Thơ Hay

[HOT] Những bài thơ buồn cô đơn ngắn đặc sắc nhất mọi thời đại

Những bài thơ buồn cô đơn ngắn là nơi mà những tâm hồn thương tổn tìm đến để cảm nhận sự đồng cảm và chia sẻ những tâm tư trong lòng. Chúng ta luôn bị cuốn theo cuộc sống bon chen, áp lực nhưng khi màn đêm buông xuống chỉ còn một mình với bốn bức tường thì sao ta thấy mình mong manh quá, những chuyện quá khứ cứ gợi lên trước mắt khiến ta đau đớn tột cùng. Hãy theo dõi những bài thơ một mình cô đơn để cảm nhận nhé!

Nội Dung

Những bài thơ buồn cô đơn ngắn khiến ta phải suy ngẫm và xúc động về những tổn thương trong cuộc đời. Những khi một mình ta luôn muốn có một người bên cạnh lắng nghe và an ủi. Vậy hãy chọn cho mình một bài thơ cô đơn một mình thật ý nghĩa chia sẻ cùng những người thân yêu của mình nhé!

Nơi góc bể tưởng ai nhớ mãi!
Tấm chân tình ân ái bấy lâu!
Sao người nỡ vội gieo sầu!
Ra đi chẳng gửi đôi câu giã từ!
Người giã biệt trời như lạnh lẽo
Nắng vàng tươi khô héo nhành hoa
Nơi xa duyên phận mặn mà
Lối xưa vắng bóng mình ta ngậm ngùi
Tình đã dứt thì thôi người nhé!
Chúc người luôn vui vẻ tròn đôi
Từ nay cách biệt phương trời
Đêm đêm cô lẻ trăng rơi bẽ bàng
Chân bước đếm lang thang từng ngõ
Đông ùa về buốt gõ con tim
Thu đi tình cũng trốn tìm
Tháng ngày chất chứa trời đêm mịt mùng…

Ta trả cho nhau món ân tình ngày đó
Những đêm dài vò võ trắng dòng thơ
Trả cho nhau day dứt một câu chờ
Để mỏi mòn bao năm mơ tháng đợi
Trả cho nhau mấy mùa trăng diệu vợi
Ta lãng quên rồi, sợi nhớ sợi thương
Quên đi nhau giá lạnh giữa đêm trường
Để không chạnh lòng trên con phố vắng
Trả cho nhau một khung trời mưa nắng
Hẹn một đời xây trọn nhịp cầu duyên
Trong đêm dài quên giấc mộng thần tiên
Buông rơi giấc nồng say ngày xa vắng
Trả cho nhau chân trời buồn không nắng
Áng mây trôi ảm đạm một quảng đời
Có đau lòng cũng một thoáng chiều rơi
Thế gian này bao tiếng ru chìm nổi…
Trả cho nhau những nẻo về đơn lối
Phố mưa chiều ướt đẫm trái tim côi
Trời vào đông gieo giá lạnh chẳng thôi
Hãy quên hết kỷ niệm thời hoang dại…
Trả cho nhau cuộc đời này nhiều lắm
Bao nhiêu là nỗi nhớ với yêu thương
Dẫu có đem nước mắt ướt đêm trường
Đem cay đắng cả đời này chưa dứt…

Trăng vàng rơi đáy nước xa xăm
Nắng phơi hờ hững cánh hoa tàn
Giữ lại mùa vui trong khúc nhạc
Giữ lại khăn nồng gói ấm êm.
Trăng tròn, trăng khuyết vọng ngàn năm
Tình đời say đắm mộng trăm năm
Ước với sao khuya đêm trăng khuyết
Mơ cùng chung bóng dưới trăng tròn.
Tình nhân tay nắm, lòng thầm nguyện
Vọng cả cung hằng nỗi hợp tan
Thấp thoáng lối nhỏ ai vừa nói
Trăng hỡi soi giùm bóng tình nhân

Chiều buồn mây xám buốt mưa đông
Cơn gió ngẩn ngơ ước nắng hồng
Người người hối hả vui phố thị
Lặng lẽ bóng ai phía ngược dòng.
.
Bừng lên bao kỷ niệm chốn này
Một chiều xa lắm giữa heo may
Áo trắng chờ ai nơi góc phố
Thả rơi hương tóc theo gió bay.
.
Chợt nhớ vần thơ thi sỹ Hàn
Bâng khuâng như ngân phím tơ đàn
“Em điên – em xé toang hơi gió” (*)
Gieo tình vương vấn bước lang thang …

Em vẫn giữ trong tim hình bóng cũ
Của một thời mình kề cận bên nhau
Nụ hôn say hơi ấm của tình đầu
Và ngày tháng tâm tư cùng thầm lặng.
Em sẽ giữ cho anh từng vạt nắng
Chiều hẹn hò mong ngóng ở công viên
Ước mơ ngày hai đứa được nên duyên
Từng đêm vắng cùng nghe lòng thao thức.
Tình yêu đó muôn đời hoài náo nức
Kỷ niệm hồng vẫn đẹp mãi trong mơ
Dù giờ đây trong kiếp sống bơ vơ
Em vẫn giữ không phai từng luyến nhớ.
Em vẫn giữ trong tim từng hơi thở
Thật ngọt ngào thời hoa mộng ngày qua
Để trong lòng mang mãi những thiết tha
Để hun đúc hương mơ thành mật ngọt.

Dù ở nơi nào anh có hay
Tình em nhung nhớ vẫn tràn đầy
Bao đông vẫn mãi hoài mong nhớ
Gởi gió mây trời hương ngất ngây.
Em ở phương này tim xuyến xao
Bao đông day dứt nhớ phương nào
Từng đêm tâm sự cùng trăng gió
Gởi đến cho người ở chốn nao.
Anh biết trong em những đợi chờ
Những ngày luyến nhớ thuở vào mơ
Những chiều độc bước trên đường vắng
Để lạc khối tình trong ý thơ.
Có biết cho em chốn cô phòng
Mõi mòn nhung nhớ với chờ mong
Thu qua đông lại hồn băng giá
Tâm sự riêng mang cứ ngập lòng.
Đã trót yêu nhau sao đợi chờ
Để hồn thao thức chuỗi ngày thơ
Bên nhau anh nhé tròn mơ ước
Để mãi cho mình thôi ngẩn ngơ.

Chưa bao giờ tôi biết từ hạnh phúc
Thuở thơ ngây cho đến lúc trưởng thành
Mọi giấc mơ đều đổ vỡ tan tành
Nhiều khi thấy cuộc đời mong manh quá
Chưa bao giờ lòng nguôi ngoai buồn bã
Vì niềm vui chưa trọn đã xa rời
Có đôi lần nước mắt tự nhiên rơi
Rồi thầm hỏi sao đời mình như vậy
Chưa bao giờ thôi khác khao nồng cháy
Bước đường đời tựa nước chảy êm trôi
Thế giới kia dù hơn bảy tỉ người
Chắc có lẽ một mình tôi cô độc
Chưa bao giờ canh thâu không trằn trọc
Nhưng chỉ buồn nào trách móc chi đâu
An ủi rằng đời là một bể dâu
Thì đâu thiếu đủ sắc màu cuộc sống
Chưa bao giờ ngừng nuôi tia hi vọng
Có một ngày mắt thôi đọng niềm đau.

Bước cô đơn trên lối về quạnh quẽ
Thiếu bóng ai nên vắng vẻ lạnh lùng
Khi đường đời ta chẳng thể bước chung
Mùa thu đến ngỡ đông sầu buốt giá
Anh không trách người thay lòng đổi dạ
Mà hỏi đời sao lại quá đắng cay
Bao xót xa cứ dai dẳng theo hoài
Chẳng biết đâu là tháng ngày hi vọng
Mất em rồi anh về đường lẻ bóng
Cũng không còn ai trông ngóng đợi chờ
Giọt mưa rơi hay lệ chảy đôi bờ
Trên khoé mi vật vờ bao kỷ niệm
Hạnh phúc xưa giờ biết đâu tìm kiếm
Chiếc hôn nồng ngọt lịm ở đầu môi
Phố còn đây nhưng đã vắng em rồi
Lòng tái tê hỡi người ơi có biết.

Những bài thơ buồn cô đơn 4 câu hay và độc đáo sẽ được chúng tôi cập nhật ngay bây giờ! Với những ý nghĩa sâu sắc xoa dịu đi những thương tổn trong lòng mà những bài thơ này được mọi người gọi là thần dược. Cùng chúng tôi đi khám phá nhé!

# Bước lang thang giữa đêm hè phố vắng
Cho tâm hồn một khoảng lặng bình yên
Vơi bớt đi những suy nghĩ muộn phiền
Và khỏa lấp..quên đi miền ký ức.

# Đêm không ngủ tự tình trong hoang vắng
Đếm thời gian trôi nổi quãng đời qua
Những niềm vui đọng lại chỉ gọi là
Giọt nước nhỏ lặng thầm trên phiến lá

# Cảm ơn nhé năm canh tà lặng lẽ
Đã bên tôi chia sẻ những đau sầu
Của tháng ngày mang cuộc sống bể dâu
Đã cưu mang mảnh thân tàn nương náu.

# Đêm thao thức suốt canh thâu chẳng ngủ
Dạ thẫn thờ hồn ủ rũ sầu đau
Mấy thu qua mái tóc đã thay màu
Em có hiểu tim này đau quặn thắt.

# Đêm không ngủ nghe bước ai vội vã
Tiếng rao khàn lạnh lẽo chạnh lòng ta
Nẻo đường về con phố nhỏ còn xa
Thân còm cỏi lướt qua đời nghiệt ngả

# Đành ôm trọn những nồng nàn da diết
Để đường đời mải miết bước mình tôi
Mộng uyên ương đã tan vỡ hết rồi
Đêm đông lạnh một mình ngồi cô lẻ.

# Đêm tĩnh lặng bản nhạc buồn man mác
Tiếng đàn cầm ai gãy khúc thở than
Ta tìm mình trong nốt nhạc chứa chan
Tiếng thổn thức trong mênh mông tình lặng.

# Đêm không ngủ mong vầng trăng sáng tỏ
Chiếu ánh vàng nhân ái tỏa nhân gian
Sưởi ấm lòng từng góc phố đêm tàn
Đời vẫn đẹp buổi sớm mai thức dậy….

# Đêm có biết vì sao tôi thao thức
Mảnh tình riêng day dứt cả buồng tim
Hồn chơ vơ như xác lá bên thềm
Lòng trĩu nặng bao nỗi niềm tâm sự

# Muốn chôn hết tất cả vào tiềm thức
Của một thời đau nhức tận trong tim
Con phố buồn chân vẫn bước mỗi đêm
Cứ lanh thang kiếm tìm ta ngày ấy.

# Ngồi một mình nghe thổn thức con tim
Khi vạn vật đã như chìm giấc ngủ
Giọt sương sớm đã trên cành kết tụ
Mà sao ai vẫn ủ rũ thương sầu.

Trên đây chúng tôi đã chia sẻ đến các bạn những bài thơ buồn cô đơn ngắn đặc sắc nhất mọi thời đại. Dù bạn có đang buồn bã và cô đơn đến thế nào chúng tôi vẫn hy vọng bạn có thể mở lòng mình ra tận hưởng cuộc sống, đừng ôm mãi trong lòng. Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi!

Related posts

Bài thơ Ký ức thuở xưa – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Bài thơ Tự Tại – Nhà thơ Ngạo Nhiên

admin

Bài thơ Đừng gục ngã nhé em – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Leave a Comment