Nhà Thơ Nổi Tiếng

Nhà thơ Bùi Giáng và tập thơ “Mưa nguồn hòa âm” (Phần 2)

Tập thơ Mưa nguồn hòa âm của thi sĩ Bùi Giáng không chỉ là sự dịch chuyển của Mưa nguồn mà còn mang những ý nghĩa khác. Với tập thơ này người ta có thể dễ dàng hình dung được bức bách của những thi phẩm tiếp: Lá hoa cồn, Ngàn thu rớt hột, màu hoa trên giàn… Tiếp nối tập thơ Mưa nguồn hòa âm phần 1 chúng tôi sẽ giới thiệu đến bạn những bài thơ cuối cùng nằm trong tập thơ này.

Nội Dung

Mỗi năm nghe nguyệt mỗi sầu
Từ trong hang cọp thò đầu gọi beo
Hằng năm xuống phố gặp mèo
Gấu nghiêm trang bốn chân trèo leo qua
Thênh thang trâu ngựa trao quà
Bình nguyên tuyết giục vịt gà gọi nhau
Chùa chiền trăng mọc trước sau
Trên đầu quỹ đạo ngọn cao kết chùm

Nắng Sàigòn nắng Sàigòn
Nắng tuôn Chợ Lớn mắt tròn chị em
Mưa tuôn chợ nhỏ môi mềm
Giọt gieo đủng đỉnh đầu thềm cuối sân
Nắng mưa phố chợ về gần
Tóc mây nón úp mộng tần ngần xoay
Nắng vàng rộng ngực gầy vai
Nở nang vóc liễu sương cài hình dong
Chân mây réo rắt đèo bòng
O bồng gió giục ngược dòng nắng tuôn.

Máu đi trên ngọn thanh tùng
Ngô đồng nghi hoặc màu nung nấu màu
Ý trời khổ độc ngần sao
Toàn sinh hứa diệu chiêm bao chuyên cần
Mù sương sư muội nhập thần
Trùng khơi ký ức cơ trần kiêu sa
Năm về mỏi mệt ngày hoa
Tơ chùng bẻ chị một tà xiêm xanh.

Thập thành công lực mù sa
Vèo bay lễ hội tháng ba dịu dàng
Biên thùy lạp chúc đa mang
Chỉn em sự thể dở dang như hà
Bì nô độn chất si đa
Tuy tiên sất dĩ hà gia nhiên tòng
Bịch Bồ Liễu
Biểu Lô Mông
Bồng lai bích lạc như không nhiên là
Nhi thần mộng Thánh Nam Kha
Man Nương từ sũng chan hòa cố tri
Tuy vân sảo viễn căng trì
Khủng tranh địa khủng phi kỳ cửa an
Giữa đêm lòng lạnh khôn hàn
Con trăng châu thổ Mây Ngàn Mọi ôi!
Nhà Ma Em Mọi đi đời
Bình Nguyên Sương Nguyệt luống lời gọi suông
Tháng Ba Lễ Hội u buồn
Lời dâng Cố Quận Mưa Nguồn rụng rơi

Mộng u u thán từ thô
Thiển thâm thù dị xô bồ tục tiên
Thù đồ nhứt nhựt như nhiên
Mù sa vi tiếu diện tiền niêm hoa
Than ôi ôn lũ u là
A ôi tý tử như hà tồn lu
Tu la chỉ lực ôn lù
O bồng sương đục mây lừ đừ cong.

Cô nương bước một lên chùa
Bước hai xuống ruộng nương mùa nước dâng
Mười ba Cấm Nguyệt chuyên cần
Giẫm chân mười bốn thành thân một tòa
Tót vời thần phục hy nga
Dặm về lẽo đẽo móc sa cuối ghềnh
Đống gò cần mẫn hỏi tên
Ngần trăng sái diện buồn tênh như là
Khôn hàn bồ liễu bảy ba
Chép câu tịch mịch cầm ca đang vừa
Đá vàng rú động rừng thưa
Ôi ngày nam diện ôi mùa Dã Man

Chung quanh bờ nước rập rình
Chiều qua phố chợ mang hình mắt xanh
Chợ chiều nhiều khế ế chanh
Nhiều cô gái lạ bước nhanh hàng hàng
Mắt xanh hình thể điêu tàn
Chào cô gái lạ cô càng lạ thêm.

Vội đi trong phút dùng dằng
Cổng xô còn giữ cây hằng trổ hoa

Chim bay kín cổng giang hà
Rừng thay đổi lá sơn trà đổi hương

Trận nhìn tận diệt triêu dương
Rung rinh trái đỏ chín hường hoa tai

Mộng trường rớt hột như lai
Dâng mùa lạc diệp hoa tai dịu dàng

Xuân xanh lễ hội khói vàng
Vua điêu tàn dựng tượng hoàng hậu xinh

Tam xuân chín chục đăng trình
Thượng thừa ân lộc u tình Thệ Đa

Mây về thang gió nhìn qua
Gọi sương ở lại rằng ta yêu mình

Vội đi trong phút rập rình
Cổng xô còn giữ cây Bình Minh Hoa

Bốn mùa nức nở sương pha
Màu đi giỗ gió than ma không chồng

Trận nhìn chằm chặp đâm hông
Ôi mùa tích lục tham hồng phi kiên

Tôi về nghe vọng sơn xuyên
Cô Em Mọi Nhỏ tự tiền kiếp qua

Đêm thần máu động cuồng ca
Mù Sương Bé Chị em xa châu thành

Dịu dàng khu vực còn xanh
Hồn phi thang hỏa thập thành khai hoa

Ta về ngóng lại mưa sa
Chết từ sơ ngộ Màu Hoa Trên Ngàn

Thần đi cuối Ngọn Điêu Tàn
Tinh vân nhứ mạo mơ màng Man Nương

Đi về mạc ngoại Miêu Cương
Trùng du cựu địa thanh sương lục hà

Sơ khai nhị nguyệt chan hòa
Tam thu đậu khấu kết tòa oan khiên

Thù đồ nhứt nhựt như nhiên
Mù sa vi tiếu diện tiền niêm hoa

Nội thành bạch hạc nam kha
Bình minh bắc húc sầu ca sưu tầm

Chẳng nên vô lự vô tâm
Hồn vô niệm với vô ngần biển dâu

Xin về với gió phù du
Mở trang trí huệ cho mù sa bay

Chiêm bao hội thoại ngân dài
Ý trong tờ mộng nhớ ngày Miêu Cương

Thượng thừa chín chục thiều quang
Vành Môi Bé Chị thu ban bao giờ

Nhiên ôi gỗ bó từ từ
O bồng sương đục mây lừ đừ cong

Mộng truồng vơi xuống ruộng đồng
Sầu vun xới trẫm muộn trồng quả nhân

Chở che dâu cỏ Yên Tần
Suối Em Khe Chị chớm gần đã xa

Đạp Thanh Hội Cũ hào hoa
Giấc vàng buổi Tảo Mộ là giấc chung

(Đường Đi Trong Rừng
Lời Cố Quận
Lễ Hội Tháng Ba
Con Đường Ngã Ba
Ngày Tháng Ngao Du
Ngàn Thu Rớt Hột
Ấy là những
Trận Ngáp Dài
Của Mặt Đất Lai Rai
Lúc Chiều Hôm Mộng Mỵ)

Điệu vàng sương nắng lên cao
Lời đi phía nọ mưa mau phía này
Dông dài chắp nhặt hai tay
Lầm than đối thoại phôi thai lúc nào

Tử Thần ạ quả nhiên tao chẳng muốn
Chết làm gì cho lạnh cóng tấm thân
Nhưng nếu mày cứ liên miên gõ cửa
Đòi hội đàm một trận thiết như thân
Thì tao cũng thử một phen hội diện
Với mày xem chút ít một thành phần
Và chút nhiều dù rất mực phân vân
Mày mấy tuổi Tử Thần ôi thế hử
Tao trung niên mày chẳng nể nang gì
Làm thy sỹ suốt bình minh xuôi ngược
Gieo lộn vần sầu não thật lâm ly
Tử Thần ạ! Tao không bằng lòng thế
Bài thơ còn dang dở một hoạt sinh
Một biển dâu cũng dơ dáng dại hình
(Tử Thần ạ! Tao không bằng lòng thế)

Nhị nùng dĩ tác sóc phong hô
Cửu nguyệt thiên du lãm ngũ hồ

Tam Quốc dĩ thành Từ Thứ ngữ
Đông Chu sơ vấn Tử Tư đồ

U hàn vi phấn tần my yếp
Mật khải hồng nhan lụy liễu bồ

Thanh dẫn xuân hồng quang khởi diệm
Nhất đàn mỵ dược tiếu Tam Cô

Bồ câu mái đậu một con
Đường Vui Cố Quận hao mòn bữa nay
Anh xin em rỡn một ngày
Rồi xin ngừng rỡn suốt ngày hôm sau.

Con chim thì ta biết nó bay
Con chóc thì ta biết nó nhảy
Con châu chấu thì ta biết nó chuồn chuồn
Nhưng chuồn chuồn là gì
Thì đó là điều ta không biết

Cổng chùa lớp lớp khói un
Lửa khô hơn nước lửa buồn hơn tôi
Thể thân bồ tát thiêu rồi
Tụng kinh dưới đất trên trời mây bay

Lạn hồng như hoả tuyết trung khai,
Hồng lạn ly bôi tối thị tài.
Tả giám thần thông huy bút tựu,
Tình ca như mộng mỵ như mai.
Lạn hồng như hoả khai như tuyết,
Tịch chiếu tà du dưỡng tuý hài.
Khô mộc thiền vu thu ý tận,
Tân niên hối ngộ viễn phương lai.

Kể từ Hủ Tiếu héo hon
Xuân Sanh xá dị bún ngon hơn mỳ
Chào mừng Hủ Tiếu lâm ly
Tiếp nghênh từ thuở ra đi bên đèo
Kể từ mộng mỵ hút heo
Tiếu ôi tô hủ tiếu lèo tèo thơm
Đèo bồng tận mỵ tàn cơn
Phiêu bồng cuối cuộc còn thơm như là
Giang Châu Hồ Dzếnh Như Hà
Giang Tây Dương Tử Nguyệt Tà Huy Âm
Bấy chầy chưa tỏ thì trân
Bây giờ rất mực tiến Gần Gần Tô

(Tiếp theo Mưa nguồn)

Bỏ đi em ghé Hội nào
Có trăng thương hải mây trào biển xanh?
Nụ cười môi tắt đi nhanh
Mùa hoa xây dựng Trường Thành Chiêm Bao
Bỏ đi em trốn Hội nào
Thần hoang vu thét Tiên gào lừng vang
Bên Mình Phố Thị hoang mang
Chợt mùa thơ giục Màu Lan lên đường
Bỏ đi em ghé Ngàn Phương
Lìa thằng Thy Sỹ cuối đường Trung Niên
Hỡi ôi! Tồn hoạt não phiền
Tử sinh não tận chùa chiền não tu
Ghé về phương trượng phù du
Hỏi mùa đang giậy sao Thu phiêu bồng
Bỏ đi em trốn Ruộng Đồng
Kiếm Sương Viễn Phố nguyệt lồng viễn nhai
Thiên thời xạ kích cuồng quay
Nịch trầm hồng nhựt di hài tang thương
Hiện hành quỷ lực du dương
Thành thân khốc quỷ khuyếch trương hung thần
Ra đời bước đủ hai chân
Khóc người mãn diện thất thần mắt xanh
Tuyệt Trù Mắt Lục Hà Thanh
Hạnh huyền tựu mộng mỵ thành chiêm bao
Liên tồn nảy giọt hồng đào
Mùa Kinh Nguyệt động máu dào dạt tuôn
Sợ e ô nhiễm Lá Cồn
Trường quần duệ địa thẹn thuồng nguyệt kinh
Bỏ đi quá bất thình lình
Mùa Trung Niên giậy ân tình đười ươi
Gieo vần ký thác mười mươi
Ngõ hầu muôn một đáp mười cho muôn
Hoạ chăng còn Một Mưa Nguồn
Nguồn Mưa Huyết Lệ Cho Nuồng Mông Rô
Nguồn mưa rớt hột hồ đồ
Ngàn thu tuyết nguyệt xuống mồ hồng nhan
Lá Hoa Cồn lũng thang lan
Cũng hồng như tía trên ngàn màu hoa
Những từ Mông Rố bước ra
Xe tơ sớm liệu bảy ba đang vừa
Bất thình lình đột nhiên thưa
Rằng thôi thế nọ cũng thừa thế thôi
Thế kia là thế thôi rồi
Đi Mùa Hy Vọng đi trời đổ sông
Đùng đùng gió giục mây vần
Nghe tin sét đánh thành phần Mông Rô
Khuynh thành phấn điểm son tô
Một thời quán tuyệt Lồ Gồ Marilyn
Sát na quỷ dị uy quyền
Đập tan tành suốt cõi miền bình sinh
Trời xanh úp mặt nghe tin
Thôi rồi! Em Má-Rý-Lyn đi rồi
Một vạn tiếng! Một triệu lời
Một muôn muôn một cũng rồi một ra
Một Cửa Quỷ! Một Nhà Ma
Một Mông Rô đã vội qua đời rồi
Một Cõi Đất! Một Bầu Trời
Một Thiên Tuyệt Bút một đời trung niên
Một trận dại! Một cơn điên
Một Đười Ươi Một Ấu Niên Ra Đời
Bây giờ riêng hỏi em thôi
Lời trong tiếng ấy là lời thế sao?
Lá Cồn Thu Rụng Hội Nào
Trăng tàn cấm nguyệt mây đào Vũ Vân
Rằng sao như thể như thân
Rằng sao thân thể chớm gần chợt xa
Luống chào từ những bước ra
Luống từ chết giữa màu hoa lá cồn
Luống tồn hoạt luống hoạt tồn
Luống thơ thẩn mộng luống bồn chồn mơ
Luống thần thánh luống ngu ngơ
Luống thiên tài luống dại khờ bình sinh
Luống trận trận luống phen phen
Luống hàng mộng mỵ luống hắng chiêm bao
Luống vạn đại luống thiên thâu
Luống mơ tưởng mộng luống cầu nguyện mơ
Luống bây giờ luống bao giờ
Luống bao nhiêu luống khôn ngờ bấy bao
Luống chốn nọ luống nơi nào
Luống châu chấu mộng chiêm bao chuồn chuồn
Luống tận tiệt luống buông tuồng
Luống từ lịch kiếp luống cuồng kinh qua
Luống trăm năm cõi người ta
Luống là luống thế lọ lạ luống kia
Luống kiếm sớm luống tìm khuya
Luống quanh ngõ quẹo luống lìa lối cong
Luống lai vãng luống đi vòng
Luống sinh bình tử bình tòng diệt tiêu
Luống từng tượng Thuấn hình Nghiêu
Luống ba lãng hải luống triều đại dương
Luống đứng phố luống ngồi phường
Luống nằm thị xã luống mường tượng thôn
Luống trời mây ngóng vời trông
Luống xe cát bãi biển đông dã tràng
Luống Thanh Cấm Nguyệt Hồi Khan
Luống Thanh Hà Lục Hà Lam Hạnh Hà
Lịch hà luống Mỹ luống Nga
Luống Anh luống Pháp Lang Sa luống Tàu
Luống đi chậm luống bước mau
Luống leo tả hữu trèo sau trước và
Luống lên xuống luống băng qua
Luống vùng nhảy vọt luống oà khóc than
Luống vô hạn luống muôn vàn
Luống nương tử nguyện luống nàng ước mơ
Luống hò hẹn luống đợi chờ
Luống lỳ lợm gọi luống trơ trẽn gào
Luống tha thiết luống thì thào
Luống cay đắng ngữ luống ngào ngạt ngôn
Luống làng luống xã luống thôn
Luống mưa nguồn luống lá cồn ngàn thu
Luống liên tồn dựng uyên ngu
Luống phiêu bồng nguyệt luống phù du hoa
Luống tam muội tận ta bà
Luống gào quỷ đực khóc ma không chồng
Luống về vĩnh viễn hư không
Luống dò diệu hữu chân không như hà
Luống lần một rẽ phen ba
Luống từng mỗi lượt lân la mỗi lần
Luống là lạ lắm lần khân
Luống tồn loát luống tồn lân tân ồ!!!

Một hôm tháng chạp ra giêng
Rừng cây ra trái sầu riêng ra đời
Dừng chân con lộ giữa môi
Vành trăng giữa phố nối ngôi từ từ
Ngậm sương ngôn ngữ lúc ừ
Lúc vâng ạ lúc lừ đừ không vâng
Chiều nay phương trượng về gần
Mười phương quốc độ bước ngần ngại qua

Đêm xuân phố chợ đông người
Riêng cô hàng xóm mua vui chùa chiền
Hoa xuân danh hiệu láng giềng
Mộng nghe hơi thở qua miền mây bay
Vu vơ ướm hỏi đêm dài
Tuần trăng hắc ám sau này ra sao

Trên đây là những bài thơ cuối cùng nằm trong tập thơ Mưa nguồn hòa âm Bùi Giáng mà chúng tôi muốn giới thiệu tới bạn. Qua đó bạn có thể cảm nhận được sự liên kết giữa các tứ thơ thông qua các tác phẩm của ông. Cũng đừng quên đón đọc những bài viết tiếp theo của chúng tôi để tìm hiểu những bài thơ hay của những tác phẩm nổi tiếng nhé!

Related posts

Trọn bộ tập Thơ Du Tử Lê hay được yêu thích nhất phần 2

admin

Hoàng Anh Tú cùng những thi phẩm hay được yêu thích nhất phần 1

admin

Nhà thơ Nguyễn Đình Chiểu và những bài thơ đặc sắc nhất phần cuối

admin

Leave a Comment