Thơ Hay

Thơ mùa xuân cô đơn buồn lẻ bóng có ai hiểu cho

tho-mua-xuan-co-don-1

Thơ mùa xuân cô đơn, những vần thơ buồn lẻ bóng một mình có ai thấu hiểu. Mùa xuân là mùa của yêu thương, mùa của những lễ hội tình yêu lớn như ngày Valentine, ngày 8-3 …Mùa xuân khi tâm hồn ta rộng mở ta cần lắm những yêu thương, ngọt ngào.

Vậy là một mùa xuân nữa lại về ! Thời gian cứ nhẹ nhàng trôi không hối hả, vội vã như cuộc sống bộn bề với trăm ngả rẽ mong manh ! Anh còn nhớ không, hơn một lần đã nói với em về mùa đông dịu ngọt, về mùa thu quyến rũ, mùa hạ khắc khoải. Còn mùa xuân thì sao anh nhỉ?Một mùa xuân chờ đợi đầy lãng mạn bởi xuân vốn là mùa đâm chồi nảy lộc, của hạnh phúc và nụ cười phải không anh ?

Nội Dung

Tuyển chọn những bài thơ mùa xuân buồn nói lên tâm trạng cô đơn, nhớ người yêu đang ở xa của người đang yêu.Những bài thơ viết lên tâm trạng buồn khi Mùa Xuân đến. Buồn vì cô đơn, lẻ loi, nhớ về người yêu nơi phương xa,..

tho-mua-xuan-co-don-1

Lại một mùa Xuân… chết vội vàng
Để hồn cô độc… bước lang thang
Để nghe nước mắt trong lần dõi…
Để biết… tình tôi… cũng úa vàng !

06/01/06

Thơ: Chiều Tím
Biết xuân này mình có gặp nhau không
Đường anh đi vẫn chất chồng khắc khoải
Lối em về hoa thơm vàng nắng trải
Tiếng yêu thương chẳng dầu dãi bao giờ !

Xuân của anh có thể đẹp như mơ
Có nhớ em, có đợi chờ gặp lại
Xuân trong em, từng đêm sầu tê tái
Hoài niệm mùa hoa cải sáng triền sông !

Xuân bên anh có thấp thoáng dáng hồng
Khoảng trời riêng mặn nồng màu luyến ái
Nét rong rêu phong trần anh nếm trải
Sợ đau thương quan ngại, lối em về !

Dẫu chẳng còn quá nhiều phút đam mê
Cánh én bay khi chiều về gió lặng
Xuân vẫn tươi cánh mai vàng màu nắng
Chắc xuân này ta lại vắng nhau thôi !

Thơ: Thiên Thanh Thanh
Mùa xuân đẹp năm nay đến muộn
Cái rét còn bám riết quanh ta
Anh ở đâu ? Sao lâu quá anh à
Không gặp gỡ để lòng ta dịu vợi

Mùa xuân đến anh ơi em vẫn đợi
Cánh én về mang lại yêu thương
Hoang hoải tình ta ở cuối con đường
Sao em vẫn hoài mong và khát vọng

Không nắng ấm trời cao và gió lộng
Không hẹn hò, đưa đón chi nhau
Xuân không anh xa vắng tình đầu
Em vẫn thấy tim đau và đơn điệu

Đây hình em tặng mùa xuân bất tận
Một mình em xây dựng lâu đài
Đem lòng mình trang trải hồn ai
Chờ đón mãi xuân vắng anh buồn lắm

Có phải không miệng cười, lòng cay đắng
Tạo niềm vui trên nền tảng cô đơn
Ai hiểu em trong hoàn cảnh này không ?
Xuân cứ đến, gom mảnh buồn ghép lại.

tho-mua-xuan-co-don-3

Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Em quay về thời tiết cũng sang Xuân
Chiều se lạnh mưa phùn ôm chiếc lá
Cành lắc lư theo đà nằm nghiêng ngã
Lời thương anh như đã thấm vào hồn.

Kỷ niệm mình nơi chốn cũ hoàng hôn
Đang quằn quại lòng bồn chồn tê tái
Nhớ thương anh em thẫn thờ ngây dại
Vì không duyên em phải chịu mất tình.

Xót xa buồn…nhưng chỉ biết lặng thinh
Nhìn nước mắt chúng mình thi nhau đổ
Đừng tiếc thương hãy chôn sâu đáy mộ
Dù buồng tim mình loang lỗ xước nhiều.

Đứng lặng thầm… bên lối vắng đìu hiu
Tìm kỷ niệm bao chiều miên man bước
Giờ mình em mắt ngước nhìn phía trước
Ôm đớn đau xuôi ngược giữa vô thường.

tho-mua-xuan-co-don-4

Thơ: Hoa Mẫu Đơn
Ta về bên ngõ bâng khuâng
Nghe trong nỗi nhớ thềm xuân nao lòng
Đợi chờ gì phía sau song
Mà sao thổn thức mênh mông vợi vời.

Nỗi buồn trong dạ chơi vơi
Chiều trôi về phía cuối trời xa xăm
Sóng lòng gợn những băn khoăn
Còn không hạnh phúc muộn mằn ai trao.

Tiếng yêu tiếng nhớ ngọt ngào
Chìm rơi thinh lặng xanh xao cả chiều
Ôm vào cả những liêu xiêu
Bờ môi mặn đắng phiêu diêu mộng tình.

Hoa hồng ngan ngát nụ xinh
Hương đưa theo gió lung linh trước thềm
Xuân hồng đã chớm bên hiên
Mà sao xa quá dịu hiền nơi anh.

Mình ta nỗi nhớ giăng mành
Hỏi người có giữ tình xanh đã từng
Hoàng hôn bến đợi rưng rưng
Xuân yêu thương mãi mịt mùng nơi đâu.

Phải chăng nước chảy qua cầu
Lững lờ gửi lại giọt sầu mùa đông
Ta tìm một nhánh xuân hồng
Mênh mang chiều tím chờ trông bóng người.

tho-mua-xuan-co-don-5

Thơ: Quốc Phương
Khuya lắm rồi.. mà sao còn chưa ngủ
Vẫn ngồi nhìn tinh tú nghĩ về ai
Khi xa nhau.. trống vắng suốt đêm dài
Người có hiểu lòng ai luôn nhớ tới

Đêm thao thức.. đất trời vào xuân mới
Người vẫn xa.. người ngồi đợi yêu thương
Nỗi nhớ nhung.. trằn trọc những canh trường
Mong nơi ấy.. tỏ tường cùng xuân sắc

Ngồi chờ mãi.. ngoài kia trời im phắc
Gió chẳng lay.. cũng chẳng tiếng dế kêu
Mấy giọt sương.. chỉ đọng nhẹ cùng rêu
Và hơi thở.. vẫn nhịp đều ấm áp

Người có biết.. lệ lăn dài mặn chát
Nỗi nhớ thương.. khi xa mặt cách lòng
Chỉ làm sao cùng trở lại ước mong
Như ngày ấy.. mình không xa cách nữa.

Thơ: Diệp Ly
Nắng chẳng còn mang bóng dáng mùa xuân
Khi ngày tháng tràn dâng ngàn nỗi nhớ
Hồn thơ lạnh từng đêm dài trăn trở
Tương tư sầu vụn vỡ giữa làn mi.

Sương khói mờ giăng mắc cuộc tình si
Lời thề hẹn còn ghi vào trong dạ
Không đưa tiễn người cũng đi vội vã
Khuyết rồi tròn nghiệt ngã những mùa trăng.

Còn lại gì từ hai chữ cố nhân
Tơ lộn mối đường trần mình lỡ hẹn
Chút kỷ niệm chắt chiu còn nguyên vẹn
Làm hành trang ước nguyện giấc mơ hồng.

Xuân không về khi tình đã hư không
Em cúi mặt nghe lòng tràn tiếc nuối
Hồn si dại nặng trĩu vì hờn dỗi
Mùa chênh chao lạc lối mộng hao gầy.

Đàn chim trời mải miết dệt đường mây
Con tim dệt đong đầy bao tha thiết
Tàn ước vọng yêu vẫn còn da diết
Giữa trời xuân tím biếc nỗi mong chờ.

Tương tư sầu…nhòa nhạt những vần thơ.

tho-mua-xuan-co-don-6

Thơ: Xiao HangPin
Xuân đã về theo làn gió mênh mông
Nhưng em thấy mùa đông dường như phủ
Lòng se sắt một nỗi sầu ngự trú
Nhớ mong này có đủ để gần nhau

Anh đi rồi vạt nắng cũng hư hao
Em ở lại nghẹn ngào ôm ly biệt
Đôi tim vẫn quyện nhịp tình tha thiết
Hai phương trời mải miết cách trùng mây

Một chữ chờ em nguyện giữ còn đây
Mặc xuân hạ đổi thay thu đông đến
Theo con tạo thời gian hoài xoay chuyển
Đợi anh về cập bến đỗ ước mơ

Đêm trở dài em một bóng bơ vơ
Viết tâm sự thành thơ mang niềm nhớ
Giọt nước mắt lặng rơi trong nức nở
Nhói nơi lòng vụn vỡ trái tim côi

Mong anh về nối lại mộng chung đôi
Cho xuân thắm lên ngôi ngàn khao khát
Đan tay bước cùng yêu thương dào dạt
Vui sum vầy ta hát khúc tình say.

tho-mua-xuan-co-don-7

Thơ: An NHiên
Về đi anh… em thấy nhớ anh rồi !
Hoa nở thắm nắng rạng ngời ô cửa
Khóm cúc nhỏ anh trồng bung nụ nữa
Đông xa rồi Xuân gõ cửa sáng nay

Về đi anh ..em thấy nhớ anh này !
Sau lớp vỏ chồi non đang thức giấc
Trái tim em cũng nghẹn chùng phím bậc
Nhắc tên anh trong khoảnh khắc giao mùa

Về đi anh… anh thấy nhớ em chưa ?
Đêm chong đèn thêu thùa đan mộng ước
Vạt cỏ gầy mong manh chiều gió ngược
Ai kể rằng loài khổng tước lai sinh

Về đi anh.. em kể chuyện chúng mình
Đón bình minh nơi phương trời ửng nắng
Góc khuất đời thâm trầm muôn khoảng lặng
Nơi một mình dai dẳng một niềm đau

Về đi anh… cho thắm lại duyên trầu
Chũm cau phết vôi đượm màu nồng bện
Trao môi hôn đong đầy tình thương mến
Con thuyền tình đậu bến ước khỏa lơi

Về đi anh… em thấy nhớ anh rồi !

tho-mua-xuan-co-don-7

Tác giả: Nguyễn Minh Ngọc
Thể thơ: Bát ngôn
Mùa xuân này đã vắng bóng dấu yêu
Nên ánh hoàng hôn mỗi chiều tím ngắt
Đóa hồng đỏ…cầm trên tay như nhắc
Nhớ anh nhiều…em chẳng có trách đâu.

Ước giờ này…mình được ở bên nhau
Để vần thơ khỏi đậm màu thương nhớ
Và những đêm em thôi niềm trăn trở
Nghĩ về anh hiện đang ở phương xa.

Dấu yêu à! Em rất nhớ anh nha
Cứ ngắm mãi….món quà anh đã gửi
Một cảm giác sao thân thương gần gũi
Chỉ thế thôi…em chẳng tủi thân đâu.

Hứa với anh sẽ mãi mãi về sau
Ở nơi nào cũng cùng nhau sánh bước
Giá bây giờ…dấu yêu mà hiểu được
Chẳng bao giờ em đi ngược anh đâu…!!!

Những bài thơ tình buồn, thơ thất tình viết về mùa xuân cô đơn, lẻ loi khi không có người mình yêu bên cạnh. Vậy là một mùa xuân nữa lại về ! Thời gian cứ nhẹ nhàng trôi không hối hả, vội vã như cuộc sống bộn bề với trăm ngả rẽ mong manh ! Anh còn nhớ không, hơn một lần đã nói với em về mùa đông dịu ngọt, về …

tho-mua-xuan-co-don-8

Thơ: Vũ Thắm
Nhớ anh em nhớ thật nhiều
Từng đêm giọt đắng cháy thiêu nỗi lòng
Tương tư ôm mối tơ hồng
Hạ Thu đã trải giờ Đông đã tàn

Tình duyên sao cứ bẽ bàng
Trái sầu vương vấn ngổn ngang tình đời
Dù cho vật đổi sao dời
Tình yêu vẫn mãi trao người mà thôi

Giờ đây đã đến xuân rồi
Sao người chẳng sưởi ấm đôi vai gầy
Để em nhung nhớ tháng ngày
Hoài mong ta sẽ đắp xây mộng lành

Bao nhiêu tình cảm chân thành
Chờ thuyền cập bến trao dành yêu thương
Cùng nhau sánh bước chung đường
Niềm vui hạnh phúc uyên ương rạng ngời.

Thơ: Dương Tuấn
Năm xưa vuốt mái tóc thề
Xua ba Đông giá anh về thềm xuân
Quê nghèo cuộc sống gian truân
Làm thân viễn xứ mong gần công danh.

Sau nhà lộc biếc ươm xanh
Trời cao yến lượn tìm oanh tỏ tình
Ngạt ngào cúc toả sắc xinh
Ong say bướm ngẩn rập rình vườn loang.

Em nâng niu cánh mai vàng
Nhớ câu hẹn ước đợi chàng khách xa
Phất phơ áo tím đôi tà
Lung linh nắng đậu thướt tha môi hồng.

Lạnh hồn hay tuyết trời Đông
Thôi đành lỗi hẹn chữ đồng xuân nay
Xứ người tay vẫn trắng tay
Ba năm lam lũ – tương lai mịt mờ.

Phương này một bóng bơ vơ
Dấu yêu em hỡi còn chờ hay chăng ?
Phận nghèo duyên mãi băn khoăn
Hẹn em xuân nữa hoa đăng cưới nàng.

tho-mua-xuan-co-don-9

Thơ: Ngọc Biển
Nắng về trải lối xuân sang
Nụ mai chúm chím sắc vàng đong đưa
Hoa đào e ấp như vừa
Dịu dàng bừng tỉnh lưa thưa cánh hồng.

Én chao liệng giữa mênh mông
Mùa xuân gõ cửa để lòng xuyến xao
Ngàn hương theo gió ngọt ngào
Một mình em bước nao nao ngõ về.

Mong người đứng giữa bến mê
Sóng lăn tăn gợn lời thề còn đây
Mỏi mòn mấy độ xuân say
Chờ duyên ước hẹn từng ngày ngu ngơ.

Ánh dương vui khắp bến bờ
Còn ta lẻ bóng bơ vơ bên thềm
Nơi xa người có nhớ em
Dõi theo tin nhạn chờ đèn hoa đăng.

Hãy về nối lại cách ngăn
Xua đi nỗi nhớ trở trăn đêm nồng
Giọt buồn rơi giữa mênh mông
Người ơi về nhé xuân hồng se duyên.

Thơ: Lê Hoàng
Xuân chốn ấy về chưa em nhỉ?
Trời nơi này sao chỉ mùa đông
Khát khao chút giọt nắng hồng
Mưa còn day dứt nỗi lòng tha hương

Ngắm cành mai bên đường nở muộn
Để đôi chân mong muốn tìm về
Quê nhà xa tít trong mơ
Biết người nơi ấy còn chờ ta không

Nhớ lắm khoảng trời hồng quê mẹ
Lỗi hẹn rồi thôi nhé xuân ơi
Quên bao mong nhớ gọi mời
Chơi vơi Xuân khóc cuộc đời lãng du.

tho-mua-xuan-co-don-10

Thơ: Minh Minh
Bao năm rồi … bước chân hoang phiêu bạt
Những đêm buồn nén gạt giọt châu rơi
Một mình thôi lặng lẽ mãi bên đời
Nhìn chốn cũ dòng thời gian vội vã

Xuân viễn xứ giữa muôn người xa lạ
Sao thấy hồn lạnh giá quá mà sao
Vạn đóa hoa đua nở như đón trào
Mừng năm mới nghe nao lòng lãng tử

Dấu yêu hỡi bóng hình Em mãi ngự
Ở nơi tim lưu giữ chẳng phai nhòa
Dòng đời trôi trên muôn lối anh qua
Vẫn thường gửi chan hòa niềm nhung nhớ

Em còn đợi chờ trông nơi bến lở
Hay quên rồi vụn vỡ giấc mơ yêu
Ngàn bài thơ ta ngỏ ấy từng chiều
Nhờ gió nói muôn điều tim thấu tỏ

Anh chỉ ước một điều thôi nho nhỏ
Mùa xuân nồng lối đó hẹn chờ nhau
Đời đắng cay chẳng phai úa hương đầu
Xin hai họ … đón dâu … ngày xuân thắm … !!!

tho-mua-xuan-co-don-11

Thơ Tuyết Trương

Xuân này lệ bỗng trào mi
Vì thiếu hơi ấm lâm ly cuộc tình
Xa anh xa cả dáng hình
Nụ cười héo úa một mình đơn côi

Mai đào rạng rỡ lên ngôi
Còn em hờ hững vương rơi giọt sầu
Mong cho ô thước bắc cầu
Đưa anh về tới tặng câu ấm lòng

Để em hạnh phúc say nồng
Xua đi ấm ức tim hồng khát khao
Em trao trái cấm ngọt ngào
Ru anh vào mộng dâng trào đắm say

Xuân này anh hỡi có hay
Em đang thầm ước vòng tay xiết mềm
Cho em cảm giác êm đềm
Hòa cùng hơi thở bên thềm mơ hoa

Xuân này vắng khúc tình ca
Trong em đau đáu mắt xa kiếm tìm
Chỉ là một chút niềm tin
Anh về trong mộng cuộn ghì môi em.

Thơ: Nguyễn Nhân
Xuân đến vội ru mình trong khoảng lặng
Khi ngoài trời vạt nắng nhẹ vàng ươm
Ngàn hoa khoe áo mới sắc đỏ hường
Ôm mộng mị giữa đời thường rất thật

Xuân đến vội để tình vừa vụt mất
Gió đông còn se sắt lạnh buồng tim
Hồn suy tư cố dõi mắt lục tìm
Bao kỉ niệm dần chìm trong hư ảo

Xuân đến vội cây chừ chưa thay áo
Phố vắng buồn hay thiếu vắng tình xa
Muốn ôm xuân tay với mộng quá đà
Đêm trở gót sương nhoà trời đã rạng

Xuân đến vội để chiều nghiêng phai nắng
Cánh nhạn sầu cố ráng mỏi đường bay
Hỏi xuân còn tay nắm chặt bàn tay
Xuân năm nay có còn như xuân trước…

Thơ: Hoàng Lan
Mình mất nhau khi xuân về gõ cửa
Mắt hoen buồn chia hai nữa phân ly
Thôi ước mơ em nào dám ước gì
Tình chợt đến rồi đi như nến tắt

Ai chẳng mong sợi tơ duyên bền chặt
Chỉ tiếc là sự thật quá trớ trêu
Đừng nghĩ rằng chỉ yêu và được yêu
Còn có cả muôn điều nhân và thế

Chỉ hai ta, thì chao ôi! quá dễ
Giữa đất trời ta chẳng kể gì đâu
Mặc gió sương hay mưa nắng dãi dầu
Mình luôn ở bên nhau và mãi mãi

Anh và em cuộc đời nhiều ngang trái
Chưa cuối đường nhưng em phải rẽ ngang
Dù đớn đau, dù cay đắng, bẽ bàng
Em chỉ mong anh bình an, hạnh phúc!

Thơ: Hoàng Lan
Mùa xuân này anh không ở bên em
Nên giá lạnh khi bên thềm nắng mới
Trông xa xăm mắt thấm buồn dịu vợi
Mây lững lờ mây đợi gió xa bay

Mùa xuân này anh không ở nơi đây
Trên phố nhỏ gót hài em đơn bước
Lòng xót xa, bao xuân rồi có được?
Anh bên mình những mộng ước xôi xa

Mùa xuân này anh không còn ghé qua
Công viên xưa, anh à! buồn thiếu vắng
Một mình em nữa ghế kia thầm lặng
Chiều xuân tàn buông nặng gịot sầu rơi

Mùa xuân này em buồn lắm anh ơi!
Hạt mưa xuân ước rồi hoen má thắm
Kỷ niệm xưa ở trong lòng sâu thẳm
Lại ùa về gặm nhấm trái tim em.

tho-mua-xuan-co-don-13

Thơ: Tùng Trần
Ngày không em anh thấy dài vô tận
Năm mới về mà chẳng kề cận nhau
Cùng nắm tay ngắm những cánh mai đào
Trao hương vị ngọt ngào tình đôi lứa

Ngày không em lòng thiếu đi ngọn lửa
Gió xuân lùa lạnh buốt nửa con tim
Thiếu nụ hôn vòng tay ấm êm đềm
Mượn men nồng anh tìm quên nỗi nhớ

Ngày không em thiếu đi làn hơi thở
Vắng những lời gọi hớn hở yêu thương
Nhớ mong em anh thức trắng canh trường
Người con gái xứ mù sương thơ mộng

Ngày không em con đường như hoá rộng
Mắt mỏi mòn trông ngóng một người xa
Xuân đã về năm mới cũng bước qua
Sao tình yêu đôi ta còn cách trở

Ngày không em đôi chân buồn bước lỡ
Nhớ thật nhiều em hỡi có hay chăng..?

Dưới đây là phần cập nhật cho chùm thơ mùa xuân buồn mà bạn đang xem. Những bài thơ nói lên tâm trạng buồn vì sự xa cách, nỗi nhớ người phương xa, hay hoài niệm về những mùa xuân hạnh phúc đã trôi qua,.v.v.

tho-mua-xuan-co-don-14

Thơ: Nguyễn Thị Bích Sen
Xuân trở mình sau một giấc ngủ quên
Rọi tia nắng xuống bực thềm…ngoài ngõ
Đông buốt lạnh còn tiếc gì đứng đó
Ướp mảng buồn từng cọng cỏ,lối qua

Xuân sắp sang trời đất được giao hoà
Em khắc khoải mối tình xa cách biệt
Lời hứa hẹn một vòng tay ôm xiết
Có được không mà mải miết…em chờ

Xuân sắp về mang nỗi nhớ bâng quơ
Duyên rồi hợp hay bên bờ vực thẳm
Em trót lỡ si cuộc tình mê đắm
Dẫu cách lìa giữa vạn dặm quan san

Nắng ửng lên cho hương tóc nồng nàn
Cho cái lạnh sẽ dần tan đi mãi
Nàng Xuân hỡi sao cứ hoài e ngại
Nở nụ cười cho cây trái đơm bông

Em hằng mơ một hạnh phúc màu hồng
Dù gian khổ ta vẫn không lùi bước
Ngày nối tiếp chẳng bao giờ đi ngược
Nợ cau trầu ở phía trước chờ ta…

Thơ: Lệnh Hồ Xung
Đón xuân về trong nắng sớm ban mai
Và tạm biệt mùa đông dài vô tận
Đêm lạnh giá màn sương mờ giăng ẩn
Cả ngày buồn cứ quanh quẩn đâu đây

Đón xuân sang đón cả những đong đầy
Ngàn hoa sắc quyện vai gầy dáng nhỏ
Mùi hương toả ngàn xưa vẫn còn đó
Để biết rằng anh chỉ có em thôi

Đón xuân này anh vẫn chốn xa xôi
Bao vạn dặm bao nhiều đồi bao núi
Nên chỉ viết bức thơ tình nhắn gửi
Em nhận rồi hết hờn tủi lệ vương

Hãy vui lên dẫu chẳng bước chung đường
Nhưng anh hứa vẫn yêu thương nhiều lắm
Càng sóng gió tình ta càng sâu đậm
Vì yêu em anh gửi gắm tim này!

tho-mua-xuan-co-don-15

Thơ: Hạnh Ngọc
Nơi vườn sau xuân vẫn tràn nụ biếc
Thuyền xa bờ mãi miết chẳng về qua
Gió lay cành lòng bỗng nhớ người ta
Hình bóng cũ chưa nhạt nhoà tiềm thức

Mỗi xuân về ngàn hoa đua khoe sắc
Hàng mai già đều đặn rợp vàng cây
Người nơi đâu còn thương nhớ chốn này
Miền yêu dấu vẫn đong đầy kỷ niệm

Nắng xuân xanh chợt nghiêng vương sắc tím
Bụi thời gian khiến mi mắt nhoè cay
Tháng năm trôi lưu nghĩa trọng ân dày
Đời vạn nẻo không phai tình đây đó

Gởi đôi lời nương theo cùng làn gió
Đến bên người để bài tỏ niềm thương
Dẫu xa xôi cách biệt kẻ mỗi đường
Hình bóng cũ mãi vương từng nhịp bước.

Thơ: Nguyễn Huyền
Vẫn chờ anh vì mùa Xuân đến muộn
Cành mai vàng hé nụ ướm sương đêm
Hoa trà mi e ấp nép hiên thềm
Gió lả lướt như têm vào nỗi nhớ ..

Con phố vắng Xuân đang mùa hoa nở
Những gam màu rực rỡ sắc cờ hoa
Nắng nhảy nhót nghe rất đỗi chan hòa
Chỉ có chúng ta ..bến bờ xa cách trở

Trái tim nung lỗi mùa đang ở đợ
Mây nũng hờn như giỡn thớ môi cay
Nhánh tương tư bung tím khép vạt ngày
Hồ thu sóng ..sao lấp đầy khoảng trống ..

Anh lỗi hẹn nên Xuân hồng chẳng ấm
Lắc rắc mưa phùn cái lạnh ngấm thịt da
Nhặt cánh hoa rơi.. con tim nghẹn thật thà
Tết đã hết lệ nhòa đôi mắt trũng .

Em dạo phố thả hồn bay.. lững thững
Gom nỗi buồn chân khựng bởi tại đâu
Ai dệt thương để nỗi nhớ bắc cầu
Mùa Xuân muộn anh nơi đâu ..chẳng đến.

tho-mua-xuan-co-don-16

Thơ: Nguyên Hạnh
Mừng xuân mới đào mai khoe sắc thắm
Xuân đến rồi mà con vẫn ở xa
Vì mưu sinh nên con phải xa nhà
Nên xuân này thêm một lần lỗi hẹn !

Rộn ràng sao trong lòng khi xuân đến
Mà tim con ngập nỗi nhớ chơi vơi
Họ đoàn viên con thì xa phương trời
Mẹ thương yêu, con ngàn lần xin lỗi !

Hẹn năm sau khi mùa xuân nữa tới
Con sẽ về để được chúc mẹ yêu
Được ôm cha vì con nhớ rất nhiều
Gia đình mình sẽ đón xuân hạnh phúc !

Nơi trời xa con gửi muôn lời chúc
Chúc mẹ cha nhiều sức khỏe sống lâu
Đừng buồn con mà tóc bạc mái đầu
Con xin lỗi xuân này đành lỗi hẹn !

Thơ: Diệp Ly
Từ độ ấy vầng trăng xưa xẻ nửa
Bao năm rồi lần lữa lá vàng rơi
Chiều hôm nay cánh én dệt lưng trời
Hoa hé nhụy vàng phơi trên cỏ biếc.

Xuân lòng tôi đã trôi xa biền biệt
Mắt mi sầu da diết vọng trời xa
Ngày theo đêm hỡ hững lặng lẽ qua
Đông hay hạ cũng nhạt nhòa dư ảnh.

Từ độ ấy biết tình đời ấm lạnh
Đường thênh thang cô quạnh mỗi bước chân
Nhớ rồi quên ngơ ngẩn đã bao lần
Mà kỷ niệm bâng khuâng tràn miền nhớ.

Xuân lạc mất giữa mùa thơ dang dở
Nghe đông tàn trăn trở mảnh tình riêng
Cắn chặt môi ngăn xúc cảm vô biên
Xuân lạc mất muộn phiền đang gõ cửa.

tho-mua-xuan-co-don-17

Thơ: Xiao Hanbing
Cánh chim xa bay cuối trời vời vợi
Một cuộc tình ta gửi lại vào thơ
Đem ép chặt bao thương nhớ vô bờ
Hoà trái đắng hững hờ cùng băng giá

Mùa đông đi vẫy tay chào từ tạ
Nhưng mùa xuân lại xa quá bên đời
Khoảng không gian quyện mây trắng lưng đồi
Thêm trống vắng khơi bồi hồi thổn thức

Người ra đi để nỗi đau day dứt
Trước mắt ta như ngõ cụt vực sâu
Tiếng yêu thương nay nước chảy qua cầu
Ngàn câu hứa trôi mau theo con sóng

Bước về đâu khi đang cơn bão động
Chân bơ vơ vô vọng giữa khung trời
Mùa xuân hỡi!xin xoá những chơi vơi
Mang ta đến vùng xinh tươi hoa mộng.

Thơ: Xiao Hanbing
Mùa xuân đến xôn xao phố chợ
Ngàn lá hoa đua nở khấp nơi
Bâng khuâng trong dạ rối bời
Phương trời đất khách sao vơi nỗi niềm

Tim buốt giá giữa đêm lặng lẽ
Lòng ngậm ngùi biết mẹ có vui
Làm sao nói được thành lời
Tết nay vắng mặt mẹ ơi chớ buồn

Xuân về lại gieo muôn niềm nhớ
Bên gia đình một thuở thân quen
Quê nhà có chị có em
Tiếng cười rộn rã ấm êm tháng ngày

Tìm đâu thấy nhành mai đất tổ
Dẫu xứ người rạng rỡ ngàn hoa
Có không bánh tét quê nhà
Mẹ thường hay nấu làm quà tặng con

Mang thương nhớ nỗi lòng lữ thứ
Đón xuân về trên xứ người ta
Bõng dưng dòng lệ ướt nhoà
Trong đêm canh vắng xót xa lặng thầm

Dù cuộc sống thăng trầm vẫn bước
Mong một ngày lại được đoàn viên
Xuân ơi! xin chớ đến tìm
Để ta vơi bớt nỗi niềm xứ xa.

tho-mua-xuan-co-don18

Thơ: Xiao Hanbing
Gió xạc xào thổi chiếc lá nhẹ bay
Hoa xinh tươi đón chào ngày khoe sắc
Thoảng hương xuân làm lòng ta ngây ngất
Nhớ về người và cảnh vật thuở xưa

Tiễn đông đi xuân lại đến giao mùa
Ngàn hơi ấm đang chen lùa nhịp thở
Nhưng giấc mơ cứ hằng đêm trăn trở
Một bóng hình làm rạn vỡ con tim

Người ra đi ta đong đếm nỗi niềm
Bao nhớ thương mãi đi tìm dĩ vãng
Chân bơ vơ lạc bước đường phiêu lãng
Giấu nỗi buồn vào khoảng lặng chênh chao

Biết khi nào ta mới được gần nhau
Bốn mùa xuân đã úa màu chờ đợi
Yêu thương sẽ còn nằm trong tầm với
Hay xa vời bay chấp chới nơi nao

Gom góp tình với nỗi nhớ khát khao
Gửi về anh bao ngọt ngào kỉ niệm
Xuân đã về mà lòng em chết lịm
Ngàn khối sầu vẫn tô điểm lên ngôi

Về đi người để ta mãi chung đôi
Cho hạnh phúc được vun bồi mùa mới
Vang khúc ca trong lòng xuân phơi phới
Để tình mình sống lại với ngàn sau.

Thơ: Nhánh Rong
Ngày cuối năm người mua mua bán bán
Em một mình bán buồn chán, ai mua?
Đâu cần nhiều lợi lộc mà ganh đua
Em muốn đổi cô đơn cùng ai đó

Xuân xứ người cũng rượu hoa pháo đỏ
Cũng bánh trà, cũng nhộn nhịp múa lân
Cũng áo dài đi lễ đón mùa Xuân
Mà kì thật lòng Xuân chưa hề đến

Đợi bao lâu thuyền tình em đỗ bến?
Đến bao giờ Đông mới thật đi qua?
Người bán mua, người đổi chác thật xa
Sao không thấy em gần đây bên cạnh?

Xuân đã về nắng hanh vàng mưa tạnh
Lấy nỗi buồn hong nắng để mà phơi
Chàng Xuân ơi, ở gần đó dạo chơi
Mang hạnh phúc đến hòa cùng em nhé?

Trên đây là chùm thơ mùa xuân cô đơn buồn lẻ bóng có ai hiểu cho. Những bài thơ tình buồn nhất, tâm trạng nhất khi xuân về. Xuân về trong yêu thương nhưng lòng lại thấy cô đơn, buồn thật buồn. Hi vọng, sau khi trải lòng cùng những bài thơ trên đây, bạn sẽ thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn.

Related posts

Trọn bộ những bài thơ mùa đông lạnh thu hút ngàn like facebook

admin

Bài thơ Mộng Tương Tư (Dương Hoàng) – Giờ tình bỏ ngỏ người đi xa rồi

admin

Bài thơ Hoa trinh nữ – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Leave a Comment