Thơ Hay

Thơ hay tháng 11 – Khẽ thổn thức trước cái lạnh đầu đông

Thơ hay tháng 11 - Khẽ thổn thức trước cái lạnh đầu đông

Chùm thơ hay tháng 11 ghi lại dấu ấn của những ngày cuối năm. Đây là thời điểm mà bất cứ ai trong chúng ta cũng có sự bồi hồi khi nhớ lại những chuyện đã qua. Mùa của những nỗi nhớ mong khi cái lạnh bất chợt ùa về, lòng bỗng thấy chênh vênh. Hãy cùng nhau hòa mình vào những bài thơ tháng 11 thật a ấn tượng ngay bây giờ nhé!

Nội Dung

Chùm thơ hay tháng 11 rất nhẹ nhàng và vô cùng trong trẻo. Bởi tháng 11 đến nhanh như một cơn gió nó cũng giống như những người bạn cũ đã lâu không gặp. Để rồi cái tình ấy mang lại rất nhiều cảm xúc cho con người ta và đó cũng chính là nguồn cảm hứng để viết lên những bài thơ hay nhất dành cho độc giả. Hãy cùng cảm nhận chùm thơ hay tháng 11 mà chúng tôi đã tuyển chọn dưới đây bạn nhé!

Tháng mười một, thu vội vã trôi xa…
Bỏ mặc sau lưng thềm lao xao đầy lá
Quãng đường dài, bỗng gập ghềnh nghiêng ngả
Ngược dòng đời, ai đếm nhặt lá rơi

Quay gót đi, thu chẳng nói một lời
Cứ lặng thầm, gói theo từng sợi nắng
Để chiều nay mặt hồ sương giăng trắng
Thả lên trời, u ám…mịt mù mây

Tháng mười một, hoang hoải gió heo may
Thổi ký ức, lang thang qua miền nhớ
Ngày hụt hẫng và đêm như muốn vỡ…
Nức nở tuôn, giọt mặn đắng không màu

Tháng mười một, ta là gì của nhau
Thực hay mơ mà sao đau đến thế
Muốn dửng dưng, lòng ngậm ngùi không thể…
Dẫu cuộc tình… đã chạm đáy cơn mê!

Thơ hay tháng 11 - Khẽ thổn thức trước cái lạnh đầu đông

Tháng mười một …thu vội vã chia xa
Bỏ lại sau lưng …thềm lao sao đầy lá
Quãng đường đời …bỗng gập ghềnh nghiêng ngã
Ngược dòng đời …ai nhặt lá vàng rơi

Quay gót đi …thu chẳng nói một lời
Cứ lặng thầm …gói theo từng giọt nắng
Để đêm nay …giọt buồn nghe trống vắng
Thả lên trời …u ám mịt mù mây

Tháng mười một … hoang hoải gió heo may
Thổi ký ức …lang thang qua miền nhớ
Ngày hụt hững … và đêm như muốn vỡ
Nức nở tuôn … giọt mặn đắng không màu

Tháng mười một …ta là gì của nhau
Thực hay mơ … sao mà đau đến thế
Muốn dửng dưng … lòng ngậm ngùi không thể
Dẫu cuộc tình … đã chạm đáy cơn mê … !!!

Tháng mười một Đông sang rồi em đó
Gió lạnh về càng thêm nhớ người thương
Thu đã qua lá thôi dụng cuối đường
Trên cành cây vẫn vương vài tia nắng.

Tháng mười một mà lòng sao trống vắng
Đông sang rồi màu nắng cũng nhạt hơn
Gió vi vu như ai đó dỗi hờn
Gửi theo gió đến ai nơi xa ấy.

Tháng mười một ôi nhớ em biết mấy
Đông sang rồi anh thấy nhớ trong anh
Thu qua rồi chiếc lá chẳng còn xanh
Gió đông lạnh heo may về khắp lối.

Tháng mười một nghe gió vi vu thổi
Thu đã qua Đông vẫn rõi nhìn theo
Đâu có còn khung trời nắng trong veo
Trời Đông lạnh mây mưa buồn ủ rũ.

Tháng mười một anh vẫn về lối cũ
Tìm về em để nhắn nhủ nhớ thương
Mình cùng nhau đi chung hết trặng đường
Mãi bên nhau xua tan đông lạnh giá

Thơ hay tháng 11 - Khẽ thổn thức trước cái lạnh đầu đông

Tháng mười một về trong sớm chênh vênh
Thu vội vã nhặt gom từng hạt nắng
Sương giăng đọng đầy vơi từng giọt đắng
Thảm lá vàng xao xác gót cuồng si

Tháng mười một lũ sẻ rủ nhau đi
Vẫn tiếc nuối những ngày thu tràn nắng
Lênh đênh mãi con đò trên bến vắng
Câu hẹn thề rụng khẽ lá chơi vơi

Tháng mười một lòng chợt thấy chênh chao
Gió heo may dường như không thổi nữa
Bấc tràn về vuốt ve nhành hoa sữa
Thu dùng dằng nên hoa mãi ngẩn ngơ

Em về rồi tháng mười một của anh
Gió sương lạnh vòng tay thêm nồng ấm
Cháy khát khao anh dâng tình sâu đậm
Nụ hôn nồng hoang dại đến đê mê.

Anh sẽ mang hạt hoa vàng đi rải
Khi mùa Đông thoai thoải phía lưng đồi
Em có nhớ màu hoa trong gió thổi
Hay vô tình như em đã quên tôi?

Trên thảm cỏ mấy hạt còn chưa nở
Đêm gom sương tưới vỡ những xanh màu
Mưa đến muộn hay trời còn cất giấu
Tôi xui buồn khóc xuống tựa mùa Ngâu!

Trong những bước một thời ta lạc mất
Ngày em đi cất nhẹ gót quay về
Anh đã biết tình kia là không thể
Nhưng vẫn trồng loài hoa ấy si mê

Thơ hay tháng 11 - Khẽ thổn thức trước cái lạnh đầu đông

Em đi tìm khoảng lặng chút bình yên
Giữa những ngày như triền miên nỗi nhớ
Giữa những ngày buồn len vào nhịp thở
Em đi tìm giữa bỡ ngỡ chờ mong

Em 1 mình lặng lẽ giữa phố đông
Mặc dòng đời xô bồ trong hối hả
Mặc dòng người lại qua trong tất tả
Vội đi tìm mặc lạnh giá vây quanh

Em giật mình bỗng thấy quá mong manh
Thắt tâm tư giăng mành bao kỉ niệm
Nhưng lại rồi bỗng dường như tắt lịm
Bởi yêu thương hoài niệm quá xa vời

Em mơ màng và cố gắng buông lơi
Em mỉm cười trong rối bời thổn thức
Chợt nhận ra tình kia là đáy vực
Bỗng an nhiên chẳng bứt rứt tâm hồn

Em trở về tô má điểm môi son
Tươi sắc thắm chẳng còn lo hay nghĩ
Vốn bình yên là ở trong cách nghĩ
Về chính em vốn dĩ chẳng u buồn

Tháng 11 giọt nắng khẽ run run
Sưởi ấm lòng, đừng buồn… bình yên nhé!

Tháng 11 về cũng mang theo những cơn gió se se lạnh. Và điều này cũng được ghi lại thông qua những vần thơ về tháng 11 lạnh khẽ thổn thức và chạm vào trái tim của độc giả. Đó là những cơn gió mùa rít gào ngoài ngõ, là những cái lạnh làm con người ta cảm thấy cô đơn. Điều này làm các bài thơ về tháng 11 có chút buồn thương nhưng cũng không kém phần lãng mạn.

Hạt mưa bão tháng mười một
Rào rào rả rích từng cơn
Trời không hở một chút nắng
Mây xa về phủ xám hồn

Ngoài hiên ào ào cơn gió
Rũ rượi lay lắt hàng cây
Lòng nghe lạnh trong tiếng thở
Hơi mưa hắt ướt mi gầy

Vào mưa lũ gà lười nhác
Sân vườn rộng chẳng buồn ra
Con trâu phơi mình gặm cỏ
Ruộng ngâm nước trắng ngập bờ

Những đêm của tháng mười một
Đâu gì ngoài tiếng mưa rơi
Ông Sao mọi hôm rất tỏ
Lạnh nên bỏ trốn mất rồi !

Ông Trời thật là con gái
Lúc thì lắm nắng, lắm mưa…
Nghĩ Em, chắc Ông vẫn hãi !
Riêng Em thay đổi chẳng mùa

Hạt mưa của tháng mười một
Vỡ tan bong bóng cô đơn
Chỉ người đang yêu mới biết
Hạt mưa cũng có linh hồn

Tháng mười một về em nhé !
Tay choàng khoác để ấm hơn
Nhờ mưa thương tình rơi khẽ
Xoè ô che bước em về…

Thơ hay tháng 11 - Khẽ thổn thức trước cái lạnh đầu đông

Rét đã ngọt vào da
lạnh khô lên cánh mũi
tháng mười một sương muối
ủ chín hồng má em

Bàn tay ai đã quen
vục sâu trong bùn lạnh?
những cánh đồng thẳng cánh
bước vào vụ đông xuân

Mang mang những bàn chân
đi tìm phương trời mới
bàn chân nào ở lại
mọc rễ xuống bùn đen?

Gió cứ thổi triền miên
trên cánh đồng- hoang dại…
mùi bùn đất ai ải
thấm đẫm cả hồn ta.

Tháng 11 đến rồi phải không em
Bởi sáng nay anh nghe lòng thổn thức
Cái lạnh mùa thu làm anh thức giấc
Trong mơ màng anh thấy nhớ em hơn

Tháng 11 về anh bỗng thấy cô đơn
Căn phòng trống không một mình anh hoang lạnh
Thổn thức nhìn quanh, chẳng còn ai bên cạnh
Tay gối đầu anh nghĩ chuyện vẩn vơ

Tháng 11 rồi cũng vắng những cơn mưa
Chỉ còn nghe tiếng ngoài hiên lá đổ
Từ dạo xa em cũng đã vừa mấy độ
Mỗi thu sang, mỗi khắc nhớ em nhiều…

Thơ hay tháng 11 - Khẽ thổn thức trước cái lạnh đầu đông

Còn chăng là nỗi nhớ
Theo cơn mưa bay buồn
Mùa Thu về ngang phố
Nhân đôi niềm cô đơn

Nhìn ngoài hiên lá đổ
Ôi, quạnh vắng vô cùng
Chạnh lòng câu thơ cũ
Thương quãng đời sau lưng

Còn chăng là kỷ niệm
Như màu thu úa vàng
Những giấc mơ phù phiếm
Tan theo dòng thời gian

Góc riêng tư ngồi lại
Nuôi ký ức một mình
Ngày tháng nào xa ngái
Mùa giao mùa lặng thinh

Còn lại lòng sương khói
Hoài lãng đãng sợi buồn
Ngoài kia thu trở lại
Nhân đôi niềm cô đơn …

Tháng mười một đã về rồi em nhỉ !?
Em mang mùa Thu giấu kỹ nơi nào
Sáng hôm nay trở gió mùa Đông Bắc
Trong lòng anh nghe một chút nao nao

Anh đón chờ tháng mười một vừa trao
Cây chẳng còn xạc xào rơi rụng lá
Gió heo may theo mùa Thu vội vã
Nghiêng bên nào cũng nhớ quá Thu ơi !

Đón bình minh những tia nắng tinh khôi
Khúc giao mùa nghe đất trời khác lạ
Thôi em ơi chẳng thể nào mặc cả
Chút sắc vàng óng ả chẳng còn đâu !

Thấy bên đời tháng mười một đến mau
Nghe trong gió một màu Đông bàng bạc
Chút se lạnh cũng thấy lòng man mác
Ta cầm tay ngơ ngác giữa phố chiều

Đông đã về tháng mười một liêu xiêu. ..!

Thơ hay tháng 11 - Khẽ thổn thức trước cái lạnh đầu đông

Tháng mười một…
Tôi vẫn một mình trên con phố rất quen
Mùi khói thuốc vẫn cứ mải mê chơi đùa cùng phiến gió
Tôi vẫn về khi hòn trời đã đỏ
Cuốn vào đêm những dấu chân hoang

Tháng mười một, cô gái tôi ơi!
Tôi làm sao có thể bỏ quên bao tháng năm dài mong đợi
Người đi qua mặt trời
Tôi nằm mơ về cửa sổ
Bầu trời thu xanh còn xanh mãi trên đầu
Ký ức ngày xưa giờ biết phải tìm đâu?
Hoài niệm hiện về, rủ nhau hoang đàng viễn phố
Tôi bước mãi, mơ hồ, không suy nghĩ
Kỷ niệm hiện về
Bé nhỏ một ngày mưa…

Tháng mười một, câu chuyện của ngày xưa
Cô gái tôi ơi, hình như tôi còn nhớ
Nhưng chắc là không kể lại đâu
Tôi chẳng kể đâu…
Kể làm chi câu chuyện không có bắt đầu

Đã chết dần theo năm tháng xa xôi

Cơn gió mùa đông đến.
Rủ tháng mười qua mau.
Tháng mười một bắt đầu.
Những ngày tê tái lạnh.

Chim di cư từng đàn.
Bay qua nhà nháo nhác.
Vượt qua bao gềnh thác.
Tìm hơi ấm phương nam.

Đón tháng mười một về.
Hoa vẫn nở ngập tràn.
Hương theo gió xa lan.
Sắc khoe cùng nắng mai.

Em yêu của anh ơi.
Chúc mình trong tháng mới.
Niềm vui tươi phơi phới.
Nụ cười ánh mắt vui.

Thơ hay tháng 11 - Khẽ thổn thức trước cái lạnh đầu đông

Đón tháng mười một Sài Gòn mưa
Cao gót em tôi ướt vai vừa
Cơn ho giao mùa em chưa hết
Đã lạnh dáng gầy , tháng lập đông

Tháng mười một ơi, chẳng ai mong
Mùa thu tiếc, chiếc lá xoay vòng
Cao gót em tôi còn chưa biết
Hết tháng mười rồi, xa mưa giông

Nghe em buồn khúc đầu mùa thu
Phương xa ta giận chính lòng mình
Duyên nào hẹn thề trong trần thế
Đến muộn tình em, mấy trăng thu

Tháng mới lại sang, trái tim ngoan
Cơn mưa đầu mùa , ướt nhẹ nàng
Nhẹ thế , xin xóa cơn phiền muộn
Để tình đến trễ , mãi chứa chan./

Những bài thơ tình hay tháng 11 đầy cảm xúc khiến trái tim bạn đọc thổn thức mạnh mẽ sẽ được uct.edu.vn cập nhật ngay trong bài viết này. Hãy cùng nhau cảm nhận để thấy được những cảm xúc ngọt ngào của những thi phẩm này nha! Đừng bỏ lỡ đấy!

Tháng mười một Đông sang rồi em đó
Gió lạnh về càng thêm nhớ người thương
Thu đã qua lá thôi dụng cuối đường
Trên cành cây vẫn vương vài tia nắng.

Tháng mười một mà lòng sao trống vắng
Đông sang rồi màu nắng cũng nhạt hơn
Gió vi vu như ai đó dỗi hờn
Gửi theo gió đến ai nơi xa ấy.

Tháng mười một ôi nhớ em biết mấy
Đông sang rồi anh thấy nhớ trong anh
Thu qua rồi chiếc lá chẳng còn xanh
Gió đông lạnh heo may về khắp lối.

Tháng mười một nghe gió vi vu thổi
Thu đã qua Đông vẫn rõi nhìn theo
Đâu có còn khung trời nắng trong veo
Trời Đông lạnh mây mưa buồn ủ rũ.

Tháng mười một anh vẫn về lối cũ
Tìm về em để nhắn nhủ nhớ thương
Mình cùng nhau đi chung hết trặng đường
Mãi bên nhau xua tan đông lạnh giá

Tháng mười một về trong sớm chênh vênh
Thu vội vã nhặt gom từng hạt nắng
Sương giăng đọng đầy vơi từng giọt đắng
Thảm lá vàng xao xác gót cuồng si

Tháng mười một lũ sẻ rủ nhau đi
Vẫn tiếc nuối những ngày thu tràn nắng
Lênh đênh mãi con đò trên bến vắng
Câu hẹn thề rụng khẽ lá chơi vơi

Tháng mười một lòng chợt thấy chênh chao
Gió heo may dường như không thổi nữa
Bấc tràn về vuốt ve nhành hoa sữa
Thu dùng dằng nên hoa mãi ngẩn ngơ

Em về rồi tháng mười một của anh
Gió sương lạnh vòng tay thêm nồng ấm
Cháy khát khao anh dâng tình sâu đậm
Nụ hôn nồng hoang dại đến đê mê.

Anh sẽ mang hạt hoa vàng đi rải
Khi mùa Đông thoai thoải phía lưng đồi
Em có nhớ màu hoa trong gió thổi
Hay vô tình như em đã quên tôi?

Trên thảm cỏ mấy hạt còn chưa nở
Đêm gom sương tưới vỡ những xanh màu
Mưa đến muộn hay trời còn cất giấu
Tôi xui buồn khóc xuống tựa mùa Ngâu!

Trong những bước một thời ta lạc mất
Ngày em đi cất nhẹ gót quay về
Anh đã biết tình kia là không thể
Nhưng vẫn trồng loài hoa ấy si mê

Em đi tìm khoảng lặng chút bình yên
Giữa những ngày như triền miên nỗi nhớ
Giữa những ngày buồn len vào nhịp thở
Em đi tìm giữa bỡ ngỡ chờ mong

Em 1 mình lặng lẽ giữa phố đông
Mặc dòng đời xô bồ trong hối hả
Mặc dòng người lại qua trong tất tả
Vội đi tìm mặc lạnh giá vây quanh

Em giật mình bỗng thấy quá mong manh
Thắt tâm tư giăng mành bao kỉ niệm
Nhưng lại rồi bỗng dường như tắt lịm
Bởi yêu thương hoài niệm quá xa vời

Em mơ màng và cố gắng buông lơi
Em mỉm cười trong rối bời thổn thức
Chợt nhận ra tình kia là đáy vực
Bỗng an nhiên chẳng bứt rứt tâm hồn

Em trở về tô má điểm môi son
Tươi sắc thắm chẳng còn lo hay nghĩ
Vốn bình yên là ở trong cách nghĩ
Về chính em vốn dĩ chẳng u buồn

Tháng 11 giọt nắng khẽ run run
Sưởi ấm lòng, đừng buồn… bình yên nhé!

Rét đã ngọt vào da
lạnh khô lên cánh mũi
tháng mười một sương muối
ủ chín hồng má em

Bàn tay ai đã quen
vục sâu trong bùn lạnh?
những cánh đồng thẳng cánh
bước vào vụ đông xuân

Mang mang những bàn chân
đi tìm phương trời mới
bàn chân nào ở lại
mọc rễ xuống bùn đen?

Gió cứ thổi triền miên
trên cánh đồng- hoang dại…
mùi bùn đất ai ải
thấm đẫm cả hồn ta.

Tháng 11 đến rồi phải không em
Bởi sáng nay anh nghe lòng thổn thức
Cái lạnh mùa thu làm anh thức giấc
Trong mơ màng anh thấy nhớ em hơn

Tháng 11 về anh bỗng thấy cô đơn
Căn phòng trống không một mình anh hoang lạnh
Thổn thức nhìn quanh, chẳng còn ai bên cạnh
Tay gối đầu anh nghĩ chuyện vẩn vơ

Tháng 11 rồi cũng vắng những cơn mưa
Chỉ còn nghe tiếng ngoài hiên lá đổ
Từ dạo xa em cũng đã vừa mấy độ
Mỗi thu sang, mỗi khắc nhớ em nhiều…

Còn chăng là nỗi nhớ
Theo cơn mưa bay buồn
Mùa Thu về ngang phố
Nhân đôi niềm cô đơn

Nhìn ngoài hiên lá đổ
Ôi, quạnh vắng vô cùng
Chạnh lòng câu thơ cũ
Thương quãng đời sau lưng

Còn chăng là kỷ niệm
Như màu thu úa vàng
Những giấc mơ phù phiếm
Tan theo dòng thời gian

Góc riêng tư ngồi lại
Nuôi ký ức một mình
Ngày tháng nào xa ngái
Mùa giao mùa lặng thinh

Còn lại lòng sương khói
Hoài lãng đãng sợi buồn
Ngoài kia thu trở lại
Nhân đôi niềm cô đơn …

Trên đây là những bài thơ hay tháng 11 mà chúng tôi muốn chia sẻ với bạn. Thông qua những bài thơ này bạn sẽ có thêm một góc nhìn về những khía cạnh của cuộc sống. Hãy cùng nhau cảm nhận những cung bậc cảm xúc sâu sắc nhất nhé! Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi! 

Related posts

Đi thuyền – Bài thơ độc đáo nổi tiếng của nhà thơ Hàn Mặc Tử

admin

Trang thơ Khổng Tử hấp dẫn và ấn tượng nhất mọi thời đại phần 6

admin

Bài thơ Mong mẹ luôn khỏe – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Leave a Comment