Thơ Hay

Thơ hay về mẹ-những bài thơ hay về công lao sinh thành dưỡng dục

tho-hay-ve-me-1

Thơ hay về mẹ luôn được đông đảo bạn đọc yêu thích tìm kiếm. Đây là một đề tài hay, luôn thu hút sự quan tâm không chỉ của các nhà thơ, nhà văn mà của tất cả mọi người. Mẹ, người đã sinh ra ta, nuôi ta lớn khôn, dưỡng dục ta nên người. Công lao của mẹ cha không gì có thể đong đếm được. Hãy cùng uct.edu.vn cảm nhận qua bài viết hấp dẫn này ngay nhé!

Nội Dung

“Mẹ”, một từ đơn giản thôi nhưng lại chứa đựng biết bao nhiêu là tình thương, ý nghĩa sâu sắc thật bao la, rộng lớn. Và trong cuộc đời này, có ai yêu con bằng mẹ, có ai suốt đời vì con giống mẹ, có ai sẵn sàng sẻ chia ngọt bùi cùng con như mẹ.Mẹ là người chăm sóc và nuôi dưỡng chúng ta nên người. Không gì có thể thay thế được tình yêu thương bao la và công lao của mẹ.

Mẹ cũng là một bờ vai yên bình nhất để chúng ta dựa vào mỗi khi thất bại. Và sau đây là những bài thơ hay về mẹ, ý nghĩa dạt dào xúc cảm.

tho-hay-ve-me-1

Thơ: Hoài Thương
Mẹ ơi đêm đã khuya rồi
Ở bên hiên vắng con ngồi đếm sao
Nỗi niềm gửi tới trời cao
Lệ cay khoé mắt lẫn vào bóng đêm

Hiu hiu gió lạnh bên thềm
Tâm tư trĩu nặng càng thêm vỡ oà
Cuộc đời bao nỗi xót xa
Phủ lên mái tóc mẹ già của con

Trách mình chữ hiếu chưa tròn
Tuổi già chân yếu mẹ còn chuân chuyên
Hao gầy giấc ngủ chẳng yên
Biết bao lo lắng muộn phiền vì con

Mẹ ơi bể cạn non mòn
Trong tim con mãi vẫn còn khắc ghi
Dù đời ngang trái thị phi
Nhưng con có mẹ chuyện gì cũng qua.

Thơ: Ho Nhu
Tôi về tìm lại lời ru
Mẹ ca thuở trước để bù tuổi thơ
Con cò, con vạc ngu ngơ
Cành mềm cũng đậu để mờ lộn ao

Lời ru êm dịu ngọt ngào
Vọng theo tôi mãi tiếng rao “bà còng”
“Bà đi qua quảng đường cong”…
“Cái tô, cái tép” thật lòng hảo tâm

Gặp người con gái xứng tầm
Chọn nơi tra hạt ươm mầm gieo cây
Thế rồi chờ đợi tháng ngày
Trúc mai hợp phận nắm tay lên thuyền

Phận em là gái thuyền quyên
Cầu mong thắm đượm hợp duyên anh hùng
Trúc mai muốn hợp tương phùng
Lời ru của mẹ muốn chung lối về

Nhưng rồi cách trở sơn khê
Đâu còn lời hẹn thóc thề đã trao
Đâu còn câu hát ngọt ngào
Chuyện tình hai ngã mãi vào giấc mơ.

Thơ: Phan Hạnh
Cả đời mẹ vẫn theo con
Nắng mưa sương gió mãi còn đeo mang
Muối dưa nghịch cảnh trái ngang
Thơm tho trong sạch đàng hoàng yên vui

Xua đi bao cảnh bùi ngùi
Vì ta có mẹ đậm mùi nghĩa nhân
Dũa mài rèn luyện bản thân
Giữ gìn khí phách bình an mạnh lành

Mẹ cười hoa nở tươi xanh
Con vui thấy mẹ hiền lành đáng yêu
Cho dù cuộc sống liêu xiêu
Nhờ Người con hiểu được điều thâm sâu

Vững tay vượt sóng bể dâu
Sẻ chia chung sức thương nhau thật lòng
Tuy chưa hoàn hảo thắm hồng
Nhưng ta vẫn thấy ấm nồng tình thân.

tho-hay-ve-me-2

Thơ: Nắng Mai
Con đang lớn trong vòng tay mẹ
Từng phút giây mạnh mẽ vươn mình
Con trong mắt mẹ lung linh
Gối mềm đón nhận ân tình mẹ trao

Đưa con tới ngọt ngào êm giấc
Giữa mưa phùn gió bấc nằm say
Mái nhà là một vòng tay
Là hời ru hỡi chan đầy tình thương

Mẹ hứng trọn phong sương bão vũ
Dành con phần bầu vú sữa ngon
Lớn trong dáng mẹ hao mòn
Gói tình ngụm sữa chở con vào đời

Tình mẹ lớn như trời biển rộng
Ban cho con sự sống hình hài
Cho con nhìn ánh nắng mai
Dắt dìu đưa lối tương lai diệu kỳ

Mỗi bước đi ngay mai chập chững
Ngã đau nhờ mẹ dựng con lên
Luôn luôn có mẹ kề bên
Ơn đời ban tặng mẹ hiền cho con.

Thơ: Quý Phương
Con biết thời gian từng phút cứ trôi
Nhưng vẫn muốn một lần thôi níu lại
Trở về ngày xưa cạnh bên Mẹ mãi
Dù khó nghèo nhưng ta lại yêu thương

Đầy ắp trong mơ chân bước đến trường
Hàng cây ngã nghiêng bên đường xào xạc
Chim trên cành chuyền líu lo ca hót
Bờ đê trên đồng in bước con đi

Lúa mơn xanh như con gái dậy thì
Tiếng người cấy cày ruộng vừa mới gặt
Khói tỏa thơm mùi rạ ai vừa cắt
Gom lại đốt đồng cay mắt trẻ thơ

Nơi sân nhà con ngồi đó đợi chờ
Bóng Mẹ thoáng vừa về ngang đầu ngõ
Chân sáo chạy nhanh líu lo mừng rỡ
A Mẹ chợ về có bánh gì không

Tuổi thơ ơi sao đọng mãi trong lòng
Là dáng Mẹ tôi chợ chiều chợ sáng
Đêm từng đêm cùng Mẹ ngồi ca hát
Bắt con cua về cho Mẹ nấu canh

Mấy mươi năm rồi thắm thoắt trôi nhanh
Ký ức tuổi thơ con không quên được
Ngày Mẹ mất đi con thầm ao ước
Một lần trong đời quay ngược thời gian.

Thơ: Phương Trang
Bởi mẹ khổ làn da xạm nắng
Cả một đời gánh nặng nuôi con
Trăng khuya còn lúc héo mòn
Thân người còm cõi nước non vơi đầy

Công trời biển mẹ đây có kể
Bao nhọc nhằn tiếp kế đến nay
Mồ hôi thánh thót luống cày
Cho con cơm trắng đêm say giấc nồng

Cơm chan lệ hè đông lạnh nóng
Nhường cho con áo mỏng mẹ mang
Quay đi nước mắt hai hàng
Đem về hạnh phúc nắng vàng thương yêu.

tho-hay-ve-me-3

Thơ: Sương Trần
Cuối Đông se lạnh cõi lòng
Đời con sao mãi long đong giữa đường
Mẹ ơi nỗi nhớ vấn vương
Xuân về năm ấy muôn phương bộn bề!

Vì đời trọn nghĩa phu thê
Đắng cay cam chịu biết về nơi đâu!
Xót xa con mãi ôm sầu
Mẹ như tia nắng ngẫng đầu gọi con!

Chim non cất tiếng héo hon
Tìm về tổ ấm biết còn được không?
Thương con mẹ phải đắng lòng
Ngược xuôi chia sẻ cái vòng thế gian!

Mong con trẻ khỏi gian nan
Thoát cơn hoạn nạn muôn vàng khó khăn
Xót lòng mẹ biết hay chăng!
Tim con thổn thức báo rằng mẹ ơi!

Bây giờ dù có chơi vơi
Lòng con mãi nhớ những lời mẹ ru!
Bài ca vọng mãi nghìn thu
Bao la lòng mẹ chỉnh chu muôn đời!

Đêm nay nghìn vạn sao rơi
Thay lòng xin lỗi ngàn lời mẹ yêu!
Thấm sâu nhận thấy bao điều
Tháng năm bên mẹ đậm nhiều tình thương!

Rồi đây trên khắp nẽo đường
Con yêu của mẹ bốn phương vọng về!
Một thời kỷ niệm say mê
Phút giây đầm ấm hương quê mặn mà!

Tình yêu của mẹ bao la
Nhớ thương phụ mẫu thiết tha dâng trào!
Mẹ ơi! Mãi gọi ngọt ngào!
Trọn đời ghi nhớ khắc vào tim con!

Thơ: Võ Anh Tài
Thu về khi lá còn non
Gió hiu hiu lạnh làm con nhớ nhiều
Dáng Mẹ gầy gò thân yêu
Áo nâu trăm mảnh sớm chiều gian nan

Mẹ chưa được phút thanh nhàn
Cơm thì khoai độn với ngàn đắng cay
Cái nghèo quanh quẩn đâu đây
Bữa kia còn thiếu bữa này đã sang

Đời như chiếc bóng thu vàng
Chợ khuya quang gánh nhịp nhàng Mẹ rao
Vang xa từng tiếng ngọt ngào
Dứt câu nghe lệ dâng trào… ai hay.

Thơ: Thanh An
Đêm về tỉnh mịch phủ màn sương
Một bóng mẹ tôi dưới vệ đường
Lượm nhặt ve chai giành để bán
Cho con mua sách học ra trường

Giờ đây con trẻ đà khôn lớn
Nhớ lắm xưa kia mẹ rất thương
Ki cỏm từng hào xu cắc lẻ
Mẹ tôi sánh tựa ánh hào dương

Nay con đi biệt sống tha phương
Tìm kiếm sự nghiệp mọi nẻo đường
Để mẹ cô đơn nhà trống vắng
Lòng con hoài nhớ vọng quê hương.

tho-hay-ve-me-4

Thơ: Nguyễn Dũng
Thôi…ta về với mẹ ta !
Sau lưng bỏ lại phong ba đoạn trường
Tìm quen hình bóng thân thương
Dáng còng lưng Mẹ tóc sương phủ mờ.

Lời ru dọc cõi ấu thơ
Một sương hai nắng Mẹ giờ tám mươi
Con đi biền biệt xa xôi
Thời gian lặng lẽ cuốn trôi tuổi già.

Thôi…ta về với Mẹ ta!
Đơn sơ cũng mãi mãi là hương quê
Về đây bến nước triền đê
Ầu ơ…thèm tiếng vỗ về trong nôi.

Thời gian ơi…hãy ngừng trôi !
Để cho Mẹ mãi cùng tôi trên đời
Long đong trọn kiếp con người
Buồn nghe nước mắt chảy xuôi…xế tà.

Thôi…ta về với Mẹ ta !
Dù no dù đói vẫn là QUÊ HƯƠNG.

Thơ: Lê Văn Nhơn
Đã lâu lắm chưa về thăm mạ
Ăn bữa cơm giòn giã thơm ngon
Canh cà rau muống bàn tròn
Gia đình sum họp còn hơn thiên đường

Con kính chúc ở phương xa đó
Mẹ thật vui đừng có u sầu
Để cho mẹ mãi sống lâu
Để cho mẹ mãi bạc đầu với cha

Con xin hứa về nhà thăm mẹ
Ngày tết âm con sẽ kề bên
Vòng tay nống ấm lâu bền
Của cha lẫn mẹ cộng thêm nụ cười.

Thơ: Vũ Thắm
Về bên mẹ con lại thấy bình yên
Không lo lắng chẳng muộn phiền như trước
Khỏi đợi chờ, rồi còn lo cơm nước
Nén nỗi lòng cô độc bước trong đêm

Ở cạnh mẹ con hạnh phúc nhiều thêm
Mong buổi tối mẹ êm đềm giấc ngủ
Yêu thương con biết bao nhiêu cho đủ
Bao lỗi lầm chuyện cũ mẹ thứ tha

Ngồi với mẹ nhớ những ngày tháng qua
Bởi ích kỷ con rời xa mẹ mãi
Biết nhiều khi mẹ trầm tư khắc khoải
Giận con khờ chưa biết phải tính sao

Ngủ với mẹ gối đầu cứ ước ao
Thèm đùa giỡn như ngày nao còn nhỏ
Bên ngoài kia trăng đang dần sáng tỏ
Bao lời khuyên con lỡ bỏ ngoài tai

Để giờ đây tuổi xuân đã chớm phai
Con xin lỗi! Con đã sai Mẹ ạ
Mẹ vì con lao tâm còn vất vả
Chỉ mẹ hiền là tất cả đời con!

Tác giả: James Carlot

Mẹ là giấc mộng đời con
Tuyệt vời từ mẫu nét son đậm màu
Mẹ là thước ngọc gởi trao
Lời hay ý đẹp khắc vào tim yêu

Mẹ là mơ ước thật nhiều
Tương lai rạng rỡ như điều mẹ mơ
Mẹ là tha thướt vần thơ
Mượt mà dáng vẻ ban sơ mẹ hiền

Mẹ là nỗi nhớ triền miên
Khi xa rời mẹ lòng liền xót xa
Mẹ là tiếng hát lời ca
Ru con giấc ngủ trăng ngà bên song

Mẹ là nắng ấm mùa đông
Soi xuyên băng giá ấm tình đậm sâu
Mẹ là những giọt mưa ngâu
Gội đi sạch sẽ âu sầu của con

Mẹ là năm tháng hao mòn
Tóc đen đã bạc gót son đã trầy
Mẹ là mơ ước đắp xây
Dìu con trẻ bước đường đầy chông chênh

Mẹ là giấc ngủ kề bên
Tiếng đưa kẽo kẹt vượt trên tháng ngày
Mẹ là tình nghĩa không phai
Núi cao biển rộng không tày mẹ yêu

Mẹ là tấm áo dệt thêu
Cho con đấp ấm quạnh hiu khi buồn
Mẹ là suối ngọc trào tuôn
Xuôi về con nhỏ nghìn muôn năm rồi

Mẹ là năm tháng nổi trôi
Cho con cặp bến lên ngôi huy hoàng
Mẹ là tất cả cao sang
Mẹ là tiếng nói con mang suốt đời.

“Núi nào cao bằng núi cao tình mẹ. Nước nào mặn bằng nước mắt mẹ hiền”. Lời hát trong bài “Mẹ Tôi” này đã phần nào thể hiện được công ơn dưỡng dục của mẹ. Mẹ là người phụ nữ tuyệt vời nhất trong cuộc đời của mỗi chúng ta. Công ơn sinh thành và dạy dỗ của mẹ là trời cao, là biển lớn.

Sau đây là Top những bài thơ hay về mẹ, về công lao sinh thành, dưỡng dục. Mời các bạn chia sẻ.

tho-hay-ve-me-5

(Xuân Miền)
Vất vả từ thuở còn son
Nay ngày của Mẹ mà con chưa về
Đường dài con vẫn mải mê
Ân tình, nhân nghĩa, lời thề nặng vai.

Tóc huyền nay đượm sương mai
Nỗi lòng Mẹ cũng nguôi ngoai, dịu dần
Con ghi ơn Mẹ ngàn lần
Con tạc nghĩa Mẹ muôn phần kính yêu.

Mẹ cho con thật là nhiều
Hoa thơm, trái ngọt, lẽ điều phải hay
Suốt cuộc đời Mẹ dang tay
Đón đàn con nhỏ đêm ngày chờ mong.

Vẫn là dòng giống Lạc Long
Mẹ Âu Cơ mãi là vòng tay êm
Canh khuya bóng Mẹ bên thềm
Lời ru, câu ví con thêm lớn dần

Trưởng thành – con vẫn rất cần
Mẹ bên con mãi – là xuân cho đời
Ngày của Mẹ – con dâng lời
Công ơn của Mẹ trọn đời con ghi.

(Trần Trung Đạo)
Nhắc chiếc phone lên bỗng lặng người
Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
Mười năm Mẹ nhỉ, mười năm lẻ
Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi

Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề
Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
Trắng cả lòng con lúc nghĩ về

Mẹ vẫn ngồi đan một nỗi buồn
Bên đời gió tạt với mưa tuôn
Con đi góp lá nghìn phương lại
Đốt lửa cho đời tan khói sương

Tiếng Mẹ nghe như tiếng nghẹn ngào
Tiếng Người hay chỉ tiếng chiêm bao
Mẹ xa xôi quá làm sao với
Biết đến bao giờ trông thấy nhau

Đừng khóc Mẹ ơi hãy ráng chờ
Ngậm ngùi con sẽ dấu trong thơ
Đau thương con viết vào trong lá
Hơi ấm con tìm trong giấc mơ

Nhắc chiếc phone lên bỗng lặng người
Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi
Ví mà tôi đổi thời gian được
Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười

(Đinh Thu Hiền)
Xa mẹ con thành bé bỏng
Giờ này mẹ ngủ ngon chưa?
Hà thành gió mùa đông bắc
Con ngồi đếm khắc giao mùa

Con đi chắc nhà vắng lắm
Bản nhạc con thích, ai nghe?
Chiếc xe con thường đi học
Chắc bụi đã bám còn gì?

Tóc con đã dài rồi đấy
Vắng con mẹ gỡ tóc mình
Niềm vui xẹt qua tờ giấy
Nỗi buồn đứng lại, lặng thinh

Thơ con tặng cho người khác
Viết về mẹ chẳng là bao
Phố sâu gió mùa đông bắc
Trong con bóng mẹ ngọt ngào.

tho-hay-ve-me-6

(Tố Hữu)
Ai về thăm mẹ quê ta
Chiều nay có đứa con xa nhớ thầm…
Bầm ơi có rét không bầm!
Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùn
Bầm ra ruộng cấy bầm run
Chân lội dưới bùn, tay cấy mạ non
Mạ non bầm cấy mấy đon
Ruột gan bầm lại thương con mấy lần.
Mưa phùn ướt áo tứ thân
Mưa bao nhiêu hạt, thương bầm bấy nhiêu!
Bầm ơi, sớm sớm chiều chiều
Thương con, bầm chớ lo nhiều bầm nghe!
Con đi trăm núi ngàn khe
Chưa bằng muôn nỗi tái tê lòng bầm
Con đi đánh giặc mười năm
Chưa bằng khó nhọc đời bầm sáu mươi.
Con ra tiền tuyến xa xôi
Yêu bầm yêu nước, cả đôi mẹ hiền.
Nhớ thương con bầm yên tâm nhé
Bầm của con, mẹ Vệ quốc quân.
Con đi xa cũng như gần
Anh em đồng chí quây quần là con.
Bầm yêu con, yêu luôn đồng chí
Bầm quý con, bầm quý anh em.
Bầm ơi, liền khúc ruột mềm
Có con có mẹ, còn thêm đồng bào
Con đi mỗi bước gian lao
Xa bầm nhưng lại có bao nhiêu bầm!
Bao bà cụ từ tâm như mẹ
Yêu quý con như đẻ con ra.
Cho con nào áo nào quà
Cho củi con sưởi, cho nhà con ngơi.
Con đi, con lớn lên rồi
Chỉ thương bầm ở nhà ngồi nhớ con!
Nhớ con, bầm nhé đừng buồn
Giặc tan, con lại sớm hôm cùng bầm.
Mẹ già tóc bạc hoa râm
Chiều nay chắc cũng nghe thầm tiếng con…

(Toàn Tâm Hòa)
MẸ trải hết cuộc đời khó nhọc
NẰM bên con bao bọc chở che
CHỖ khô tròn giấc con nghe
ƯỚT thì là chỗ Mẹ nằm kề bên

CANH đến lúc con êm giấc ngủ
SƯƠNG đêm dày ấp ủ cho con
CHỖ nào lành lạnh da non
KHÔ hong sưởi ấm cho tròn cả đêm

LÓT cả những ngọt mềm hơi Mẹ
TIẾNG ầu ơ nhè nhẹ du dương
RU con suốt cả canh trường
NHƯỜNG con tất cả tình thương của mình

CON lớn giữa bao tình của Mẹ
THƠ ngây nào hiểu lẽ yêu thương
MẸ NẰM CHỖ ƯỚT CANH SƯƠNG
CHỖ KHÔ LÓT TIẾNG RU NHƯỜNG CON THƠ .

(Phạm Thái Sơn)

Có câu hát tên là bất diệt
Là tiếng ru của mẹ hôm nào
Khi nằm trên cánh võng nhẹ chao
Khi mẹ vẫn còn thời xuân sắc
Khi con mới từ trong bụi đất
Qua mẹ cha để có hình hài
Giọt mồ hôi tần tảo hôm mai
Để con biết vẫy chào cuộc sống
Lấy nước mắt đổi thành cơm nóng
Dùng máu xương nuôi dưỡng thân hình
Có tiếng hát tên là hy sinh
Là ơn gọi trời dành cho mẹ
Ru con ngủ để ngồi lặng lẽ
Bài hát kia im bặt trong lòng
Lại ngày mai quảy gánh long đong
Vì cuộc sống lưng còng vai mỏi
Mẹ cứ bước qua từng khoảng tối
Sức mạnh nào vượt những chông gai?
Sỏi đá kia rướm máu đường dài
Nhưng ánh mắt tin yêu vẫn cháy
Sức mạnh! Sức mạnh kia là đấy!
Ngày lớn khôn con lạy trời cao
Để cho con được biết ngọt ngào
Mà mẹ phải quen mùi cay đắng
Con hiểu rõ những điều sâu lắng
Lớp học nào dạy được cho con
Nhìn mẹ cha thân thể hao mòn
Con thêm hiểu tình yêu thập giá
Có câu hát tên là vàng đá
Là tiếng ru của mẹ hôm nào
Khi nằm trên cánh võng nhẹ chao
Khi mẹ vẫn còn thời xuân sắc…

Thơ: Đặng Minh Mai
Nắng dần tắt trên con đường nhỏ
Dáng mẹ gầy giẹo giọ liêu xiêu
Mẹ về để nấu cơm chiều
Bữa cơm đạm bạc thương yêu ấm lòng

Cả đời mẹ long đong vất vả
Cho chồng con quên cả thân mình
Một đời mẹ đã hy sinh
Tuổi xuân phai nhạt nghĩa tình đượm sâu

Mưa và nắng nhuộm màu tóc trắng
Bụi gian nan đọng lắng nếp nhăn
Rụng rồi thương lắm hàm răng
Lưng còng chân yếu ánh trăng cuối trời

Tình của mẹ sáng ngời dương thế
Lo cho con tấm bé đến già
Nghĩa tình son sắt cùng cha
Giản đơn dung dị mẹ là mẹ thôi

Con đi khắp chân trời góc bể
Ân tình nào sánh xuể mẹ yêu
Nghĩa dày độ lượng bao nhiêu
Có trong lòng mẹ sớm chiều bao dung.

tho-hay-ve-me-8

Thơ: Lộc Tịnh
Lau nước mắt vì con lam lũ,
Thấm mồ hôi bởi số nhọc nhằn.
Hàng nghìn, hàng vạn gian truân
Quê nghèo vất vả, phong trần gió sương.

Dù khốn khổ luôn nhường hạnh phúc,
Dẫu gian lao vẫn chúc yên bình.
Đời bạc bẽo, kiếp lênh đênh,
Thơ nào viết đủ nghĩa tình mẹ tôi.

Thiên thu sống không rời tay mẹ,
Tuế nguyệt cười chẳng rẽ đường duyên.
Ân sâu, nghĩa nặng chưa đền,
Vần thơ dang dở con xin tặng người.

Thơ: Vượng Phạm
Nhọc nhằn nuôi lớn, dạy khôn
Say giấc no tròn, Mẹ bế Mẹ chăm
Đau những lúc đêm nằm mệt mỏi
Ốm thêm nhiều bởi đói vì con

Mong sao cuộc sống trường tồn
Mưu sinh Mẹ khổ, héo hon từng ngày
Chẳng ai hiểu…ai hay điều đó
Chỉ thấy mình từ nhỏ sướng, ngon

Nỗi đau khiến Mẹ hao mòn
Tuổi xuân lặng lẽ dành con dại khờ
Đời vất vả nào mơ với mộng
Mẹ hy sinh mở rộng tâm hồn
**********
Đời vất vả nào mơ với mộng
Mẹ hy sinh mở rộng tâm hồn
Nhọc nhằn nuôi lớn, dạy khôn
Say giấc no tròn, Mẹ bế Mẹ chăm.

Đau những lúc đêm nằm mệt mỏi
Ốm thêm nhiều bởi đói vì con
Mong sao cuộc sống trường tồn
Mưu sinh Mẹ khổ, héo hon từng ngày.

Chẳng ai hiểu…ai hay điều đó
Chỉ thấy mình từ nhỏ sướng, ngon
Nỗi đau khiến Mẹ hao mòn
Tuổi xuân lặng lẽ dành con dại khờ.

Thơ: Đào Nguyễn
Tình của Mẹ muôn đời khắc mãi
Nghĩa sinh thành đó phải lòng ghi
Mẹ cho tất cả, nên thì…
Đền ơn, đáp nghĩa, đường đi tỏ tường

Năm tháng cũ sầu vương Mẹ khổ
Xạm da mà vẫn cố vì con
Đắng cay Mẹ cũng lo tròn
Hằn in mắt để lòng son ngậm ngùi

Bao cực khổ buồn vui vẫn gắng
Khó khăn mà Mẹ chẳng lời than
Mẹ ơi nghĩa cả vô vàn
Lòng con muốn Mẹ bình an tuổi già!

Giờ đã lớn rời xa để Mẹ…
Ở quê nhà quạnh quẽ buồn thêm
Những khi trở gió bên thềm
Bàn tay của Mẹ về đêm buốt nhiều

Con vẫn nhủ mình yêu kính Mẹ
Bởi làm con hiếu sẽ không rời
Những gì khó nhọc nào vơi
Trong lòng nguyện đáp, muôn đời chẳng quên.

tho-hay-ve-me-9

Tác giả: Xuân Diệu

Mẹ bồng con đang bú
Đi Đại hội Nông dân,
Mẹ chăm chú tinh thần,
Con trong tay thiếp ngủ.

Tay mẹ còn khe khẽ
Quạt phơ phất cho con;
Con nghênh nghênh má tròn,
Sữa còn vương trên má.

Mẹ đi từ Đồng Trẩm
Về học tập trong Đình;
Chồng cán bộ thôn mình,
Vừa đấu tranh, sản xuất.

Mỗi lời nghe giảng giải,
Đau xót lại trào lên.
Con của mẹ mẹ nhìn,
Nhớ trăm nghìn khổ ải.

Năm đói, chồng đi ở,
Bị địa chủ quỵt công;
Vợ thoi thóp chờ trông
Ít gạo tiền – không thấy.

Nửa năm về, tay trắng,
Con hai đứa chết rồi;
Cha sáu chục chôn vùi;
Nhà tan hoang, xơ xác.

Đi, còn quần áo tốt,
Về, quần cộc vải thưa.
Đi, khoẻ mạnh cày bừa,
Về, mặt xanh xương bọc.

Con đầu không chết đói,
Năm nay đã lên mười.
Ôm con nhỏ bồi hồi
Căm tức loài gian ác.

Con cựa mình, mở mắt;
Mẹ bế xốc lên hôn.
Mẹ quyết giữ lấy con
Cho lớn khôn, no ấm.

Con thơm tho, bụ bẫm,
Đẹp hơn bố mẹ nhiều.
Mẹ dám nắng đen điu,
Con hồng hào, sáng sủa.

Mẹ hãy còn rách vá,
Con đã được áo hoa;
Cổ đỏ, áo hoa cà,
Mẹ dành cho con mặc.

Nửa đời mẹ đã khổ,
Nhưng con sẽ sướng vui.
Ruộng đất đổi tay người,
Nụ cười mai sẽ nở.

Tác giả: Hoài Thương

Mẹ ơi đêm đã khuya rồi
Ở bên hiên vắng con ngồi đếm sao
Nỗi niềm gửi tới trời cao
Lệ cay khoé mắt lẫn vào bóng đêm

Hiu hiu gió lạnh bên thềm
Tâm tư trĩu nặng càng thêm vỡ oà
Cuộc đời bao nỗi xót xa
Phủ lên mái tóc mẹ già của con

Trách mình chữ hiếu chưa tròn
Tuổi già chân yếu mẹ còn chuân chuyên
Hao gầy giấc ngủ chẳng yên
Biết bao lo lắng muộn phiền vì con

Mẹ ơi bể cạn non mòn
Trong tim con mãi vẫn còn khắc ghi
Dù đời ngang trái thị phi
Nhưng con có mẹ chuyện gì cũng qua.

Tác giả: Nguyễn Thị Việt Hà

Cha uống rượu
Rượu ngấm vào ngực mẹ
Mẹ chiều chuộng những cơn say
Mảnh thuỷ tinh bắn lên không trung quay lại
cắm vào mười ngón tay không còn trẻ
Chiếc áo cha mặc nồng mùi phố thị
Chiếc khăn mẹ đội đầu thơm mùi bùn đất
Cây cột nhà giật mình những khi
Mẹ vác rạ lúa để góc sân chưa kịp phơi
Đã thành hơi cay
Thành cơn say
Ngả nghiêng
Tiếng chúc tụng, âm thanh cụng ly
Tươi như sân thóc
Luống cày mệt nhọc
Hoàng hôn bật khóc
Những giọt
Nhỏ
Trong
Như rượu gốc
Từ khoé mắt mẹ ướt cả đêm rằm.

Tác giả: Trần Kiêu Bạc

Mẹ ơi ! Mẹ ngủ cho ngon
Để con ru mẹ say tròn giấc say
Đếm tay hơn bốn ngàn ngày
Mẹ ra đồng vắng nằm ngoài sương đêm

Mẹ ơi ! Mẹ ngủ cho yên
Có con bên cạnh lòng thêm ấm lòng
Mẹ ngao du cõi khôn cùng
Nhớ con xin mẹ thong dong trở về

Lá vàng mẹ đã rụng đi
Gió bay lá vẫn ôm ghì lá xanh
Ngày xưa được mẹ dỗ dành
Lá xanh giữ được màu xanh hôm nào

Lá vàng mẹ vội đi đâu
Lá xanh con khóc bạc đầu lá xanh
Đêm chừng như đã qua nhanh
Mẹ ơi say ngủ cho lành vết thương

Mẹ ru con suốt đêm trường
Giờ con ru mẹ qua hương khói mờ
Ngủ đi, mẹ ngủ… ầu ơ!

Với một số bài thơ hay về mẹ trên đây, hy vọng có thể giúp các bạn hiểu hơn và yêu mẹ nhiều hơn. Mong rằng mỗi người chúng ta đều có thể sớm nhận ra sự quan trọng của mẹ. Hãy thể hiện sự yêu thương của mình với mẹ, đừng giữ lấy trong lòng nhé ! Và hãy luôn đồng hành cùng Uct.edu.vn để theo dõi những bài viết ấn tượng nhất nhé! 

Related posts

Bài thơ Anh không là thi sĩ – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Bài thơ Đời Lá – Nhà thơ Phú Sĩ

admin

Bài thơ Không tin là sự thật – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Leave a Comment