Thơ Hay

Thơ Hán Việt về tình yêu hay nhất bạn nên chia sẻ

tho-han-viet-ve-tinh-yeu-1

Thơ Hán Việt về tình yêu hiện đang thu hút sự chú ý của đông đảo bạn đọc. Những bài thơ này mang những ý nghĩa vô cùng sâu sắc lay động triệu trái tim bạn đọc mạnh mẽ. Với sự ngọt ngào mang nhiều thông điệp có sức lan tỏa giúp chúng ta cảm nhận được những điều thật ấm áp trong tình yêu đôi lứa. Hãy cùng nhau theo dõi ngay bây giờ nhé các bạn!

Nội Dung

Tình yêu là chủ đề muôn thuở của các nhà thơ nhà văn trên khắp thế giới. Ở bất cứ quốc gia nào cũng có những nhà thơ tuyệt đỉnh trong việc nói lên tâm tư của đôi lứa yêu nhau. Và các nhà thơ Trung Quốc cũng không ngoại lệ. Dưới đây là tổng hợp những bài thơ Hán Việt về tình yêu hay nhất.

tho-han-viet-ve-tinh-yeu-1

Nguyên tác: Kinh Thi

Bá hề khiết hề!
Bang chi kiệt hề!
Bá dĩ chấp thù,
Vị vương tiền khu.

Tự bá chi đông,
Thủ như phi bồng.
Khởi vô cao mộc,
Thùy chích vi dung.

Kỳ vũ, kỳ vũ,
Cảo cảo xuất nhật.
Nguyện ngôn tư bá,
Cam tâm thủ tật.

Yên đắc huyên thảo (1)
Ngôn thụ chi bội.
Nguyện ngôn tư bá,
Sử ngã tâm muội.

Dịch Nghĩa:

Chàng Ơi

Chàng ơi, chàng thật là tài giỏi,
Chàng là người tài năng nổi bật trong nước.
Chàng cầm cây côn,
Vì vua mà xung phong ở hàng đầu.

Từ khi chàng đi sang Đông,
Đầu tóc em rối như cỏ bồng.
Há vì em không có phấn sáp chải gội,
(Nhưng vắng chàng) em trang điểm cho ai?

Mong mỏi trời mưa,
Mà mặt trời lộ ra sáng tỏ.
Em nguyện cứ tưởng nhớ đến chàng,
Mà cam lòng cho đầu đau nhức.

Làm sao có được cỏ quên sầu,
Trồng vào mái nhà phía Bắc.
Em nguyện cứ tưởng nhớ đến chàng,
Dù (nỗi nhớ) khiến tim em phải đau đớn.

Dịch Thơ:

Chàng người uy vũ anh hùng,
Tài năng trội nhất ở trong nước này.
Cây thù cầm chắc trong tay,
Tiên phong đột trận ra tài giúp vua.

Sang Đông từ độ chàng đi,
Đầu tóc thiếp rối khác chi cỏ bồng.
Phấn son nào phải thiếp không,
Vắng chàng điểm phấn trang hồng với ai?

Mỏi lòng trông giọt mưa sa,
Mặt trời đâu đã hiện ra rực hồng.
Lòng em chỉ nguyện nhớ chồng,
Đầu tuy có nhức nhưng lòng cũng cam.

Ước gì được cỏ quên lo,
Đem về chái bắc để cho em giồng.
Hãy xin để thiếp nhớ chồng,
Dẫu cho đau đớn trong lòng quản bao.

Bản dịch của Tạ Quang Phát – có thay đổi một số chữ

Chú thích:
(1) Huyên thảo: cỏ huyên. Trong dân gian có quan niệm rằng trồng cỏ huyên ở bên nhà thì sẽ quên được những nỗi lo buồn.

tho-han-viet-ve-tinh-yeu-2

Nguyên tác: Lưu Vũ Tích

Vọng kiến uy nhuy cử thúy hoa,
Thí khai kim ốc tảo đình hoa.
Tu du cung nữ truyền lai tín,
Ngôn hạnh Bình Dương công chủ gia.

Dịch Nghĩa:

Nỗi Oán Hận Của Nàng A Kiều *
Xa trông thấy cờ thúy hoa bay phấp phới,
Thử mở cửa nhà vàng quét hoa rụng trước sân.
Chốc lát cung nữ vào báo,
Rằng (nhà vua) đi đến nhà của công chúa Bình Dương.

Dịch Thơ:

Xa trông cờ thúy đến rợp trời,
Nhà vàng thử mở, quét hoa rơi.
Chốc sau cung nữ đưa tin đến,
Ân sủng dành cho kẻ khác rồi.

* A Kiều: Tức Trần A Kiều, con gái của cô ruột Hán Vũ đế. Khi Vũ đế còn nhỏ, một hôm người cô hỏi có thích A Kiều không, cậu bé trả lời: nếu được lấy A Kiều thì sẽ xây nhà vàng cho nàng ở. Về sau, Vũ đế lên ngôi, cưới A Kiều làm hoàng hậu và xây nhà vàng cho nàng ở như lời đã hứa. Nhưng Trần Hoàng hậu hơn 10 năm không có con. Bình Dương công chúa, chị của Vũ đế, tiến người con gái nhà họ Vệ, sinh hoàng tử. Trần Hoàng hậu bị thất sủng, rất oán hờn đem 100 cân vàng nhờ Tư Mã Tương Như làm bài “Trường Môn phú” dâng Vũ đế. Vũ đế đọc bài phú cảm động lại đưa nàng về ngôi vị Hoàng hậu.

tho-han-viet-ve-tinh-yeu-3

Nguyên tác: Ung Dụ Chi

Niễu niễu cổ đê biên,
Thanh thanh bất thụ yên.
Nhược vi ti bất đoạn,
Lưu thủ hệ lang thuyền.

Dịch Nghĩa:

Liễu Bên Sông

Thước tha bên con đê cổ,
Xanh xanh một cây (liễu như) khói.
Giá mà tơ liễu không đứt,
Thì giữ lấy để buộc thuyền chàng.

Dịch Thơ:

Bên đê cổ tha thướt,
Liễu như vòm khói xanh.
Giá mà tơ chẳng đứt,
Giữ lấy buộc thuyền anh.

Nguyên tác: Bạch Cư Dị

Hoa phi hoa, vụ phi vụ,
Dạ bán lai, thiên minh khứ.
Lai như xuân mộng kỷ đa thì,
Khứ tự triêu vân vô mịch xứ.

Dịch Nghĩa:

Hoa Chẳng Phải Hoa

Hoa chẳng phải hoa, sương chẳng phải sương,
Nửa đêm rồi, trời đã sáng.
Đến như giấc mộng xuân chẳng mấy hồi,
Đi như mây sớm chẳng biết đâu mà tìm.

Dịch Thơ:

Hoa chẳng phải hoa, sương cũng chẳng,
Đêm nửa đêm rồi, trời đã sáng.
Đến như xuân mộng chẳng bao lâu,
Đi như mây sớm không tăm dạng.

tho-han-viet-ve-tinh-yeu-4

Xuân Hận
Lục dương phương thảo trường đình lộ,
Niên thiếu phao nhân dung dị khứ.
Lâu đầu tàn mộng ngũ canh chung,
Hoa để ly sầu tam nguyệt vũ.

Vô tình bất tự đa tình khổ,
Nhất thốn hoàn thành thiên vạn lũ.
Thiên nhai địa giác hữu cùng thì,
Chỉ hữu tương tư vô tận xứ.

Dịch nghĩa:
Liễu xanh, cỏ thơm ở trường đình bên đường,
Tuổi trẻ dễ dàng bỏ người lại mà đi mất.
Trên lầu cao, tiếng chuông canh năm làm tỉnh giấc mộng,
Dưới hoa, mưa tháng ba gợi lại nỗi sầu ly biệt.

Kẻ vô tình đâu như (đâu thấu hiểu) nỗi khổ của người đa tình,
Một tấc tương tư cũng biến thành ngàn vạn sợi sầu khổ.
Chân trời góc bể cũng có nơi cùng tận,
Chỉ có lòng tương tư là không có kết thúc.

Dịch thơ:
Liễu xanh cỏ ngát hương ngoài lộ
Tuổi trẻ ra đi đâu có khó
Trên lầu trằn trọc suốt năm canh
Ly biệt tháng ba hoa ướt rũ

Vô tình nào khổ tựa đa tình
Một tấc tơ lòng muôn vạn mớ
Chân trời mặt đất còn chia ngăn
Chỉ có nhớ nhau không hạn chỗ
(Nguồn: bản dịch của dịch giả Nguyễn Đương Tịnh)

Thu phong từ
Thu phong thanh,
Thu nguyệt minh.
Lạc diệp tụ hoàn tán,
Hàn nha thê phục kinh.
Tương tư, tương kiến tri hà nhật?
Thử thì thử dạ nan vi tình…

Dịch nghĩa:
Gió thu thanh,
Trăng thu sáng.
Lá rụng lúc tụ lúc tán,
Quạ lạnh đang đậu bỗng rùng mình.
Nhớ nhau không biết ngày nào gặp?
Lúc ấy đêm ấy chan chứa tình.

Dịch thơ:
Gió thu lành
Trăng thu thanh
Lá rơi tụ lại tán
Quạ lạnh chợt rùng mình
Thương nhớ, biết bao giờ mới gặp ?
Lúc này đêm ấy ngẩn ngơ tình…
(Nguồn: Đường thi tuyển dịch, NXB Thuận Hóa, 1997)

Để mang lại một thứ gì đó mới mẻ trong thư mục thơ, hôm nay chúng tôi đã sưu tầm loạt các bài thơ thơ tình bất hủ , thơ Hán Việt về tình yêu trong các bộ phim kiếm hiệp nổi tiếng chia sẻ đến các bạn. Những bài thơ hoàn toàn mới và bên cạnh đó là gắn liền với những bộ phim cổ trang Trung Quốc hay, các bạn sẽ bắt gặp những khúc tình truyện thật lãng mạn trong phim qua những bài thơ ngôn tình Trung Quốc ngắn duới đây.

tho-han-viet-ve-tinh-yeu-5

Nghiệp bá nghìn thu trải trăm trận mới giành thắng lợi
Dậy bốn phương trời, tiếng gió gầm như tiếng thác mừng công
Gió ngựa xông pha giương cung lớn bắn chim điêu bay lượn
Cả đất trời như nằm gọn trong ta

Cát bụi tung bay đường dài muôn dặm.
Ánh trăng mờ trên dãy núi xa xa
Cao thủ cô đợn bỗng ko thấy bóng
Tình cảm chân thành biết ngỏ cùng ai

Sống chết bên nhau trên bước đường dài
Gặp việc lớn ta sãn sàng xông pha đón nhận
Vó ngựa xông pha giương cung lớn bắn chim điêu bay lượn
Cả đất trời như nằm gọn trong ta

2

Tấm lòng thành như hồ nước mùa xuân
Gió nhẹ thổi cũng xôn xao rung động
Si mê chàng nào có tội tình chi
Nguyện dâng hiến chẳng bao giờ nuối tiếc
Dù ngày mai có gió mưa phong ba ra sao
Thiếp vẩn nguyện theo chàng mãi mãi
Chỉ cần được sớm tối bên nhau cho tới lúc bạc đầu
Đâu cần biết là thành hay bại
Khổ sở đắng cay vẫn cùng nhau chịu đựng
Tình yêu đẹp thật vô cùng cao quý

Gió cuốn đi tháng năm dài đằng đẵng
Tình vẫn còn mà người chẳng thấy đâu
Hận trời xanh vô tình nhắm mắt
Chẳng chịu nghe, chịu hỏi, chịu trông.

Mặc giông tố cuốn đi tình yêu chân thực
Khiến ta cuồng si, khiến nàng đau khổ
Mang trên vai gánh nặng tương tư
Người anh hùng vương vấn bởi nặng chữ TÌNH

Nếu suốt đời buôn ba lặn lội
Mà vẫn ko giữ được người tri kỉ hồng nhan
Thì cho nắm được cả giang san
Vẫn cảm thấy xót xa ân hận

Muốn tỏ mặt anh tài
Lòng muốn khóc mắt cũng không rơi lệ
Rượu cạn rồi lại ngậm nỗi nhớ thương

Điều khó nhất trên đời là làm một trang nam tử
Ý chí vững vàng mà tình cảm mênh mang

2

Ngày tháng cũ mịt mờ như trong mộng
Người thân yêu xa mãi tận chân trời
Thế gian này phản phúc biết bao nhiêu
Sao người nỡ quên đi tất cả

Tình yêu đầu ngây thơ chân thực
Có thể nào sống lại với ta
Như biển sâu tình khiến ta đau đớn
Tháng năm trôi mái tóc đã điểm sương

Dứt không được hình anh trong tâm khảm
Đừng bỏ đi hạnh phúc của ngày mai
Dứt không ra những đau khổ tình đời
Đừng nhẫn nại vì mối tình xưa nữa
Hoa nở xuân về mà tình đã ra đi
Còn để lại vấn vương nơi trần thế…

tho-han-viet-ve-tinh-yeu-6

1

Phi ngựa trên giang hồ
Ta mặc sức tiêu dao
Anh hùng không uốn gối
Dù gái đẹp nhường nào

Tình đời cao vời vợi
Tấm thân đáng tự hào
Vung kiếm bạt quần ma
Nam nhi là hiệp khách

Tay cầm tàn dương kiếm
Lòng có lãnh nguyệt đao
Núi cao như nhỏ lại
Làm trai đi khắp chốn
Tay cầm tàn dương kiếm
Lòng có lãnh nguyệt đao
Núi cao như nhỏ lại…

2
Khách nước Triệu phất phơ giải mũ,
Gươm Ngô câu rực rỡ tuyết sương.
Long lanh yên bạc trên đường,
Chập chờn như thể muôn ngàn sao bay.

Trong mười bước giết người bén nhạy,
Nghìn dặm xa vùng vẫy mà chi.
Việc xong rũ áo ra đi,
Xóa nhòa thân thế, kể gì tiếng tăm.

Rảnh rang tới Tín Lăng uống rượu,
Tuốt gươm ra, kề gối mà say.
Chả kia với chén rượu này,
Đưa cho Chu Hợi, chuốc mời Hầu Doanh.

Ba chén cạn, thân mình xá kể!
Năm núi cao, xem nhẹ lông hồng
Bừng tai, hoa mắt chập chùng,
Muốn tuôn hào khí mịt mùng trời mây.

Chùy cứu Triệu vung tay khảng khái,
Thành Hàm Đan run rẩy, kinh hoàng.
Nghìn thu tráng sĩ hai chàng,
Tiếng tăm hiển hách, rỡ ràng Đại Lương.

Thân dù thác, thơm xương nghĩa hiệp;
Thẹn chi ai hào kiệt trên đời.
Hiệu thư dưới gác nào ai?
Thái huyền, trắng xoá đầu người chép kinh…

3

Thiếu nữ trong trắng vào chốn bụi trần
Lần đầu tiên gặp nhau bên hồ Tây Tử
Chẳng hiểu được thị phi, phải trái
Một mối tình mang theo bao mối hận
Mỗi ngọn gió như một mảnh linh hồn
Tay cầm kiếm giang hồ cất bước
Bao ân oán chìm trong mộng tưởng
Ngoảnh đầu về mọi chuyện đều là không
Chiều hoàng hôn còn lại mấy cây tùng…
Vài ngọn núi và mấy hồi chuông đổ…

Tam quốc diễn nghĩa
Trường giang cuồn cuộn chảy về đông
Bạc đầu ngọn sóng cuốn anh hung
Thị phi thành bài theo dòng nước
Sừng sững cơ đồ bỗng tay không
Núi xanh nguyên vẹn cũ
Bao độ ánh chiều hồng
Bạn ngư tiều dãi dầu trên bãi
Vốn đã quen gió mát trăng trong
Một vò rượu nếp vui bạn cũ
Chuyện đời tan trong chén rượu nồng

tho-han-viet-ve-tinh-yeu-7

Giang hồ phiêu bạt mười năm
Giữa nơi xứ lạ xa xăm tương phùng
Thâm tình, tâm sự khôn cùng
Thơ tàn rượu lạnh cạn chung ý tình

Mộng đà dứt chốn phù sinh
Buồn ôi Nam quốc trở mình vào thu
Kiếm buông nhìn chốn sa mù
Biết về đâu bước phiêu du hải hà

Mai kia về cuối trời xa
Hỏi ai người giữ giùm ta chút tình
Anh hùng nhi nữ hao mình
Ngả nghiêng sầu chốn điêu linh phù trần

Khó tan bể thảm nguồn ân
Hận đàm hoa tựa phù vân sớm tàn
Nước non ngàn dặm quan san
Qua vàng ngựa sắt gò hoang chôn vùi

1. Kể từ khi có chàng

Xin cám ơn đất trời và số phận
Đã cho tôi được gặp gỡ chàng
Để từ khi thiếp có được chàng
Đời thiếp đã có bao nhiêu thay đổi
Bao kỷ niệm buồn vui
Hòa quyện lại thành một hồi ức đẹp

Cám ơn gió, cám ơn mây
Cảm ơn ánh Mặt Trời đã chiếu lên Trái Đất
Để từ khi thiếp có được chàng
Thế giới này đã trở nên tươi đẹp
Cùng nhau bôn ba, cùng nhau phiêu bạt
Tháng năm trôi bao say đắm lòng người

Biển có thể cạn, núi có thể mòn
Trời dẫu sập đất bỗng dưng rung chuyển
Tay trong tay ta vẫn hát vang bài ca
Đi khắp muôn nơi và cất cao tiếng hát…
2. không thể cùng chàng chia tay

Khi đỉnh núi chẳng gồ ghề, khi nước sông chẳng còn chảy nữa,
Khi thời gian dừng lại chẳng còn rõ ngày đêm,
Khi đất trời vạn vật trở thành hư vô, thì em vẫn không thể xa anh được, không thể xa rời anh được
Sự dịu dàng của anh là nỗi mong đợi lớn nhất đời em

Hãy để đôi ta được làm bạn dưới chốn hồng trần để có thể sống tự do thoải mái
Được phi ngựa vút nhanh và sống cuộc đời sôi nổi,
Được uống rượu hát ca, để hát về những niềm vui bất tận
Oanh liệt hào hùng làm chủ tuổi trẻ thanh xuân

Khi mặt trời không mọc, khi trái đất ngừng quay
Khi bốn mùa xuân hạ thu đông không thay nhau biếtn đổi,
Khi cỏ cây hoa lá lụi tàn, em vẫn không thể xa anh được, không thể xa rời anh được
Nụ cười của anh đã làm lưu luyến cuộc đời em

tho-han-viet-ve-tinh-yeu-8

Trong tim anh khắc sâu bao kỷ niệm
Tình yêu chân thành anh dành cả cho em
Dẫu cuộc đời là bể dâu thay đổi
Em mãi là ngọn lửa ấm trong đêm.
Đã qua đi những tháng năm khờ dại
Hãy để anh tự lau nước mắt cho mình
Lặng lẽ sống những đêm dài bất tận
Bao khổ đau chờ tia nắng bình minh.

Khi trái tim anh như mùa đông giá lạnh
Anh đâu thành cánh chim nhỏ trùng khơi
Ngay cả lúc được tình yêu chắp cánh
Nào đã qua cơn bão táp cuộc đời.

Những mộng ảo của vinh hoa phú quý
Cũng chỉ là vô nghĩa trước ngày mai.

Những con đường sông núi ta qua
Bỏ lại ngọt bùi cuốn bao cay đắng
Trên mảnh đất quê hương hai sương một nắng
Nơi ta đã yêu và chối bỏ một thời

Hãy cho tôi tìm được một mảnh trời
Để tôi viết lên bài thơ tình hay nhất
Tôi muốn có cho riêng mình mảnh đất
Đem trái tim làm hạt giống gieo lên.

Giọng nói xa rồi câu nói cũng lặng im
Còn đọng mãi trong tôi là bài ca hạnh phúc
Một chút và rất nhiều
Như tình yêu muôn đời vẫn thế.

Nắm tay nhau đi giữa nhân gian

Đừng để tháng năm làm mệt mỏi trái tim chờ đợi
Ta nguyện theo nàng đến nơi góc bể chân trời
Giờ này đèn bên song đã tắt
Chỉ có trái tim ta nhẹ nhàng soi sáng dung nhan nàng
Dù năm tháng lụi tàn
Người chiến sĩ phải vùi xác nơi đồng hoang
Dù lưu luyến thế nào cũng ko bằng những ngày qua
Nàng và ta xa xôi cách trở
Sự đời lặng lẽ đổi thay
Trải qua muôn sông ngàn núi
Liệu lòng ta còn mãi bên nhau

Ta không mong được đời đời kiếp kiếp
Không mong được sớm tối bên nhau
Chỉ mong được bình thản nắm tay nàng đi giữa nhân gian

Ai nói rằng tình cảm lưu luyến khiến người ta đau khổ
Ai nói rằng biển người chìm nổi
Chỉ có tình duyên là vĩnh cửu
Dù có lúc chia ly có khi gặp lại
Dù có khi sum họp có khi tan
Chỉ mong được bình thản nắm tay nàng đi giữa nhân gian

Những bài thơ Hán Việt về tình yêu đơn phương ngắn mang nhiều ý nghĩa sâu sắc thu hút sự quan tâm mạnh mẽ từ bạn đọc. Với những vần thơ đầy ngọt ngào lay động triệu trái tim mà nhiều bạn dùng chúng để bày tỏ những cảm xúc của mình. Cùng nhau theo dõi ngay nhé!

Bá hề khiết hề!
Bang chi kiệt hề!
Bá dĩ chấp thù,
Vị vương tiền khu.

Tự bá chi đông,
Thủ như phi bồng.
Khởi vô cao mộc,
Thùy chích vi dung.

Kỳ vũ, kỳ vũ,
Cảo cảo xuất nhật.
Nguyện ngôn tư bá,
Cam tâm thủ tật.

Yên đắc huyên thảo (1)
Ngôn thụ chi bội.
Nguyện ngôn tư bá,
Sử ngã tâm muội.

Bên đê cổ tha thướt,
Liễu như vòm khói xanh.
Giá mà tơ chẳng đứt,
Giữ lấy buộc thuyền anh.

Nghìn cành phong lại vạn cành phong,
Cánh buồm thấp thoáng bóng chiều buông.
Nhớ chàng, lòng tựa Tây giang ấy,
Chảy mãi về đông chẳng cạn dòng.

Khóc suốt năm canh,
Chăn gối lênh đênh trên dòng nước mắt,
Thân em chìm ngập dưới lòng sâu.

Tiễn nhau bên bến Lao Lao,
Lệ em lặng lẽ chảy vào Trường Giang.
Dòng sông nước mắt mênh mang.

Xa trông cờ thúy đến rợp trời,
Nhà vàng thử mở, quét hoa rơi.
Chốc sau cung nữ đưa tin đến,
Ân sủng dành cho kẻ khác rồi.

Uống rượu ngắm hoa mẫu đơn

Hôm nay uống rượu ngắm hoa
Cạn đôi ba chén gọi là mua vui
Chỉ e hoa nói lên lời:
Em không phải nở cho người già nua

Phải đâu thích kiếp phong trần,
Tựa hồ túc trái tiền oan lỡ lầm.
Hoa rơi hoa nở âm thầm,
Toàn do một vị chúa xuân xếp bày.

Nên đi cho khỏi chốn này
Ở thì biết ở sao đây, hỡi trời?
Ước bông hoa núi hái cài,
Cần chi phải hỏi thân này về đâu?

Liễu xanh cỏ ngát hương ngoài lộ
Tuổi trẻ ra đi đâu có khó
Trên lầu trằn trọc suốt năm canh
Ly biệt tháng ba hoa ướt rũ

Vô tình nào khổ tựa đa tình
Một tấc tơ lòng muôn vạn mớ
Chân trời mặt đất còn chia ngăn
Chỉ có nhớ nhau không hạn chỗ
(Nguồn: bản dịch của dịch giả Nguyễn Đương Tịnh)

Qua chùm thơ Hán Việt về tình yêu hay nhất trên đây, hi vọng các bạn đã cảm nhận được phần nào cái hay, cái đẹp trong thơ Hán Việt nói chung, thơ tình Hán Việt nói riêng. Nếu các bạn yêu thích bài viết này thì đừng quên chia sẻ nhé! Thân Ái! 

Related posts

Kho tàng thơ Quang Dũng hay và hấp dẫn mọi thời đại phần 1

admin

Bài thơ Đêm thao thức – Nhà thơ Mạc Phương

admin

Bài thơ Hương yêu – Nhà thơ Dương Tuấn

admin

Leave a Comment