Thơ Tình

Những bài thơ về sự cô đơn – Hóa ra mình cũng chẳng muốn cô đơn

bài thơ về sự cô đơn

Ai trong đời mà chẳng ít nhất trải qua một lần cô đơn với những cảm giác mông lung đến hiu quạnh. Những lúc như vậy bạn thường làm gì? Còn với tôi, tôi thích ngồi ngẫm nghĩ những bài thơ về sự cô đơn, những câu thơ buồn mang tâm trạng khi chỉ có một mình. Phải chăng lời thơ là tấm lòng của người cô đơn, những câu thơ ngắn ngủi nhưng chứa đựng biết bao nhiêu thương nhớ về một mối tình đầu đã xa, những câu thơ chất chớ nỗi niềm về đêm ai đọc cũng da diết buồn.

Tâm trạng cô đơn là tâm trạng thật khó diễn tả thành lời, đành mượn những vần thơ, bài thơ về sự cô đơn để bày tỏ nỗi lòng của mình. Những lúc về đêm, chỉ có một mình nỗi cô đơn cứ thế ùa về, làm cho nỗi nhớ, nỗi buồn về một thời đã xa cứ thế xuất hiện, những giọt nước mắt nhớ thương cứ thế rơi dần. Nếu bạn đang buồn, đang cô đơn cùng đọc và cùng cảm nhận nhé.

bài thơ về sự cô đơn

1. Tôi ước gì có người hiểu được tôi 

Tôi ước gì có người hiểu được tôi
Một chút thôi rằng tim này rất mệt
Ngay lúc này tôi chẳng cần gì hết
Ngoài một lời ai đó hãy cố lên

Tôi ước gì có người ở cạnh bên
Những lúc buồn tôi thấy mình đơn độc
Cần một vòng tay đủ bao dung ấm áp
Nắm lấy bàn tay giữa tấp nập cuộc đời

Tôi ước gì niềm hạnh phúc nhỏ thôi
Sẽ có một ai thấu tỏ điều tôi ước
Có một thiên thần bước ra từ cổ tích
Đem tôi về với mảnh đất đầy hoa

Tôi ước gì mình có thể tự bước qua
Những nỗi đau trên đường đời lạnh lẽo
Bởi có chùn chân cũng chẳng ai thấu hiểu
Những phút giây yếu đuối của tim này.

(Người Viết Thơ Đau)

2. Chỉ là ta muốn được bình yên 

Chỉ là đôi lúc thấy lòng mình chạnh thôi
Khi chiều nay gió mùa ngang qua ngõ
Yêu thương ấy giờ đã không còn nữa
Để cơn mưa về kéo nỗi nhớ mênh mang

Chỉ là đôi lúc muốn một mình lang thang
Hà Nội về đêm có lẽ bình yên nhất
Đêm lặng yên cho cảm xúc rất thật
Gió nhẹ nhàng, mùi hương bưởi thoáng qua

Chỉ là đôi lúc ta chỉ muốn về nhà
Cuộc sống tính toan ta thấy mình mỏi mệt
Một giấc ngủ thôi mọi muộn phiền sẽ hết
Hai chữ bình yên mang tên gọi là nhà

Chỉ là đôi lúc muốn một mình lê la
Nơi quán cũ nghe bản nhạc xưa đã cũ
Phố phường đông cho đôi chân lưỡng lự
Dòng đời xô bồ đến rồi kéo ta đi

Chỉ là nhiều khi ta chẳng muốn làm gì
Như con mèo lười nằm ườn mình sưởi nắng
Radio nhạc Trịnh buồn sâu lắng
Một tách cafe nghe con phố giao mùa

Chỉ là đôi lúc ta muốn giống ta xưa.

(Ngô Duy Phú)

bài thơ về sự cô đơn

3. Em vẫn chọn cô đơn 

Bao năm rồi em vẫn chọn cô đơn
Một mình ngắm bình minh những sớm mai thức giấc
Một mình trong đêm, nghẹn ngào từng tiếng nấc
Một mình, nhớ anh, chẳng dám nói thành lời.

Em biết phận mình, chẳng mơ ước xa vời
Anh ở đó, có bao giờ chạm tới
Trái tim yêu và bao điều sâu kín
Cuộc sống muôn màu anh có, vốn không thuộc về em.

Em sợ bước vào, tan vỡ sẽ đau thêm
Làm sao đủ sức lãng quên thêm lần nữa
Đã dặn lòng mình đừng tin những câu hứa
Vậy mà lý trí, con tim chưa một lần thôi day dứt, giằng co.

Em mệt rồi khi cứ phải đắn đo
Cho mình thêm cơ hội, có khi nào hạnh phúc?
Nhiều đêm chạnh lòng nghe bạn bè thúc giục:
“Người cũ quên đi, đến với người tốt hơn”

Đôi khi em nghĩ mình chẳng cô đơn
Vì trong tim vẫn có một tình yêu thật lớn
Nhưng thật ra yêu mà chẳng có được
Mới là nỗi cô đơn lớn nhất của đời mình, anh biết không?

Ngày tháng trôi đi cứ chất chồng nỗi nhớ
Tự hỏi kiếp trước có duyên nợ gì không?
Mà kiếp này cứ mãi nhớ mong
Dù biết chẳng thể nào là hai nửa của nhau

Dù biết còn yêu người, là sẽ còn đau.

(Hoa Cỏ May)

Cô đơn chẳng phải là một cảm giác xa lạ gì với mỗi chúng ta, ai cũng ít nhất một lần trải qua cảm giác đó rồi. Đôi khi, quen với sự cô đơn, hoặc bận rộn giữa guồng quay công việc, hoặc sợ tổn thương thêm một lần nữa.. ta ngần ngại mở lòng đón những yêu thương. Và dần dần, ta tưởng mình không cần thêm một ai nữa. Cứ thế cô đơn mỗi ngày lại càng cô đơn.

4. CÔ ĐƠN

Em tặng tôi một cô đơn nhè nhẹ
Giọt giọt đều ngấm thật chậm và êm
Như hoang mạc bỗng nhen lên màu cỏ
Lòng tôi trống bởi dấu chân em

Em tặng tôi một nỗi cô đơn mỏng
Như ánh trăng lan mặt biển êm đềm
Em ngoảnh đi, trăng trong lòng tôi khuyết
Đêm bạc đầu biển đẩy nước triều dâng

Em tặng tôi một nỗi cô đơn tạm
Nốt móc đơn lơ lửng giữa khuông hờ
Em có lẽ ngủ quên bên bàn viết
Tôi thì thầm thêm lần cuối trong mơ

Em tặng tôi một cô đơn dài thượt
Kéo từ nay cho tới muôn đời
Tôi sẽ tan giữa rừng người hoang lạnh
Em sẽ lạnh lùng khép vành môi

Thế là hết, chẳng còn gì cho tôi
Em giữ riêng mình một cô đơn đẹp đẽ
Nào tôi ơi, đừng tham điều không thể
Đã quá nhiều, để tặng một người dưng.

bài thơ về sự cô đơn

5. CŨNG LÂU RỒI..!!

Thơ: Tùng Trần

Cũng lâu rồi..quên cảm giác yêu ai
Cái nắm tay trong chiều dài bóng ngã
Hay bởi tình đầu ra đi vội vã
Tiếng em ơi cũng đã lãng quên dần

Cũng lâu rồi..dạ chẳng chút bâng khuâng
Chẳng cuốn cuồng mỗi lần ai giận dỗi
Cũng không còn nhớ hai từ xin lỗi
Bởi dòng đường ngược lối những bước chân

Cũng lâu rồi..tại sợ hay chẳng cần
Cho bờ vai mỗi lần ai mệt mỏi
Trái tim yêu dẫu chẳng bao giờ nói
Sợ lỡ làng đau nhói lại nhiều thêm

Cũng lâu rồi.. như biển lặng sóng êm
Bởi chẳng mong kiếm tìm niềm vui mới
Muốn con tim để tình duyên đưa lối
Cũng lâu rồi..quên câu nói Yêu Em.

6. NGÀY KHÔNG NHAU

Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn

Đường xưa hoa nở thật nhiều
Bóng anh không thấy buồn hiu hắt buồn
Thẫn thờ nước mắt chợt tuôn
Thầm rơi từng giọt lách luồn lá hoa.

Nhìn theo chiếc bóng nhạt nhòa
Duyên xưa trốn chạy…tình xa mất rồi
Một mình trọn kiếp đơn côi
Từng đêm khắc khoải bồi hồi ngẫn ngơ.

Trách cho cơn gió hửng hờ
Bỏ mây ngóng đợi…bơ vơ chạnh lòng
Còn gì đâu nữa mà mong
Đò chiều bỏ bến quên dòng sông sâu.

Năm canh thức trắng gọi sầu
Hồng nhan phận bạc đớn đau suốt đời
Đau lòng lắm bạn tình ơi
Nhớ thương đứng đợi nghẹn lời…xót xa.

bài thơ về sự cô đơn

7. CÓ AI KHÔNG

Thơ: Thiên Gia Bảo

Có ai không cho mượn trái tim đi
Để yêu thương tìm về trong hoang hoải
Tôi cô đơn đã lâu rồi mệt mỏi
Muốn một lần được hạnh phúc thật lâu…

Có ai không xin hãy đặt tên nhau
Lên bờ môi thơm ngọt ngào thân ái
Một lần thôi cho thời gian ngừng lại
Tựa vai kề trọn vẹn giấc bình yên…

Có ai không tôi mượn nét dịu hiền
Đôi mắt đẹp trong cái nhìn âu yếm
Nếu bờ môi kia vòng hoa tử niệm
Tôi cam lòng xin chết cả nghìn thu…

Có ai không cho mượn cái ôm hờ
Tôi rét mướt giữa mùa đơn côi quá
Kìa bàn tay cho dù còn xa lạ
Nắm lấy rồi cũng ấm áp thân quen…

Có ai không vào giấc mộng êm đềm
Viết giùm tôi bài thơ tình dang dở
Cuộc đời tôi một phần tư quá nửa
Vẫn lẻ loi vẫn chiếc bóng riêng mình…

Có ai không chơi trò gọi em – anh
Anh – là chồng còn em – thời là vợ
Chỉ hồng tơ kéo mình vào duyên nợ
Để cùng nhau đi đến hết cuộc đời…

Có ai không hãy lên tiếng giùm tôi
Đừng e ngại chi mấy lời hoa gió
Nếu đã xem tình yêu là hơi thở
Thì ai ơi hạnh phúc đến đây rồi.

Cô đơn là một cảm giác đáng sợ, chẳng biết đến và đi khi nào nữa. Những đêm buồn, chỉ có một mình tâm trạng cô đơn lại ùa về, những nhớ mong, khao khát về xa xưa cứ thế làm tâm hồn ta thêm nặng trĩu nỗi lòng. Chẳng ai muốn mình cô đơn, ai cũng muốn mình thật vui vẻ, vì vậy để vui vẻ, hạnh phúc mỗi ngày hãy cười thật tươi, hãy làm những gì mà bạn muốn, cùng gửi những vần thơ, bài thơ cô đơn tâm trạng này đến tất cả những người yêu thơ, những người đang mang tâm trạng nhé.

Related posts

Tuyển tập những bài thơ đường tình buồn lay động hàng triệu trái tim

admin

Top100 bài thơ tình hay về biển nổi tiếng được nhiều bạn trẻ yêu thích

admin

[BST] 20+ Bài thơ buồn một mình mang tâm trạng sầu não trong tình yêu

admin

Leave a Comment