Thơ Hay

Thơ buồn về đêm tâm trạng cô đơn, mong ngóng mỏi mòn

tho-buon-ve-dem-1

Thơ buồn về đêm tâm trạng cô đơn, mong ngóng mỏi mòn. Khi màn đêm buông xuống, khi mọi người, mọi vật chìm vào giấc ngủ, trong không gian tĩnh lặng đó con người thường sống thực với cảm xúc mình nhất. Bao yêu thương, bao nhung nhớ, bao nỗi buồn phiền lần lượt tìm về trong hoài niệm. Những bài thơ này như xoa dịu những nỗi buồn của bạn. Hãy cùng nhau theo dõi nhé!

Nội Dung

Tuyển chọn những bài thơ buồn ngắn viết về đêm khuya buồn một mình, lẻ loi, cô đơn, hiu quạnh. Thơ buồn về đêm 4 câu tâm trạng hớ người yêu, đêm hoài niệm về tình xưa..

tho-buon-ve-dem-1

Một ngày dài chẳng thấy bóng anh đâu
Em cố gắng ngăn nỗi sầu trăn trở
Người thương ơi thật lòng anh có nhớ
Có biết rằng em nức nở buồn thương.

Em đâu rồi..đêm nghe tiếng mưa rơi
Chợt mừng vui ngỡ chân em tìm tới
Con tim kia cũng rộn ràng đập vội
Bổng giật mình..chỉ nỗi nhớ mà thôi.

Nén thương sầu lặng lẽ đếm sao rơi
Gọi thật khẽ tên người từ quá khứ
Những niềm riêng hóa thân thành câu chữ
Thành lời thơ nức nở giữa canh tàn.

Trong mộng mị thấy lòng mừng khấp khởi
Mơ người xa vừa trở lại bên mình
Cùng chung tay đón đợi ánh bình minh
Khi tỉnh giấc thì ân tình cách biệt.

Đêm lại về cây lá đẫm mù sương
Như giọt lệ đoạn trường trên khóe mắt
Nén nhớ thương bằng bờ môi mím chặt
Khát cháy lòng từng khoảnh khắc bên nhau.

tho-buon-ve-dem=2

Đêm lãng du với hương tình mặn đắng
Ảo vọng gì khi tình đã lạnh băng
Chuốc men say cho vơi bớt nỗi lòng
Đêm khắc khoải… đêm âm thầm một bóng.

Có đôi khi giữa canh trường thức giấc
Khi vô tình những tiềm thức xa xăm
Ngỡ ngủ vùi vĩnh viễn với tháng năm
Chợt ùa về trong âm thầm lặng lẽ.

Em ngủ đây cho đêm bớt nghẹn ngào
Trên lối mộng vòng tay nào đón đợi
Giữ thật chặt bóng hình xa vời vợi
Chữ chân tình chỉ chờ đợi người thương.

Đêm khuya rồi anh nhé hãy ngủ đi
Đừng thao thức và nghĩ suy nữa nhé
Em ổn mà … vẫn an vui, mạnh khỏe
Vết thương lòng chỉ đau nhẹ chút thôi!

Đêm khuya rồi sao không ngủ bé ơi !
Mắt cứ mở buông lơi dòng cảm xúc
Nghĩ về ai mà trống trong lồng ngực
Cứ dập dồn liên khúc vậy là sao ?

tho-buon-ve-dem-3

Đêm lại đêm mình anh và nỗi nhớ
Thắt buồng tim khi gió khẽ lay rèm
Bởi cứ tưởng nhè nhẹ bước chân em
Thoảng vào đêm nghẹn ngào từng hơi thở.

Đêm khuya rồi nỗi nhớ càng lên cao
Không gian lặng…tim cồn cào da diết
Dấu yêu ơi giờ này anh có biết
Đóa quỳnh hương tha thiết giữa đêm trường.

Đêm cô đơn một mình trong phòng vắng
Mà thẫn thờ im ắng nghe lá rơi
Bóng người thương xa tít tận chân trời
Giọt sầu khẽ vương trên nơi khoé mắt.

Đêm cô đơn một mình ngồi mong đợi
Đến khi nào thì mới được gần nhau
Để niềm thương không phải mãi u sầu
Cho hạnh phúc sẽ bền lâu vô tận !

Bước lang thang giữa đêm hè phố vắng
Cho tâm hồn một khoảng lặng bình yên
Vơi bớt đi những suy nghĩ muộn phiền
Và khỏa lấp..quên đi miền ký ức.

tho-buon-ve-dem-4

Đêm không ngủ tự tình trong hoang vắng
Đếm thời gian trôi nổi quãng đời qua
Những niềm vui đọng lại chỉ gọi là
Giọt nước nhỏ lặng thầm trên phiến lá.

Cảm ơn nhé năm canh tà lặng lẽ
Đã bên tôi chia sẻ những đau sầu
Của tháng ngày mang cuộc sống bể dâu
Đã cưu mang mảnh thân tàn nương náu.

Đêm thao thức suốt canh thâu chẳng ngủ
Dạ thẫn thờ hồn ủ rũ sầu đau
Mấy thu qua mái tóc đã thay màu
Em có hiểu tim này đau quặn thắt.

Đêm không ngủ nghe bước ai vội vã
Tiếng rao khàn lạnh lẽo chạnh lòng ta
Nẻo đường về con phố nhỏ còn xa
Thân còm cỏi lướt qua đời nghiệt ngả.

Đành ôm trọn những nồng nàn da diết
Để đường đời mải miết bước mình tôi
Mộng uyên ương đã tan vỡ hết rồi
Đêm đông lạnh một mình ngồi cô lẻ.

tho-buon-ve-dem-5

Đêm tĩnh lặng bản nhạc buồn man mác
Tiếng đàn cầm ai gãy khúc thở than
Ta tìm mình trong nốt nhạc chứa chan
Tiếng thổn thức trong mênh mông tình lặng.

Đêm không ngủ mong vầng trăng sáng tỏ
Chiếu ánh vàng nhân ái tỏa nhân gian
Sưởi ấm lòng từng góc phố đêm tàn
Đời vẫn đẹp buổi sớm mai thức dậy….

Vốn dĩ đời có bao giờ bằng phẳng
Có suy tư cũng chẳng ích lợi gì
Nhưng nét buồn cứ mãi đọng trên mi
Giữa canh thâu khi ùa về bất chợt.

Đêm có biết vì sao tôi thao thức
Mảnh tình riêng day dứt cả buồng tim
Hồn chơ vơ như xác lá bên thềm
Lòng trĩu nặng bao nỗi niềm tâm sự.

Muốn chôn hết tất cả vào tiềm thức
Của một thời đau nhức tận trong tim
Con phố buồn chân vẫn bước mỗi đêm
Cứ lanh thang kiếm tìm ta ngày ấy.

Có đêm nào lại dài hơn đêm nay
Một mình ta giữa phút giây tĩnh lặng
Những buồn vui muộn phiền…cay đắng
Trong mơ hồ khắc khoải thoáng lướt qua.

Mưa về thường mang lại cho con người ta cảm giác buồn xao xuyến. Nghe tiếng mưa rơi trong đêm thanh vắng, bao kỉ niêm yêu thương một thời sẽ lần lượt ùa về. Với lứa đôi cũng không ngoại lệ. Mưa về khiến cho anh, em lại nghĩ về nhau nhiều hơn, nghĩ về cơn mưa năm ấy. Cơn mưa đã mang hai đứa đến với nhau. Và cũng trong cơn mưa ấy em đã trao cho anh nụ hôn đầu đời. Thơ buồn về đêm mưa sau đây à nhwgx bài thơ đượm buồn như thế !

tho-buon-ve-dem-6

Thơ: Diệp Ly
Mưa day dứt len vào từng góc tối
Mưa buồn thương hờn dỗi với thời gian
Giọt tương tư giọt nhung nhớ tuôn tràn
Sầu lắng đọng chờ tàn cơn giông bão.

Đêm mờ mịt tâm tư càng áo não
Cây trơ cành chao đảo giữa phong ba
Từng niềm đau trong mưa gió vỡ òa
Dòng lệ đổ xót xa vì cách trở.

Sóng đời xô bờ yêu giờ đã lở
Nghe lời thương nức nở khóc tình xa
Mưa tan chưa mà mắt vẫn lệ nhòa
Đàn lỗi nhịp tình ca đành dang dở.

Đêm buông trôi nghe mưa buồn than thở
Niềm cô đơn tan vỡ cả khung trời
Con thuyền tình chìm đắm giữa biển khơi
Mưa tâm sự cho đời thôi đơn lạnh.

Thơ: Nguyễn Minh Ngọc
Ơ kìa…những giọt mưa đêm
Gợi chi chuyện cũ êm đềm thoảng bay
Một thời ôm ấp vòng tay
Xin đừng nhắc nữa lòng này đau thêm

Giờ ai hạnh phúc ấm êm
Để ta ở lại với niềm riêng mang
Phận duyên sao quá bẽ bàng
Vần thơ cứ mãi thở than nỗi buồn

Ước gì mưa đó trôi luôn
Nắng làm khô lệ khỏi tuôn tháng ngày
Gió à…thôi nhé từ nay
Đừng đem mây đến chốn này làm mưa.

Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Khuya về em với mình em
Cộng thêm cái bóng thành đêm lạnh lùng
Đêm khuya nghe tiếng thạch sùng
Thương ai tắc lưỡi ngập ngừng trong đêm

Giờ đây chăn ấm gối êm
Bên người tình mới ai thèm nhớ ai
Mình em thức với đêm dài
Lệ rơi lã chã như ngoài trời mưa

Anh có còn nhớ ngày xưa
Khi yêu anh hứa đón đưa trọn đời
Giờ đây anh đã nuốt lời
Bỏ em ở lại chơi vơi một mình

Bạc như vôi ấy là tình
Người ta phụ bạc sao mình vẫn yêu
Bây giờ mình với cô liêu
Thân em sớm sớm chiều chiều cô đơn

Còn chi đâu nữa giận hờn
Còn chi đâu nữa thiệt hơn trong đời
Em ngồi đây đếm mưa rơi
Khi nào mưa tạnh cho vơi nỗi buồn.

Tác giả: Quang Trần
Tí tách ngoài hiên mưa đã rơi
Đèn khuya hiu hắt đứng trông vời
Cô đơn chiếc bóng mờ hư ảnh
Lạnh lẽo thu mình trong gió tơi …

Mưa xé màn đêm … mưa lả lơi
Triền miên ru khúc nhạc chơi vơi
Mưa hòa giọt lệ chàng du đãng
Nhỏ chút buồn trôi lớp bụi đời …

Mưa đến đêm nay cũng vội vàng
Như lần hẹn trước buổi thu sang
Mưa hay nước mắt người cô phụ
Khóc cuộc tình đau kiếp lỡ làng …

Căn gác nằm yên nghe tiếng đêm
Lời mưa rả rích vọng bên thềm
Lê thê những nốt trầm khe khẽ
Lặng lẽ theo về nơi lãng quên …

tho-buon-ve-dem-8

Tác giả: Việt Cường
Đêm tưng hửng… mưa rào mùa Hạ
Hạt mưa buồn trên lá ngu ngơ
Lắt lay khuấy động thời giờ
Âm thanh trầm lặng ngẩn ngơ tiếng lòng

Mưa não ruột long đong ngõ nhỏ
Trượt trên cành vò võ thở than
Vòng vo trỗi nhịp cung đàn
Lạc cung tan tác lan man chẳng dừng

Mưa đẫm lệ rưng rưng khoé mắt
Mưa trùng phùng góp nhặt nỗi đau
Mưa đêm…hắt hủi gợi sầu
Mưa tuôn…khắc khoải tìm câu hoạ vần.

Tác giả: Nguyễn Đức Toàn
Nửa đêm nghe tiếng mưa rơi
Tưởng như nghe tiếng đất trời giao duyên
Một mình thao thức trọn đêm
Hạt mưa tí tách ướt mềm tim em.

Ào ào gió rít ngoài thềm
Nghe mưa gõ nhịp triền miên mà buồn
Nghẹn ngào nước mắt em tuôn
Ướt đầm gối chiếc, lệ buồn nhớ anh.

Sáng nay mưa tạnh, trời xanh
Nhìn con chim hót trên cành líu lo
Một mình em nghĩ vẩn vơ
Nơi xa anh có đợi chờ tin em.

Có buồn thao thức trọn đêm
Có nghe mưa lạnh ngoài hiên gió lùa
Có thương em gái đợi chờ
Có mong xuân đến để về bên em.

Đừng cười em quá nhỏ nhen
Chỉ vì thương nhớ mà quên mọi người
Cho dù ai có chê cười
Thì em vẫn nhớ, thương người em yêu !

tho-buon-ve-dem-9

Tác giả: Hoàng Trọng Lợi
Mưa đêm ướt đẫm vần thơ
Bóng em thấp thoáng trong mơ ngỡ ngàng
Lỡ làng một mối tình thơ
Bơ vơ lạc bước để giờ nhớ thương

Vấn vương reo rắc hạt sầu
Ngày xưa ta lỡ gặp nhau làm gì
Mưa đêm rơi mãi làm chi
Cho trăng không tỏ đường đi ngày nào

Ngày xưa vào một đêm trăng
Mình cùng thề hẹn là rằng lên đôi
Bây giờ còn lại mình tôi
Trăng kia cũng trốn đi rồi trăng ơi

Đời em là một đóa hồng
Còn tôi số kiếp bềnh bồng mây trôi
Giờ thôi chẳng ước mơ gì
Mặc mưa hay nắng tôi đi một mình.

Tác giả: Huệ Hương
Nửa đêm chợt thấy mưa về
Trái tim thổn thức bốn bề bơ vơ
Lắng tai tích tắc đồng hồ
Bởi duyên lỡ phận giấc mơ cũng nhòa.

Non hồng búp nở thành hoa
Mưa buồn rải rác lòng ta cũng sầu
Đèn mờ đứng giữa đêm thâu
Muốn khoe hơi ấm, sắc màu là đây.

Lẩn trong ký ức tháng ngày
Tình đầu đã mấy vơi đầy nhớ thương
Buốt lòng, mưa gió tha hương
Mong manh khung cửa nhớ thương ai hoài.

tho-buon-ve-dem-10

Tác giả: Thanh Trần
Nửa đêm trăng khuyết u buồn
Vì trời bỗng đổ mưa tuôn bất ngờ
Mây trôi dáng vẻ thẫn thờ
Sao hôm lạc lõng bơ vơ giữa trời

Mong cho mau tạnh mưa ơi
Giữa khuya từng giọt tả tơi héo sầu
Gió đưa mây thổi về đâu
Để mây đơn lẻ đêm thâu não nề

Giờ đây lẻ bóng đi về
Người ta hạnh phúc gần kề bên ai
Vẫn nghe thổn thức bên tai
Em về bên ấy…ngày mai anh à

Trong đêm mơ ánh trăng ngà
Cũng là ngày đó…em xa anh rồi.

Thơ: Lê Hoàng
Mưa ngoài trời …rả rích mãi khôn nguôi
Đêm thổn thức…hồn chơi vơi đến lạ
Cơn gió thổi ngang vội vã
Thủ thỉ bên tai ….anh đã quên sao ?

Tim quặn đau ..trông giây phút ngọt ngào !
Mình se sắt gửi trao nhau tất cả
Chỉ biết …trào dâng cõi dạ
Nỗi nhớ mong đầy …thương quá là thương.

Muốn bên em …ấp ủ giấc mơ hường
Gieo mộng đẹp …trên con đường ân ái
Anh vẫn chờ mong khắc khoải
Ta sẽ về chung …nơi lối hẹn hò

Em biết rằng …đêm nức nở lạnh co
Một chiếc bóng …cứ thập thò ẩn hiện
Hình dáng nàng thơ trìu mến
Tâm sự với ai …tìm kiếm làm gì ?

tho-buon-ve-dem-11

Thơ: Bành Thị Nòi
Mưa về phủ giấc mơ hoang
Thương lòng cô phụ ngỡ ngàng vì duyên
Thả rơi một chút ưu phiền
Hòa trôi theo bọt bên miền cuồng phong.

Mưa trôi buông một cõi lòng
Cùng cơn mê hoặc giấc nồng vỡ tan
Bỗng sa ngấn lệ căng tràn
Tình du viễn xứ trăm ngàn rủi may.

Ghì lòng ôm nỗi đắng cay
Làn môi chợt ướt giữa ngày nắng thu
Lẽ đời thỏa trí mộng du
Qua bao bể khổ sầu tư một mình.

Bao giờ thôi hết nhục vinh
Cho tâm thanh thản bóng hình buông khơi
Để vui với giấc mơ đời
Làn mưa đêm vắng cũng rời xa đi.

Tác giả: Lê Hoàng
Đêm nằm nghe tiếng mưa rơi
Xốn xang nỗi nhớ một người xa xăm
Gió luồn cơn rét lạnh căm
Tái tê cõi dạ như dằm trong tim

Tiếng mưa rả rích bên thềm
Buồn giăng nức nở về em hởi người
Não nùng đếm giọt đang rơi
Là bao nhung nhớ chơi vơi lạ lùng

Hai đầu nỗi nhớ cầu mong
Ngày sau thắm lại ấm vòng tay trao
Tiếng mưa cứ mãi thét gào
Hình dung bóng dáng ngọt ngào kề bên.

Tác giả: Violet Hoa
Ở trong này trời cũng chợt đổ mưa
Nghe ngoài hiên cơn gió đùa khóm lá
Mưa đêm nay sao mưa buồn đến lạ
Từng giọt rơi nghiêng ngả đến nao lòng

Đêm mưa buồn ai có nhớ ai không?
Em nhớ hoài mối tình nồng thuở trước
Đêm trăng vàng trao nhau lời hẹn ước
Hứa trọn đời ta sánh bước bên nhau…

Nhưng ai ngờ ta lại phải xa nhau
Trong lòng em mãi đượm màu thương nhớ
Hình bóng anh bao tháng ngày ở đợ
Trong tim này hình dáng đó em mang

Mưa lạnh thêm bao thương nhớ võ vàng
Từng giọt châu cứ xếp hàng tuôn mãi
Một ngày kia sẽ mang anh trở lại
Ta cùng nhau ôm ấp mãi duyên đầu..

Tổng hợp những bài thơ buồn về đêm đông hay và mới nhất. Những vần thơ tình đêm đông buồn bã, nhớ nhung, và cả những giây phút ấm áp bên người mình yêu trong không gian lạnh giá của mùa Đông.

tho-buon-ve-dem-12

Thơ: Diệp Ly
Cơn gió lạnh nhẹ len vào song cửa
Một mảnh tình trăn trở giữa đêm đông
Bao nhớ thương đan chặt cả cõi lòng
Người yêu dấu hoài mênh mông xa vắng.

Ngày không anh ngày buồn không ánh nắng
Đêm không anh đem trắng lệ trào tuôn
Thiếu tơ duyên hai đứa chẳng chung đường
Để năm tháng sầu vương màu ly biệt.

Gửi vào đông một mối tình tha thiết
Từng lời thơ da diết nỗi tương tư
Đợi chờ nhau tìm hạnh phúc trong mơ
Rồi tỉnh giấc thẫn thờ bao nuối tiếc.

Biển mênh mông cánh buồm trên sóng biếc
Đi về đâu mải miết giữa trùng khơi
Bến âm thầm gậm nhấm nỗi đơn côi
Đêm đông lạnh chơi vơi vùng kỷ niệm.

Thơ: Diệp Ly

Đêm lặng lẽ một mình trên nẻo tối
Giữa đông buồn lạc lối mảnh tình riêng
Gánh sầu thương trĩu nặng nỗi ưu phiền
Từng ảo ảnh truân chuyên miền nhung nhớ.

Hai lối mộng hai mảnh tình dang dở
Một niềm đau rạn vỡ cả con tim
Hồn đi hoang khi làn gió qua thềm
Vầng trăng vỡ trời đêm buồn trống vắng.

Nghe bi thương tiếng côn trùng gọi bạn
Nhạn lạc bầy xao xác cuối trời xa
Dư hương xưa đẫm lệ máu nhạt nhòa
Dòng ký ức vỡ òa trong nuối tiếc.

Đêm chông chênh giấc mộng tình ly biệt
Đoạn đường trần da diết khối tương tư
Một trời sầu phủ kín những trang thơ
Đêm lặng lẽ đợi chờ trong vô vọng.

tho-buon-ve-dem-13

Thơ: Violet Hoa
Em muốn gửi nụ hôn nồng ấm áp
Tới bên anh cùng thắp sáng nụ yêu
Tan vào nhau ta dệt khúc tình phiêu
Trao hơi ấm bao điều ta thủ thỉ….

Đêm khuya khoắt tiếng côn trùng rên rỉ
Hòa giấc say mộng mị với màn đêm
Gió mùa sang xào xạc rắc bên thềm
Sương lấp loáng êm đềm trăng thanh vắng

Anh có hay trong lòng buông nốt lặng
Nỗi tủi hờn mặn đắng ghép thành thơ
Người nơi xa sao mãi cứ hững hờ
Miền dấu ái dâng bờ môi khao khát

Em nhờ gió trao nụ hôn lên mắt
Để anh yêu khép chặt nét mi ngoan
Mơ về em ươm giấc mộng nồng nàn
Cùng phiêu lãng ngập tràn trong hương ái…

Thơ: Diệp Ly
Em vẫn tưởng cứ mơ là sẽ đẹp
Mỗi đêm về mi khép nẻo đợi trông
Lối mộng quen đếm bước giữa mênh mông
Làn tóc rối bềnh bồng bờ vai nhỏ

Giấc mơ tan như sương trên lối cỏ
Đông hững hờ làn gió cũng mồ côi
Hương tình nồng phút chốc hóa xa xôi
Nhòa mắt lệ tan rồi bao kỷ niệm.

Mộng bình yên giá băng chiều mây tím
Thuở yêu đầu tìm kiếm giữa đêm hoang
Luyến lưu nhiều thì cũng lỡ ly tan
Lời thơ cũ bẽ bàng trong nuối tiếc.

Em cứ tưởng tình vẫn còn tha thiết
Gom yêu thương da diết gửi về xa
Ngược lối mùa ký ức đã phôi pha
Đêm trăng vỡ ngày hoa tàn rã cánh.

Xếp hành trang nặng oằn bao dư ảnh
Soi gương đời lành lạnh những tàn phai
Xin một lần trả hết nợ trót vay
Rồi lặng lẽ thả mây về cùng gió.

Thiên đường yêu một thời nằm yên đó
Mộng vỡ rồi vàng võ khỏang trời xưa
Vô thường như chuyện sớm nắng chiều mưa
Hoàng hôn xuống giao mùa tình phai sắc.

tho-buon-ve-dem-13

Thơ: Diệp Ly
Từng cơn bấc lạc loài bên hiên vắng
Đông buông mành đêm trắng lạnh chơi vơi
Ngọn sầu đâu hoa tím ngã nghiêng rơi
Nghe nuối tiếc rã rời trong tiếc nuối.

Từ độ ấy đường đời chia hai lối
Gánh thương sầu còm cõi góc thời gian
Lời từ ly nghèn nghẹn nỗi trái ngang
Thương câu hát dở dang tình mới đẹp

Độc hành bước lối mòn sao chật hẹp
Tìm cho mình hồ điệp giấc uyên ương
Mộng úa tàn mắt lệ mãi còn vương
Môi mặn đắng đoạn trường hồn day dứt.

Cung ai oán tơ lòng nay đã đứt
Khắc khoải sầu thao thức giữa đêm đông
Thiên đường yêu ngày đó hóa hư không
Chỉ còn lại bão giông tràn biển nhớ.

Bôi xóa hết dư âm tình một thuở
Đợi sang mùa gột rửa bụi trần ai
Tìm bóng hình khóc mướn với thương vay
Đông buốt giá đọa đày câu duyên số.

Ngàn ký ức vùi sâu vào đáy mộ
Ta với người tao ngộ chỉ đêm mơ..

Thơ: Khách Du Lãng
Đêm đông lạnh chìm sâu buốt giá
Chút hương tình hối hả em trao
Men say ân ái ngọt ngào
Xua tan giá lạnh xiết bao mặn nồng .

Chẳng còn sợ mùa đông băng tuyết
Trước ái tình quá tuyệt em ơi
Ngấm men chẳng thốt lên lời
Đắm chìm khát vọng lả lơi ru tình .

Con tim cứ rung rinh cháy bỏng
Khắp thân mình sức nóng tỏa lan
Dịu êm môi ấm nồng nàn
Hai thân quyện một chảy tan nhũn mềm .

Hương vị đó muốn thêm mãi mãi
Lãng quên đời nếm trải phong ba
Cảm ơn thân thể ngọc ngà
Tặng ta giây phút thăng hoa ĐÔNG VỀ!

TÂM SỰ ĐÊM ĐÔNG

Thơ: Diệp Ly
Một vì sao trong bóng tối lung linh
Như mắt ai rưng rưng dòng lệ đắng
Giữa trời đông cõi lòng nghe trống vắng
Đêm mịt mờ thầm lặng chỉ mình ta.

Bao nhớ thương nặng trĩu gửi người xa
Một hình bóng bôn ba ngoài sương gió
Chắc nơi đó mùa đông giờ chạm ngõ
Từng canh dài làn gió buốt lòng ai.

Duyên muộn màng tình lỡ dỡ lầm sai
Thu rời rã sương phai từng sợi tóc
Bước độc hành đoạn đường trần gai góc
Gánh sầu thương lăn lóc tháng năm dài.

Đêm nơi này lành lạnh áng mây bay
Lệ sao đẫm đôi vai gầy bé nhỏ
Ánh đèn khuya hắt hiu loang bóng đỏ
Mảnh hình hài vò võ ngóng trời xa.

Tuổi xuân hồng cứ mải miết trôi qua
Cũng đôi lúc xót xa vì tiếc nuối
Lòng thế nhân có bao nhiêu dời đổi
Tim nguyện thề chung lối đến ngàn sau.

Đông trở mình làn gió bấc xôn xao
Cho con tim dâng trào bao nỗi nhớ
Hai niềm riêng ở hai đầu cách trở
Viết đôi dòng tâm sự gửi người thương.

Đêm lạnh đông buồn…đêm nhòa nhạt khói sương.

Thơ: Nguyễn Đình Huân
Ở nơi đây đêm nay trời trở gió.
Đông đến rồi biết anh có về không.
Em chẳng sợ đâu cái rét mùa đông.
Mà chỉ sợ ai đem lòng thay đổi.

Đứng tựa cửa em mong chờ mỗi tối.
Nghe con thạnh sùng tắc lưỡi nhớ thương.
Anh đi xa em phai nhạt má hường.
Mùa đông về thêm vấn vương nỗi nhớ.

Ta đã bên nhau mùa đông năm đó.
Mình nắm tay đi ngược gió dưới mưa.
Gió bấc mưa phùn anh vẫn đón đưa.
Em hạnh phúc suốt mấy mùa đông giá.

Mình chia tay nhau trong chiều mùa hạ.
Hẹn ngày về khi mùa lá vàng rơi.
Cùng se duyên chúng mình sẽ nên đôi.
Và chung sống trong cuộc đời hạnh phúc.

Nhưng ước mơ không biến thành hiện thực.
Tình chỉ còn trong ký ức mà thôi.
Anh không về bỏ em với đơn côi.
Lòng tê buốt khi ngoài trời giá lạnh.

tho-buon-ve-dem-15

Thơ: Mạc Phương

Đêm đông lạnh em viết tiếp vần thơ.
Những tâm tư em gửi vào trang giấy.
Vẫn nồng nàn trao anh như ngày ấy.
Ấm tâm hồn bao nỗi nhớ trùng vây.

Trời trở gió mưa lắc rắc hàng cây.
Rét co ro nửa cuộc đời rồi đấy.
Bao nhớ thương ngọt ngào sao vẫn vậy.
Qua thời gian nét mực chẳng phôi phai.

Em mãi ước được dựa vào bờ vai.
Để cùng anh qua chiều dài nỗi nhớ
Lắng tai nghe con tim trong nhịp thở.
Đập rộn ràng náo nức những yêu thương.

Giấc ngủ đông lạnh lẽo cả con đường.
Ở nơi ấy có mơ về chốn cũ.
Bức tâm thư bao lời em nhắn nhủ.
Ngủ đi anh giấc mộng sẽ bên em.

Anh có nghe mưa tý tách rơi thềm.
Có ngỡ như em về đang mở cửa.
Dang vòng tay ôm anh thêm lần nữa.
Ngỏ một lời ấm cả giấc ngủ đông.

Thơ: Nguyễn Đình Huân
Chợt giật minh tỉnh dậy giữa đêm đông.
Một mình cô đơn căn phòng trống vắng.
Đông đã về nghe trong lòng cay đắng.
Người xa rồi em nằm ngóng tình xưa.

Thu đi rồi cánh nhạn cũng dần thưa.
Gió bấc về hằng đêm lùa khung cửa.
Anh ra đi đã mang theo ngọn lửa.
Bỏ mặc em băng giá giữa dòng đời.

Ở nơi nào phương trời đó xa xôi.
Có khi mô anh bồi hồi thương nhớ.
Cô bé dễ thương mùa đông năm đó.
Nụ hôn đầu ai đã ngỏ lời yêu.

Giữa mùa đông mà chẳng thấy cô liêu.
Không thấy lạnh dù gió chiều buốt giá.
Ngọn lửa hồng trong tim anh lan tỏa.
Sưởi hồn em…em nhớ quá anh ơi.

Em nhớ anh mà chẳng nói lên lời.
Chỉ mong có anh bên đời mãi mãi.
Cho tâm hồn em không còn hoang hoải.
Mỗi độ đông về hoa cải vàng bông.

tho-buon-ve-dem-16

Thơ: Nguyễn Đình Huân
Đêm qua ta đã gặp nàng.
Trong đêm đông vắng rót tràn rượu cay.
Bóng nàng nằm ở trong chai.
Hay trong đáy cốc, cả hai cùng cười.

Nàng trong đáy cốc thật tươi.
Ta uống cho cạn tìm người, thấy đâu.
Thôi ta cứ uống giải sầu.
Thấy bóng em đó, tìm đâu trang đài.

Ơ kìa nàng ở trong chai.
Anh rót cho hết, ra ngoài với anh.
Thương em lắm, bỏ sao đành.
Em nằm trong đó tóc xanh, môi mềm.

Rót rồi ta lại rót thêm.
Tới khi trăng khuyết bên thềm nhạt phai.
Cạn rồi, đã thấy đáy chai.
Mà sao chẳng thấy bóng ai hỡi nàng.

Sao ta lại thấy mơ màng.
Rượu cay đã hết, bóng nàng nơi đâu.
Uống xong chẳng bớt nỗi sầu.
Nàng ơi! Nàng hỡi! Đi đâu hỡi nàng.

Thơ: Nguyễn Hưng
Lối sang mùa bàn chân đã chạm đông
Từng tán lá gồng mình trong gió bấc
Con phố nhỏ co mình run lập cập
Hơi ấm nào dìu giấc ngủ đêm nay ?

Mùa đông về cần lắm một vòng tay
Xua giá buốt những ngày đông đơn lạnh
Ước bây giờ có em về bên cạnh
Sưởi ấm lòng cô quạnh sẽ vụt tan.

Ở ngoài trời cơn gió đến than van
Nghe đâu đây tiếng đàn như ai oán
Rượu hết rồi sao nỗi niềm chưa cạn ?
Ngập khung trời ngàn vạn đoá sầu bi.

Tình đã tan tiếc nuối nữa làm chi ?
Ái ân đã một đi không trở lại
Đông lại về cõi lòng thêm hoang hoải
Dõi nắng hồng xa ngái biết nơi nao ?

Xin từ đây vĩnh biệt những ngọt ngào
Mặc giá băng ngập vào con tim giá
Xót xa mình bỗng thành kẻ xa lạ
Còn ai chờ bản dạ khúc đêm đông.

Xin vĩnh biệt một thuở ấy ấm nồng
Trĩu phím đàn chất chồng bao nỗi nhớ
Biết về đâu khi cuộc tình dang dở
Dẫu còn yêu hết nợ cũng phải đành.

Trên đây là chùm thơ buồn về đêm tâm trạng cô đơn, mong ngóng mỏi mòn viết trong đêm dành tặng gái trai. Những bài thơ viết bởi tiếng lòng thổn thức trong đêm vắng lặng khi nhớ về một nửa của trái tim. Nếu yêu thích, bạn hãy chia sẻ nhé ! Chúc các bạn xem thơ vui vẻ ! Thân Ái! 

Related posts

Bài thơ Vang vọng tiếng Vua Hùng – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Bài thơ Cánh chim non mùa đông – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Bài thơ Mênh Mông – Nhà thơ Dương Hoàng

admin

Leave a Comment