Thơ Hay

Tập thơ về mưa đêm – Tập thơ tình man mác buồn, cô đơn

thơ về mưa đêm

Mời bạn đọc cùng cảm nhận tập thơ về mưa đêm – tập thơ tình man mác buồn, cô đơn. Những vần thơ tình về mưa, ngọt ngào mang nhiều cảm xúc là sự diễn tả tâm trạng buồn, cô đơn của con người trong tình yêu và cuộc sống. Những cơn mưa đêm xối xả, những cơn mưa ngâu về đêm lạnh lẽo là nỗi lòng nhung nhớ về một người đã qua, một khoảng thời gian tuyệt đẹp.

Nội Dung

Những bài thơ tình về mưa là những cảm xúc lẫn lộn, là sự mong nhớ, là sự khắc khỏi đợi chờ về một hình bóng đã xa. Cùng đọc, và cùng chia sẻ những bài thơ tình này nhé.

thơ về mưa đêm

Tác giả: Thanh Nguyễn

Tí tách ngoài kia giọt giọt sầu
Đêm nằm trở giấc lặng nghe mau
Mưa Thu bất chợt trời về sáng
Lạnh giá đêm trường để nhớ nhau

Cửa sổ nhìn ra ánh đèn mờ
Cây nghiêng gió trở giọt mưa mau
U sầu nhớ lại đêm mưa cũ
Chẳng biết người xưa có thấy lâu … ?

Chẳng biết người xưa có nhớ nhau ?
Môi hôn ấm áp giữa đêm thâu
Người xa để nhớ, đêm mưa đổ
Lạnh lẽo mưa về ngủ được đâu !

thơ về mưa đêm

Tác giả: Cẩm Chi Châu

Em hát bài “Giọt mưa thu” nức nở
Mà lòng mình vẫn trăn trở nhớ ai
Giọt mưa rơi, rơi thánh thót bên tai
Làm em đếm qua canh hai chưa hết

Nửa đêm rồi chiếc đồng hồ chết tiệt
Vẫn tí tách trong tĩnh lặng bình yên
Giọt mưa rơi vẫn thả xuống hồn nhiên
Mà mắt vẫn một đêm dài thức trắng

Tang tảng sáng trời vẫn mưa sâu lắng
Mấy ngày trời không sợi nắng buông xuôi
Buồn đến độ chim chẳng bạn sánh đôi
Chiêm chiếp kêu vẫn đơn côi lẻ bóng

Gió thoang thoảng không làm nên đợt sóng
Mây hắt hiu như đang ngóng chờ ai
Lòng vắng muôn bề, tình đã nhạt phai
Làm lòng dạ nức nở hoài không dứt

Giọt mưa rơi ở ngoài hiên thánh thót
Giơ bàn tay hứng một giọt mưa rơi
Hạt mưa tan tung tóe khắp mọi nơi
Như tình em đầy vơi theo nỗi nhớ

Giọt mưa thu chỉ là một cái cớ
Nhưng sao lòng em vẫn nhớ vẫn yêu
Giọt mưa thu đã gợi lại bao điều
Của tình duyên trong mưa chiều thu lạnh.

(Tuyết Trang)

Mưa lại về trên con phố ngày xưa
Hàng liễu rủ như nỗi buồn ngơ ngác
Em xoè tay đón hạt mưa rào rạc
Lại một mùa mưa nữa chẳng cùng anh.

Em đi tìm trong quá khứ mỏng manh
Tìm trong gió, trong mây rồi trong nắng
Tìm về anh của một thời xa vắng
Của một thời hai đứa bước chung đôi.

Em hỏi gió thì gió chỉ cười thôi
Em gặp mây nhưng mây trôi lặng lẽ
Em hỏi nắng, nắng lắc đầu khe khẽ
Vậy nơi nào mới cất giấu hình anh?

Vâng! Đây rồi em đã gặp được anh
Là anh đấy, trong cơn mưa đầu hạ
Mưa trút xuống những hàng cây nghiêng ngả
Mái hiên xưa che ướt mối tình đầu.

Rồi một ngày tay hết nắm bàn tay
Em trả anh một mùa mưa trắng xoá
Trả lại anh con đường chia đôi ngả
Xa nhau rồi chỉ tội mái hiên xưa!

thơ về mưa đêm

Thơ: Diệp Ly

Thu gửi gì trong từng tiếng mưa rơi
Cho sầu nhớ rã rời ngàn xác lá
Hồn giá buốt nghe chiều mênh mông quá
Những tàn phai chia ngã mộng ban đầu.

Hoàng hôn buồn lệ đẫm khóe mắt sâu
Tình chung hỡi kiếp nào còn nuối tiếc
Lời yêu thương trong tim còn da diết
Kỷ niệm còn tha thiết gọi từng đêm.

Mai xa rồi anh có nhớ về em
Khi thu đến bên thềm chiều phai nắng
Có tìm em trong giấc mơ thầm lặng
Lúc tàn khuya canh vắng bóng trăng mờ ?

Không còn nhau tàn úa cả mùa thơ
Mưa giăng mắc thẫn thờ trên lối cũ
Những dư hương người ơi làm sao đủ
Sưởi lòng em héo rũ đáy hoang mồ.

Lá xa cành cây xơ xác cằn khô
Như tim yêu đợi chờ trong vô vọng
Cánh diều băng giữa trời xa gió lộng
Hồn thơ sầu lúc mưa lạnh chiều thu.

Em à em ngủ hay chưa?
Đêm nay buồn lắm giọt mưa rất buồn
Rơi rơi buốt cả tâm hồn
Tưởng như ta đã quá dường thân quen

Em à một góc trời đen
Cứ trôi từng phút lại thêm lớn dần
Như cơn gió tới âm thầm
Len qua vạt nhớ làm bầm con tim

Em à phố chỉ đứng im
Để nghe hơi thở ta tìm chính ta
Thuộc về thân xác riêng ta
Tình như chiếc lá cách hoa sớm tàn

Em à mưa chẳng vội vàng
Nhưng mưa nặng hạt nhanh làm ta đau…

thơ về mưa đêm

Thăm thẳm đường trường, tôi, người cô độc.
Mòn gót giày cắm trọ quán đêm nay.
Mưa Cẩm Giang như niềm đau ai khóc,
Đường sụt sùi qua mấy nẻo truông lầy.
– Cho cốc cà-phê, cô hàng xanh tóc!
Tôi uống đắng cay, hay mắt em say?
Nghe đâu đây ai cười lên vỡ ngọc,
Thấy đau chúng mình một kiếp trắng tay.
Cố tri mấy đứa giờ đâu… lăn lóc,
Ở chực nằm chờ, hay giạt đó đây?
Tiền thân chúng mình có là con cóc,
Thơ nghiến răng cho trời chuyển mưa bay?
Ta không phải chán đời mà trách móc
Khi những thằng hề không biết múa may.
– Cô hàng xanh tóc, cà-phê đầy cốc,
Miệng em cười, nhạc đắng chở màu cay.
Cẩm Giang ôi! đây, ngày xưa tang tóc,
Xiềng khua chân rổn rảng kiếp đi đày.
Lớp hưng phế xô nghiêng nhà tróc nóc,
Mồ những ai nằm trăng lạnh gió lay?
Cổng biên thuỳ, lòng tham luôn dời cọc,
Rồi, với thời gian, người chết, xanh cây!
Cho thêm nữa cà-phê, sao em khóc?
Ta hiểu rồi, lòng đã cảm thương vay.
Nhầu nát áo xanh mờ tràn bụi mốc,
Chung một thuyền, thơ tâm sự dâng ai.
Nước sông Vàm Cỏ nguồn xuôi, trong lọc,
Có chắc mang hoa về quán ngày mai?
Cho thêm nữa đi, và em đừng khóc!
Trời hết đêm, rồi nắng sẽ dâng ngày.
Tôi, tôi là khách lữ hành cô độc
Vỡ lệ nằm nghe mưa quán đêm nay.

1959

Tác giả: Nguyễn Nguyễn
Thể thơ: Bát ngôn
Đêm đã buồn…mưa còn rơi nặng hạt
Tôi một mình…căn gác trọ vắng tanh
Gió lao xao…thổi lạnh cả khung trời
Muốn vỗ giấc…mà sao ko ngủ được?

Cuộc đời ơi ! Sao mà nhiều ngang trái?
Yêu thật lòng…mà sao phải bơ vơ?
Đến với nhau…phải chăng là lầm lỡ?
Để bây giờ…hai đứa cách hai nơi

Tôi đơn lẻ…trên đường đời xuôi ngược
Anh bây giờ…thì đã được ấm êm
Đêm nay đây…giấc ngủ anh êm đềm
Chỉ riêng tôi…ôm niềm thương nỗi nhớ

Bước vào yêu…đã mang nhiều trắc trở
Suốt cuộc đời…tôi hết dám mộng mơ
Sẽ yêu ai? Ai sẽ đợi sẽ chờ?
Đêm dần trôi…tôi khóc tình dang dở.

thơ về mưa đêm

Tác giả: Nguyên Hàn
Thể thơ: Thất ngôn
Mưa lại về thăm ta đêm nay
Mưa tuôn lạnh buốt ướt vai gầy
Mưa đêm khác khoải ta hoài nhớ
Mưa mãi mưa hoài mưa gió lay

Mưa mãi vần thơ ướt mất rồi
Mưa loang trên vết dấu tình sầu
Mưa qua tỉnh lẻ buồn day dứt
Mưa mãi mưa hoài mưa không thôi

Thao thức trong đêm nghe tiếng mưa
Trăn trở thâu đêm có ai vừa
Gõ cửa đêm thâu ngoài mưa gió
Giật mình hiu hắt bên song thưa

Nữa đêm nghe tiếng mưa rơi
Nghiêng bóng tường loan dạ bồi hồi
Đêm lạnh trắng đêm luôn hoài niệm
Ngoại ô đêm lạnh gió mưa ơi.

Những bài thơ mưa về đêm buồn, lặng là sự diễn tả cảm xúc, tâm trạng buồn về tình yêu và cuộc sống. Khi nhìn những hạt mưa về đêm lòng càng cảm thấy trĩu nặng, nhớ nhung về thời gian đã qua, về những kí ức của tuổi trẻ. Những cơn mưa về đêm vội vã như lòng người đang mong chờ một điều gì đó lớn lao trong đời.

Related posts

Bài thơ Em và mùa thu – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Bài thơ Khúc hát tâm tư – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Bài thơ Lời vỗ về con gái – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Leave a Comment