Thơ Hay

”Người Không Con Mà Có Triệu Con” : Ca Ngợi Công Ơn Bác Hồ

Người không con mà có triệu con là một câu thơ đặc sắc trong bài thơ Quê Hương Việt Bắc của nhà thơ Nguyễn Đình Thi. Ông là một người đa tài hoạt động trên nhiều lĩnh vực văn học nghệ thuật. Phong cách thơ của ông vô cùng mới mẻ vừa kế thừa tinh hoa cổ điển của cha ông vừa phát huy chất lãng mạn trong thơ. Những bài thơ của ông giàu cảm xúc và tạo dấu ấn đặc biệt trong lòng bạn đọc

Bài thơ Quê hương Việt Bắc bày tỏ niềm tự hào về một vùng đất đã trải qua nhiều năm tháng chiến tranh khốc liệt. Bộc lộ niềm tự hào và vẻ đẹp quê hương đồng thời ca ngợi công ơn to lớn của Bác Hồ vĩ đại. Những câu thơ như chạm vào tâm hồn người đọc một cách mạnh mẽ. Đây chính là bài thơ làm nên tên tuổi của Nguyễn Đình Thi

Ngay bây giờ chúng ta cùng nhau cảm nhận nét tài hoa trong thơ ca ông nhé! Đừng bỏ lỡ!

– Nhà văn Nguyễn Đình Thi sinh ngày 20 tháng 12 năm 1924 tại Luang Prabang (Lào), quê gốc ở làng Vũ Thạch, Hà Nội. Thưở nhỏ, Nguyễn Đình Thi sống cùng gia đình ở Lào.

– Từ năm 1931 theo gia đình về nước và đi học ở Hà Nội, Hải Phòng. Tham gia hoạt động Cách mạng từ lúc 17 tuổi. Từ 1942, anh đã viết hàng loạt sách triết học. Năm 1943 tham gia Hội Văn hoá Cứu quốc (Phụ trách báo Độc lập, tham gia biên soạn tạp chí Tiên phong), là đại biểu tham dự Quốc dân Đại hội Tân Trào và được cử vào Uỷ ban Giải phóng Dân tộc Việt Nam. Sau Cách mạng tháng Tám (1945), ông làm Tổng Thư ký Hội Văn hoá Cứu quốc. Uỷ viên tiểu ban Dự thảo Hiến pháp và Uỷ viên Ban thường trực Quốc hội (khoá I).

Trong kháng chiến chống Pháp hoạt động văn hoá phục vụ kháng chiến, đầu quân tham gia nhiều chiến dịch và sáng tác văn học. Uỷ viên Ban Chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam từ năm 1948. Năm 1955 về công tác tại Hội Văn nghệ Việt Nam.

– Giữ trách nhiệm Tổng Thư ký Hội Văn nghệ (1956-1958. Từ 1958 làm Tổng Thư ký Hội Nhà văn Việt Nam các khoá I, II, III. Trước khi mất là Chủ tịch Uỷ ban Toàn quốc Liên hiệp các Hội Văn học-Nghệ thuật Việt Nam. Ông cũng là hội viên sáng lập Hội Nhà văn Việt Nam 1957.

– Năm 1946, là đại biểu Quốc Hội trẻ nhất, làm Uỷ viên Thường Trực Quốc Hội, khoá I.

– Nguyễn Đình Thi mất ngày 18 tháng 4 năm 2003.

Nguyễn Đình Thi là một nhà thơ nổi tiếng của nước ta. Ông đóng góp một phần không nhỏ cho sự phát triển thơ ca Việt Nam. Ông có một hồn thơ, điệu thơ độc đáo không giống những nhà thơ khác và có độ truyền cảm mạnh đến bạn đọc. Ông luôn sáng tác những bài thơ về quê hương đất nước nổi bật nhất là bài thơ Quê Hương Việt Bắc gắn bó với nhiều thế hệ

Cùng nhau khám phá và cảm nhận bài thơ nhé! 

Hoa lau phơ phất quấn chân
Gió cháy mặt người chiến sĩ
Rời đồng bằng lên rừng núi
Ta đi đã mấy mùa xuân

Sơn La những lũng đầy sương
Những đồi vàng hoe lúa chín
Những buổi rời tay bịn rịn
Châu đi quấn quýt bờ mương

Còn đâu những bản mường yêu dấu
Giặc đến trời hoang đất ngập tro
Nhớ bước lui quân lòng rỏ máu
Ôi nắm xôi bà cụ Thái cầm cho

Lòng ta vẫn ở trên Tây Bắc
Những đêm thao thức tiếng từ quy
Ta khóc hờn căm thề giết giặc
Sông Đà ơi ta sẽ trở về

Từ những ngày đầu non nớt ấy
Ta đã đi – đi tới không ngừng
Trên những con đường đầy lửa cháy
Lòn ta nặng nghĩa quê hương

Lòng ta không ngừng ca hát
Ôi những núi chàm sáng ngời
Ta yêu những rừng Việt Bắc
Nơi ta khôn lớn lên người

Quê hương ta núi sông lộng lẫy
Mỗi lần vùng dậy lại đẹp hơn
Mỗi tấc đất ngày đêm bỏng giẫy
Mỗi lòng người như nước suối trong

Cao Bằng đèo lên cao vút
Mây trắng gọi người đi xa
Ta đạp quân thù ngã gục
Ta chào thế giới về ta

Lạng Sơn rừng hồi lộng gió
Đêm đêm vang tiếng cọp gầm
Sông Kỳ Cùng ào ào sóng đổ
Những ngày mải miết hành quân

Sông Thoa hiền từ cuộn đỏ
Ta về chiến thắng huy hoàng
Chị lái đò cười đon đả
Chào anh bộ đội sang ngang

Ta yêu những dòng sông Việt Bắc
Đã bao lần tiễn bước quân đi
Đã bao lần đục ngầu máu giặc
Những bờ sông kể chuyện thầm thì

Ta yêu những buổi trưa đầm ấm
Em bé trồng rau đuổi lũ gà
Ta yêu những nẻo đường thêu nắng
Chưa bao giờ đẹp như bây giờ

Đất nghèo càng chắt chiu yêu quý
Củ mài Yên Bái sắn Tuyên Quang
Gian khổ đã nuôi lòng chiến sĩ
Ta yêu bà mẹ Mán Cao Lan

Còn đây mãi sông Lô sông Chảy
Đại bác gầm lên tiếng tự hào
Lửa Phố Ràng, phố Lu còn cháy
Bến Bình Ca sóng vỗ xôn xao

Ta tới núi xanh và suối bạc
Ngang trời Tam Đảo đứng nghiêng nghiêng
Ôi Cao Vân, Phú Minh, Quảng Nạp
Trái tim ta đập ở Thái Nguyên

Mỗi tảng đá gốc cây bờ cỏ
Như thiêng liêng phơ phất bóng cờ
Ta đã tìm cây đa lịch sử
Hòn đất chôn rau nước Cộng hoà

Một nhà sàn đơn sơ vách nứa
Bốn bên suối chảy cá bơi vui
Đêm đêm cháy hồng lên bếp lửa
Ánh đèn khuya còn sáng trên đồi

Nơi đây sống một người tóc bạc
Người không con mà có triệu con
Nhân dân ta gọi Người là Bác
Cả đời người là của nước non

Việt Bắc quê hương ta sáng chói
Đất tự do của những anh hùng
Chim bay rợp trời mây rộng rãi
Quân đi rung chuyển những sông rừng

Bàn tay trắng ta giằng lấy súng
Chân không giầy đạp nát đồn Tây
Trong áo rách lòng ta có Đảng
Giữa nghìn dông bão chẳng lung lay

Người chiến sĩ bước đi phơi phới
Nắng mưa Việt Bắc đã vàng người
Chiều chiều ca hát quê hương mới
Mỗi bước đi lòng một thắm tươi.

Trên đây, uct.edu.vn đã chia sẻ đến bạn bài thơ Quê Hương Việt Bắc đặc sắc và thấm đượm tình cảm. Bài thơ thể hiện niềm tự nào về vùng Tây Bắc cũng như ca ngợi công ơn to lớn của vị lãnh tụ vĩ đại Hồ Chí Minh kính yêu. Bài thơ đã để lại một dấu ấn sâu sắc trong lòng độc giả và vẫn vẹn nguyên giá trị đến hiện nay. Hãy đồng hành cùng chúng tôi để theo dõi những bài viết hấp dẫn khác nhé! Thân Ái 

Related posts

Thơ hay tháng 11 – Khẽ thổn thức trước cái lạnh đầu đông

admin

Bài thơ Mộng ước tương lai – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Kho Tàng Những Bài Thơ Về Quê Hương Đặc Sắc

admin

Leave a Comment