Nhà Thơ Nổi Tiếng

“Gửi Các Anh” (1954) Chế Lan Viên Đi Vào Lòng Người (P2)

Với ngôn ngữ giàu cảm xúc, Chế Lan Viên đã sáng tác tập thơ “Gửi Các Anh” nhẹ nhàng đi vào lòng người, chạm tới trái tim rung động của quý độc giả. Với chủ đề chiến tranh, cách mạng, tập thơ có giá trị hiện thực, sống mãi với thời gian. Gửi tiếp đến bạn phần 2 của tập thơ “Gửi Các Anh” để mọi người cùng chiêm nghiệm và sự khó khăn trên chiến trường nhé.

Nội Dung

Anh thấy rõ ngày mai
Ta về Hà Nội
Bát ngát mênh mang cờ ta đỏ chói
Chảy như sông dài
Pháo binh ta bắn chào thắng lợi
Nổ vang tiếng súng hòa bình
Những sư đoàn vừa ra lửa khói
Ngụy trang cành lá rung rinh

Anh thấy cả Bác Hồ
Gắn huân chương cho cán bộ
Gắn những chiếc hôn lên trên má nhỏ
Bầy chim hồi cư

Trụ sở Đảng ta cờ hồng mát rượi
Đẹp thay cờ hồng
Đồng chí Trường Chinh nụ cười tươi rói
Đảng vừa thành công

Anh thấy cả trong làng xa xóm nhỏ
Lúa thơm mùa vàng
Dân đắp rộng đường quốc lộ
Xây vôi tường nhà Ủy ban

Anh ngã xuống rồi
Nhưng anh thấy cả
Ngực đỏ một giòng máu ứa
Mắt nhắm ôm trọn tương lai

Dòng máu vinh quang của Đảng
Nóng ran chân thành
Máu tuổi thanh xuân màu hồng rạng sáng
Nhịp nồng đang nhanh
Mắt những chiến binh từng nhìn thắng trận
Hào quang trong ngươi
Mắt những đảng viên từng nhìn thấy Đảng
Sáng luôn một đời

Mắt đã ngủ yên
Máu chừng im lặng
Nhưng anh nhìn thấy cả rồi
Mắt đã ngủ yên
Máu chừng im lặng
Mắt anh còn trong mắt chúng tôi…

Anh thấy rõ ngày mai
Ta về Hà Nội
Bát ngát mênh mang cờ ta đỏ chói
Chảy như sông dài…
Pháo binh ta bắn mừng thắng lợi
Nổ vang Hòa Bình…

Gửi anh lại giữa rừng
Bốn bề núi dựng
Núi hiên ngang ngất trời vách đứng
Canh mồ cho anh

Anh hãy ngủ ỵên
Chúng tôi về đồng nội
Đơn vị phủ anh quốc kỳ đỏ chói
Chi bộ ghi thêm dấu Đảng búa liềm

Ngủ yên anh nhé
Rừng sâu “của” mình!
Tiếng nói “chân rừng và mặt bể”
Đất nước nơi nào không cha mẹ
Sống thác nơi nào không quang vinh
Bà mẹ đồng bằng có hỏi
“Ba, thằng Ba mô rồi?”
Sẽ kể: anh giờ hấp hối
Hai tay còn ghì bộc lôi
Nhớ lời anh dặn:
“Hy sinh đến cùng
Tất cả vì dân vì Đảng”
Thét to tên anh giữa trận
Thành lời xung phong

Ngủ yên anh nhé
Chúng tôi khởi hành
Tin chắc đồng chí nhé
Giết hết chúng để trả thù cho anh

Nhớ lấy để căm thù
Cắn răng mà nhớ mãi
Những thôn xóm yên lành
Mít ngọt và tiêu xanh
Cau vàng, cam đỏ trái
Mái nhà dân ấm khói
Trời nông thôn thanh bình
Biết bao nhiêu cơ nghiệp
Cha truyền con nối tiếp
Biết bao nhiêu cuộc đời
Ấm lạnh và khóc cười
Nước mắt với mồ hôi
Bỗng nhiên thành gió thổi
Bỗng nhiên thành lửa khói
Giặc đến trong một ngày
Bỗng nhiên thành tro bay…

Những buổi sáng giặc lùng
Súng, xe vây bốn mặt
Tàu giặc xoáy trên không
Cánh chết vù lưỡi sắt
Những em bé loã thân
Nát mình trong vuốt giặc
Tuổi trẻ thơ mười lăm
Máu đã hoà nước mắt
Đời trắng trong ố bầm…
Ai nhớ những thanh niên
Lòng mẹ cha hy vọng
Vàng ròng hay bạc đống
Mẹ cha say mắt nhìn
Hõm nay còn gia đình
Mặt cười bên nét mặt
Bữa cơm tròn vây quanh
Sáng ngày quân giặc bắt
Thịt lùa ra mặt trận
Mẻ cá trong trận lùng
Tay cùm then khóa sắt
Lưỡi lê dài thúc hông…

Ai nhớ những đồi trưa
Sim cằn và núi trọc
Mẹ bồng con tản cư
Vú nhay mòn tiếng khóc
Da cóc và xương rùa
Sốt rét vàng máu mặt
Lá sim không che người
Trái sim không cầm hơi
Mẹ đói con chết lả
Đá thiêu hơn mặt trời
Rồi bom rơi đạn nổ
Trời rền và đất phá
Tan người và nát đá
Đồi sim lầy máu tươi…

Ai nhớ những đồng vàng
Lúa thơm vừa độ chín
Ánh nước với màu rơm
Hương mùa bay bịn rịn
Áo vợ và cơm con
Việc nước làng thuế má
Cúng giỗ và quảy dơm
Trong một mùa đó cả
Rồi giặc đến giặc lùng
Ngút trời đồng bốc lửa…

Nhớ lấy để trả thù
Nhớ lấy đừng phút nguôi
Anh thức hay anh ngủ
Mang thù luôn bên người
Như mang súng mang gươm
Như đạn mang mồi lửa

Những đồng chí chúng ta
Ở ngoài muôn dặm thẳm
Dù trong hay ngoài Đảng
Mang tấm lòng cộng sản
Trong nước sôi và lửa nóng
Vẫn hướng về chúng ta…

Anh là đồng chí Trung Hoa
Buổi chiều qua sông Áp Lục
Đoàn dã chiến hành quân lên mặt Bắc
Gió lạnh tiếp sương dày
Lắm núi và nhiều mây
Vẫn tưởng đi về chiến trường miền Nam đất Việt
Ở đó đồng chí anh đang đổ huyết…

Anh là đồng chí đất Triều
Nửa đêm mưa tuyết lạnh
Run người nhai mẩu bánh
Chờ khuya sâu xung kích trại thù
Nhớ Kim tướng quân vã tưởng đến Bác Hồ
Trong thẳm tối mọc mặt trời ấm nóng
Giải phóng Triều Tiên! Việt Nam giải phóng…
Anh bỗng lao lên như thác vỡ bờ…
Thác máu anh hùng đỏ rực như hoa…

Những đồng chí chúng ta trên đất Pháp
Đời gian lao trong than khói máy dầu
Đời lầm than trong sóng gió bến tàu
Vợ đói con ốm đau
Mùa đông dài thiếu than và thiếu bánh
Ôi tấm lòng công nhân như điện mạnh
Các anh xông bão táp đi biểu tình…
Đả đảo chiến tranh
Ủng hộ Hồ Chí Minh…
Tiếng hô các anh dài vang trong gió rét
Tôi tưởng nghe trên chiến trường đất Việt…

Những đồng chí Liên Xô
Xưởng thợ hay đồng nho…
Các anh vừa ra khỏi máu
Vẫn bừng bừng chiến đấu
Cho Triều Tiên Việt Nam
Đổ mồ hôi trên máy, tăng giờ làm
Tiếp sức sống cho những miền khói lửa…
Mắt các anh là vì sao đỏ…
Trong đêm chúng tôi, chói dọi huy hoàng…
Những đồng chí chúng ta
Cần lao, chiến đấu
Trong mặt trời trong lửa máu
Mang cách mạng trong người
Như chiến sĩ mang bộc lôi
Nổ vỡ thành trì quân giặc
Đồng chí chúng ta cốt sắt
Da trắng với da đen
Da đỏ với da vàng
Vẫn quay mặt về hướng Việt
Các anh hướng về chúng tôi
Các anh thổi những trận gió dài
Vào ngọn lửa chúng tôi bừng chiến đấu…
Chúng tôi gió, có các anh thành bão
Là cây, bỗng dậy nên rừng
Là công nông, nay là những anh hùng
Chúng tôi có Đảng
Có quốc tề chói ngời bao la biển sáng
Có Liên Xô dũng cảm
Có các anh
Ta lên đỉnh cuộc đời
Lên, đi lên
Ta chiếm cả mặt trời
Mang chủ nghĩa Mác, Lê-nin đi chiến thắng

Đồng chí Staline mất rồi
Đồng chí Staline đã mất
Tin dữ truyền đi, nỗi đau xé cắt
Vạt áo nhân dân thấm đầy nước mắt
Dao đâm qua triệu triệu tim người…

Nhớ bài thơ Nơ-ruy-đa cũ
Ca ngợi đêm khuya phòng điện Krem-lanh
Vời vợi bóng đèn sáng tỏ
Có một người đêm khuya không ngủ
Thức canh cho thế giới hòa bình
Đồng chí Staline ta đó
Staline nay không còn nữa
Vắng vẻ dáng hình lãnh tụ
Một vầng ráng đỏ
Vinh viễn hòa vào xa xanh…

Nhớ những người phụ nữ đất Hy
Nguyện cầu van vỉ
“Chúng tôi hy sinh vài năm tuổi trẻ
Cho Staline sống thêm một phút một giờ
Chúng tôi đông, tuổi chất thành thế kỉ
Staline bền vững thiên thu”
Staline ngày nay đã mất
Phụ nữ đất Hy tay ôm lấy mặt
Nỗi đau còn mãi thiên thu…

Đồng chí Staline ơi!
Đồng chí Staline không bao giờ lại chết
Đế quốc ra tro
Quân thù tiêu diệt
Thế giới ta còn nguyên vẹn mặt trời

Anh đội viên sẽ kể:
“Máu của tôi ra nhiều”
Trong đạn lửa tôi bỗng nghe “Đồng chí”
Ngửng mặt lên nhìn thấy hình Thống chế
Mắt tôi hoa trong mắt của Mặt trời
Máu tôi ra nhưng máu lại thêm rồi
Xung phong! Giết! Giết!
Ai tung tôi qua bảy từng giây thép
Staline là tiếng thét
Staline là bộc lôi
Staline trăm lưỡi mác sáng ngời
Cháy tan vị trí
Cờ đỏ mọc lên
Trong cờ đỏ tôi thấy hình Thống chế
Giai cấp chúng ta quang vinh là thế
Nhìn chiến công tôi, Thống chế mỉm cười…”

Mẹ hiền ta ơi, em bé ta ơi
Đồng chí Staline không bao giờ lại chết
Cộng sản là mùa xuân
Cuộc đời lên bất tuyệt
Đảng ta là núi thép
Mỗi chúng ta là một giọt máu người
Chúng ta còn
Staline còn mãi mãi
Triệu triệu mẹ già em dại
Đều là súng Staline để lại
Giữ lấy hoà bình thế giới
Tiếng nổ ca vang dội thấu mặt trời

Những ngày Trường Sơn
Cao đèo thẳm suối
Hút đường quạnh lối
Rừng dài núi mỏi
Xanh con mắt rờn
Tiếng ve dắng dỏi
Trăng rừng chon von
Ve dài như núi
Trăng đi mặt mòn
Mặt người mặt trăng
Tiếng cười bóng lửa
Hắt hiu gió khói
Lạnh hơi đồng bằng…
Ba lô cắn vai
Gạo đau khoanh dài
Đá chởm tai mèo
Tay chùn thang leo
Miếng ngon cơm muối
Bát canh rau rừng
Tàu bay, lá dền
Chuối hoang, cành mưng…
Chập chờn giấc muỗi
Sốt dài trạm tối
Sốt mòn tiếng rên
Mồ hôi nắng xối
Liên U, Ba Rền
Mưa dài đường sên…

Thương anh dân công
Mặt veo sắc hồng
Máu vàng kí ninh…
Núi đá vách đứng
Gánh bom gập người
Đường dài đứt hơi…
Ríu kêu thuốc lào
Uống ngon nước suối
Tay vung hòn đá
Khen đời vẫn tươi…
Thương anh bộ đội
Dạn dày lính cũ
Ngỡ ngàng tân binh
Ai Thanh Nghệ Tĩnh
Ai Thiên Trị Bình
Tre làng khuất bóng
Quê nhà viễn vọng
Vây đường núi quanh
Chận đường núi xanh
Trạm tối lửa hát
Chuyện rang ngô giòn
Mơ ngày trận mạc
Xoe đôi mắt tròn
Chớp đôi mắt lành
Tay thoa thép súng
Mộng ngày về thôn…

Thoi nắng, thoi sương
Liên lạc xuyên rừng
Công văn, thư báo
Rì rầm nhịp máu
Mạch ngàn giao thông
Ới anh cán bộ
Tình dân cháy lòng
Mắt xa đoàn thể
Sáng trưng đèn chong
Cha già ngóng trông
Đồng bào ngóng mong
Tình riêng rách xé
Nỗi lo chất chồng…

Nhớ sao đồng bằng
Trăng thơm cơm mới
Vàng mùa chiều trải
Đỏ nhà màu ngói
Chói tươi sắc cờ
Nhớ sao tình dân
Đường ra lối vào…
Rậm làng ầm xóm
Quần chúng quen thân
Tiếng cười bóng nón
Ấm hơi đồng bào…
Biển người sóng vỗ
Tình người sóng xao
Đồng bằng nhớ ơi
Mặt người nhớ sao
***
Bao giờ đất đỏ máu thù
Tan hoang đồn giặc ta thu lại đường
Ai đi quốc lộ thênh thang
Nhớ ai chân đã dặm ngàn Trường Sơn

Ra Thanh Nghệ Tĩnh
Nhớ Bình Trị Thiên
Núi cao xanh ngắt Ba Rền
Đi ngang đỉnh núi ngoảnh nhìn mà đau
Chém cha thằng Pháp mưu sâu
Đổ bao xương máu đồng bào xứ trong
Lúa tao bay cướp giữa đồng
Người tao bay trói bay còng dắt đi
Đốt tan xóm chợ làng quê
Sống đau chết khổ cũng vì tụi bay
Gian lao tính tháng tính ngày
Dân ta kháng chiến đã đầy tám năm
Tám năm cho chí trăm năm
Còn quân ăn cướp còn cầm gươm đao
Còn đắp ụ còn phá cầu
Còn chôn bom nổ còn đào đường quan
Căm thù đã sắt lá gan
Thì cho bay rụi bay tàn mới thôi…
Mặc cho kháng chiến lâu dài…
Dù trong gian khổ nhớ lời Cụ khuyên…
Đi qua đỉnh núi Ba Rền
Ngoảnh nhìn Quảng Trị, Thừa Thiên… vững lòng

Cùng với bài viết “Gửi Các Anh” (1954) Chế Lan Viên Đi Vào Lòng Người (P1), uct.edu.vn đã gửi đến bạn trọn bộ tập thơ. Với tập thơ này, tác giả đã đưa đến quý độc giả cái nhìn toàn diện, một góc nhìn mới về thời chiến, mời các bạn đọc và cảm nhận nhé. Hãy đến với chúng tôi để thỏa mãn niềm yêu thích văn thơ của mình nhé!

Related posts

Nhà Thơ Vũ Quần Phương Cùng Tập Thơ Chỗ Ấy Sóng Phần 3

admin

Nhà thơ Nguyễn Văn Vĩnh cùng những thi phẩm dịch vang danh phần 2

admin

Nhà thơ Trần Tế Xương và tuyển tập những bài thơ hay đặc sắc phần 4

admin

Leave a Comment