Nhà Thơ Nổi Tiếng

Nhà thơ Hồng Thanh Quang cùng những tác phẩm dịch nổi tiếng phần 11

Nhà thơ Hồng Thanh Quang là một gương mặt nổi bật trong làng thơ ca Việt Nam. Anh sở hữu một ngòi bút tinh tế cùng sự độc đáo trong thơ nên những vần thơ của anh luôn bay bổng đi sâu vào lòng người. Những thi phẩm của anh luôn được bạn đọc đánh giá cao và săn đón. Nào! Ngay bây giờ mình cùng nhau khám phá nhé!

Nội Dung

If it is true
that the world talks too much
then lets all keep quiet
and hear the eloquence
of silence
If it is true
that the world sees too much
then let’s all close our eyes
and see the inner vision
beneath the closed eyes
if it is true
that the world hears too much
then let’s wax our ears
and listen to the chastity of inner music
that defies betrayal
by the wayward wind
If it is true
that the world moves too much
then let’s stand statuestill
and imitate the stubborn will
of trees
that move without being peripatetic
for the dumb don’t tell lies
for the blind can’t be peeping toms
for the deaf cannot eavesdrop
for the crippled can’t trespass.

Dịch

Nếu đúng là
đời quá ba hoa
chúng ta hãy cùng nhau câm lặng
và lắng nghe sự lặng câm này
hùng biện
Nếu đúng là
đời quá ư thóc mách
chúng ta hãy cùng nhắm tịt mắt vào
và quan sát lòng mình
qua cặp mi khép chặt
Nếu đúng là
đời nghe nhiều quá
chúng ta hãy đổ sáp vào tai
và chỉ nghe nhạc thiên nhiên thanh thoát
không mau đổi thay
như bàn tay sấp ngửa
Nếu đúng là
đời quá nhiều dịch chuyển
chúng ta hãy đứng nghiêm như tượng đi nào
và học ý chí kiên cường
của thân cây
lay động như không rời khỏi chỗ
Vì đã câm rồi không thể nào nói dối
đã mù rồi nhìn trộm làm sao
Đã điếc rồi, hết đường nghe lén
đã què chân không thể quá đà

Nếu anh rõ, khi tới đây em buồn biết bao nhiêu
khi rời đây em buồn biết bao nhiêu
váy áo phong phanh, trời mưa tầm tã
nếu anh rõ
bao nhiêu lệ em tự khô, không cặp môi tình nghĩa
bao nhiêu đoá hoa hồng em quấn quanh ngọn nến thanh cao
để soi vào mọi cuộc hẹn hò bao đêm bí ẩn
nếu anh rõ em đã tìm kiếm ra sao
cây gậy trắng trên đường em dò dẫm
trong những giờ đông đúc nhất
sống động nguy hiểm nhất
nếu trước đây anh nghe thấy tiếng khóc em cô đơn vỡ ra
vỡ ra khi gặp phải bức tường trơ trơ
nếu anh nhìn thấy cảnh em qua lỗ khoá
uổng công tìm mãi vì sao
đôi chiếc gối từ thành phố những người lùn
khao khát giấc ngủ đôi êm ả
nếu anh rõ, nếu như anh rõ
hẳn anh đã không bỏ lại chiếc rìu
để nó đẽo em như đẽo một khúc gỗ rẻ tiền xấu xí
hẳn anh không khi nào đi lướt qua cửa nhà em
như cơn gió lạnh lùng
không khoảnh khắc dừng chân

Nhấp nháy sao từng giọt giữa khung trời,
Cành rung lá dập dờn mơn mởn gió.
Em xa mấy, lời em anh vẫn rõ,
Mình – suốt đời! hạnh phúc gởi về nhau.
Em yêu ơi, dù em ở nơi đâu
Trái tim anh tìm tới em chẳng khó.
Tình yêu luôn dẫn mình gặp gỡ,
Mình – suốt đời! – hạnh phúc gởi về nhau.
Ngay lúc kề sát vực tối thẳm sâu
Khi cái chết bủa vây mình, anh biết
Ta vẫn không lìa nhau dù khoảng khắc,
Mình – vĩnh hằng – là ký ức về nhau!

Эти летние дожди,
эти радуги и тучи –
мне от них как будто лучше,
будто что-то впереди.
Будто будут острова,
необычные поездки,
на цветах – росы подвески,
вечно свежая трава.
Будто будет жизнь, как та,
где давно уже я не был,
на душе, как в синем небе
после ливня – чистота…
Но опомнись – рассуди,
как непрочны, как летучи
эти радуги и тучи,
эти летние дожди.

Dịch

Những cơn mưa mùa hạ
Cầu vồng, mây và mây
Nhờ chúng,
như dễ thở
Như còn gì đâu đây
Như sẽ đảo tiếp đảo
Chí tang bồng lãng du
Trên hoa, sương mãi nở
Cỏ tươi cả chiêm bao
Như sẽ lại được sống
Như đã lâu thuở nào
Lòng giống muôn tầng biếc
Tinh khôi sau mưa rào
Nhưng hồi tâm lại thấy
Thực ngắn ngủi,
thoáng qua
Những cơn mưa mùa hạ
Cầu vồng, mây và mây…

Em là vợ người ta, em là vợ người ta
Em lẽ ra đừng yêu anh mà hãy yêu kẻ ấy
Hãy cùng họ cố dịu dàng vui vẻ
Quên anh đi, quên anh đi ngay
Quên bàn tay anh, giọng nói anh và ánh mắt anh nhìn
Quên mọi sự rồi xa rời nhau vĩnh viễn
Nhưng phải làm sao khi chính anh không thể
Chính anh không thể quên em?

Chàng trai phi ngựa. Gió lùa
Tóc bồng sóng gợn. Cơn mưa đã gần
Bao nhiêu người đẹp trên trần
Ở đâu cô gái ta hằng ước yêu?
Chớp lòe, cỏ giạt liêu xiêu
Mây tung hơi lạnh xuống chiều thảo nguyên
Hạt mưa cứ ngẩn ngơ tìm
Phải rơi trúng đoá hoa duyên dáng mào?

Guốc vang, tiếng guốc vang vang
Nàng đi những bước lẹ làng trước tôi
Tôi có thể khen: nàng vô cùng khả ái
Nhưng tôi không muốn lặp lại lời này
Nàng – vương quốc tôi chưa từng biết tới
Nhưng từ nay sẽ chẳng có ai
cấp hộ chiếu cho tôi đến đấy

Кто я? Что я? Только лишь мечтатель,
Синь очей утративший во мгле,
Эту жизнь прожил я словно кстати,
Заодно с другими на земле.
И с тобой целуюсь по привычке,
Потому что многих целовал,
И, как будто зажигая спички,
Говорю любовные слова.
“Дорогая”, “милая”, “навеки”,
А в душе всегда одно и тож,
Если тронуть страсти в человеке,
То, конечно, правды не найдешь.
Оттого душе моей не жестко
Не желать, не требовать огня,
Ты, моя ходячая березка,
Создана для многих и меня.
Но, всегда ища себе родную
И томясь в неласковом плену,
Я тебя нисколько не ревную,
Я тебя нисколько не кляну.
Кто я? Что я? Только лишь мечтатель,
Синь очей утративший во мгле,
И тебя любил я только кстати,
Заодно с другими на земле.

Dịch

Ta là ai? Ta là chi? Chỉ là người huyễn tưởng
Quầng mắt xanh lạc mất giữa sương mù.
Ta đã sống kiếp này như tiện thể,
Cùng bao người trong cõi thế phù du.
Và hôn em cũng chỉ vì ta đã
Hôn bao người vầy vậy thành quen.
Và ta nói những lời ân ái quá
Cũng tựa hồ quệt những que diêm.
“Quý giá ạ!”, “Yêu thương ơi”, “Mãi mãi!”
Nhưng trong lòng luôn ngán ngẩm làm sao.
Khi cảm xúc ở trong mình héo úa,
Sự thật kia ai tìm được thế nào.
Chính bởi thế hồn ta hờ hững lắm,
Không khát khao, không muốn lửa trào tuôn,
Em chỉ là cây bạch dương di động
Cho bao người và cho nốt ta luôn.
Nhưng mãi khát kiếm tìm thân thương nhất
Và đớn đau trong kìm hãm u lì,
Ta chẳng chút hờn ghen em chi cả,
Chẳng khi nao ta quở trách em gì.
Ta là ai? Ta là chi? Chỉ là người huyễn tưởng
Quầng mắt xanh lạc mất giữa sương mù.
Và ta đã yêu em như tiện thể
Cùng bao người trong cõi thế phù du…

I barndommens lange og dunkle nat
brænder små blinkende lygter
som spor, er erindringen efterladt,
mens hjertet fryser og flygter.
Her lyser din vildsomme kærlighed
fortabt gennem tågede nætter,
og alt hvad du siden elsked og led
har grænser som viljen sætter.
Den første sorg har et spinkelt skær
som en tåre der skælver i rummet,
kun den vil være dit hjerte nær,
når al anden sorg er forstummet.
Højt som en stjerne en vårlig nat
brænder din barnlige lykke,
du søgte den siden, men fik kun fat
dens flakkende sensommerskygge.
Din tro du tog med dig så langt af led,
for det var det første og sidste,
nu står den og brænder i mørket et sted,
og der er ikke mere at miste.
Og en eller anden kommer dig nær,
men kan aldrig helt forstå dig,
for dit liv har du lagt under lygternes skær,
og ingen skal siden nå dig.

Dịch

Trên con đường tôi đi
Có hai người đã tới
Một người rất yêu tôi
Còn tôi yêu người khác.
Người sống trong khao khát
Trong những giấc tôi mơ
Người kia đứng sững sờ
Trước cửa lòng khép chặt.
Người cho tôi hạnh phúc
Luôn như gió vội bay
Người dâng tôi cả đời
Không được gì đền đáp.
Người bắt máu tôi hát
Tình phóng khoáng trắng trong
Người như cuộc đời thường
Bóp mộng lòng tôi nát.
Hai người đó trên đường
Phụ nữ nào cũng gặp
Trăm năm chỉ một lần
Họ được trùng làm một.

Thế là lá lại trải đầy mọi lối
Lại xạc xào sột soạt dưới chân ta
Trên thế giới lá rơi nhiều quá đỗi
Làm sao không giẫm phải lá bây giờ!
Ta vội vã ta hững hờ với lá
Trong đời biết bao việc cần hơn
Nhưng hôm qua giữa ngày thu em đã
Nhặt ven đường chiếc lá con con
Ai cắt lá gọn gàng thanh thoát thế
Sắc lửa chiều thiêu lá đẹp làm sao
Ta qua lá nhìn lên tia nắng xế
Máu và vàng trong lá quyện vào nhau
Lá có thể gợi tự hào ghen tị
Giữa màn sương như báu vật ngời lên
Nếu thế giới chỉ có mình lá ấy
Chắc muôn phần người sửng sốt ngạc nhiên!

А в старом парке листья жгут,
Он в сизой дымке весь.
Там листья жгут и счастья ждут,
Как будто счастье есть.
Но счастье выпито до дна
И сожжено дотла,-
А ты, как ночь, была темна,
Как зарево – светла.
Я все дороги обойду,
Где не видать ни зги,
Я буду звать тебя в бреду:
“Вернись – и снова лги.
Вернись, вернись туда, где ждут,
Скажи, что счастье – есть”.
А в старом парке листья жгут,
Он в сизой дымке весь…

Dịch

Lá đỏ lửa đốt khu vườn cũ
Sương xám bay lãng đãng khắp trời
Lá đỏ lửa cầu mong hạnh phúc
Ngỡ như có hạnh phúc trên đời
Nhưng hạnh phúc đã bay cạn hết
Đã thành tro cháy tự lâu rồi
Em tăm tối như đêm cận tháng
Em sáng trong tựa ánh mai ngời
Anh sẽ vượt trăm sông nghìn suối
Đến nơi nào không thể thấy điều chi
Anh sẽ gọi em cả khi mê sảng
Về đi em! Về, lại dối lừa đi!
Về đi em, về lại nơi lá đỏ
Nói chúng tin: hạnh phúc có trên đời!
Lá đỏ lửa đốt khu vườn cũ
Sương xám bay lãng đãng khắp trời

Hết đông. Tôi hạnh phúc
Đi giữa rừng mộng mơ
Trên gốc cây già khô
Rắn cuộn tròn một khúc
Nó cũng thấy hạnh phúc
Khi mùa đông qua rồi
Và cả nó và tôi
Đều vui vì xuân tới
Dẫu không cùng lý do:
Tôi yêu thơ, còn nó…
Nó chuyên nghề cắn người!

Thôi, vĩnh biệt! Tôi sẽ không chờ đợi
Không đợi chờ, thế thực tình hơn
Chẳng cần phải hôn tôi lần cuối
Mặc tim hờn, cứng lại. Đừng hôn
Chớ gieo rắc vào lòng hy vọng hão
Trút bỏ ngay, gánh nặng quá thừa
Đừng giả bộ tốt đẹp và duyên dáng
Như đã bao ngày, cứ xấu xa
Bởi làm thế hoàn toàn có thể
Khiến nhau tin: địa ngục vĩnh hằng
Rồi tất cả sau này sẽ nghĩ
Chỉ sống thế được thôi, địa ngục là cần
Thôi, vĩnh biệt! Không nên tuôn lệ
Có điều gì đáng lưu luyến nữa đâu…
Xin đừng vờ trongb giờ ly biệt
Hoá dịu dàng nhân hậu lừa nhau!

Hồng Thanh Quang là một cây bút xuất sắc của nền thơ ca Việt Nam được đông đảo bạn đọc yêu thích và ca tụng. Hy vọng qua bài viết này, các bạn sẽ có thể làm mới bộ sưu tập thơ của mình. Mời các bạn đón xem phần 12 vào một ngày gần nhất! Thân Ái!

Xem Thêm: Nhà thơ Hồng Thanh Quang cùng những tác phẩm dịch nổi tiếng phần 10

Related posts

Nguyễn Trọng Tạo Cùng Tập Thơ Sóng Thủy Tinh Đặc Sắc

admin

Nhà thơ Bùi Hạnh Cẩn và những bản thơ dịch tác giả khác (Phần cuối)

admin

Nhà thơ Bùi Giáng và tập thơ “Mưa nguồn hòa âm” (Phần 2)

admin

Leave a Comment