Kỉ niệm đáng nhớ nhất của bạn về người thầy, người cô giáo chủ nhiệm của mình là gì? Còn với tôi đó là kỉ niệm về người cô giáo chủ nhiệm luôn tận tụy luyện chữ đẹp cho tôi mỗi ngày. Những bài thơ về thầy cô giáo chủ nhiệm ngắn gọn nhưng vô cùng ý nghĩa sau đây là lời cảm ơn sâu sắc đến công ơn giáo dục của thầy cô chủ nhiệm, người thầy, người cô luôn hết mình vì các em học sinh thân yêu.
Cô à! đã 20 năm trôi qua rồi, nhưng những kỉ niệm về hai cô trò mình em vẫn nhớ như in. Đó là lần đầu tiên cô dạy em tập hát, tập đọc, tập viết. Cô luôn cố gắng, để em viết đúng, đọc đúng.. Cảm ơn cô, người cô chủ nhiệm yêu quý của chúng em.
Nội Dung
Khi phượng thắm sắc, rợp sân trường
Là lúc chia tay trò mến thương
Xa những “bạn nhỏ” cô yêu quý
Tình nghĩa Thầy trò càng vấn vương.
Cô nhớ mới chủ nhiệm lớp mình
Bạn nam, bạn nữ xinh thật xinh
Hồn nhiên, trong sáng, đáng yêu lắm
Nghe cô giảng bài, mắt long lanh.
Vẫn có vài bạn học còn lười,
Chưa lo học tập, còn mải chơi
Cô phải động viên, luôn nhắc nhở
Mong sao các con chóng nên người.
Mới đó mà đã qua một năm
Cả lớp hãy cố gắng siêng năng
Để thi tốt nghiệp kết quả tốt
Xứng danh trường Lương nhiều tài năng.
Các con: Niềm vui của cả nh�
Là niềm hạnh phúc của mẹ cha
Là niềm tự hào – Là vinh dự
Là đứa con yêu – Thế mới là…
Giờ phút chia tay sắp tới rồi
Trò nhỏ sẽ bay khắp muôn nơi
Cô chúc các con học thật giỏi
Kỷ niệm Thầy trò mãi khôn nguôi!
Có một miền đất rất xa
Nơi bàn tay cô để lại
Bàn tay ngọt ngào hoa trái
Thành phố trên trang sách em
Cô ngồi soạn bài đêm đêm
Lung linh ánh đèn tỏa sáng
Mỗi ngày đứng trên bục giảng
Dắt em từng bước vào đời
Xôn xao âm thanh đất trời
Trên bàn tay cô đã dắt
Bàn tay lặng thầm dìu dắt
Cho em cả một bầu trời.
Rời mái trường thân yêu
Bao năm rồi cô nhỉ?
Trong em luôn đọng lại
Lời dạy bảo của cô
Ngày ấy vào mùa thu
Bước chân em rộn rã…
Cô không lời từ giã
Xa trường tự lúc nào
Em ngỡ như chiêm bao
Cô về đâu, chẳng biết?
Vẫn vang lời tha thiết
Từ giọng cô dịu hiền
Thời gian bước triền miên
Cô chưa lần quay lại
Chúng em nhớ cô mãi
Mong thấy cô trở về
Lúc xưa cô vỗ về…
Nay chúng em khôn lớn
Ngày rời trường gần đến
Bao giờ gặp lại cô?!
Cô như người lái đò
Đi qua bao con sông
Cô dạy chúng em viết
Cô dạy chúng em đọc
Nhớ quá tiếng cô thầy
Nhớ những ngày đến lớp
Bao công lao của cô
Em vẫn luôn ghi nhớ
Giờ chúng em nên người
Cô ơi bao giờ gặp lại cô?
Thương cô mãi không quên.
Bao năm lên phố, xa làng
Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê
Nhớ bài tập đọc a ê
Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ
Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ
Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.
Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.
Tờ i nguệch ngoạc bút chì
Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề
Thương trường cũ, nhớ làng quê
Mơ sao được một ngày về thăm Cô!
Cô như người lái đò
Cô như người lái đò
Đi qua bao con sông
Cô dạy chúng em viết
Cô dạy chúng em đọc
Nhớ quá tiếng cô thầy
Nhớ những ngày đến lớp
Bao công lao của cô
Em vẫn luôn ghi nhớ
Giờ chúng em nên người
Cô ơi bao giờ gặp lại cô?
Thương cô mãi không quên.
Nhớ cô giáo trường làng cũ
Bao năm lên phố, xa làng
Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê
Nhớ bài tập đọc a ê
Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ
Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ
Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.
Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.
Tờ i nguệch ngoạc bút chì
Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề
Thương trường cũ, nhớ làng quê
Mơ sao được một ngày về thăm Cô!
Bao năm tháng, nay ta giật mình tỉnh giấc
Sắp qua rồi những tháng ngày thân thương
Những ngày vui của 1 thuở đến trường
Đang trôi dạt theo từng chòm mây trắng.
Con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắm
Cô dạy con từng nét chữ vần thơ
Cô đưa con gõ cánh cửa cuộc đời
Và duyên dáng của một người con gái.
Tâm hồn con, một nỗi buồn dài
Cô ôm ấp, xoa đầu khi con khóc
Vầng trán cô những vần nhăn se sắt
Âu yếm nhìn chúng con
Tuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiền
Vẫn ngỗ nghịch gọi cô là “trại chủ”
Và chúng con là những con cừu bé nhỏ
Cô chăn dắt trên đồng cỏ tri thức bao la
Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp qua
Con mới giật mình nhận ra một điều nho nhỏ
Một tình thương bao la và vô tận
Cô dành cả cho những con cừu nhỏ – chúng con.
Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chèo chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Bay lên tựa những cánh diều
Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên
Rời xa bến nước quên tên
Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười
Giọt sương rơi mặn bên đời
Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông
Mắt thầy mòn mỏi xa trông
Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian…
Nụ hoa hồng ngày xưa ấy
Còn rung rinh sắc thắm tươi 20-11 ngày năm ấy
Thầy tôi tuổi vừa đôi mươi
Cô tôi mặc áo dài trắng
Tóc xanh cài một nụ hồng
Ngỡ mùa xuân sang quá
Học trò ngơ ngẩn chờ trông…
Nụ hoa hồng ngày xưa ấy…
Xuân sang, thầy đã bốn mươi
Mái tóc chuyển màu bụi phấn
Nhành hoa cô có còn cài?
Nụ hoa hồng ngày xưa ấy…
Tà áo dài trắng nơi nao,
Thầy cô – những mùa quả ngọt
Em bỗng thành hoa lúc nào.
Những bài thơ về thầy cô giáo chủ nhiệm ngắn gọn nhưng vô cùng ý nghĩa do các em học sinh tự sáng tác gửi tặng, tri ân thầy cô giáo. Cùng chia sẻ với chúng tôi kỉ niệm đáng yêu nhất về người thầy chủ nhiệm, người cô chủ nhiệm của các bạn nào. Mỗi một kỉ niệm về thầy cô giáo mãi theo chúng ta suốt cuộc đời này. Những lời thầy chỉ bảo, những bài giảng của thầy mãi theo chúng em suốt cuộc đời này.