Nhà Thơ Nổi Tiếng

Nhà thơ Thái Bá Tân và tuyển tập thơ dịch tác giả khác phần 4

Thái Bá Tân đã dành nhiều thời gian để dịch thơ tác giả khác. Trong đó có nhiều bài thơ được đánh giá rất cao. Ông dịch thơ của nhiều tác giả nước ngoài từ Áo, Đức, Tây Ban Nha, Mỹ… Điều này cho thấy ông có được một trình độ ngoại ngữ rất cao. Và khả năng sử dụng ngôn ngữ cũng rất linh hoạt. Dưới đây là các bài thơ Thái Bá Tân dịch tác giả khác hay mà chúng tôi đã tìm hiểu và muốn chia sẻ với bạn.

Nội Dung

Ngập ngừng chi bên cửa sổ,
Ơi cô gái tóc vàng.
Anh vừa nghe em hát đó
Một bài ca mênh mang.

Sách gấp rồi, anh để đấy.
Anh có hiểu gì đâu.
Anh bâng khuâng nhìn lửa cháy
Như bâng khuâng buổi đầu.

Sách gấp rồi, anh để đấy,
Anh bỏ phòng đi ra,
Vì chiều đông đang cô độc,
Anh nghe lời em ca.

Ngập ngừng chi bên cửa sổ,
Ơi cô gái tóc vàng.
Anh vừa nghe em hát đó
Một bài ca mênh mang.

Nào bé nhảy, nhảy cao
Mẹ ở đây, không sao
Nhảy đi, nào nói “ạ”
Chơi với con vui quá

Nhảy xuống rồi nhảy lên
Nhảy lùi rồi nhảy tiến
Lục lạc kêu leng keng
Làm bằng san hô biển

Có một bông hoa tím
Khiêm tốn mọc ngoài đồng
Thân cong cong, đầu cúi
Như e ngại đám đông

Một bông hoa thật đẹp
Tinh khiết, lại xinh tươi
Đẹp hơn hoa hồng đỏ
Thế mà né tránh người

Bông hoa tím khiêm tốn
Đáng yêu và hiền lành
Toả hương thơm dìu dịu
Giấu mình trong cỏ xanh

Tôi thường ra đồng ngắm
Bông hoa thích lánh người
Mong học được ở nó
Sự khiêm tốn ở đời

Em yêu chú mèo nhỏ
Lông thật ấm và mềm
Nếu em không trêu nó
Nó rất hiền với em

Em không đuổi, không đánh
Chẳng kéo đuôi bao giờ
Thành ra em và nó
Chơi rất vui hàng giờ

Em cho chút gì đó
Mèo xán lại ngồi bên
Nó yêu em, em biết
Vì em ngoan và hiền

Em vỗ vỗ lưng nó
Nó gầm gừ thật yêu
Như thể đang muốn nói
Nó cảm ơn em nhiều

Em sẽ không trêu chọc
Không giẫm chân, cấu tai
Trừ khi em khích nó
Để xem vuốt ngắn, dài

Em không làm nó giận
Không quát mắng linh tinh
Vì nó rất không thích
Người khác trêu chọc mình

Nhấp nháy nữa đi ngôi sao nhỏ
Anh muốn biết em là ai trên đó
Trong mênh mông lấp lánh một vì sao
Như một mảnh kim cương trên trời cao

Khi tia nắng buổi chiều tà đi vội
Để bầu trời một mình cùng đêm tối
Cũng là khi ánh sáng mắt em
Luôn bồi hồi nhấp nháy suốt đêm

Anh biết em chẳng ngừng luôn nhấp nháy
Chẳng bao giờ khi mặt trời chưa dậy
Như kim cương em đứng giữa trời cao
Cửa phòng anh em bẽn lẽn trông vào

Nhấp nháy nữa đi ngôi sao nhỏ
Anh muốn biết em là ai trên đó
Tự bao giờ dưới ánh sáng mắt em
Một người du khách bước trong đêm

Anh thích đứng từ cầu
Nhìn dòng sông cuộn chảy
Trên đỉnh sóng, rất lâu
Những vì sao nhấp nháy

Chìm sâu trong bóng đêm
Nước thi nhau chảy mạnh
Chỉ ngôi sao đứng yên
Vẫn không ngừng lấp lánh

Cũng thế trong đời anh
Em là ngôi sao nhỏ
Cả trong lúc yên lành
Lẫn trong ngày mưa gió

Cuộc đời cứ trôi qua
Vẫn bên anh như trước
Nhưng em xa, thật xa
Như ngôi sao – mặt nước

Ngày xưa ở Phula
Một ông vua vĩ đại
Có chiếc cốc, món quà
Của người yêu để lại.

Khi uống từ cốc vàng
Trong những lần đại tiệc,
Vua lại nhớ đến nàng
Với nỗi lòng thương tiếc.

Và trước lúc qua đời
Cả ngai vàng, châu ngọc
Vua cho hết mọi người,
Chỉ còn chừa chiếc cốc.

Rồi vua đem hoàng cung
Tới lâu đài tráng lệ
Bên biển, lần cuối cùng
Mở tiệc to vui vẻ.

Nâng cốc rượu trên tay
Uống một hơi, sau đó
Vua vứt chiếc cốc này
Xuống biển xanh sóng vỗ.

Khi chiếc cốc vừa rơi
Chạm lên đầu sóng trắng,
Vua lập tức lìa đời,
Chiếc cốc chìm lẳng lặng.

Này em yêu, ta cùng nhau
Trốn khỏi đường phố này ồn ĩ,
Nơi mọi người nhìn chúng ta
Bằng con mắt căm thù ghẻ lạnh,
Nơi màu trắng của da em
Và màu đen của da anh
In rất rõ lên ô tô, tủ kính.

Này em yêu, ta cùng nhau
Trốn vào rừng –
Còn biết trốn đâu hơn – ở đấy
Xa loài người,

Đôi mắt xanh của em đẹp vậy
Sẽ hòa vào mắt anh màu đen.
Và mặt trời lên
Đổ hai bóng cùng đen xuống đất.
Hai bóng sẽ nhập vào nhau.
Sẽ nhập vào nhau cả hai khuôn mặt.

Những đống rạ giữa đồng
Nằm ngổn ngang đây đó
Mùa thu, chiều mênh mông
Thoảng nghe thơm mùi cỏ

Hoạ mi khóc đâu đây
Rừng thông còn đứng lặng
Và trên cao rừng cây
Là trời xanh im ắng

Dẫn tôi đi, đi hoài
Bài hát buồn li biệt
Bài hát khóc về ai
Chỉ một mình Chúa biết

Bài hát thật não lòng
Khóc người xưa đâu đó
Đêm thu, trời mênh mông
Thoảng nghe thơm mùi cỏ…

Tôi ngả người nằm xuống đất – xa xa
Hoàng hôn cháy một vệt vàng, sắp tắt
Như hoà lẫn vào màu vàng mùa thu
Trên cánh đồng Caxtin sau vụ gặt

Nhưng đường cày mới lật sát bên nhau
Chạy song song giữa đồng heo hút gió
Có người nông dân trẻ từ lâu
Vung tay gieo những hạt mì bé nhỏ

Và tôi nghĩ: sẽ có ngày cả tôi
Tôi sẽ moi trái tim tôi chân thật
Từ lồng ngực để gieo xuống đất

Và để chờ hạt giống ấy của tôi
Gặp mùa xuân sẽ nảy mầm xanh tốt
Thành tình yêu cùng hoa thơm quả ngọt.

Những giọt nước bé nhỏ
Những hạt bụi đang bay
Đã làm nên biển lớn
Và cả trái đất này

Cũng thế, giây và phút
Ta tưởng ngắn, không dài
Đã làm nên thế kỷ
Quá khứ và tương lai

Những sai lầm bé nhỏ
Ta tưởng chẳng là gì
Tích lại thành tai hoạ
Làm chệch hướng ta đi

Những điều tốt nhỏ nhặt
Những lời nói yêu thương
Làm trái đất thành đẹp
Đẹp như chốn Thiên Đường

Tối thứ tư tôi về nhà muộn-
Say, say, say thật là say-
Và thấy có đầu ai trên gối,
Nơi tôi vẫn gối hằng ngày.

Tôi hỏi vợ tôi, vợ tôi xinh đẹp:
“Bà ơi, bà nói tôi hay:
Đầu ai đấy, đang kê trên gối
Nơi tôi vẫn gối hằng ngày?”

“Này ông ngốc, ông mù không thấy,
Ông say, say quá mất rồi
Đó chẳng qua chỉ là bắp cải
Bà già vừa mới cho tôi.”

Thế giới này tôi đã đi nghìn dặm,
Có thể còn nhiều hơn cơ,
Nhưng bắp cải có râu, ria mép,
Quả tôi chưa thấy bao giờ.

Tối thứ hai tôi về nhà muộn
Say, say, say thật là say-
Và thấy mũ ai đang treo trước cửa,
Nơi tôi treo mũ hằng ngày.

Tôi hỏi vợ tôi, vợ tôi xinh đẹp:
“Bà ơi, bà nói tôi hay:
Mũ ai đấy, đang treo trước cửa,
Nơi tôi treo mũ hằng ngày?”

“Này ông ngốc, ông mù không thấy,
Ông say, say quá mất rồi.
Đó chẳng qua là cái xô đựng nước
Bà già vừa mới cho tôi.”

Thế giới này tôi đã đi nghìn dặm
Có thể còn nhiều hơn cơ,
Nhưng xô nước hai bên có lỗ
Quả tôi chưa thấy bao giờ.

Tối thứ ba tôi về nhà muộn
Say, say, say thật là say-
Và thấy quần ai vắt trên lưng ghế,
Nơi tôi vẫn vắt hằng ngày.

Tôi hỏi vợ tôi, vợ tôi xinh đẹp:
“Bà ơi, bà nói tôi hay,
Quần của ai vắt trên lưng ghế,
Nơi tôi vẫn vắt hằng ngày?”

“Này ông ngốc, ông mù không thấy,
Ông say, say quá mất rồi.
Đó chẳng qua mớ giẻ lau bát đĩa
Bà già vừa mới cho tôi.”

Thế giới này tôi đã đi nghìn dặm,
Có thể còn nhiều hơn cơ,
Nhưng giẻ rách có thắt lưng, dây khoá,
Quả tôi chưa thấy bao giờ.

Những ngày hè đầy nắng
Líu lo và say mê
Con chim chào mào hót:
“Xin cảm ơn mùa hè!”

Những ngày thu vàng dịu
Chào mào hót mê say:
“Ai cũng đủ hoa quả
Hãy ngợi ca điều này!”

Những ngày đông giá rét
Chim vẫn hót: “Có ai
Phải có ai đó hát
Không, mùa đông sẽ dài!”

Xuân đến, chim lại hót
“Tôi đã nói rồi mà
Mùa đông có người hát
Cái lạnh sẽ nhanh qua!”

Những giọt nước bé tí
Rời đại dương yên lành
Để làm chuyến du lịch
Chu du trên trời xanh

Mây trắng là xe kéo
Gió là con ngựa trời
Qua phố phường, làng mạc
Dễ dàng đi khắp nơi

Cuối cùng, khách nhiều quá
Xe mây rách, và ôi
Khách hết hồn, lộn cổ
Rơi xuống núi, xuống đồi

Giữa rừng hoa, cây lá
Khách mò mẫm dò đường
Cho đến khi gặp suối
Đưa trở về đại dương

Một tối nọ tôi về nhà muộn
Say, say, say thật là say-
Và thấy có ngựa ai đang đứng,
Nơi tôi cột ngựa hằng ngày.

Tôi hỏi vợ tôi, vợ tôi xinh đẹp:
“Bà ơi, bà nói tôi hay:
Ngựa của ai, ngựa ai đứng đấy,
Nơi tôi cột ngựa hằng ngày?”

“Này ông ngốc, ông mù không thấy,
Ông say, say quá mất rồi.
Đó chẳng qua là con bò sữa
Bà già vừa mới cho tôi.”

Thế giớ này tôi đã đi nghìn dặm,
Có thể còn nhiều hơn cơ,
Nhưng bò sữa có yên cương, hàm thiết,
Quả tôi chưa thấy bao giờ.

Đời không hề đơn giản
Vì em
và vì em
Núi không hề thấp xuống
Vì em
Ngày nóng không mát thêm,
Và xa mạc không thành đồng ruộng

Không vì em
Mây có thể ngừng bay
Nhưng vì em,
khi được em yêu quý,
Anh sẵn sàng đổi thay
Hằng ngày,
Để vì em
Anh suốt đời chung thuỷ.

Chỉ vì một lý do
là anh yêu,
Mà tâm hồn anh-
Con bướm giữa trời chiều-
Ngây ngất.

Chỉ vì một lý do
Là anh yêu,
Mà những lá trái tim run rẩy
Anh trải lên đường em đi.

Chưa từng hôn và cũng chưa từng yêu,
Tôi chợt hiểu ra. Đã để mất quá nhiều!
Thế là gặp một cô, tôi ôm hôn rực lửa,
Rồi kêu lên và hôn lên lần nữa.
Ôi cái hôn, cái hôn ngọt ngào sao!

Tôi bảo cô làm vợ của tôi
Để sống trọn đời, để sống có đôi
Tôi bảo cô tôi sẽ yêu chung thuỷ
Cô cúi đầu và rồi…ôi, đồng ý
Ôi cái hôn, cái hôn ngọt ngào sao!

Cả vợ chồng cùng làm việc hăng say
Cuộc sống chúng tôi như cốc nước tràn đầy
Lúa mọc tốt, vườn cây đầy hoa trái
Và cô vợ sinh cho tôi…ôi, hai cô con gái
Ôi cái hôn, cái hôn ngọt ngào sao!

Vừa lớn lên, đẹp như hai bông hoa,
Các chàng trai đã đến đứng đầy nhà
Vâng thì tôi gã chồng cho chúng nó,
Và giờ tôi đã có bầy cháu nhỏ
Ôi cái hôn, cái hôn ngọt ngào sao!

Cả vợ, cả tôi đã đến lúc bạc đầu.
Không phải đời không gian khổ, buồn đau.
Nhưng bây giờ mà chúng tôi trẻ lại,
Tôi sẽ hôn vợ tôi…ôi, hôn mãi.
Ôi cái hôn, cái hôn ngọt ngào sao!

Nếu trời xấu và đêm đen
Em sẽ hiểu vì sao anh ko đến
Nhưng đêm nay
Hoa mận nở thế này
Và trăng lên…Lẽ nào anh không đến?

Để phạt nàng đã đi lâu
Như hai chiếc lá khô rời rạc
Chúng tôi nằm quay lưng với nhau
Suốt đêm
Bây giờ tôi hối hận.

Khi trên khung, chỉ đứt
Cần mẫn em ngồi
Dùng răng, dùng môi
Hai đầu nối lại
Và khi đứt chỉ tình em-cô gái
Cũng nên làm thế, đừng quên!

Thông qua các bài thơ dịch Thái Bá Tân này bạn sẽ hiểu được phong cách sáng tác của các bài nguyên bản gốc. Đó là các bài thơ rất hay và độc đáo đã được tuyển chọn. Với các bài dịch này cũng giúp thể hiện được khả năng biên dịch của Thái Bá Tân. Bên cạnh đó ông còn dịch nhiều thơ của các tác giả khác nên bạn đừng bỏ lỡ nhé!

Xem thêm: Nhà thơ Thái Bá Tân và tuyển tập thơ dịch tác giả khác phần 5

Related posts

Tôi Vô Tình – Tập thơ vang danh của nhà thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh

admin

Chùm Thơ Đặc Sắc Nhất Của Bùi Xuân Trạch

admin

Nhà Thơ Tào Thực Và Những Bài Thơ Đặc Sắc Phần 1

admin

Leave a Comment