Thơ Hay

Nguyễn Lãm Thắng và Phần Gia đình (Tập 1008 bài thơ thiếu nhi)

Gia đình là một trong những chủ đề thường thấy trong thơ thiếu nhi. Và Nguyễn Lãm Thắng cũng vậy, ở đó ta tìm thấy được tình cảm ấm áp của gia đình. Chính tình cảm ấy đã nâng bước chân con người ta trên mọi nẻo đường. Và là ký ức trong trẻo của những năm tháng tuổi ấu thơ đầy hồn nhiên. Ta có thể thấy được hình ảnh người bà, người mẹ, người cha được hiện lên vô cùng thân yêu. Hãy cùng tìm hiểu các bài thơ về Gia đình người thân trong tập 1008 bài thơ thiếu nhi bạn nhé!

Nội Dung

Bà lo nấu bữa cơm chiều
Khói lam bay đầy chái bếp
Mấy con cá vàng trong niêu
Trêu chú mèo con rung mép

Bụng nồi cơm sùng sục sôi
Tay bà bớt từng que củi
Bác ấm chè ngồi phì hơi
Bên ông kiềng già nhả khói

Nồi, chảo mặc toàn áo đen
Không trắng như bàn tay bé
Sờ tay vào là dính liền
Nhọ nồi đâu mà nhiều thế!

… Mâm cơm thật là hấp dẫn
Cháu mời rồi mới ăn sau
Bỗng cháu cười to khoái chí:
– Ơ kìa bà nội mọc râu!

Mẹ lấy sữa từ bầu vú
Bà lấy sữa từ trong bình
Mẹ tô môi bằng son đỏ
Bà tô môi bằng trầu xanh

Bé yêu bà cùng yêu mẹ
Ru ru giấc bé ngoan lành.

Bài hát cho con
Câu thơ ngọt ngào
Từng phím ca dao
Ngân lên dạt dào

Bài hát cho con
Ba ru lần đầu
Bài hát cho con
Mẹ ru mãi sau

Bài hát cho con
Mừng thêm tuổi mới
Mẹ ghé môi hôn
Nụ cười phơi phới

Bài hát cho con
Mừng con tuổi mới
Ba bắt nhịp đàn
Hạnh phúc ngân vang.

Ba là con của ai?
Là con ông bà nội
Mẹ là con của ai?
Là con ông bà ngoại

Con là con của ai?
Là con của ba mẹ
Con học trường nào nhỉ?
Con học trường Mầm Non

Ngày nào cháu còn bé nhỏ
Muốn lên hay xuống bậc thềm
Có đôi tay ông nâng đỡ
Bước chân cháu càng vững thêm

Rồi qua từng năm từng tháng
Đôi chân cháu chắc khoẻ hơn
Đôi chân ông thêm cái nạng
Cháu dìu, chân ông còn run

Nay cháu về nhà bố mẹ
Bậc thềm tuy khác nhà xưa
Mỗi lần bước lên bước xuống
Cháu nhớ ông mấy cho vừa.

Bé ngoan nè!
Là con của ba
Bé xinh nè!
Là con của má

Bé thương ba
Và luôn yêu má
Còn ba má
Cưng bé nhất nhà.

Lời ru có tự bao giờ
Cho cái ngủ những giấc mơ dịu hiền

Ai qua cái xứ thần tiên
Có nghe cổ tích gọi miền tuổi thơ?

Mây trời có tự bao giờ
Mà tóc bà cứ bạc phơ mỗi ngày?

Phải chăng bà có đôi tay
Dành riêng cho bé những ngày ấu thơ?

Mẹ giúp mặc áo phao
Ba cầm phao cho nhé!
Sóng đưa tay vẫy chào
Ôi chao! Nhìn thích thế!

Ba giữ phao thăng bằng
Tay bám vào chắc nhé!
Mẹ nâng đôi chân bé
Đạp nào! Con bơi đi!

Con là chiếc ca nô
Lướt phăng đầu ngọn sóng
Con là chiếc tàu lớn
Hướng ra ngoài khơi xa.

Sáng nào cũng vậy
Khi còn mờ sương
Bé dậy sớm lắm
Theo ông ra vườn

Ông chạy thật khoẻ
Bé chạy thật đều
Cây na cây ổi
Như muốn chạy theo

Chú gà trống tía
Vụt ra khỏi chuồng
Vươn đôi cánh khoẻ
Chạy quanh một vòng

Từ trong lùm ớt
Sột soạt rung cành
Thì ra chú Vện
Tung chân thật nhanh

Ông chạy phía trước
Bé chạy theo sau
Vện ta gắng sức
Vượt lên hàng đầu

Gà đã mỏi chân
Bay lên cành ổi
Vỗ cánh bảo rằng:
– Ó o… mỏi! mỏi!…

Cả nhà đều chạy
Vui quá là vui!
Vện nhe răng cười
Miệng kêu: – Khoẻ! khoẻ!

Chú Lãm vào quân ngũ
Đóng quân ở nơi xa
Mỗi lần chú về phép
Thường giúp ông giúp bà

Chú lên rừng đốn củi
Rồi cắt cỏ cho trâu
Giặt cho ông tấm áo
Trồng cho bà hàng cau

Tối về tập cháu viết
Bày cháu giải “toán sao”
Và chuyện trò mải miết
Cùng ông bà đêm thâu

Ngày trở về đơn vị
Với ba lô trên lưng
Bà nhét đầy quà bánh
Bảo chú mang theo cùng

Chú mỉm cười tạm biệt
Khoé mắt bà rưng rưng…

Có bao nhiêu cá lội
Có bao nhiêu sóng lay
Có bao nhiêu giọt nước
Chứa trong biển hồ đầy?

Có bao nhiêu gió lộng
Có bao nhiêu vì sao
Có bao nhiêu mây trắng
Bồng bềnh trên trời cao?

Có bao nhiêu hoa thắm
Có bao nhiêu tiếng chim
Có bao nhiêu giọt nắng
Trải vàng bờ thảo nguyên?

Có bao nhiêu khuôn mặt
Có bao nhiêu nụ cười
Có một điều tin chắc
Em có một mẹ thôi.

Con nhìn tấm hình ba mẹ
Đôi mắt tròn xoe, và cười
Ba mẹ cười với con đấy
Con đang nghĩ gì con ơi!

Con nhìn say hình chú chuột
Rung mép trên trần xe nôi
Con nói ê a liên tục
Con đang nghĩ gì con ơi!

Con nhìn bức tranh thư pháp
Bỗng dưng đôi mắt sáng ngời
Reo vui, chân con quẫy đạp
Con đang nghĩ gì con ơi!

Con nhìn ti vi quảng cáo
Bao nhiều màu sắc tuyệt vời
Giơ tay con đòi chộp lấy
Con đang nghĩ gì con ơi!

Con nhìn ba, rồi nhìn mẹ
Miệng cười tươi ơi là tươi
Cái bụng nẩy lên cao thế
Nghĩ gì ba mẹ biết rồi.

Chiều nay cuối tuần
Cả nhà dạo phố
Xe chạy vòng quanh
Đường chiều gió lộng

Em cầm chong chóng
Xoay tít trên tay
Em nhìn mây bay
Lửng lơ mái phố

Cùng mẹ cùng bố
Vào công viên xanh
Và cả gia đình
Ngồi trên xe lửa

Bé được ngồi giữa
Bố mẹ hai bên
Xe xuống xe lên
Vòng quanh đèo dốc

Xe chạy siêu tốc
Vui lắm bạn ơi!
Cuối tuần dạo chơi
Thích ơi là thích!

Ông trồng cây vú sữa
Từ ngày em chào đời
Bây giờ cây đã lớn
Bóng xanh tràn sân chơi

Ngày nào cũng trong veo
Những tiếng chim vui hót
Và cơn gió ban chiều
Dắt ông ra hóng mát

Gậy ông dựa gốc cây
Cây cúi đầu giữ lấy
Lá vui đùa với mây
Tay cành rung rinh trái

Em cùng bạn đùa chơi
Dưới tán cây rợp mát
Ông vui trong mắt cười
Khi nhìn em múa hát

Nhìn tóc ông bạc trắng
Nhìn vòm lá biếc xanh
Em thấy lòng nằng nặng
Giữa gió chiều mông mênh…

Đố ai đếm được
Có mấy ngôi sao
Hằng đêm lấp lánh
Trên nền trời cao

Đố ai đếm được
Có bao hạt mưa
Trên trời rớt xuống
Cho tốt tươi mùa

Đố ai đếm được
Mấy lần mẹ ru
Mấy đêm mẹ thức
Khi mình ốm đau

Đố ai đếm được
Mấy lần nghĩ suy
Về cha về mẹ
Trong từng bước đi…

(cho bé Tường Vi)

Có một em bé gái
Tuổi mới vừa lên năm
Không may tay bị gãy
Dì đưa vô viện nằm

Bố đi làm ăn xa
Vẫn chưa hay tin dữ
Mấy tháng mới về nhà
Biết đâu mà nhắn nhủ

Mẹ vừa sinh em bé
Mới hơn một tháng tròn
Nên dì phải thay mẹ
Vào viện để lo toan

Bé biết mình có lỗi
Nên không khóc bao giờ
Dù vết thương nhức nhối
Dù nhớ nhà lắm cơ!

Bé quý cô y tá
Rửa vết thương chóng lành
Bé thương ông bác sĩ
Chích mũi kim nhẹ nhàng

Những ngày bé nằm viện
Dì Hiếu là mẹ hiền
Cháo cơm lo từng miếng
Ăn ngủ hầu như quên

Hôm nay bé xuất viện
Cái tay vẫn còn treo
Bé mong về nhà sớm
Kể mẹ nghe bao điều…

Cho Mì ba tháng tuổi

Em nằm trong nôi
Khóc la đòi mẹ
Chị nhoẻn miệng cười
Dỗ dành em bé

Nhưng em đâu chịu
Vẫn khóc vẫn la
Chị cầm tờ báo
Đưa lại đưa qua

Em cười tít mắt
Chân đạp liên hồi
Hình như màu sắc
Làm cho em cười

Và những bài báo
Lần lượt lật qua
Em tôi nhìn đọc
Toàn là âm A.

Hôm nay ngày giỗ cố
Ba lên mộ thắp nhang
Mẹ thì lo sắm cỗ
Chuẩn bị thật chu toàn

Cháu giúp ông sửa soạn
Lau bàn thờ, cắm hoa
Ông viết sớ, chữ Hán
Cháu nhìn, đọc chẳng ra

Bà ngồi trên sạp gụ
Bửa cau, rồi têm trầu
Cháu lăn tăn sắp đĩa
Bà khen ngoan, xoa đầu

Ông áo dài, khăn đóng
Thắp nhang khấn lầm rầm
Cháu vòng tay đứng cạnh
Không nghe rõ lời ông

Rót xong ba tuần rượu
Khấn vái thêm một lần
Ông hạ nhang đèn xuống
Cháu giúp ông hoá vàng

Cả nhà bên mâm cỗ
Nghe ông kể chuyện xưa
Bao chuyện hay về cố
Càng nghe, càng say sưa.

Bé bấm số
Và chờ nghe chuông đổ
Bố vừa alô!
Bé cũng vừa a lô!

Bố ơi!
Bố ơi!
Con nhớ bố thật nhiều
Bố cười nói rằng
Bố rất nhớ con yêu

Gọi điện cho bố
Bố đang ở nơi xa
Vì con nhớ bố
Nên con gọi đó mà!

Gọi điện cho bố
Bố đang ở nơi xa
Vì con nghe bố nói
Giống như đang ở nhà.

Tay bà chống gậy
Đỡ tấm lưng còng
Giơ tay hái lấy
Lá trầu cong cong

Những lá trên cao
Làm sao bà hái?
Bé liền chạy lại
Nhanh tay giúp bà.

Ngước lên nhìn cháu
Bà cười, ngợi khen:
– Cháu tôi đã lớn
Lại còn siêng năng.

(Cho con Nguyễn Trần Nhật Quang)

Thế là mùa Xuân này
Con vừa tròn năm tháng
Ba mẹ luôn mong ngóng
Cái ngày con chào đời

Hạnh phúc lắm con ơi!
Mẹ cười trong ánh mắt
Niềm vui cao chất ngất
Mênh mông như biển trời

Mẹ đan những sợi vui
Xinh xinh này chiếc áo
Mẹ đem niềm yêu dấu
Thêu vào chiếc gối vuông

Còn ba dành tình thương
Cho con và cho mẹ
Trong từng đêm suy nghĩ
Trong từng ngày lo toan

Ba đã đặt tên con
Khoe vui cùng bè bạn
Con được nhiều quà tặng
Của ba mua… sẵn chờ

Và còn nhiều bài thơ
Ba viết cho con đấy
Mẹ đã thuộc hết thảy
Con chào đời… mẹ ru.

Ru em em ngủ ngoan nè!
Mẹ còn trên rẫy chưa về với em
Ru em em ngủ ngoan hiền
Mẹ còn cuốc cỏ bên triền ngô xanh

Ru em em ngủ ngoan lành
Mẹ còn tưới một luống hành nữa thôi
Ru em em ngủ à ơi!
Mẹ còn ghé chợ mua vôi cho bà

Ru em em ngủ ơi à!
Mẹ còn chọn lựa mua quà cho em
Ru em giấc ngủ êm đềm
Hình như gót mẹ chạm thềm… à ơi!

Mẹ ơi! con ngủ
Mẹ kể con nghe
Câu chuyện cổ tích
Con thích lắm nè

mẹ ơi! con ngủ
Mẹ ru con đi!
Xoa lưng nhè nhẹ
Cho con khép mi

Mẹ ơi! con ngủ
Mẹ nằm với con
Trong mơ con thấy
Cô tiên hiện về.

Reng! reng! reng! reng!
Một hồi chuông đổ
Bé liền vội vả
Nhấc máy: – A lô!
Quý khách: – A lô!
Bé liền đáp lại:
– Cháu chào ông ngoại
Ông có khoẻ không?
Hai ngày cháu mong
Mà ông chẳng ghé…
– Ừ ông vẫn khoẻ
Bận bịu việc nhà
Nên không ghé qua
Mà thăm cháu được
– Còn bà có khoẻ?
Bà có nhà không?
-Bà hả? À không!
Bà vừa đi chợ
Chắc một lát nữa
Bà sẽ về nhà
Vậy mẹ và ba
Có nhà không cháu?
– Dạ, ba mẹ cháu
Hôm nay vô quê
Đến tối mới về
– Vậy thôi cháu nhé!
Chúc cháu mạnh khoẻ
Tạm biệt cháu đây!
– Cháu cũng bye bye!
Cảm ơn ông nhé!

Mẹ trăm công nghìn việc
Bố lam lũ suốt ngày
Lo miếng cơm manh áo
Việc nhà, ngoại làm thay

Mẹ đưa cháu đến lớp
Ngoại đón cháu về nhà
Bao yêu thương dành hết
Cho cháu mình thiết tha

Cháu yêu ngoại lắm lắm
Cháu hát cho ngoại vui
Cháu múa cho ngoại ngắm
Cháu ngoan cho ngoại cười

Ngoại ru cho cháu ngủ
Ngoại chăm cho cháu ăn
Ngoại kể chuyện cổ tích
Cuội già lên cung trăng

Cháu yêu ngoại lắm lắm
Ước mong ngoại sống lâu
Để ngoại luôn bên cháu
Để xanh hơn giàn trầu.

Có năm anh em nọ
Lúc nào cũng bên nhau
Không bao giờ cải cọ
Luôn có trước có sau

Giữa thì cao nhất nhà
Thấp hơn là áp út
Còn trỏ xếp thứ ba
Nhỏ nhoi là em út

Chỉ thương anh ngón cái
Thấp lùn dưới chân em
Vì làm anh cả đấy
Nhịn nhường… không lớn thêm

Anh cái rất tình cảm
Luôn quan tâm các em
Nếu em nào đau ốm
Thoắt là anh đến liền

Anh xoa lưng xoa bụng
Còn chia sẻ động viên
Mới hay làm anh cả
Đảm đang như mẹ hiền.

Ru hời! ru ơi!
Ru tròn giấc ngủ
Dịu hiền cơn gió
Ru hời! ru ơi!

Ru hời! ru ơi!
Ru mềm giấc trẻ
Nắng rơi khe khẽ
Ru hời! ru ơi!

À ơi!
Hương bưởi bên thềm
Thơm vào câu hát
Mẹ hiền ru con

À ơi!
Con nhoẻn môi cười
Từ trong giấc ngủ
Cuộc đời nở hoa.

Cháu mến vườn cây
Quả thơm chín tới
Xin bố mẹ này
Cháu sang bên nội

Cháu yêu đồng lúa
Thong dong cánh diều
Cháu xin sang ngoại
Thoả thê sớm chiều

Cháu về với nội
Là ngoại chờ mong
Cháu về với ngoại
Thì nội nhớ trông

Nội ngoại một lòng
Đều yêu cháu cả
Như hai dòng sông
Xuôi về một ngả.

Ông bị mù hai mắt
Cụt một tay, một chân
Nhưng vẫn ngồi ru cháu
Hết hát rồi lại ngâm

Ông hát ca dao xưa
Ông ngâm bài thơ cũ
Bốn tao nôi đung đưa
Cháu mùi say giấc ngủ

Ông đặt tên cho cháu
Mong cháu khôn lớn mau
Ông làm thơ về cháu
Dạy cháu đọc thuộc làu

Ông đi lại trong nhà
Như vẫn còn đôi mắt
Gậy giúp ông lần dò
Dắt ông qua từng bước

Ông thích nghe thời sự
Từ chiếc radio
Khi nào không bận bịu
Lại cùng cháu đùa nô

Năm nay cháu đã lớn
Đã vào học lớp hai
Là trò ngoan nhất lớp
Học giỏi không kém ai

Cháu thuộc nhiều thơ ông
Rồi chép ra trên giấy
Cháu nắn nót từng dòng
Tiếc là ông không thấy.

Không như mọi hôm trước
Sáng nay chỗ ông nằm
Radio không nói
Tuổi già cuộn trong chăn

Gà ơi chờ ta nhé!
Ta pha trà cho ông
Xong, sẽ đem thóc đến
Đừng ồn ào nghe không!

Miu ơi! hãy cảm thông
Ta biết em đã đói
Ta giặt khăn cho ông
Xong, sẽ mang cơm tới

Cún ơi! ta nhờ với
Ra ngoài sân canh nhà
Ta cho ông ăn cháo
Đói, xin đừng kêu la

Và này em hồng hoa
Cùng với mai, lan, cúc
Ông đang uống thuốc mà
Xong, ta cho nước mát

Gà ơi! mau chóng lớn
Miu ơi! bắt chuột nhiều
Cún ơi! đừng lơ đãng
Hoa ơi! thêm mỹ miều

Để cho ông mau khoẻ
Khi thấy ai cũng ngoan
Và chính tôi cũng thế
Học hành ngày càng chăm…

Mẹ sinh em bé
Cả nhà đều vui
Ông nhoẻn miệng cười
Bà vui trong mắt

Ba thì hay hát
Rồi đọc thơ ru
Mẹ thì lu bu
Lo cho em bé

Còn em lặng lẽ
Xếp lại đồ chơi
Áo quần đã chật
Cũng xếp lại thôi

Mai em bé lớn
Em xin làm quà
Dẫu là quà cũ
Em sẽ thích mà.

À ơi!… con ngủ… à ơi!
Ngoài thềm có chiếc lá rơi ngoài thềm
Ru con giấc ngủ bình yên
Mà lòng cha những muộn phiền lo toan

Ba mươi năm vụt vội vàng
Tuổi đời nham nhở nửa trang thơ buồn
Tồng ngồng mắc nợ văn chương
Lấm lem hội họa, vô thường cuộc vui

May còn giữ được nụ cười
Dâng cho con và cho người cha yêu
Cơ ngơi thơ đúng một lều
Những toan rách nát trong chiều đa mang

À ơi! giấc ngủ thật ngoan
Ngày mai con sẽ lớn khôn lên và
Bước chân khắp nẻo trời xa
Cha mong con sẽ hơn cha thật nhiều

Ngủ đi giấc ngủ con yêu!…

Ru em em ngủ ngoan nè!
Mẹ còn trên rẫy chưa về với em
Ru em em ngủ ngoan hiền
Mẹ còn cuốc cỏ bên triền ngô xanh

Ru em em ngủ ngoan lành
Mẹ còn tưới một luống hành nữa thôi
Ru em em ngủ à ơi!
Mẹ còn ghé chợ mua vôi cho bà

Ru em em ngủ ơi à!
Mẹ còn chọn lựa mua quà cho em
Ru em giấc ngủ êm đềm
Hình như gót mẹ chạm thềm… à ơi!

Con làm người du mục
Sa mạc là nền nhà
Bố làm gì có biết?
Ứ ư!.. Con lạc đà!

“Lạc đà” rụt cổ xuống
Chân con lòn qua vai
Đôi tay nắm tai bố
“Lạc đà” đi khoan thai

Con “lạc đà” của con
Không đi hai chân trước
Vì “chân trước” rất ngoan
Giữ cho con khỏi rớt…

Bé ngồi nhìn em bé ngủ
Ngon lành giấc ngủ trong nôi
Đôi tay mẹ đưa khe khẽ
Miệng ru ru hỡi ru hời

Tò mò bé liền hỏi mẹ:
– Khi em bé chưa lọt lòng
Thì ai ru em mẹ nhỉ?
Trong bụng mẹ có nôi không?

Mẹ cười: – Lúc trong bụng mẹ
Thì con cũng như em thôi
Ai ru? Con quên rồi nhỉ?
Lớn lên con sẽ nhớ thôi.

Lưng bà còng
Cong như là dấu hỏi
Tay chống gậy
Chân mỏi không bà?

Lưng bà còng
Cong như vầng trăng khuyết
Cháu ơi! Cháu có biết
Vì sao lưng bà còng?

Với tập thơ thiếu nhi này, Nguyễn Lãm Thắng đã thành công trong việc chinh phục các em bé. Bởi ở trong thơ ta cảm nhận được sự hồn nhiên ngây thơ, những tình cảm của những người thân trong gia đình. Đó cũng chính là lý do các bài thơ thiếu nhi dễ đi vào lòng người đọc. Là hình ảnh của bà thổi cơm chiều, là hình ảnh cả nhà tập thể dục buổi sáng, là hình ảnh cả nhà quây quần bên mâm cơm nóng hổi… Đó sẽ mãi là những năm tháng hồn nhiên vui tươi của bao trẻ thơ. Cùng đón đọc phần tiếp theo trong 1008 bài thơ thiếu nhi của tác giả này bạn nhé!

Related posts

Bài thơ Cần một bờ vai – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Cửa Đã Mở – Chùm thơ Việt Phương phải đọc ít nhất một lần phần 2

admin

Bài thơ Chỉ là ghép chữ – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Leave a Comment