Thơ Hay

Chìm đắm trước những bài thơ đêm lạnh cô đơn buồn bã đặc sắc nhất

Những bài thơ đêm lạnh buồn bã chứa đựng nhiều cảm xúc luôn khiến cho chúng ta cảm thấy cô đơn lạnh lẽo. Đối với những ai đang mang trong lòng những thương tổn thì những cơn mưa như thấm vào tâm hồn khiến ta cảm thấy thật đau lòng và bế tắc trong cuộc sống. Những nỗi đau và sự hụt hẫng đang khiến trái tim bạn trở nên nhức nhối và bạn muốn tìm cho mình một người ở bên để chia sẻ. Để được như vậy, mời các bạn cùng uct.edu.vn khám phá những bài thơ ngắn đêm buồn này nhé!

Những bài thơ đêm lạnh buồn bã sâu sắc sẽ khiến tâm hồn bạn trở nên nhẹ nhàng và là động lực giúp bạn vượt qua những khó khăn thử thách trong cuộc sống. Tình yêu hay cuộc sống vẫn vậy luôn mang những màu sắc riêng mà bất cứ ai trong chúng ta cũng đều phải trải qua. Thay vì một mình chịu đựng chúng ta hãy biết cách chia sẻ cho những người xung quanh thông qua những bài thơ ngắn đêm buồn ngay dưới đây!

1. Chiều nay mưa đến bất ngờ.
Khiến cho lòng dạ thẫn thờ nhớ ai.
Hạt mưa thấm ướt mi dài.
Hay là lệ rớt miệt mài vì mong.
Lâu rồi chẳng có nắng trong.
Hôm nay mưa lại ghé hong nỗi sầu.
Người đi như nước qua cầu.
Bao giờ trở lại bến tàu năm xưa.
Nửa hồn tan tác theo mưa.
Nửa hồn còn lại vẫn chưa lối về.
Lạc vào trong cõi u mê.
Gọi tên ai đó mà tê tái lòng.

2. Không còn em để …mưa rơi
Không còn em để hong phơi nỗi buồn
Không em mưa chẳng về nguồn
Trần gian giữ lại … đêm buồn thiết tha
Không em mặc tháng ngày qua
Hạ tàn thu gọi mùa xa cuối trời
Không em mặc gió kêu vời
Lời thương lời nhớ bên đời phong sương….
Mãi tìm nhau chút vấn vương
Không em còn nửa chiều nương lá sầu
Nắng mưa chừng đã phai màu
Lần tay góp lại ban đầu thế nhân
Chút đông xa muốn về trần
Thôi thì ta vẽ một lần bước ngoan

3. Bởi mưa chiều lỗi hẹn phải không anh
Trách làm chi chẳng lành con tim vỡ
Cơn gió thoảng cũng đượm buồn than thở
Nhuốm ưu tư nên mây cũng giăng mờ
Có thương tình nơi quán nhỏ đợi chờ
Mưa ơi hãy thôi rơi từng giọt nhớ
Nơi xa ấy có người đang bước vội
Ướt lệ lòng lạnh lẽo giữa dòng trôi
Hãy chạnh lòng thương cho mảnh tình rơi
Còn hiu hắt giữa màn đêm mờ tối
Mưa có qua xin hãy đừng buồn thổi
Những nổi niềm ẩn khuất lối mưa sa
Người có buồn lỗi hẹn với người xa
Đừng trách mưa bởi đó là duyên phận
Mưa cũng thương cho cuộc đời lận đận
Mưa cũng buồn bâng khuâng mãi người ơi.

4. Mưa lại về trên phố cũ ngày xưa
Nỗi nhớ em nói sao vừa đây nhỉ
Vẫn còn đó lời hẹn thề chung thủy
Nhưng bây giờ sao chỉ mỗi mình anh
Em đi rồi con phố cũ buồn tanh
Biết tìm đâu bóng hình ngày xưa đó
Đã bao mùa mưa về nơi phố nhỏ
Anh chạnh lòng mà mắt đỏ môi cay
Chắc bây giờ em hạnh phúc bên ai
Nên đâu còn nhớ những ngày mưa đổ
Mộng chung đôi giờ thay bằng đau khổ
Trái tim buồn cũng loan lỗ tái tê
Con phố này anh vẫn bước lê thê
Nhưng vắng em lối đi về lạnh giá
Vì giọt mưa não nề rơi vội vã
Hay lệ trào mà ướt lã bờ vai.

5. Mưa tí tách mưa rơi tầm tã
Phải chăng Trời cũng nhả tơ vương
Khóc tình ta lắm đoạn trường
Yêu…sao chịu cảnh đau thương đôi đường
Mưa ơi hỡi má hồng đẫm lệ
Giọt đầy vơi như thể châu sa
Lối xưa giờ trãi nhiều hoa
Nhưng người nay đã đi xa thật rồi
Mưa hờ hững gợi khơi nỗi nhớ
Con đường đê bên lỡ bên bồi
Mênh mông một cõi mênh mông
Vẩn vơ…khắc khoải nặng lòng đa mang !
Mưa lạnh lẽo…mưa chan nước mắt
Mặn đôi môi… khao khát bờ vai
Men nồng ta mượn…tìm say
Ngẩn ngơ nếm phải men cay…tình sầu!

6. Đêm không ngủ, trở mình như thêu gối
Nhớ về ai, lòng thổn thức bồi hồi ?
Giọt mưa sầu, tí tách vẫn tuôn rơi
Gợi ta nhớ, ngày mưa trên phố vắng
kỷ niệm ấy, vấn vương niềm sầu lắng
Của đêm nào, trao mật đắng tình yêu
Đêm mưa xuân, trên gác vắng quạnh hiu
Hai con tim, trao yêu đương vụng dại
Mưa vẫn rơi, đếm giọt sầu hoang hoải
Xót đắng lòng, ôn lại chuyện năm xưa
Gác đơn côi, cuộc tình nồng hương lửa
Nào có ngờ, là vết cứa trong tim
Để đêm nay, trên phố vắng êm đềm
Hồi tưởng lại, một đêm mưa dĩ vãng
Của một thuở, trao men tình lãng mạng
Gác vắng này, uống mật ngọt yêu đương
Giờ còn đâu, khi tình rẽ đôi đường
Phương xa ấy, có nhớ về kỷ niệm ?
Thuở vào yêu, hương lửa tình ngọt lịm
Hay quên rồi…dìm chết đêm ái ân ?
Dĩ vãng xưa, từng là giấc mộng vàng
Còn đâu nữa, đã lỡ làng duyên phận
Để giờ đây, đành ôm sầu nuốt hận
Giấc mộng nào, thoáng đã vỡ tan nhanh
Mưa vẫn rơi, triền miên .. đêm giá lạnh
Giọt sầu buồn, cũng tan tạnh theo mưa.
Hạnh phúc kia, chỉ là giấc mộng thừa
Đêm mưa ấy…xin chôn vào dĩ vãng..

7. Mưa rơi tí tách bên thềm
Mưa như khúc nhạc êm đềm mê say
Mưa cho thắm mối duyên này
Mưa như vũ khúc ngất ngây lòng người
Mưa gợi ký ức đẹp tươi
Mưa dâng ngập cả một trời ước mơ
Mưa dồn mộng ước vào thơ
Mưa đem nỗi nhớ đến bờ yêu thương
Mưa như khúc nhạc miên trường
Mưa cho trắng xoá con đường bên Anh
Mưa là một giấc mộng lành
Mưa là khúc hát em, anh hòa cùng.

8. Khuya về em với mình em
Cộng thêm cái bóng thành đêm lạnh lùng
Đêm khuya nghe tiếng thạch sùng
Thương ai tắc lưỡi ngập ngừng trong đêm
Giờ đây chăn ấm gối êm
Bên người tình mới ai thèm nhớ ai
Mình em thức với đêm dài
Lệ rơi lã chã như ngoài trời mưa
Anh có còn nhớ ngày xưa
Khi yêu anh hứa đón đưa trọn đời
Giờ đây anh đã nuốt lời
Bỏ em ở lại chơi vơi một mình
Bạc như vôi ấy là tình
Người ta phụ bạc sao mình vẫn yêu
Bây giờ mình với cô liêu
Thân em sớm sớm chiều chiều cô đơn
Còn chi đâu nữa giận hờn
Còn chi đâu nữa thiệt hơn trong đời
Em ngồi đây đếm mưa rơi
Khi nào mưa tạnh cho vơi nỗi buồn.

9. Tí tách ngoài hiên mưa đã rơi
Đèn khuya hiu hắt đứng trông vời
Cô đơn chiếc bóng mờ hư ảnh
Lạnh lẽo thu mình trong gió tơi …
Mưa xé màn đêm … mưa lả lơi
Triền miên ru khúc nhạc chơi vơi
Mưa hòa giọt lệ chàng du đãng
Nhỏ chút buồn trôi lớp bụi đời …
Mưa đến đêm nay cũng vội vàng
Như lần hẹn trước buổi thu sang
Mưa hay nước mắt người cô phụ
Khóc cuộc tình đau kiếp lỡ làng …
Căn gác nằm yên nghe tiếng đêm
Lời mưa rả rích vọng bên thềm
Lê thê những nốt trầm khe khẽ
Lặng lẽ theo về nơi lãng quên …

10. Đêm tưng hửng… mưa rào mùa Hạ
Hạt mưa buồn trên lá ngu ngơ
Lắt lay khuấy động thời giờ
Âm thanh trầm lặng ngẩn ngơ tiếng lòng
Mưa não ruột long đong ngõ nhỏ
Trượt trên cành vò võ thở than
Vòng vo trỗi nhịp cung đàn
Lạc cung tan tác lan man chẳng dừng
Mưa đẫm lệ rưng rưng khoé mắt
Mưa trùng phùng góp nhặt nỗi đau
Mưa đêm…hắt hủi gợi sầu
Mưa tuôn…khắc khoải tìm câu hoạ vần.

11. Nửa đêm nghe tiếng mưa rơi
Tưởng như nghe tiếng đất trời giao duyên
Một mình thao thức trọn đêm
Hạt mưa tí tách ướt mềm tim em.
Ào ào gió rít ngoài thềm
Nghe mưa gõ nhịp triền miên mà buồn
Nghẹn ngào nước mắt em tuôn
Ướt đầm gối chiếc, lệ buồn nhớ anh.
Sáng nay mưa tạnh, trời xanh
Nhìn con chim hót trên cành líu lo
Một mình em nghĩ vẩn vơ
Nơi xa anh có đợi chờ tin em.
Có buồn thao thức trọn đêm
Có nghe mưa lạnh ngoài hiên gió lùa
Có thương em gái đợi chờ
Có mong xuân đến để về bên em.
Đừng cười em quá nhỏ nhen
Chỉ vì thương nhớ mà quên mọi người
Cho dù ai có chê cười
Thì em vẫn nhớ, thương người em yêu !

12. Mưa đêm ướt đẫm vần thơ
Bóng em thấp thoáng trong mơ ngỡ ngàng
Lỡ làng một mối tình thơ
Bơ vơ lạc bước để giờ nhớ thương
Vấn vương reo rắc hạt sầu
Ngày xưa ta lỡ gặp nhau làm gì
Mưa đêm rơi mãi làm chi
Cho trăng không tỏ đường đi ngày nào
Ngày xưa vào một đêm trăng
Mình cùng thề hẹn là rằng lên đôi
Bây giờ còn lại mình tôi
Trăng kia cũng trốn đi rồi trăng ơi
Đời em là một đóa hồng
Còn tôi số kiếp bềnh bồng mây trôi
Giờ thôi chẳng ước mơ gì
Mặc mưa hay nắng tôi đi một mình.

13. Mưa chi cho mắt lệ buồn
Mênh mang từng phiến nước tuôn lá sầu
Chao nghiêng bóng nắng qua cầu
Tóc mai vướng sợi giọt châu cuốn chiều
Mưa chi cho mộng liêu xiêu
Mây bay về núi gió trêu lá ngàn
Con đường trơ xác lá vàng
Màu sông vẩn đục đò ngang khó về
Mưa chi bóng tối lê thê
Biển buồn tím sẫm tứ bề mây giăng
Rơi rơi giọt nước lăng tăng
Cây buồn lã ngọn vết hằn thêm đau
Mưa chi sợi nhớ hoen màu
Lá rầu bóng ngã dàu dàu tóc mây
Nhạt nhòa ray rứt cỏ cây
Tay quen ngờ nghệch vơi đầy nước non
Mưa chi xóa vội vết son
Môi chưa tròn mộng héo hon nửa mùa
Chiều buồn bóng nắng già nua
Em buồn không nói sao rua cuối trời.

14. Nửa đêm chợt thấy mưa về
Trái tim thổn thức bốn bề bơ vơ
Lắng tai tích tắc đồng hồ
Bởi duyên lỡ phận giấc mơ cũng nhòa.
Non hồng búp nở thành hoa
Mưa buồn rải rác lòng ta cũng sầu
Đèn mờ đứng giữa đêm thâu
Muốn khoe hơi ấm, sắc màu là đây.
Lẩn trong ký ức tháng ngày
Tình đầu đã mấy vơi đầy nhớ thương
Buốt lòng, mưa gió tha hương
Mong manh khung cửa nhớ thương ai hoài.

15. Mưa chiều gió nhẹ mưa bay
Thổi vào nỗi nhớ người nay phương nào
Mưa buồn rắc giọt lao xao
Giọt thương giọt nhớ ngọt ngào tình ai
Mưa cho ướt đẫm gót hài
Cho dòng lệ thắm tóc mai ướt mềm
Mưa rơi từng hạt bên thềm
Bâng khuâng trong gió bướm tìm nhụy hoa
Mưa mùa rắc hạt xót xa
Mong manh kỷ niệm người qua không về
Đếm từng giọt lặng lê thê
Mưa trôi bóng xế não nề ánh trăng
Cuội nay thương nhớ chị Hằng
Như ta thương nhớ tình trăng năm nào
Mưa đừng gieo nỗi xuyến xao
Chim trời lẽ bóng nhớ nhau thêm sầu
Mưa đừng gieo rắc hạt ngâu
Để ta tìm lại duyên đầu mưa ơi!

16. Mưa ngoài trời …rả rích mãi khôn nguôi
Đêm thổn thức…hồn chơi vơi đến lạ
Cơn gió thổi ngang vội vã
Thủ thỉ bên tai ….anh đã quên sao ?
Tim quặn đau ..trông giây phút ngọt ngào !
Mình se sắt gửi trao nhau tất cả
Chỉ biết …trào dâng cõi dạ
Nỗi nhớ mong đầy …thương quá là thương.
Muốn bên em …ấp ủ giấc mơ hường
Gieo mộng đẹp …trên con đường ân ái
Anh vẫn chờ mong khắc khoải
Ta sẽ về chung …nơi lối hẹn hò
Em biết rằng …đêm nức nở lạnh co
Một chiếc bóng …cứ thập thò ẩn hiện
Hình dáng nàng thơ trìu mến
Tâm sự với ai …tìm kiếm làm gì ?

Những bài thơ đêm lạnh nhớ anh hấp dẫn và đầy ấn tượng luôn là điểm đến của những cô nàng xinh đẹp đang xa cách người yêu. Nỗi nhớ chính là biểu hiện cho một tình yêu đẹp và chân thành. Vào những đêm mưa gió, ta lại nhớ đến người yêu da diết mong được ở bên họ mọi lúc mọi nơi. Hãy cùng nhau cảm nhận những bài thơ ngắn đêm buồn ngay sau đây nhé!

– Bỗng dưng trời đổ cơn mưa
Tâm tư lắng đọng nhớ mùa mưa xưa
Buồn ơi biết mấy cho vừa
Ngoài trời mây xám song thưa gió lùa
Hắt hiu mấy giọt mưa thưa
Cũng làm rét mướt cũng vừa tái tê
Nỗi buồn vây kín não nề
Như bao nhiêu sợi lê thê ngập tràn
Vu vơ một chút lan man
Lòng như chùng xuống vô vàn mối tơ
Đâu còn gì để mộng mơ
Qua rồi kỷ niệm ngây thơ thuở nào
Bỗng dưng trời đổ mưa rào
Cho bao kỷ niệm dâng trào trong tim.

– Trời cuối hạ mây buồn xa tít
Bước vào thu em thích nhìn mưa
Thu xưa nay đã đến chưa
Lòng nghe xao xuyến như vừa hôm qua
Đời cứ ngỡ như là giấc mộng
Tình của mình cũng giống chiêm bao
Tình yêu sao quá ngọt ngào
Bao năm vẫn nhớ lời trao hôm nào
Giờ nhớ lại ngày nao gặp gỡ
Dưới cơn mưa bỡ ngỡ thẹn thùng
Phút đầu tiên thật ngượng ngùng
Tình trông như đã ngàn trùng cách xa
Mưa thu đến chiều tà như trút
Nhớ thu xưa không lúc nào quên
Kỷ niệm sao quá êm đềm
Tình vừa chợt đến bên thềm ngày mưa.

– Vừa trở giấc nghe tiếng mưa xối xả
Sấm vọng rền xé toác cả không trung
Tiếng nước reo nghe rõ thật não nùng
Mưa thu đấy sao chẳng rơi thánh thót
Cho thu về tình người thêm bùi ngọt
Giống thu xưa nắng ấm rộn chim ca
Cho cúc vàng thơm ngát sắc hương hoa
Giúp lứa đôi được mặn mà thương nhớ
Mưa mùa thu nhẹ bay như hoa nở
Cho tình nồng được cởi mở yêu thương
Ngắm phố xá nước ngập trắng hết đường
Thấy chạnh lòng người đón đưa con trẻ
Mùa thu ơi, sao mỗi năm một vẻ
Để lòng người cứ dằng xé đan xen
Mong ông trời cho mưa tạnh nắng lên
Để mùa thu rực thêm màu hoa sữa.

– Mưa thu lạnh cả khung trời
Đường xưa đếm bước mình tôi nặng sầu
Tiếc thời giang vội qua mau
Cho mùa thu chết lá sầu rụng rơi
Dưới mưa lặng ngắm xa vời
Thương về kỷ niệm một thời có nhau
Giọt buồn lặng lẽ tuôn trào
Như ngày đưa tiễn chiều nào thu mưa
Nhặt gôm ký ức xa vời
Ghép dòng tâm sự lòng tôi trao người.

– Chiều thu mưa vẫn cứ rơi
Giọt sa xuống đất giọt nơi lá vàng
Lá vàng cũng lại rụng rơi
Theo từng giọt nước buồn ơi là buồn
Mưa chiều từng giọt mãi tuôn
Cơn gió thu lạnh lòng buồn nhớ ai
Thu xưa tình lỡ chia hai
Thu nay xác lá vàng phai cuộc tình
Nhớ sao nhớ mãi bóng hình
Thẹn thùng e ấp khi mình gặp mưa
Đưa tay đón lấy giọt mưa
Lá vàng theo gió khẽ đùa tóc em
Anh cười gió muốn làm quen
Gửi tặng chiếc lá ý em thế nào
Em cười chẳng nói làm sao
Em sang sông cuối thu nao lá vàng
Để cho anh phải ngỡ ngàng
Trách thu rụng lá chiều sang thu vàng
Để cho ta phải mất nàng
Chiều thu mưa xuống lá vàng bay bay.

– Ngày thu thấy lá đổi màu
Heo may se lạnh mắt sầu ngóng ai
Xuân thì mau lắm tàn phai
Người đi xa vắng có hoài chốn xưa
Ngày thu trời cứ đổ mưa
Giọt dài giọt ngắn giọt vừa vừa tuôn
Trên đường một bóng cô đơn
Bước đi chầm chậm đường trơn một mình
Thu mà nắng chẳng lung linh
Bầu trời xám xịt, bình minh nhạt nhòa
Bao giờ u ám trôi qua
Ngày thu vàng nắng người xa lại về.

– Mưa về phủ giấc mơ hoang
Thương lòng cô phụ ngỡ ngàng vì duyên
Thả rơi một chút ưu phiền
Hòa trôi theo bọt bên miền cuồng phong.
Mưa trôi buông một cõi lòng
Cùng cơn mê hoặc giấc nồng vỡ tan
Bỗng sa ngấn lệ căng tràn
Tình du viễn xứ trăm ngàn rủi may.
Ghì lòng ôm nỗi đắng cay
Làn môi chợt ướt giữa ngày nắng thu
Lẽ đời thỏa trí mộng du
Qua bao bể khổ sầu tư một mình.
Bao giờ thôi hết nhục vinh
Cho tâm thanh thản bóng hình buông khơi
Để vui với giấc mơ đời
Làn mưa đêm vắng cũng rời xa đi.

Trên đây, chúng tôi đã chia sẻ đến các bạn những bài thơ đêm lạnh cô đơn sâu sắc khiến không ít bạn đọc phải suy ngẫm và chia sẻ mạnh mẽ. Cuộc sống này rất tàn nhẫn vì thế chúng ta phải biết cách đứng lên và đấu tranh từng chút một. Người ta thường bảo cái giá của trưởng thành chính là sự cô đơn. Vì thế ai trong chúng ta cũng đều phải trải qua cảm giác này. Hãy cùng nhau khám phá bài viết này nhé các bạn! Thân Ái!

Related posts

Tuyển tập thơ về Đà Lạt – thành phố mù sương đậm chất u buồn

admin

Bài thơ Giá của tình yêu – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Bài thơ Đàn Bà Đã Cũ hấp dẫn của Nồng Nàn Phố

admin

Leave a Comment