Các Thể Thơ

Thơ lục bát về tình yêu-những bài thơ dạt dào cảm xúc

tho-luc-bat-ve-tinh-yeu-1

Thơ lục bát về tình yêu khác với những loại thơ tự do khác. Những bài thơ này dễ dàng đi vào lòng bạn đọc bởi chủ đề tình yêu luôn được bạn đọc quan tâm. Tình yêu mang muôn vàn cảm xúc khác nhau mà chúng ta thật khó để diễn tả được. Hãy cùng uct.edu.vn khám phá bài viết này nhé!

Nội Dung

Thơ lục bát thường vần vè, bằng trắc rõ ràng, niêm luật chặt chẽ. Hơn nữa lại là những bài thơ viết về đề tài tình yêu nên thường mượt mà, trôi chảy, dễ mang lại xúc cảm khó phai cho người đọc lẫn người nghe. Sau đây là tổng hợp những bài thơ lục bát về tình yêu dạt dào cảm xúc.

tho-luc-bat-ve-tinh-yeu-1

Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Như hoa sớm nở chiều tàn
Luyến lưu nhau lắm cũng dang dở rồi
Anh về sống kiếp đơn côi
Đêm đêm gặm nhấm một thời mình yêu.

Dù cho thương nhớ còn nhiều
Nhưng tình đã cạn đành điêu đứng sầu
Nghẹn ngào thốt chẳng thành câu
Thôi em hãy bước sang cầu…tìm quên.

Đời anh lên thác xuống ghềnh
Tim mang vết xước chẳng rên xiết gì
Âm thầm lặng lẽ bước đi
Đường yêu không nợ chớ ghì níu nhau.

Thời gian rồi cũng phai màu
Nhưng tình lỗi nhịp thương đau mãi còn
“Gánh sầu lặn lội đầu non
Chân thờ thẫn bước…lối mòn không em”.

Thơ: Liên Tâm
Đưa tay hứng giọt nắng vàng
Bàn tay nhỏ bé nắng tràn xuống sân
Từ nay thôi hết ái ân
Trò chơi kết thúc vạn lần từ ly

Phố dài người cứ bước đi
Để tôi đứng lại ôm ghì tang thương
Nắng lên rãi xuống cung đường
Những lời mật ngọt ai vương nặng lòng.

Em về gom nắng ra hong
Cho môi khô giọt lệ ròng vì đau
Ngưu Lan Chức Nữ sang cầu
Vô tình em thấy thương sao phận buồn.

Suối tình róc rách chảy tuôn
Cuốn theo hết những ngọn nguồn ấm êm
Lá rơi xào xạc ngoài thềm
Lẩn trong tiếng gió nghe đêm bỗng dài

Ừ thì do lỗi em sai
Thuyền đã có bến còn hoài ngóng trông…
Tình si em tự vun trồng
Để rồi bão nổi hóa không…hững hờ.

Thơ: Đức Trung – TĐL
Anh đi xa có nhớ không?
Để em ở lại phòng không đợi chờ
Bao lần em thấy trong mơ
Bóng anh thấp thoáng bên bờ tre xanh

Dịu dàng em đến bên anh
Lời yêu thỏ thẻ yến oanh khẽ khàng
Bây giờ đang độ xuân sang
Vườn hồng hé nụ em càng nhớ hơn

Bao nhiêu sầu tủi dỗi hờn
Gió bay đi hết chỉ còn nhớ thương
Xa nhau cách trở dặm trường
Tình yêu cháy bỏng còn vương tơ lòng…

Thuyền tình vẫn cập bến sông
Chờ anh trở lại chỉ hồng em trao
Nụ hôn say đắm ngọt ngào
Lời yêu tha thiết dạt dào trong tim.

Thơ: Vũ Thắm
Anh ơi nhắc lại làm gì
Từ ngày anh cất bước đi sông hồ
Đời em trôi dạt sóng xô
Tim em lạnh giá héo khô mi sầu

Tóc xanh dù có phai màu
Mà lòng son thắm ..mưa ngâu chẳng nhòa
Đắm hồn theo ánh trăng ngà
Mà quên thực tại ngỡ là mơ chăng

Trải qua bao mấy mùa trăng
Thu vàng lá rụng sương giăng mù trời
Thời gian xa vắng ngàn khơi
Mà người cũng chẳng gửi lời về thăm

Tình mình ước hẹn trăm năm
Mong cho thắm sắc chỉ cầm ba sinh
Áo mặc sao khỏi đầu mình
Nên đành lỗi hẹn duyên tình khi xưa

Xin anh đừng trách cơn mưa
Trách thu rụng lá nhạt thưa tình mình
Chúc anh vững bước viễn chinh
Tìm được hạnh phúc trọn tình nghe anh

Em giờ chôn dấu ngày xanh
Vùi quên nỗi nhớ trọn dành thủa xưa…

Thơ: Đức Trung – TĐL
Vườn xưa man mác hương yêu
Lối xưa tha thiết những chiều mộng mơ
Sao em giờ lại hững hờ
Để anh trông ngóng đợi chờ em ơi?

Ngắm nhìn chiếc lá vàng rơi
Cánh chim lẻ bóng giữa trời bao la
Sao em nỡ bỏ đi xa
Để cho tình cảm đôi ta héo mòn?

Lời xưa em hứa sắt son
Nụ hôn say đắm em còn nhớ không?
Tình ta trước những bão giông
Để cho sóng vỗ trong lòng…xót xa!

Má hồng em cũng phôi pha
Bao đêm lệ chảy nhạt nhoà ướt mi
Em buồn than khóc làm chi?
Thôi đành ta phải chia ly đôi đường

Thương em thân gái dặm trường
Em đi…để lại vấn vương tơ lòng!
Bao nhiêu nguyện ước thầm mong
Đừng quên kỷ niệm mặn nồng nhé em!

tho-luc-bat-ve-tinh-yeu-2

Lục bát: Cỏ Hoang Tình Buồn
Dòng sông kỷ niệm còn đây
Đường xưa nay cũng mọc đầy lá hoa
Nhưng thương anh đã nhạt nhòa
Lời yêu câu nhớ thiết tha chẳng còn.

Em về điểm lại phấn son
Rồi lang thang đến lối mòn chờ anh
Ngờ đâu mộng vỡ tan tành
Đêm về thao thức năm canh ngồi chờ.

Ngày nào hai đứa mộng mơ
Đắng cay chua chát bây giờ em mang
Anh gieo chi lắm phủ phàng
Xuôi thuyền bỏ bến sang ngang không về.

Đông tàn lạnh buốt tái tê
Bến sông vắng lặng bốn bề lá rơi
Thương thay phận số một đời
Tình duyên ngang trái hai nơi thật buồn.

Thơ: Đức Trung – TĐL
Em ơi ngày ấy em đi
Để anh thương nhớ níu ghì tuổi xuân
Nhìn hoa Ban nở trắng ngần
Lòng anh xao xuyến mùa Xuân đang về

Em đi phượng đỏ bờ đê
Tiếng ve rả rích não nề chia ly
Nhìn em lệ ướt hàng mi
Mình anh ôm mối tình si đợi chờ!

Bao lần gặp lại trong mơ
Vòng tay âu yếm hôn bờ môi xinh
Tỉnh ra lại vẫn một mình
Nhớ em…ôm mãi bóng hình trong tim

Lòng anh vẫn vững niềm tin
Dù xa cách mấy vẫn tìm lại nhau
Bây giờ em ở nơi đâu?
Để anh trông ngóng nát nhàu ruột gan

Xa xăm cách trở non ngàn
Tình anh vẫn đợi… ngập tràn yêu thương!

Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Anh về gom hết vầng mây
Cho mưa rớt xuống phủ đầy dòng sông
Thả trôi nỗi nhớ bềnh bồng
Ngồi trông hò hẹn…mà không thấy về.

Vắng em lòng thấy tái tê
Một mình bước giữa bốn bề hắt hiu
Ngẫn ngơ nhìn sóng cuối chiều
Không nhau đời thấy cô liêu lạnh lùng.

Nhớ ngày đôi bóng về chung
Bên nhau hạnh phúc mình cùng sánh đôi
Giờ đây kỷ niệm hết rồi
Mình anh từng bước nổi trôi cuối đường.

Tìm trong ký ức yêu thương
Mới hay tình lắm đoạn trường gian nan
Quay lưng nước mắt hai hàng
Nhìn theo chiếc bóng lòng tan nát lòng.

Thơ: Đức Trung – TĐL
Yêu em anh vẫn đợi chờ
Cho dù cách trở đôi bờ xa xôi
Mặc cho nước chảy, bèo trôi
Nhưng lòng anh vẫn trọn đời nhớ mong

Bây giờ đã cuối mùa đông
Ngoài trời rét buốt, trong lòng rét run
Xa nhau man mác nỗi buồn
Chắc em nơi ấy lệ tuôn nhớ thầm

Đông tàn gọi nắng mùa xuân
Tình ta tươi đẹp trong ngần tiếng chim
Nỗi niềm thổn thức trong tim
Mong ngày gặp mặt niềm tin ngọt ngào

Má hồng, môi thắm em trao
Nụ hôn say đắm lạc vào cõi mơ
Gửi em ngàn vạn ý thơ
Chứa chan trong đó vô bờ yêu thương!

Yêu yêu yêu mãi thế này!
Tôi như một kẻ sa lầy trong yêu
Cao bao nhiêu thấp bấy nhiêu
Một hai ba bốn năm chiều rồi… thôi

Nơi này chán vạn hoa tươi
Để yên tôi hái đừng mời tôi lên
Một đi làm nở hoa sen
Một cười làm rụng hàng nghìn hoa mai
Hương thơm như thể hoa nhài
Những môi tô đậm làm phai hoa đào
Nõn nà như thể hoa cau
Thân hình yểu điệu ra màu hoa lan

Ai yêu như tôi yêu nàng
Họp nhau lại, họp thành làng cho xinh
Chung nhau dựng một trường đình
Thờ riêng một vị thần linh là Nàng…
(Nguyễn Bính)

Em ơi! Dẫu sống trăm năm
Đến khi chết xuống, anh nằm không yên
Bởi đời đẹp quá đi, em!
Yêu rồi, yêu mãi, yêu thêm chẳng thừa
Yêu đời biết mấy cho bưa
Cả khi cay đắng đời chưa hết tình…
Tiếng gà lại giục bình minh
Đã yêu cuộc sống, nằm thinh được nào!Giản đơn chiếc áo mặc vào,
Cởi ra còn nhớ, huống bao năm trường
Yêu đời trong máu, trong xương
Lòng anh hạt muối đại dương bồi hồi
Quê anh cà nhút mặn mòi
Sinh anh muối mặn yêu đời, đó em…
(Huy Cận)

Tình yêu với đầy đủ xúc cảm, cung bậc: buồn, vui, hạnh phúc, viên mãn chia li ….Bên cạnh những bài thơ tình yêu đương ngọt ngào, say đắm ngọt ngào thì vẫn còn đó nhiều, rất nhiều bài thơ tình yêu buồn, giang giở. Những bài thơ khiến người đọc không cầm được dòng lệ. Vô cùng sướt mướt ! Sau đây là những bài thơ như thế !

tho-luc-bat-ve-tinh-yeu3

Tà dương khởi sắc đường chiều
Chân son trỏ gót liêu xiêu dòng đời
Rộn ràng ong bướm lả lơi
Đây đôi mắt biếc kia ngời dáng xuân

Ngậm ngùi hai chữ phù vân
Vận vào thế cuộc gian truân nửa vời
Giọt hồng bao lượt đầy vơi
Giọt tình bao bận nổi trôi sóng cồn

Chơ vơ người xác tôi hồn
Người hình tôi bóng chon von cõi này
Nửa đời trả kiếp thương vay
Tóc xanh giờ đã đong đầy khói sương

Gặp nhau đây ! Giữa đời thường
Tôi đi vừa hết nửa đường… mây bay
Chiều buông hồn ngật ngừ say
Trả vay còn một kiếp này tình ơi!
(Hoàng Mai)

Tim em hóa đá lâu rồi
Anh còn chăm chút đầy vơi lửa lòng
Mắt em lệ đã cạn dòng
Anh đem giông bão xoay vòng làm chi

Em từ hát khúc biệt ly
Máu tim như đã có đi không về
Tơ trời bao lượt kết se
Đò tình bao chuyến nặng nề từ khi …

Lỡ làng hai chữ vu quy
Thân em gửi cửa từ bi nửa vời
(Hoàng Mai)

Nhớ xưa em bảo cùng anh:
Nếu mai hai đứa chúng mình chán nhau
Thì đời buồn biết bao nhiêu…
Vô tư anh chẳng nghĩ điều ấy đâu

Ngày vui thấm thoắt qua mau
Bây giờ mình đã xa nhau thật rồi
Người xưa đã vắng bên trời
Lời xưa đã hoá thành lời tiên tri
Tình yêu đến, tình yêu đi
Biết chăng thì cũng làm gì được đâu

Giá ngày ấy chẳng gặp nhau
Chẳng trao ánh mắt, chẳng trao nụ cười
Thản nhiên hai cái mặt người
Dửng dưng đi giữa cuộc đời dửng dưng
Rồi ra mỗi đứa một đường
Không xao xuyến, chẳng vấn vương trong lòng
Chẳng buồn, chẳng nhớ, chẳng mong
Đêm không mộng mị, ngày không đợi chờ…

Giá như hai đứa… ngày xưa
Chán nhau ngay lúc mới vừa gặp nhau…
(Anh Ngọc)

Nói nhiều ! Viết cũng thế thôi
Sân trường phượng nở hạ mời xuân đi
Nhà anh bên gốc cây si
Mùa thu ẩm ướt mùa thi chạnh lòng

Những chiều nắng tắt bên song
Chúng mình hai đứa lệ lòng trao nhau
Bài thơ lồng bóng chim câu
Chiều xưa hoa tím đượm màu thủy chung

Khát khao mơ cuộc tương phùng
Tình đời oan trái nghìn trùng cách xa
Thời gian nhạt phấn phai hoa
Em đi với dáng chiều tà nghiêng nghiêng

Ai gieo giông bão lụy phiền
Nên tình hai đứa tựa miền tuyết băng
Đời em mây tím giăng giăng
Đời anh giọt nắng chiều hanh lối mòn

Đâu còn cái thuở chân son
Đâu còn những phút bồn chồn ngẩn ngơ
Đâu còn dệt mộng ươm mơ
Đâu còn cái phút đợi chờ trông nhau

Sông Tương nào biết nông sâu
Để duyên hai đứa mộng sầu vỡ tan
Chiều xưa đừng kết giây oan
Thì nay đâu phải lỡ làng tình vay
(Hoàng Mai)

Mắt em còn một chút buồn
Đang tâm anh thả cánh chuồn chuồn bay
Em về nhốt gió heo may
Giấu trăng kỷ niệm quên ngày nắng xiêu

Mười năm cay đắng đã nhiều
Mười năm tim vẫn thầm yêu chính mình
Một chiều nắng xế lung linh
Có con bướm trắng vô tình bay qua

Vườn hồng từ dạo phong ba
Xuân sang khởi sắc trổ hoa bốn mùa
Dòng đời kẻ được người thua
Giọt tình ai hứng còn chừa giọt đau

Chờ người ! Chờ đến bao lâu ?
(Hoàng Mai)

tho-luc-bat-ve-tinh-yeu-4

Mưa buồn hoa lá tả tơi
Em buồn em khóc cho vơi cuộc tình !
Trăm năm là cuộc hành trình
Bao năm bóng nỡ xa hình người ơi

Díu dan chi một góc đời
Thương vay khóc mướn một thời đắng cay
Bóng chiều tóc phủ màu mây
Ráng chiều chầm chậm đưa ngày vào đêm

Quanh co cỏ ướt mi mềm
Bao thu ta đã lụy phiền trong nhau
Mưa buồn mưa suốt canh thâu
Em buồn anh cũng sầu đau bến tình

Chung riêng duyên phận chúng mình
Như hình với bóng nửa tình nửa ta
Con đường hoa gấm đi qua
Người ơi sao chằng nhạt nhòa trong em

Giọt sầu nhẹ lướt qua tim
Nghe câu lục bát nổi chìm trong tôi
Bây giờ hai đứa hai nơi
Mình em một bóng cuối trời buồn tênh
(Hoàng Mai)

Cùng giường khác mộng sao em ?
Tình ta đau đớn hơn đem tử hình!
Trăm muôn mơn trớn dục tình
Bằng sao được bóng in hình trong tim!
Nếu anh lạc mất hồn em
Thì ôm thân thể khôn tìm tình yêu!
Ẩm là tim bạn rõi theo
Khi xa biết có người yêu nhớ mình;
Vui là trong dạ đinh ninh
Hai ta, ta chẳng một mình đơn cô.
Buồn là một trái tim trơ.
Phía sau không hậu phương chờ đợi ta!
Giữa khi nắng hạn, lạnh là
Biết ai tin cậy để mà mến yêu!
Anh không muốn mộng phiêu diêu
Muốn yêu em, được em yêu suốt đời
Hỡi em, anh nhớ thương hoài
Kề nhau, mộng đã xa rồi hay sao ?
(Xuân Diệu)

Ta xin anh… một chút tình
Để làm chiếc bóng bên mình mỗi đêm
Ta xin anh chút êm đềm
Hong khô sợ nhớ bên thềm gió đưa

Ta xin anh chút hương thừa
Mười năm tình vẫn… như chưa từng buồn
Ta xin anh chút cô đơn
Để ta làm ánh trăng lòn qua tim

Ta xin anh chút bình yên
Để ta về với gió hiền cỏ hoa
Mười năm tình dẫu trôi xa
Mười năm ta vẫn mặn mà cùng nhau

Mười năm con nước về đâu
Mười năm ta vẫn còn nhau trong đời
(Hoàng Mai)

Năm xưa cũng bến sông này
Sánh vai hai đứa cầm tay nhau về
Chạnh lòng tách bến xa quê
Anh… con đò nhỏ… não nề lòng em

Gió Xuân lay động trước thềm
Đò duyên một chuyến êm đềm tình say
Ngỡ rằng mình hóa bóng mây
Hoa tim nở xóa bao ngày bão giông

Bây giờ tình có… như không…
Ra đi là chẳng còn mong ngày về
Giận người dấn bước… xa quê
Sóng xô cũng mặc sương che chẳng màng

Một mình với chiếc đò ngang
Chiều buông ta vẫn thẳng đàng mà đi
(Hoàng Mai)

Chia tay ngày ấy sân ga
Chúng mình hai đứa nhạt nhòa dòng châu
Ngày xưa người khóc em đau
Ngày sau em khóc… ai lau thay người

Nhạc lòng cứ thế đầy vơi
Giọt tình trả mãi vạn đời chưa xong
Hạ về mà ngỡ đông phong
Xuân sang hồn cứ ngập dòng mưa thu

Trái tim em vẫn ngục tù
Chia tay… mà ngỡ thiên thu mất rồi
Năm xưa… ngày ấy… anh ơi !
Trăm năm dâu bể cuộc đời là đây
(Hoàng Mai)

Chiều nay mây tím giăng sầu
Nhớ người ngàn dặm nhịp cầu gẫy ngang
Xuân về mà ngỡ thu sang
Mưa tuôn lệ đổ miên man nặng lòng

Giờ em vui sống bên chồng
Thương anh áo mỏng mùa đông lạnh lùng
Phải chi ngày ấy anh mong
Cầu ô nối nhịp mộng lòng chung đôi

Thì nay ta có nhau rồi
Trăm năm… đâu phải nửa vời… lạc nhau
Cách bao sông – bấy nhịp cầu
Cho đôi ta mãi lệ sầu hoen mi

Anh từ cất bước ra đi
Kẻ Âu người Á bất nghì vì đâu ?
Em nghe lòng xót xa đau
Chiều nay hồn có trái sầu vừa rơi

Không tình cũng nghĩa người ơi
Con tim ta suốt một đời vì nhau
(Hoàng Mai)

Những bài thơ lục bát về tình yêu đơn phương luôn khiến cho mọi người phải suy ngẫm sâu sắc. Với những nỗi niềm cùng cảm xúc không biết bày tỏ cùng ai thì những bài thơ này sẽ là một sự lựa chọn đúng đắn giúp bạn. Hãy cùng nhau theo dõi ngay bây giờ nhé!

Như hoa sớm nở chiều tàn
Luyến lưu nhau lắm cũng dang dở rồi
Anh về sống kiếp đơn côi
Đêm đêm gặm nhấm một thời mình yêu.

Dù cho thương nhớ còn nhiều
Nhưng tình đã cạn đành điêu đứng sầu
Nghẹn ngào thốt chẳng thành câu
Thôi em hãy bước sang cầu…tìm quên.

Đời anh lên thác xuống ghềnh
Tim mang vết xước chẳng rên xiết gì
Âm thầm lặng lẽ bước đi
Đường yêu không nợ chớ ghì níu nhau.

Thời gian rồi cũng phai màu
Nhưng tình lỗi nhịp thương đau mãi còn
“Gánh sầu lặn lội đầu non
Chân thờ thẫn bước…lối mòn không em”

Đưa tay hứng giọt nắng vàng
Bàn tay nhỏ bé nắng tràn xuống sân
Từ nay thôi hết ái ân
Trò chơi kết thúc vạn lần từ ly

Phố dài người cứ bước đi
Để tôi đứng lại ôm ghì tang thương
Nắng lên rãi xuống cung đường
Những lời mật ngọt ai vương nặng lòng.

Em về gom nắng ra hong
Cho môi khô giọt lệ ròng vì đau
Ngưu Lan Chức Nữ sang cầu
Vô tình em thấy thương sao phận buồn.

Suối tình róc rách chảy tuôn
Cuốn theo hết những ngọn nguồn ấm êm
Lá rơi xào xạc ngoài thềm
Lẩn trong tiếng gió nghe đêm bỗng dài

Ừ thì do lỗi em sai
Thuyền đã có bến còn hoài ngóng trông…
Tình si em tự vun trồng
Để rồi bão nổi hóa không…hững hờ.

Anh đi xa có nhớ không?
Để em ở lại phòng không đợi chờ
Bao lần em thấy trong mơ
Bóng anh thấp thoáng bên bờ tre xanh

Dịu dàng em đến bên anh
Lời yêu thỏ thẻ yến oanh khẽ khàng
Bây giờ đang độ xuân sang
Vườn hồng hé nụ em càng nhớ hơn

Bao nhiêu sầu tủi dỗi hờn
Gió bay đi hết chỉ còn nhớ thương
Xa nhau cách trở dặm trường
Tình yêu cháy bỏng còn vương tơ lòng…

Thuyền tình vẫn cập bến sông
Chờ anh trở lại chỉ hồng em trao
Nụ hôn say đắm ngọt ngào
Lời yêu tha thiết dạt dào trong tim.

Anh ơi nhắc lại làm gì
Từ ngày anh cất bước đi sông hồ
Đời em trôi dạt sóng xô
Tim em lạnh giá héo khô mi sầu

Tóc xanh dù có phai màu
Mà lòng son thắm ..mưa ngâu chẳng nhòa
Đắm hồn theo ánh trăng ngà
Mà quên thực tại ngỡ là mơ chăng

Trải qua bao mấy mùa trăng
Thu vàng lá rụng sương giăng mù trời
Thời gian xa vắng ngàn khơi
Mà người cũng chẳng gửi lời về thăm

Tình mình ước hẹn trăm năm
Mong cho thắm sắc chỉ cầm ba sinh
Áo mặc sao khỏi đầu mình
Nên đành lỗi hẹn duyên tình khi xưa

Xin anh đừng trách cơn mưa
Trách thu rụng lá nhạt thưa tình mình
Chúc anh vững bước viễn chinh
Tìm được hạnh phúc trọn tình nghe anh

Em giờ chôn dấu ngày xanh
Vùi quên nỗi nhớ trọn dành thủa xưa…

Vườn xưa man mác hương yêu
Lối xưa tha thiết những chiều mộng mơ
Sao em giờ lại hững hờ
Để anh trông ngóng đợi chờ em ơi?

Ngắm nhìn chiếc lá vàng rơi
Cánh chim lẻ bóng giữa trời bao la
Sao em nỡ bỏ đi xa
Để cho tình cảm đôi ta héo mòn?

Lời xưa em hứa sắt son
Nụ hôn say đắm em còn nhớ không?
Tình ta trước những bão giông
Để cho sóng vỗ trong lòng…xót xa!

Má hồng em cũng phôi pha
Bao đêm lệ chảy nhạt nhoà ướt mi
Em buồn than khóc làm chi?
Thôi đành ta phải chia ly đôi đường

Thương em thân gái dặm trường
Em đi…để lại vấn vương tơ lòng!
Bao nhiêu nguyện ước thầm mong
Đừng quên kỷ niệm mặn nồng nhé em!

Dòng sông kỷ niệm còn đây
Đường xưa nay cũng mọc đầy lá hoa
Nhưng thương anh đã nhạt nhòa
Lời yêu câu nhớ thiết tha chẳng còn.

Em về điểm lại phấn son
Rồi lang thang đến lối mòn chờ anh
Ngờ đâu mộng vỡ tan tành
Đêm về thao thức năm canh ngồi chờ.

Ngày nào hai đứa mộng mơ
Đắng cay chua chát bây giờ em mang
Anh gieo chi lắm phủ phàng
Xuôi thuyền bỏ bến sang ngang không về.

Đông tàn lạnh buốt tái tê
Bến sông vắng lặng bốn bề lá rơi
Thương thay phận số một đời
Tình duyên ngang trái hai nơi thật buồn.

Em ơi ngày ấy em đi
Để anh thương nhớ níu ghì tuổi xuân
Nhìn hoa Ban nở trắng ngần
Lòng anh xao xuyến mùa Xuân đang về

Em đi phượng đỏ bờ đê
Tiếng ve rả rích não nề chia ly
Nhìn em lệ ướt hàng mi
Mình anh ôm mối tình si đợi chờ!

Bao lần gặp lại trong mơ
Vòng tay âu yếm hôn bờ môi xinh
Tỉnh ra lại vẫn một mình
Nhớ em…ôm mãi bóng hình trong tim

Lòng anh vẫn vững niềm tin
Dù xa cách mấy vẫn tìm lại nhau
Bây giờ em ở nơi đâu?
Để anh trông ngóng nát nhàu ruột gan

Xa xăm cách trở non ngàn
Tình anh vẫn đợi… ngập tràn yêu thương

Sau khi chia sẻ những bài thơ tình viết theo thể lục bát trên đây chắc bạn rất thích thú phải không ạ ? Dù buồn, dù chia li hay dù viên mãn, ngọt ngào, mỗi bài đều mang đến nhiều xúc cảm khác nhau.Hãy chia sẻ đến đông đảo bạn bè để mọi người cùng cảm nhận nhé ! Chúc tất cả những độc giả thân yêu của Uct.edu.vn có một tình yêu đẹp, viên mãn !!!

Related posts

Những bài thơ 8 chữ hay nhất về thầy cô, mẹ và quê hương

admin

Cách Làm Thơ Lục Bát Đặc Sắc, Ấn Tượng Nhất

admin

Chùm thơ 6 chữ về tình yêu, quê hương hay nhất bạn nên đọc

admin

Leave a Comment