Thơ Hay

Thơ hay về hoàng hôn buồn với tâm trạng cô đơn, hoài niệm

tho-hay-ve-hoang-hon-1

Thơ hay về hoàng hôn buồn với tâm trạng cô đơn, hoài niệm. Hoàng hôn là khoảng thời gian giao thoa giữa ngày và đêm. Trong không gian tranh tối, tranh sáng đó, lòng người dễ tâm trạng cùng bao hoài niệm, cô đơn. Đọc những bài thơ này ta cảm nhận được csuwj sẻ chia sâu sắc nhất. Cùng nhau theo dõi ngay bây giờ nhé!

Nội Dung

Hoàng Hôn là 1 khoảng thời gian đẹp, lãng mạn trong ngày được nhiều người yêu thích. Hoàng hôn chưa 1 vẻ đẹp gì đó đầy bí ẩn, giao thoa giữa ngày và đêm… vì thế nó được nhắc tới rất nhiều trong thơ ca. Cùng Uct.edu.vn xem những bài thơ hay về hoàng hôn hay nhất nhé!

tho-hay-ve-hoang-hon-1

Hoàng hôn đã đến tự bao giờ
Ôm mối tình sầu ta mãi mơ
Ai đi về cuối trời xa đó
Nhắn gửi giùm ta nắng hạ xưa…
Gửi người giọt lệ buồn hiu hắt
Hy vọng ngày nào, nay đã tắt
Oán trách nhau chi thêm khổ đau
Nhủ thầm ta hẹn…:NGHÌN NĂM SAU…

Ngày đi qua, đi qua
Một mình ta ở lại
Mộng đá vàng
giờ đã tàn
và bóng nàng khuất dần
để mình tái tê
bước chân cố lê
mà nghe hoàng hôn về
não nề!

Những lời ước thề
bây giờ cũng phôi pha
ngày tháng dài
cũng dần qua
nhớ nhung mà chi?
Người đã đi
không quay trở về!

Tình vẫn nồng?
Hay tình vẫn hư không?
Nàng theo chồng
Ta hoài trông
để bao chờ mong
và nhớ nhung
tan theo pháo hồng…

tho-hay-ve-hoang-hon-2

Người- Một mình nhâm nhi ly rượu nhạt

Ta- Một mình lững thững dưới mưa thưa

Rất muốn nói một điều không dám nói

Gom nắng chiều huyền hoặc gửi vào thơ

Mái tóc người phơ phơ sương cùng gió

Ta mơ hồ màu áo học trò xưa

Người trầm mặc ẩn mình trong trang viết

Ta bồn chồn tia nắng quái chiều mưa

Muốn gọi hương chia đôi cho tình cuối

Lại ngại ngùng để lỡ nhịp thoi đưa

Tình đã chiều nắng muộn màng thầm hát

Khúc thánh ca kỳ ảo lạ lùng chưa

Niệm thần chú: hai mảnh đời ghép lại

Vịn vai gầy nương tựa lúc tàn thu.

T.T.Lương

tho-hay-ve-hoang-hon-3

Người ngỡ ngàng
Tình lỡ làng cuối đường
…vấn vương

Hỏi lòng có buồn?
Thương đàn phím chùng
ngân lời não nùng
tiễn người
xót xa đầy vơi…

Người hỡi người!
Xa rồi phút chung đôi
Mộng tan rồi
riêng mình tôi
bước chân lẻ loi
lệ mãi rơi
xót xa thương nhớ người

Lời nói nào
bây giờ, chỉ thương đau!
Gửi cho người
ân tình sâu…
Hết rồi còn đâu
Để mai sau
vẫn vương bao mối sầu…

HH

tho-hay-ve-hoang-hon-4

Tác giả: Quang Lãng Hoàng
Đừng thả mây về nơi gió ngàn bay
Đừng cho tâm hồn xuôi theo màu nắng gọi
Đừng cho lòng mình như ngọn gió heo may

Hoàng hôn ơi, xin nối vòng tâm tưởng
Để lại cho tình vài giọt nước yêu thương
Để lại mây xanh đem buồn cho gió
Để lại cho mình chút cõi yêu đương

Hoàng hôn ơi, ráng giữ cho sóng lặn
Không ra đi cho bóng tối băn khoăn
Không đi tìm hư không trong chân lý
Không đem theo hoài bão với ăn năn

Hoàng hôn ơi, đừng khoanh tay cúi mặt
Cứ vui lên cho ngọn cỏ còn xanh
Cứ vuốt ve cho hoa nở đầu cành
Cứ cho màn đêm, huy hoàng chợt tắt

Hoàng hôn ơi, đừng mang theo áo não
Khi con tim anh, mạch máu còn xanh
Khi quanh em bóng tối đã xây thành
Khi ân ái rũ nhau vào dĩ vãng !

tho-hay-ve-hoang-hon-5

Hoàng hôn xuống ráng hồng sao vội tắt?
Để màng đen phủ kín cả không gian
Khói lam chiều lững lờ trên mái lá
Ngày đi qua, đêm xuống thật nhẹ nhàng

Ta nhắm mắt để đêm dài trôi nhẹ
Ngủ thật say để mộng mị không còn
Buông tay ra đón về bao ước vọng
Buồn đi qua, vui vẽ đón nắng vàng

Sống chậm lại lắng nghe và cãm nhận
Sáng bình minh chiều lại xuống hoàng hôn
Thời gian qua chất đầy vào ký ức
Chuyện vui buồn thoáng đến rồi lại đi.
VHN

Tác giả: Xóm Đồng HOÀNG HÔN

Hoàng hôn ngõ vắng bần thần bắt gặp
Chiếc lá vàng lạnh ngắt giữa mùa thu
Miên man tâm tưởng cõi tạm mịt mù
Bầu trời mênh mông lời ru xa vắng

Hoàng hôn buông chạng vạng thinh lặng
Đất thờ ơ cây yên ắng bên thềm
Mùi khói bếp lập loè báo đêm
Nhớ giấc ngủ êm đềm quên lãng

tho-hay-ve-hoang-hon-6

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng Hoàng Hôn.

Thơ màu tim tím tợ hoàng hôn
Dào dạt, lâng lâng, tím mảnh hồn
Như khói lam chiều trôi lãng đãng
Lay lòng lữ khách ghé dừng chân!

Để ngắm hoàng hôn một buổi nầy
Nhìn sương kết tụ lá, hoa, cây
Đìu hiu, đọng giọt màu thu quạnh
Một cõi lặng tờ chẳng bóng ai

Hoàng hôn! Rất thật sắc hoàng hôn
Chỉ có chân mây, có gió vờn
Thoang thoảng từ xa đưa vọng lại
Êm đềm, dìu dặt, dịu từng cơn

Khiến tuổi hoàng hôn thấy chạnh lòng
Một trời thương nhớ dáng hừng đông
Vầng dương ló dạng, trăm hoa nở
Nắng sớm tinh mơ rực ánh hồng!

Bao hè tỏa nóng lửa tin yêu
Dưới ráng hoàng hôn lại kéo về
Một thuở lênh đênh thuyền sóng nước
Dòng sông, biển rộng, chuỗi lê thê

Những lúc hoàng hôn thấy nghẹn ngào
Yêu người xa cách biết làm sao
Chỉ thương, chỉ nhớ về mây gió
Tình hãy nhận đây chút ngọt ngào…

Tất cả! Thời gian đã chẳng còn
Ngàn hoa, muôn thắm, mảnh trăng tròn
Hay thu ảm đạm, hoàng hôn tím
Dưới bóng chiều nay khúc nhạc đờn

Lữ khách ngậm ngùi tiếp bước chân
Ngẩng đầu nhìn lại cánh phù vân
Bâng khuâng, da diết, bầu tâm sự
Tuổi mộng! Hoàng hôn! Chỉ một lần!…

Nguyễn Thành Sáng

Khác với bình minh mang những vẻ đẹp của sự khởi đầu, tinh khôi, mới mẻ… hoàng hôn từ muôn thuở trước đã đi vào thi thơ với những nỗi buồn cao vợi của khắc cuối ngày. Không biết thơ về hoàng hôn có gì vui chăng? Mời các bạn cùng xem qua và thưởng thức những áng thơ tình hoàng hôn cô đơn, thơ tình hoàng hôn thương nhớ sau đây.

tho-hay-ve-hoang-hon-7

Trời dần tím trong hoàng hôn ngơ ngác.
Sương mờ giăng thổn thức mặt sông
Ta ngồi lặng hồn chìm trong nỗi nhớ
Thuyền chơi vơi một chiếc ở giữa dòng
Còn đâu nữa, em bên ta hiền dịu
Như hôm nào trong mơ mộng hoàng hôn
Trên thảm cỏ hai đứa cười líu ríu
Trăng dần lên như gương mặt thật tròn
Và tóc em chảy bồng bềnh như sóng
Gió ngẩn ngơ trong hương sả dịu dàng
Ta cùng em tận hưởng chiều màu tím
Trong yeu thương giữa trời đất mênh mông
đã bao lần, hoàng hôn; hoàng hôn!
Ta đắm đuối trong giáng chiều huyền ảo
Em với ta một khoảng trời giông bão
Một khoảng trời thương nhớ đến khôn nguôi
Ta muốn thét lên trong sự đơn côi
Giữa những chiều khi hoàng hôn buông xuống :
Hỡi cuộc đời ! ta cần được sống
Trong yêu thương đúng nghĩa một con người !

tho-hay-ve-hoang-hon-8

Ta thấy trong thơ một nỗi buồn
Giọt sầu đông cứng lệ thầm tuôn
Cớ sao chất ngất bầu tâm sự
Trong bóng hoàng hôn gió nhẹ luồn?

Ta thấy trong thơ một nỗi lòng
Hỡi người năm ấy có còn không?
Có từng trở lại nơi hò hẹn
Để người chờ đợi hết hoài mong?

Ta thấy đâu đây một mối tình
Luôn làm oằn oại trái tim xinh
Đã bao năm nhớ bao tháng đợi
Sao mãi không quên được bóng hình?

Ta thấy trong thơ nỗi vấn vương
Như đang đứng trước ngã ba đường
Lời thơ buồn rũ ngân ngân lệ
Như hờn, như trách lại như thương…
(Huỳnh Minh Nhật)

tho-hay-ve-hoang-hon-9

Tác giả: Thiên Ân
Hoàng hôn trút áo nương chiều
Biển nghìn năm khát tiếng yêu duyên đầu
Trời cao gieo giọt thương đau
Ngày sau tình tự , ngày sau ân cần

Hoàng hôn rón rén đôi chân
Lặng im trước biển ai mân mê tình?
Trông theo vời vợi mắt xinh
Buông câu thấp thoáng thay hình đổi tên

Hoàng hôn ôm sóng bồng bềnh
Đám mây thưa thớt gập ghềnh cơn đau
Chênh chao , một thuở , chênh chao
Bến thuyền lạnh lẽo nôn nao bến thuyền

Hoàng hôn rũ cánh non mềm
Khéo là duyên phận lênh đênh trở mùa
Ngày xưa , ừ nhỉ, ngày xưa!
Tình sầu lắc rắc lua khua chạnh lòng

Hoàng hôn ủ rũ mênh mông
Em vào thế kỉ không không còn còn?
Gieo neo nhặt trái héo hon
Ta xa nhau sẽ buồn hơn trời già

Hoàng hôn não nuột thì, là…
Nõn nà vai mỏng , nõn nà đôi tay
Tình yêu bài toán chia hai
Đi tìm ẩn số đúng sai , đi tìm
Ngày 29/8/2018
Ân Thiên ( Bình Dương)

tho-hay-ve-hoang-hon-10

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng

Hôm nay thao thức dưới hoàng hôn
lòng thấy nao nao một nỗi buồn
kỷ niệm, thâm tình, bao ý sống
nghe như xao xuyến cõi tâm hồn!

Vầng dương mới sớm dưới chân đồi
toả ánh ban mai, ửng sáng trời
cứ thế lên dần rồi khuất lặn
một vòng luân chuyển mãi ngàn đời

Nắng sớm, mưa chiều luôn đổi bóng
bốn mùa xuân hạ lại thu đông
cuộc đời nhân thế, vòng trôi mãi
thoáng chốc hoàng hôn trải ngập đồng!

Hoàng hôn phủ xuống một hoàng hôn
bóng nhạt chiều thu quyện héo hon
trĩu nặng tâm tư, niềm thổn thức
ánh tà lay động dậy từng cơn

Chim bay mỏi cánh quay về tổ
người tuổi hoàng hôn thấy mịt mờ
mưa nắng bốn mùa tô sắc thắm
còn người xế bóng lại chơ vơ!

Tôi đã qua rồi mơ với mộng
cuộc đời quá nửa một dòng sông
biết bao cảm xúc, bao trăn trở
dẫm nát hồn tôi những xế đông

tho-hay-ve-hoang-hon-11

Cũng bởi suy tư giữa cuộc đời
mà sao cứ mãi thế mà thôi
như vầng lam khói trôi theo gió
một cánh chim trời sớm tả tơi

Tôi biết đời tôi đã lỡ làng
con thuyền, biển rộng với thênh thang
một chiều thu cũ cuồng phong đến
thuyền quá mong manh với phũ phàng

Vó ngựa, quan san, hồn sĩ khí
chùn chân, ngựa hí, nỗi ai bi
thuyền duyên, mộng sống, thôi tan vỡ
một sớm phai phôi, sớm biệt ly!

Để rồi cuộc sống đành ôm phận
như cánh bèo trôi theo suối ngàn
như áng mây trời trôi lãng đãng
dòng đời, ý sống thoáng phù vân!…

Hoàng hôn dưới bóng của hoàng hôn
tôi mượn thơ văn để trải hồn
rồi thấy lòng mình như mãnh liệt
vì tình, vì nghĩa, có gì hơn!

Nguyện sẽ âm thầm, dạ sắt son
tình gia, ân nghĩa gắng vuông tròn
trọn đời giữ phận, rèn tâm đức
cánh hạc bồng bềnh cõi núi non

tho-hay-ve-hoang-hon-12

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng

Còn gì dưới bóng hoàng hôn
Mở ra nẻo sáng cho hồn của ta
Khỏi buồn nhịp đập ngân nga
Giữa hàng ủ rũ, bên hoa héo mòn!

Còn gì dưới bóng hoàng hôn
Đưa tay níu lấy ôm tròn vào tim
Quên đi gãy cánh loài chim
Sầu đời dang dở, ánh chìm đầu non!

Còn gì dưới bóng hoàng hôn
Cho thôi lởn vởn, chập chờn tháng năm
Tấc lòng hướng vọng xa xăm
Và rồi chỉ có âm thầm bước chân

Còn gì dưới bóng hoàng hôn
Không hoài chứng kiến bao cơn nghẹn ngào
Cả đời lận đận, lao đao
Đến khi già yếu có nào đủ cơm

Còn gì dưới bóng hoàng hôn
Giúp cho chẳng thấy kẻ hờn bão giông
Vì sao êm ả xuôi dòng
Bị làn sóng dữ dập tông lật thuyền!…

Để luôn canh cánh nỗi niềm
Vấn vương, lưu luyến êm đềm ngày xưa
Dẫu rằng có nắng, có mưa
Nhưng trong mưa nắng, gió lùa tan mây

Giờ đây lặng ngắm trời tây
Từng hồi ngọn thổi, rụng bay lá vàng
Vật vờ khoảnh khắc mơ màng
Giật mình tỉnh giấc, ngỡ ngàng bóng đêm!

tho-hay-ve-hoang-hon-13

Tác giả: Mr Smile
Anh ghé nhìn em qua khung cửa nhỏ
Rồi lặng lẽ về lại ánh hoàng hôn
Bao năm hoàng hôn lại còn đó
Em đi rồi chút luyến tiếc hoàng hôn.

Tác giả: Khương Thuỵ Phùng Hoàng
Còn vương chút nắng bồi hồi dư âm
Cây buồn đợi gió trầm ngâm
Hoàng hôn tím nhặt tình câm bao ngày
Em về ngã nón chiều nay
Đường xưa lối cũ ai hay hỡi người
Em cười duyên dáng xinh tươi
Yêu từ dạo ấy nụ cười xuyến xao
Tôi về trời đất chênh chao
Hoàng hôn màu tím quyện vào hồn thơ
Lẽ nào gặp gỡ tình cờ
Nhìn nhau một thoáng để giờ thầm yêu
Hoàng hôn định mệnh buổi chiều
Khi không xui khiến thêm nhiều nhớ nhung
Hoàng hôn mong ước tương phùng
Lặng thinh không nói ngại ngùng bước đi….

tho-hay-ve-hoang-hon-14

Tác giả: Phạm Ngọc Thái

Gió hiu hắt gọi buồn thương chín mộng
Mây tương tư vương vấn cả tâm hồn.
Nhớ khi mình gặp gỡ lúc hoàng hôn
Tình luyến nhớ quyện hồn em lốc xoáy.

Anh có nghe cửa tim mình vừa mở
Gọi tình yêu dìu dặt chốn mông lung,
Hai chúng ta cùng vọng tưởng xa xăm
Tìm hạnh phúc trong chân trời nhạt nắng.

Chiều mây trắng tiếng nhạn đà xa vắng,
Anh thầm thì những ngôn ngữ yêu đương
Dù ngoài kia trời ảm đạm thê lương,
Nhưng mình vẫn nghe lòng mình nao nức.

tho-hay-ve-hoang-hon-15

Thơ Huyền Băng

Đừng buồn nhé, đời người tuy khoảnh khắc
Vụt như câu bay bóng lạc giữa trời…
Em có nghe tiếng bên bờ biển ấy
Trong mãi hồn ta thăm thẳm khắp trùng khơi.

Em nhìn lên hoàng hôn với một làn mây trắng
Dưới bãi bờ trai gái vẫn sinh sôi
Và khát vọng đâu đã phải là tắt ngấm
Ta lại ru ta trong biển lớn cuộc đời.

Buổi hoàng hôn, em ơi rất đẹp !
Có nắng vàng rạng rỡ ánh pha lê
Có thế giới, vũ trụ quay quanh mộng
Dưới những hàng cây xanh
mình lặng lẽ đi…

Cánh nhạn đã về dẫu đà xa vắng
Mùa xuân kia mây cũng nhởn nhơ bay
Em không phải gối đầu bên rêu
mà là lên hoa thắm
Của buổi hoàng hôn hương nhụy ngọt ngào say.

Ôi hoàng hôn, hoàng hôn, hồn ta làm lốc xoáy
Tình ru trong nhung êm, như dòng suối dạt dào
Ta sẽ nói với nhau những lời nhỏ bé
Còn cuộc đời nhờ lịch sử ta trao.

Em có nghe, có nghe,
tiếng đôi bờ vang động
Anh thầm thì gọi vọng giữa trăng sao./.

tho-hay-ve-hoang-hon-16

Anh phải về thôi, xa em thôi
Hoàng hôn yên lặng cũng theo về
Giọt nắng cuối ngày rơi xuống tóc
Mà thôi lời từ biệt chẳng lên môi

Anh phải về thôi xa em thôi
Xa hàng cây đêm hò hẹn ta ngồi
Hoa khế rụng tím ngần lối nhỏ
Để mãi lòng ta xao xuyến bồi hồi

Chia tay em chia tay hoàng hôn
Chia tay em chia tay hoàng hôn
Anh mang theo về tình yêu và nỗi nhớ
Anh mang theo về con tim cô đơn!

Chia tay em chia tay hoàng hôn
Chia tay em chia tay hoàng hôn
Gửi lại cho em trái tim thắp lửa
Gửi lại cho em một nửa vầng trăng

Một con đò sang sông
Gió chiều buồn đưa sóng
Hoàng Hôn chết trong lòng
Chiều ấy…có buồn không?!

tho-hay-ve-hoang-hon-17

Bến tương giang vắng bóng
Chỉ mình ta ngẩn ngơ
Dõi mắt, trời xa thẳm
Gợn trong tim bão động

Thôi! thế đã hết rồi!
Người đi về xứ lạ
Còn đây một mình tôi
Một mảnh tình vỡ đôi

Kỷ niệm ngày nào còn đó
Lời thề văng vẳng đâu đây
Bóng con đò càng nhỏ
Bến giang đầu nhung nhớ…

Thế nhé, từ đây cách biệt rồi!
Đôi ta chỉ còn lại một thời
Một thời để nhớ…để dâng lệ
Kỷ niệm…còn đây một bóng tôi

Từ đây ta trở thành thi sĩ
Khóc cuộc tình ta vỡ mật rồi
Kể từ hôm ấy mưa tầm tã
Như lệ xót thương kẻ đơn côi

Biệt ly, nhớ nhung từ đây
Thu buồn héo hắt trăng gầy
Lá vàng rơi trên thềm vắng
Cô đơn trùm bọc đêm ngày

tho-hay-ve-hoang-hon-18

Người đi, đi vào tâm tư
Tình bay theo đám sương mù
Thu mưa mưa tàn phai kỷ niệm
Mây trời sao mãi âm u???

Ta muốn quên đi trong đời
Nhưng lòng gọi mãi không nguôi
Nhớ thương gửi cùng mây gió
Bay về phương ấy xa xôi

Người đã quên rồi
Lời ước nguyện cùng tôi
Để giờ tôi đơn lẻ
Xót cho mộng chung đôi

Người ơi! Hỡi người ơi!
Sao tim tôi vương vấn bóng hình người?
Sao hồn tôi vẫn hướng về trời ấy?
Mà nghe thương nhớ mãi không nguôi…

Những bài thơ hay về hoàng hôn ý nghĩa luôn được bạn đọc yêu thích và chia sẻ. Với những vần thơ nhẹ nhàng bài thơ gợi biết bao những kỉ niệm sâu sắc mang nhiều nỗi niềm hấp dẫn. Hãy cùng nhau theo dõi bài viết này ngay nhé các bạn!

Người- Một mình nhâm nhi ly rượu nhạt

Ta- Một mình lững thững dưới mưa thưa

Rất muốn nói một điều không dám nói

Gom nắng chiều huyền hoặc gửi vào thơ

Mái tóc người phơ phơ sương cùng gió

Ta mơ hồ màu áo học trò xưa

Người trầm mặc ẩn mình trong trang viết

Ta bồn chồn tia nắng quái chiều mưa

Muốn gọi hương chia đôi cho tình cuối

Lại ngại ngùng để lỡ nhịp thoi đưa

Tình đã chiều nắng muộn màng thầm hát

Khúc thánh ca kỳ ảo lạ lùng chưa

Niệm thần chú: hai mảnh đời ghép lại

Vịn vai gầy nương tựa lúc tàn thu.

Người ngỡ ngàng
Tình lỡ làng cuối đường
…vấn vương

Hỏi lòng có buồn?
Thương đàn phím chùng
ngân lời não nùng
tiễn người
xót xa đầy vơi…

Người hỡi người!
Xa rồi phút chung đôi
Mộng tan rồi
riêng mình tôi
bước chân lẻ loi
lệ mãi rơi
xót xa thương nhớ người

Đừng thả mây về nơi gió ngàn bay
Đừng cho tâm hồn xuôi theo màu nắng gọi
Đừng cho lòng mình như ngọn gió heo may

Hoàng hôn ơi, xin nối vòng tâm tưởng
Để lại cho tình vài giọt nước yêu thương
Để lại mây xanh đem buồn cho gió
Để lại cho mình chút cõi yêu đương

Hoàng hôn ơi, ráng giữ cho sóng lặn
Không ra đi cho bóng tối băn khoăn
Không đi tìm hư không trong chân lý
Không đem theo hoài bão với ăn năn

Hoàng hôn ơi, đừng khoanh tay cúi mặt
Cứ vui lên cho ngọn cỏ còn xanh
Cứ vuốt ve cho hoa nở đầu cành
Cứ cho màn đêm, huy hoàng chợt tắt

Hoàng hôn ơi, đừng mang theo áo não
Khi con tim anh, mạch máu còn xanh
Khi quanh em bóng tối đã xây thành
Khi ân ái rũ nhau vào dĩ vãng !

Hoàng hôn xuống ráng hồng sao vội tắt?
Để màng đen phủ kín cả không gian
Khói lam chiều lững lờ trên mái lá
Ngày đi qua, đêm xuống thật nhẹ nhàng

Ta nhắm mắt để đêm dài trôi nhẹ
Ngủ thật say để mộng mị không còn
Buông tay ra đón về bao ước vọng
Buồn đi qua, vui vẽ đón nắng vàng

Sống chậm lại lắng nghe và cãm nhận
Sáng bình minh chiều lại xuống hoàng hôn
Thời gian qua chất đầy vào ký ức
Chuyện vui buồn thoáng đến rồi lại đi.

Hoàng hôn ngõ vắng bần thần bắt gặp
Chiếc lá vàng lạnh ngắt giữa mùa thu
Miên man tâm tưởng cõi tạm mịt mù
Bầu trời mênh mông lời ru xa vắng

Hoàng hôn buông chạng vạng thinh lặng
Đất thờ ơ cây yên ắng bên thềm
Mùi khói bếp lập loè báo đêm
Nhớ giấc ngủ êm đềm quên lãng

Vậy là các bạn vừa được chia sẻ trọn vẹn bộ sưu tập thơ hay về hoàng hôn buồn với tâm trạng cô đơn, hoài niệm. Nếu bạn thích hãy chia sẻ để đông đảo bạn bè cùng cảm nhận hết vẻ đẹp của buổi bình minh cũng như tâm trạng con người trước cảnh vật nhé ! Chúc các bạn xem thơ vui vẻ ! Nhớ ghé thăm Uct.edu.vn để theo dõi những bài viết giá trị nhất nhé!

Related posts

Góc sân và khoảng trời Trần Đăng Khoa – Mang thế giới vào trong thơ phần 2

admin

Bài thơ Điệu Hò Sông Hậu – Nhà thơ Phú Sĩ

admin

Bài thơ Góc Nhỏ Tình Anh – Nhà thơ Hồng Giang

admin

Leave a Comment