Nhà Thơ Nổi Tiếng

Nhà thơ Nguyễn Duy và tập thơ Bụi (1997) hay nổi tiếng phần đầu

Nguyễn Duy là một nhà thơ lớn, với tên thật là Nguyễn Duy Nhuệ. Thơ của ông có chút ngang tàng nhưng vẫn trầm tĩnh và giàu tính chiêm nghiệm. Chính vì vậy đọc nó nhiều khi ta phải dừng lại để chiêm nghiệm. Và tập thơ Bụi cũng chính là một trong số đó. Với tập thơ này ông đã giành được giải Mai vàng năm 1997. Hãy cùng chúng tôi đón đọc những bài thơ hay trong tập thơ này bạn nhé!

Nội Dung

1
Xin em đừng nản lòng yêu
tình tang là cuộc phiêu lưu tuyệt vời

2
Xin em đừng ngán cuộc chơi
phiêu lưu đã nhất trần đời là mơ

3
Xin em đừng mỏi mong chờ
phiêu lưu tới bến tới bờ còn xa

4
Xin em đừng vội vã già
hiểu cho nhau sống đã là phiêu lưu

Hình như đất dư thừa mọi thứ
hình như em chỉ thiếu thốn mặt trời

Đất bày biện phơi
cỏ xanh
hoa thắm
cành chồi

Em bày biện phơi
tóc bạch kim
da trứng bóc
và lỉnh kỉnh vài ba thứ khác

Thảm bìa rừng mướt biếc
mùa xuân nằm nghiêng tượng khỏa thân trắng

Ta phù phép hóa thân nắng ấm
phủ làn da run rẩy đói mặt trời

Thanh thản thắm màu sắc đường nét
cái đẹp thơm tho sạch đến vô trùng
ta từng ước sống thử đời người khác
cuộc đời thần tiên nào

Ta đang thử mẫu đời người khác
nhồi nhét đại hồn ta vào xác lạ
tội nghiệp thân ta hóa mất hồn

Đâu những lối mòn lầy lụa quen chân
mùi ô nhiễm quen thường trực mũi
te tua cái nhìn vá víu quen mắt

Vợ ta càu nhàu con ta nhác học
nước mắm gắt góc bếp ám khói
chó vàng ngoáy đuôi chào mừng ta về nhà

Quán bia hơi Tân Mập ta giặt giũ phiền muộn
nghêu ngao Cương râu Hùng râu Phước râu
thợ giặt ruột lành nghề bạn nhậu chung thủy
đốt lòng ta ly rượu mía thuở nào

Ta nhớ ta còn cắm những món nợ lớn
nơi đồi núi trọc lốc xơ xác
nơi thửa ruộng bạc phếch nứt nẻ
nơi dòng nước cạn kiệt tôm cá
nơi đám mây chưa kịp mọng thành mưa

Ta nhớ người ta yêu người yêu ta
ta nhớ kẻ ghét ta kẻ hành hạ ta khổ
nhớ dửng dưng ai không giận không thương

Không thể sống nổi đời người khác
ta nhớ cuộc đời ta
bụi bặm quê nhà

Với một mình

Bụi mây bụi gió bụi sao
bụi linh hồn lạc lao đao rối trời

Bụi thần thánh nhấp nhánh rơi
bình tâm làm hạt bụi người mà bay

Với Thường Vạn, và…

Nhong nhong ngựa ông lên trời
đánh đu mấy gã cao bồi chăn mây

Vợ trời trắng nõn múa may
cúi trông miền hạ thương bầy bò hoang

Với N.Bá Chung, N.Mạnh Hùng, N.Trọng Khôi, và…

Bia lon thỗn thện người lon
ễnh ềnh ệch hỏn hòn hon thùi lùi

Trắng vàng đen láng coóng đùi
ngo ngoe ngứa nỗi buồn vui không màu

Với N.An Trung, T.Quốc Thịnh, và…

Người xe nghe suối tuôn xè
nhà khe nghe núi đá khe tầng tầng

Vỉa hè viễn xứ chồn chân
leo lên vỗ vỗ vai Thần Tự Do

Với Văn Lê, Cao Tiến Lê, Đinh Cường, và…

Mải lêu lổng bỗng nhiên rằm
một ta chơi một tròn trăng xứ người

Gió chi chợt lạnh toát trời
chợt khành khạch khóc chợt cười hu hu…

Với HO. Hoàng, Thiện Giao, Thanh Nghĩa, và…

Vinh quang thoắt tỏ thoắt mờ
người thoăn thoắt lá lơ thơ rụng dần

Bùi ngùi lả tả tiền nhân
ngôi sao hóa kiếp dấu chân ven đường

Với N. Mộng Giác, Nghiêu Đề, và…

Vay nhau khóc mượn nhau cười
người xa quê léng phéng người xa quê

Xẩm rong hè phố thủy tề
ướm nhau còn nhớ lối về bến xưa

Với V. Huy Quang, Khánh Trường, và…

Khối buồn đâu dễ nguôi ngoai
hào khí bên ngoài yếm khí bên trong

Tỉnh say một búi bòng bong
nào ai chia nửa cõi lòng Bon-xa…

Với N. Bá Trạc, T.Q. Nam, N.Hữu Liêm, N.Thành Út, và…

Một ly Đắc Phúc làm vui
một nông sâu chảo cát người khô cong

Một bể dâu ngọn cỏ bồng
một ai thấy bóng sao không thấy hình

Với Thùy Yên, Thùy Linh, Quốc Anh, và…

Dùng dằng gió dập dềnh sương
tửng tưng xe điện giật chuông cà tàng

Một bầm đêm hận chưa tan
nằm mơ duỗi nhịp cầu vàng sang nhau

Với Ph.Duy, M.Thảo, Du Tử Lê, và…

Câu thơ sáu nổi tám chìm
đụng thời siêu lộ thông tin kẹt đường

Vương thì tội bỏ thì thương
đành lê thê nốt đoạn trường mộng du

Trong anh nhão một lão già lẩn thẩn
một con nít nhõng nhẽo nữa em ạ

Em là mẹ đứa trẻ vô hình ấy
em – linh hồn nhập xác lão gù kia

Có khoảnh khắc nào em dành viếng anh không
kẽ hở nhỏ giữa cuộc bận cuộc mệt nào đó

Một đại dương buồn sóng gió
một ngẩn ngơ vớ vẩn nhớ hồn mình

Một gù câm trơ đá tảng cô đơn
một con nít trong đá tấm tức đòi mẹ nó

1
Thiên đường không em gió toác hoác động tiên hoang mạc
canh bạc đen ngòm chôn sống trí siêu khôn

Thời vận đêm càng thử càng đêm thêm
ảo ảnh đỏ lòm hào quang mê muội

Mềm mại mánh mung mưu mẹo mập mờ
con bài bịp tàng hình nuôi dưỡng mơ mộng

Loe loét đèn màu không nhuộm thắm số phận
con thiêu thân hư vô dạy dỗ cả loài người

Ta tuyệt vọng ván tù mù hy vọng
chợt khát mưa em chưa khát thế bao giờ

2

Thử dướn mình bay sục tìm Thượng Đế
cánh tay phàm nhân giả bộ cánh thiên thần

Đếch tiên nga đâu đếch Thượng Đế đâu
quỉ đầu trâu xâu xé nhau mặt ngựa ngai vàng

Tự vắt xác ứa muối nước mắt
cấp cứu linh hồn đang khói hóa khô quăn

Ta hú gọi ta khản giọng tù và
sấp ngửa thu tâm rút khỏi bãi quỉ thần đú đởn

Lạy cả nón đỏ đen chào thua thiên đường rởm
xin tụt về trần thế với em thôi

Mắt trời rách đá lườm ra
nắng đen trắng nhởn răng ma miệng người

Ngọn cây treo giọt máu tươi
bức tường Than Khóc rợn phơi oan hồn

Xám tro gió ứa xuống vườn
hỗn mang một thuở âm dương đục ngầu

Nỗi đời nay ngấm mai đau
cuộc phơi xương trắng trên đầu dân đen

Nắng rồ sặc máu bê tông
giá mà làm tượng tồng ngồng đứng chơi

Vịt giời phơi cái giời ơi
giá mà rũ ruột ra phơi cái buồn

Người chui lỗ Khải Hoàn Môn
gió luồn toác lỗ Càn Khôn. Giá mà…

Sương mù vén áo Hoàng Gia
ánh vàng hội chợ phù hoa lập lòe

Bóng mây dằn vặt mặt hè
vài tia nắng gãy loe ngoe góc vườn

Nhàn cư hong nõn hong nường
ta hong ké khúc đoạn trường mốc meo

Với Vũ Hòa, và…

Phơi hồn cẩm chướng liêu phiêu
bóng Van Gogh đổ lệch chiều cô đơn

Cong cong cầu đá soi gương
giọt mưa phố cổ gieo buồn lòng ta

Các em hơn hớn mặt hoa
hớ hênh thân phận phơi ra chật đời

Mona Lisa ướp xác màu dầu tù tủ kính ngự trị thế giới đẹp
Vệ Nữ đá cụt tay đoạt vương miện nữ hoàng giang sơn đá

Vệ Nữ thịt da trơ thổ địa gốc cây đờ đẫn phố
em muốn đổi cuộc đời sương gió của em không?

Làm mỹ nhân hóa thạch?
tủ kính tù thay La Joconde?

Người đời nhìn em bằng nửa con mắt
Picasso nhìn em bằng rất nhiều con mắt

Arène rùng mình nghìn năm tuổi đá
con bò mộng phát khùng giữa trùng người lên cơn thần kinh
nỗi cô đơn đợi chờ cuộc hành hình bất ngờ

Nỗi cô đơn không có gì che chở
vểnh tai ngơ ngác đấu trường cát
gió mơ hồ rì rào đồng mùa xuân
nghếch mũi ngửi mùi cỏ xưa xa vắng

Nỗi cô đơn sùi bọt mép căm hờn
nhận diện kẻ đối diện thay mặt nhân loại
mũi kiếm sắc dấu sau màu huyết tấm vải

Nỗi cô đơn cất tiếng rống tuyệt vọng
lao vào cuộc giác đấu không sòng phẳng
gục ngã cuối màn vờn diễn của chính kẻ soạn kịch bản
và ra đi… để lại vệt máu dài

Thêm một anh hùng xẻo tai bò lên ngôi
thêm một ma bò nhập vào lốt người
và cứ thế… thêm từng đàn bò cười

Không thể hiểu tại sao nhiều sướng vui đến thế
khi người ta chiến thắng một con bò trần truồng

Không thể hiểu tại sao nhiều điên cuồng đến thế
khi đàn bò giết chết nỗi cô đơn…

Với Tuấn, Sơn, Hải, Phước, và…

Người đi trẩy hội đấu bò
mình đi đoán mộng thăm dò tỉnh say

Chấp gì đen đỏ rủi may
nằm nghe chim lả lơi cây tiêu huyền

Với Nam Tiến, và…

Tưởng đâu thủy trận qua rồi
quẳng gươm vứt giáo tả tơi chiến thuyền

Thình lình hải tặc hiện lên
lửa hừng hực bốc một em ngực trần

Với P.H. Đường, T. Vũ, và…

Cõi phàm sấp ngửa quanh ta
thánh hiền thụt lưỡi triết gia gãi đầu

Anh hùng ngáp vặt từ lâu
thi nhân nhả ngọc phun châu phều phào

Trên đây là những bài thơ Nguyễn Duy viết trong tập thơ Bụi 1997 mà chúng tôi muốn chia sẻ với bạn. Thông qua các bài thơ này bạn có thể hiểu hơn về phong cách sáng tác của nhà thơ. Đặc biệt ở đây chính là cảm hứng của một người con xa xứ. Cũng như tự tình trước khung cảnh ở những nơi mà Nguyễn Duy có dịp đặt chân tới. Đừng quên đón đọc các bài viết tiếp theo của chúng tôi để cùng cập nhật những bài thơ hay nhất bạn nhé!

Xem thêm: Nhà thơ Nguyễn Duy và tập thơ Bụi (1997) hay nổi tiếng phần cuối

Related posts

Thu hứng (Đỗ Phủ) – Bức tranh mùa thu trĩu nặng u sầu

admin

Nhà Thơ Bảo Định Giang Và Sự Nghiệp Thơ Ca Của Ông

admin

Đối Thoại Mới (1973) : Tập Thơ Kiệt Tác Của Chế Lan Viên (P3)

admin

Leave a Comment