , nghèo cũng phải diện chưng
Uống ăn tươm tất , vui xuân ba ngày
Nghỉ ngơi mặc sức tiêu xài
Một năm quần quật , ba ngày : túi … khô
Qua xuân rồi lại chạy sô
Cái vòng lẩn quẩn đưa vô đường … nghèo
Xưa nghèo thì rớt mồng tơi
Nay nghèo rớt … áo , thân phơi ra ngoài

Ông giầu ông chẳng cho ai?
Tôi nghèo cũng có xin ai bao giờ?
Ông giầu ông lắm nước cờ
Còn tôi chỉ một ước mơ “Đủ tiền”.
Ông giầu ông sắm phi thuyền
Còn tôi trời phú chân liền vu vi
Nhưng xin: đừng có khinh khi
Giầu nghèo khi “Tịch” vẫn đi ra đồng.
Cũng kèn, cũng trống , cũng cồng
Cũng người đưa tiễn, cũng nằm đất sâu?
Cuộc đời sống có bao lâu
Nên chăng ta hãy trao nhau nụ cười.
Tiếc chi một chút tình đời
Cho nhau để mãi tiếng cười vẹn nguyên
Đừng vì cậy: Thế, quyền, tiền
Mà đem gieo giắc buồn phiền cho nhau.
Vẹn tình, vẹn nghĩa trước sau
Để khi nhắm mắt không lau lệ buồn 

Ở xã hội này, sự phân biệt giàu nghèo trở nên rất lớn, bạn sẽ cảm nhận rõ ràng hơn qua những bài thơ giàu nghèo khiến ai cũng phải suy ngẫm ngay sau đây. Nếu bạn yêu thích những bài thơ về cuộc sống thì hãy theo dõi bài viết này nhé!

Phong trần gặp khổ cũng đành theo
Xã hội giàu sang có cảnh nghèo
Khổ cực,no lòng xem đã sướng
Cơ hàn,được bửa thấy mừng reo
Người đi dép cũ từng băng dặm
Kẻ bước giày tưa mãi vượt đèo
Thế sự bao giờ chung sở hữu
Ta bà sẽ hết nhọc nhằn đeo…

Ở đời ai sướng hơn ai?
Sóng gió cuộc đời ngày mai mới biết
Chỉ cần vô tư bước tiếp
Gian khó đẩy lùi mọi việc sẽ qua.
Bùn đen rồi cũng đơm hoa
Sau cơn giông bão sẽ là trời xanh
Giàu nghèo hai bữa cơm canh
Đêm về ôm giấc mộng xanh mơ màng.
Người nghèo khó, kẻ giàu sang
Xuôi tay nhắm mắt chẳng mang được gì
Thế nên đừng có nghĩ suy
Đừng nên toan tính làm chi cho sầu!
Ở đời sướng trước, khổ sau
Nghĩ sao cho nhẹ cái đầu là hơn
Giàu mà giấc ngủ chập chờn
Đêm nằm suy nghĩ thiệt hơn làm gì?
Nghèo mà chẳng phải nghĩ suy
Kê cao gối ngủ vậy thì ai hơn?
Mọi việc ta cứ giản đơn
Nghèo mà hạnh phúc, sướng hơn sang giàu.

Đẹp xấu giàu nghèo cũng do ta
Đẹp biết yêu thương đến muôn nhà
Đẹp biết mỉm cười trong suy nghĩ
Đẹp này đẹp mãi hơn hương hoa.
Xấu lúc tâm mình mãi kiêu sa
Xấu lúc mình sân nhảy nóc nhà
Xấu lúc nhìn người mắt liếc ngó
Xấu khi ganh tị với người ta.
Nghèo khi chạy mãi với trò chơi
Nghèo lúc ghét ganh thốt lắm lời
Nghèo khó khi mình không biết đủ
Nghèo tâm từ ái nghèo đời đời.
Giàu biết sớt chia cho mọi người
Giàu lòng từ ái giàu thảnh thơi
Giàu biết kiếm tiền trong lẽ chính
Giàu khi biết đủ giàu đời đời…!!!

Giàu nghèo cũng thế mà thôi
Quan trọng sống tốt để đời an vui
Bao năm vất vả ngược xuôi
Nhưng mà ta vẫn vui tươi yêu đời
Nhà giàu chưa hẳn đã vui
Lắm khi thấy ngậm ngùi đắng cay
Nhà nghèo vất vả cả ngày
Chỉ mong chỉ mong hạnh phúc chẳng thay đổi lòng
Nhà giàu tiền của chất chồng
Có khi tình cảm lại không thuận hòa
Nhà nghèo tiền kiếm chẳng ra
Nhưng mà tình cảm đậm đà yêu thương
Đời người kiếp sống vô thường
Sớm còn tối mất ai lường được đâu
Ở đời sống phải vì nhau
Ở đời sống phải đậm sâu nghĩa tình !!!!!

Không phải nói gì đâu nữa mình ơi!
Vòng tay yêu thương đã nói lên tất cả
Dù vợ chồng trải qua bao vất vả
Vẫn ngọt ngào, đằm thắm, yêu thương
Anh cũng đừng day dứt, vấn vương
Khi đi xa, em không người chăm sóc
Thì anh nhé, cuộc đời dù khó nhọc
Cũng không bao giờ nói tiếng chia xa
Anh nhớ không? Suốt những tháng năm qua
Bao khó khăn, bao ngọt bùi, cay đắng
Có khoảnh khắc đắm chìm vào khoảng lặng
Vẫn bên nhau dù vật đổi sao dời
Có đôi khi lòng cũng thấy chơi vơi
Nhẹ nhàng tìm bờ vai anh em tựa
Những lúc đó sao thấy lòng chan chứa
Anh là khoảng trời xanh mát em yêu!
Thì anh nhé! Mình đừng suy nghĩ nhiều
Vẫn mong anh sau mỗi chiều tan sở
Gia đình nhỏ, em và con mong nhớ
Luôn là khoảng trời hạnh phúc, bình yên !

Người nghèo cuộc sống lang thang
Sống trong ống cống ổ hang qua ngày.
Nghèo nàn khổ sở lắm thay
Nhà không có ở tương lai mịt mù
Đêm đêm trằn trọc suy tư
Đời mình sao lại quá ư khốn cùng
Nhà giàu cuộc sống ung dung
Tiền bạc thừa mứa lung tung tiêu xài
Ăn trên ngồi trước lai rai
Lâu đài biệt thự không ai so kè
Xe hơi đời mới lấy le
Tiêu xài thoải mái không e ngại gì
Tiền Đô đồng Bảng thiếu chi
Người nghèo khổ bị khinh khi bao ngày
Sống chết thây kệ bọn bây
Vơ vét cho hết tháng ngày vui tươi
Ai ơi cũng kiếp con người
Số phận nghèo khổ bùi ngùi xót xa.

Khi cát bụi trở về nơi cát bụi
Giàu hay nghèo thì cũng vậy mà thôi
Một nấm mộ đứng ở giữa đất trời
To, bé thấp cao có nghĩa gì cơ chứ
Sao loài người cứ bon chen đủ thứ
Sớm tối quay cuồng đấu đá lẫn nhau
Kẻ nghèo khó mơ ước được sang giàu
Người đã có mơ thật nhiều hơn nữa
Vì tiền bạc quên hết tình hết nghĩa
Anh em một nhà chia bảy, xẻ ba
Kiện tụng ra toà đất đai tổ tiên ta
Lừa mẹ cha để tranh giành nhà cửa
Có kẻ vì tiền quên luôn mình nữa
Sống dối làm gian để trọn kiếp ngục tù
Khi trở về vĩnh viễn cõi thiên thu
Có gì đâu cũng hai bàn tay trắng
Sao không chọn con đường đi đầy nắng
Giàu hay nghèo nhưng nhịp bước thảnh thơi
Để trên môi luôn luôn nở nụ cười
Lòng nhân ái sẻ chia cùng nhân loại

Trên đây chúng tôi đã dành tặng đến các bạn những bài thơ cuộc sống nghèo vang danh được nhiều người yêu thích. Cuộc sống này vốn dĩ không công bằng bởi vậy bạn nên chấp nhận hiện thực và cố gắng hướng về phía trước. Đồng hành cùng uct.edu.vn để theo dõi những bài viết hấp dẫn hơn nữa nhé! Thân Ái!

Related posts

Bài thơ Hãy nghe lời biển – Nhà thơ Dương Tuấn

admin

Bài thơ Nỗi Nhớ Giao Mùa – Nhà thơ Phú Sĩ

admin

Trường Sơn đông Trường Sơn tây (Phạm Tiến Duật) – Thôi thúc trái tim lên đường

admin

Leave a Comment