Nhà Thơ Nổi Tiếng

Nhà Thơ Anh Chi – Dùng trí não tâm huyết để nuôi “Nàng thơ”

Anh Chi tên thật là Lê Văn Sen, sinh năm 1947 ở Ngọc Trạo Thanh Hóa, với các bút danh là Anh Chi, Lưu Thuật Anh. Ông là một nhà văn, nhà thơ được biết đến với nhiều tác phẩm nổi tiếng. Nhà thơ, nhà văn Anh Chi là một người lao động cật lực, nổi tiếng với câu nói ” Dùng cơ bắp, mồ hôi để kiếm cơm, dùng trí não tâm huyết để nuôi “Nàng thơ”. Đó là cuộc đời của người công nhân – nhà thơ – nhà văn Anh Chi.

Nội Dung

Anh Chi sinh năm 1947 ở Thanh Hóa, gia đình có bốn anh em, cha mất sớm nên mẹ phải bươn chải kiếm sống nuôi mấy anh em. Anh cả Lê Văn Chi nghỉ học ở nhà giúp mẹ, chăm em.

Anh Chi là một bút danh lấy tên loài hoa thanh khiến và cảm phục công ơn của người anh. Năm 16 tuổi Anh Chi nghỉ học vào làm công nhân nhà máy Tia sáng của Ty Công nghiệp và với ý chí ham học hỏi, ông trở thành một người thợ giỏi.

Những năm 70 cuộc chiến tranh chống Mỹ ác liệt, miền Bắc dồn tâm sức vào tuyến giao thông vùng cán xoong Thanh Nghệ. Người thợ giỏi Lê Văn Sen được điều về Hợp tác xã vận tải Quang Vinh để củng cố lực lượng sản xuất, sửa chữa các phương tiện giao thông. Với hoàn cảnh sống gian sống kết hợp với nghị lực phi lực và tình yêu quê hương đất nước chính là cảm hứng đưa Lê Văn Sen trở thành nhà thơ, nhà lý luận Anh Chi.

Sự nghiệp văn chương của Anh Chi trải qua nhiều gian truân, vất vả nhưng với ý chí tự lực, tự cường và tự học. Đọc, đọc, đọc nhiều nữa để bổ sung những kiến thức khiếm khuyết vươn lên đến cái cao đẹp – chân – thiện – mỹ. Nguồn cảm hứng, hồn cốt thơ Anh Chi là từ lao động. Lao động sinh ra con người, lao động dựng lên xã hội, lao động nuôi dưỡng tình yêu mọi thời đại của cõi nhân gian này. Các tác phẩm thơ nổi tiếng của ông gồm:

>>>> Xem tiếp: Tập Thơ: Xương Rồng Khô Khan – Anh Chi (Lê Văn Sen)

Lỗi mòn khe khẽ tách đôi
Ngã ba bé bỏng giữa đời đầy lau
Búp bông ngây dại xiết bao
Em sờ sững ngỡ lời chào bé thơ
Vẳng câu mẹ dặn ngày xa
“Chơi lau khéo giữ kẻo mà ù tai”

Em cười với vạt cỏ gai
Nhớ từng đứa bạn quãng ngày giữ trâu
Tóc em thuở ấy cháy nâu
Cho đây đen mịn, cắn nhầu nhầu môi
Em nhìn, mắt ươn ướt rồi
Đặt ba lô xuống vệt đồi ngã ba…

…Miền quê đất vẫn gan gà
Một trang sách đọc hiện ra mấy lần
Đồi lau bạc xoa mầu buồn
Một thời nhớ một thời thương cháy lòng
Một thời sống ở giảng đường
Một thời dự định… Sau lưng em rồi!

Em về đây mà, quê ơi
Búp lau với bạn bè ơi, em về
Cả trong luận án thầm thì
Trong ba lô cũng theo về với em!

(Bỉm Sơn, 1976)

Qua đông sương gió, qua hè nóng nung
Nhưng lưng áo muối ăn mòn
Đũng quần mảnh vá lồm ngồm đường kim
Đêm đêm giường chật ngủ nghiêng
Ôm ngang bạn thấy khét nhèm mùi nhau!

Lao động tôi với cuộc đời
Giấc nghỉ ngắn, bát cơm vơi, vai gầy
Gánh tháng đầy, gánh năm đầy
Đường đi có quãng trật trầy bàn chân
Đôi khi có ngoảnh lại nhìn
Biết cuộc sống vẫn đi trên vai mình!

Lao động tôi với thời gian
Có đêm thương nước xót tràn khoé mi
Ngày yêu nước đổ mồ hôi
Mồ hôi ấy tình yêu tôi nhập vào
Những tình yêu nước xưa nao
Trong lịch sử đã nhỏ vào đất đai!

Lao động tôi giữa đất trời
Như cây sắt thép nhú chồi tơ non
Giữa thời nắng lửa mưa bom
Mưa cũng môn, nắng cũng mòn, vì tôi
Là hy vọng của bao đời
Từ mảnh đất dâng lên tôi từng ngày!

Lao động tôi với bạn bè
Là bàn tay với sát kề bàn tay
Là bờ vai sát bờ vai
Là mồ hôi với mồ hôi cùng dòng…
Cơ man giấc ngủ nằm nghiêng

(6/1972-6/1979)

Ai hò một câu ấy thôi
Một triền sông Mã một tôi lúc này
Xòe tay sương đậu xuống tay
Đêm đen che khuất dày dày thuyền ken.

May chưa, câu ấy như đèn
Cho tôi thầm thấy mắt đen ai cười
Đâu đó còn một chàng trai
Con thuyền đâu đó còn ngoài bến sông
Con sào cảm động cong cong
Cũng vít vổng và cũng mong lên bờ.

Một câu buồn đến ngẩn ngơ
khiến tôi thấy lại buổi chưa có mình
Một thuyền đen nhẻm ngược dòng
Với một người gái móng ngong trên bờ

Cái bến thì đục lờ đờ
Nên chi điệu giọng bơ xờ xa xôi
Lời thương mỏng mảnh loi ngoi
Giữ miền sông nước tưởng rơi tưởng chìm…

Đời đã mở bến cho thuyền
Câu yêu đương cũng đẹp lên bất ngờ
Chắc chàng trai đã lên bờ
Bởi vì cô gái còn hò nữa đâu.

Một câu, dư âm một câu
Dường như làm óng ả màu ban đêm
Xoè tay sương đậu ướt mềm
Bến Than tôi thấy trong đêm mỉm cười.

Giọng thơ Anh Chi mộc mạc, chất phác là những lời thơ vô cùng chân thành, ai đọc cũng thích cũng xuýt xoa khen. Đối với nhà thơ Anh Chi, thơ là cuộc sống là nghiệp một đời lao động có đau khổ và hạnh phúc.

Related posts

Uống Một Ngụm Nước Biển – Tập thơ đặc sắc nhất của Nguyễn Thế Hoàng Linh phần 6

admin

Nhà Thơ Hoàng Hưng Cùng Những Trang Thơ Đặc Sắc Nhất

admin

Mây (1943) – Tuyển tập thơ Vũ Hoàng Chương hay đặc sắc nhất phần đầu

admin

Leave a Comment