Thơ Hay

Thơ ngắn về tuổi thanh xuân mơ mộng lắng đọng, súc tích

tho-ngan-ve-tuoi-thanh-xuan-1

Thơ ngắn về tuổi thanh xuân, những bài thơ tuy ngắn gọn nhưng khá lắng đọng, súc tích. Nó sẽ mang đến cho bạn nhiều xúc cảm khó diễn tả về một thời tuổi trẻ mộng mơ với nhiều ước mơ, hoài bão.

Nếu bạn là những người bạn trẻ hãy cùng chia sẻ để tìm sự hòa đồng. Còn nếu bạn đã qua tuổi thanh xuân hãy chia sẻ để sống lại một thời đẹp đẽ nhất của cuộc đời. Cùng chia sẻ bạn nhé !

Nội Dung

Tuổi thanh xuân là lứa tuổi đẹp nhất của đời người, lứa tuổi đầy mộng mơ, với bao ước mơ,hoài bão còn dang dở. Nếu các bạn vẫn đang ở tuổi thanh xuân thì hãy sống hết mình và đầy nhiệt huyết để khi qua đi các bạn không phải hối tiếc nhé. Dưới đây là những bài thơ ngắn về tuổi thanh xuân nhiều mơ mộng, các bạn hãy đọc và cảm nhận nhé.

tho-ngan-ve-tuoi-thanh-xuan-1

Thơ: Nghi Lâm

Anh với em chung một thời tuổi trẻ
Lắm mộng mơ và cũng lắm ngọt ngào
Từng bao lần hò hẹn ở bên nhau
Cả những lúc sẻ chia vui đèn sách

Ta đã trải qua dỗi hờn than trách
Những lỗi vu vơ đến thật tình cờ
Cho anh ngạc nhiên trong nổi sửng sờ
Bởi em cay đắng là anh phạm phải

Thời gian trôi bao năm anh nhớ mãi
Chuyện yêu đương vụng dại tuổi thanh xuân
Như thương thầm mơ tưởng đến người dưng
Để quen biết rồi chung trường chung lớp

Em có biết bèo mây hay tan hợp
Cũng như ta ai nào đoán chữ ngờ
Sau bao năm đà gắn bó tóc tơ
Biệt ly đến chia hai người đôi ngả

Ngày hôm ấy một chiều mưa tầm tã
Gió thu như đồng cảm với riêng anh
Buồn chia tay sao lại đến thật nhanh
Nức nở khóc trời xót xa rơi lệ

Giờ đây anh ngậm ngùi sầu nhân thế
Nhớ người ta đang ở một nơi xa
Vui cùng ai trong thế giới phồn hoa
Chắc quên hết kỷ niệm yêu xưa cũ

Quên đi nhé THỜI THANH XUÂN ấp ủ
Với tình yêu của năm tháng mộng mơ
Cho anh ngồi viết nốt một vần thơ
Chúc ai đó luôn bình yên hạnh phúc!

Hồ Viết Bình

Một thời thật đẹp tuổi đôi mươi
Ước mơ bay bổng hái sao trời
Níu vầng trăng xuống thăm chị Nguyệt
Gọi chú cuội già kết bạn chơi.

Một thời lãng mạn tuổi đôi mươi
Vội vàng ngắt một đoá hoa tươi
Tặng người vừa bước ngang qua ngõ
Đêm về nhung nhớ mãi không thôi.

Hào hùng một thuở tuổi đôi mươi
Sá chi sóng, gió, bão trùng khơi
Ngày đêm canh giữ miền biên ải
Vẫn mơ xây tổ ấm cuộc đời.

Một thời sôi nổi tuổi đôi mươi
Nụ cười luôn thường trực trên môi
Nơi nào gian khó luôn có mặt
Đem niềm vui đến với mọi người.

tho-ngan-ve-tuoi-thanh-xuan-2

Phan Thu Hà

Có một thời tuổi trẻ
Làm bạn cùng mùa đông
Cõng trên lưng con chữ
Trao miền xa lạnh lùng

Có một thời tuổi trẻ
Giữ màu xanh cho rừng
Kéo điện về thôn bản
Gọi lúa về rẫy nương

Có một thời tuổi trẻ
Giữa bão bùng biển khơi
Miền biên cương tổ quốc
Canh từng tấc biển trời

Có những người tuổi trẻ

Dâng trái tim trong ngần
Vì quê hương đất mẹ
Đi qua thời thanh xuân

Tác giả: Hồng Soi

Tuổi hai mươi lên đường nhập ngũ
Gác chuyện riêng lo việc nhà binh
Nơi quân trường đêm về ấp ủ
Mối tình đầu rạo rực lung linh

Biển của ta dài đẹp mênh mông
Bao đời nay cha ông gìn giữ
Giữa trùng khơi khuya về gió lộng
Ngắm trăng ngà không giám tương tư

Con đường mòn trên biển năm xưa
Là mốc son một thời chiến đấu
Đến hôm nay vẫn là điểm tựa
Nguyện một lòng chung thủy trước sau

Tuổi hai mươi ước mơ hoài bão
Biển của ta mãi mãi đẹp giầu
Tuổi thanh xuân gắn liền biển đảo
Tóc phai màu hẹn gặp lại nhau!

Phan Hoàng

Tuổi thanh xuân bầu máu nóng dạt dào
Luôn ao ước khám phá miền mới lạ
Con đường đi dẫu gập ghềnh sỏi đá
Nhiều gian nan vất vả chẳng hề chi!

Tuổi thanh xuân nhiều khát vọng say mê
Muốn chiếm lĩnh những chân trời khoa học
Luyện ý chí và trau dồi kiến thức
Trưởng thành qua bao năm tháng học đường

Tuổi thanh xuân tim cháy bỏng yêu đương
Cùng bạn trẻ xây “thiên đường hạnh phúc”
Nhưng tấm lòng cũng nồng nàn yêu nước
Sẵn sàng đi xa khi Tổ quốc cần

Tuổi thanh xuân thật đẹp đẽ vô ngần
Đem sức trẻ dấn thân vào cuộc sống
Giàu mơ ước, đầy niềm tin hy vọng
Trước cuộc đời bao thử thách gian nan!

tho-ngan-ve-tuoi-thanh-xuan-3

Nguyễn Đình Cường

Ta đã đi qua hết tuổi thanh xuân
Với sức trẻ cùng thời gian sống động
Nhìn trời cao, nhìn biển khơi gió lộng
Ước mơ đời như con sóng triều dâng

Tổ quốc gọi tên mình lòng cảm thấy lâng lâng
Màu quân phục, sao lung linh trên mũ
Được hành quân đi trong cùng hàng ngũ
“Vì nhân dân…”* – khúc hát tự hào thay!

Chúng tôi đi súng nắm chặt trong tay
Yêu biển đảo quyết ngày đêm canh giữ
Biển đông xa có Trường Sa án ngữ
Chẳng lung lay khi sống cả vỗ bờ

Tây Nam gọi ta không thể ngồi chờ**
Mười năm đã phải nằm gai nếm mật
Nhưng vinh dự là một điều có thật
Giúp bạn vô tư ta thêm được tự hào!

Tỗ quốc bình yên – ta đâu tiếc công lao
Góp phần nhỏ vào trang vàng giữ nước
Cùng ông cha và những người đi trước
Tuổi xuân qua – ta mãn nguyện lắm rồi!

Thơ Hoàng Hôn

Tuổi thanh xuân tôi học trường cảnh sát
Tháng ngày vui bên giáo án giáo trình
Yêu để học của một thời tuổi trẻ
Để bây giờ lưu luyến mãi không quên

Xin gửi lại bức tranh thơ thủa ấy
Áo trắng dài bên gốc tím bằng lăng
Tôi hái vội một nhành hoa đem tặng
Bốn mắt nhìn lưu luyến chút bâng khuâng

Trong bức họa lẫn với màu mây trắng
Em dịu dàng duyên dáng thật mến thương
Hai chúng ta dẫu chẳng phải uyên ương
Giờ tan học vẫn chung một nẻo đường

Kỷ niệm đẹp và rất đỗi thân thương
Nồng nàn chao ánh mắt liếc vội vàng
Để hằng đêm anh xao xuyến mơ màng
Nhớ áo dài và màu trắng xốn xang

Giờ chớm hạ tim trào dâng nỗi nhớ
Rồi cơn mưa chia nửa của năm nào
Ve khản giọng, lòng anh thấy nôn nao
Lại một lần, một lần nữa ước ao

Dòng lưu bút ngọt ngào bên nắng đỏ
Cánh phượng hồng e ấp ép gửi trao
Đường muôn dặm em rẽ về lối nào
Tuổi thanh xuân để lòng anh trống vắng

Ôi kỷ niệm ta gom đầy trong nắng
Gói bằng lăng giữ mãi đẹp miên trường
Khắc trong lòng ký ức thủa vấn vương
Bao yêu thương của một thời tuổi trẻ.

Thanh xuân là quãng thời gian đầy sóng gió bởi vì lúc ấy chúng ta không biết câu trả lời là gì. Chúng ta thực sự không biết bản thân muốn cái gì, ai thật lòng yêu chúng ta, chúng ta thật lòng yêu ai. Đó là thời gian chúng ta cứ quẩn quanh đây đó, tìm kiếm câu trả lời. Và rồi khi chúng ta bất ngờ biết được câu trả lời. Bất giác chúng ta đã trưởng thành, đã trải qua những lần ly biệt ít nhiều.

Thanh xuân là khoảng thời gian tươi đẹp nhất, vui vẻ nhất mà mỗi người có được. Đó là một đoạn của cuộc đời mà ta đã sống hết mình, hăng hái, nhiệt huyết nhất của tuổi trẻ và cũng là đoạn thời gian không thể nào quên của ta. Sau đây là những bài thơ ngắn về tuổi thanh xuân tràn đầy sức sống.

tho-ngan-ve-tuoi-thanh-xuan-5

Thơ: Hạ Quyên

Giữa Sài Gòn ngọn xanh , ngọn đỏ
Ta gặp nhau trút bỏ cô đơn
Ngàn năm sau hải hồ còn sóng gợn
Kiếp lênh đênh dòng nghĩ vẫn nhấp nhô

Phận tha hương em biết dựa nơi mô
Lòng xa xứ phải dựa người xa xứ
Anh bông lông như thuyền không bến ngự
Trọ qua đêm, gởi lại chút ái ân

Vội vã hành trình, chẳng kịp phân vân
Chân viển xứ vẽ nên hình xứ viển
Em ngây thơ gởi tình vào bọt biển
Hạt cát nào trôi ngược trở về sông?

Ai có con, nhưng lại chửa có chồng
Ai ngơ ngác, biết đâu mình là mẹ
Ai sợ hải vội vàng dìm đứa trẻ
Ai đoạn trường dứt bỏ đứa con thơ

Lời thường tình, trách mẹ trẻ vu vơ
Lời cay đắng, xì xào: ” không mà chửa”
Họ cứ tưởng: tắt đèn chia ngọn lửa
Đâu ngờ rằng hệ lụy tuổi thanh xuân!

Khi dòng đời như những dòng sông
Thuyền tách bến bởi gió xô sóng đẩy
Có một giây để ngàn ngày im lặng!
Chợt hiểu ra môi đắng , mắt cay

Ai thương tình, ai hát khúc bi ai
” Tình yêu đến em không mong đợi” mãi
Lời nào sáng cho tha hương thôi ngại
Lời nào vui cho cửa sổ thôi cài

Cửa bên tầy rạo rực ngó bên tây
Nhờ hương bưởi gởi thơm mùi ngan ngát
Tình yêu ơi! Thôi đừng ru khúc hát
Trở về sông hạt cát ngẩn ngơ! Ngờ?

Tình yêu đến, tình yêu đẹp như mơ
Sao nông nỗi: ” tình yêu đi em không hề hối tiếc?”
Đừng phóng khoáng cho đời da diết
Gởi tình vào bọt biển! Sẽ về đâu?

Chợt tiếng buồn xưa động bóng cây
Người đi chưa dạt dấu chân bày
Bàn tay nằm đó không ngày tháng
Tình ái xin về với cỏ may

Rồi lá mùa xanh cũng đỏ dần
Còn đây niềm hối tiếc thanh xuân
Giấc mơ choàng dậy tan hình bóng
Và nỗi tàn phai gõ một lần

Kỷ niệm sầu như tiếng thở dài
Khuya chìm trong tiếng khóc tương lai
Tầm xa hạnh phúc bằng đêm tối
Tôi mất thời gian lỡ nụ cười

Đời sống ôi buồn như cỏ khô
Này anh em cũng tợ sương mù
Khi về tay nhỏ che trời rét
Nghe giá băng mòn hết tuổi thơ
(Nhã Ca)

Sẽ đến lúc ta trở về già
Nhưng tới đó hãy hay, giờ ta còn trẻ chán
Bắt chước dáng cụ già không khó lắm
Đến khi già, muốn trẻ, khó làm sao

Lúc còn trẻ ra biển dễ hơn khi già ra ao
Lúc trẻ ta lội rừng dễ hơn là khi già thăm vườn mà mỏi gối
Với tuổi trẻ không có đêm nào gọi là đêm tối
Mưa đã là bạn ta, nắng cũng là bạn ta

Ta cày mặt đất lên trong ánh nắng chói loà
Ta gieo mạ theo đường chân trời cho lúa mọc
Cười cái cần câu, ta huơ cần trục
Lấy cân tạ ta cân và thước cây số ta đo

Nhưng ta lấy phút giây để tính thì giờ
TÌnh yêu sẵn trong ta đến bồn chồn biết mấy
Thân thể ta là toà lầu lộng lẫy
Ánh sáng chứa bên trong và tiếng hát tràn đầy

Ta nguyện là đầu rễ, ta nguyện là ngọn cây
Nơi ta tựa ấy thân cành vững chãi
Tuổi già vui cùng ta mà trẻ lại
Trẻ em nhìn sức vóc ta mà lớn lên

Nhưng có một điều xin bè bạn đừng quên
Là chính khúc hát thanh xuân này các cụ già đã hát
Ta nhẩm lại, bỗng thấy lòng dào dạt
Nên lại hát tuổi mình ở chính bàn tay
(Phạm Tiến Duật)

tho-ngan-ve-tuoi-thanh-xuan-6

Đẹp làm sao một thời tuổi trẻ
Như ánh trăng diệu vợi đêm thu
Tuổi đôi mươi căng tràn nhựa sống
Nét thanh xuân thắm thiết trinh nguyên

Em ngồi đó giữa lòng bom đạn
Nụ cười tươi đón ánh nắng mai
Tim hừng hực xuân thì con gái
Gác chữ yêu vì nghĩa quê hương

Rồi tiếng bom ngày một rền vang
Khắp nơi nơi nhuốm màu khói súng
Em đứng lên khép lại nhớ thương
Những giấc mơ bỗng hoá anh hùng

Rồi chiến tranh cũng đã lùi xa
Những bông hoa đã thành bất tử
Có nụ cười vui trong lòng đất
Mãi cái nhìn của tuổi đôi mươi

Ta lớn lên sống trọn ngày vui
Đã qua rồi một thời máu lửa
Sống trong mình nụ cười quá khứ
Ngập trong tim dòng máu đôi mươi

Thanh xuân đáng giá bao nhiêu ?
Đến sai thời điểm, chọn yêu nhầm người
Trái tim đau, gượng mỉm cười
Điều trân quý cũng xa rời cánh tay .

Những gì ta giữ hôm nay
Là đau khổ của những ngày chưa qua
Chân trần khập khiễng đi xa
Chênh vênh đem tặng món quà hợp – tan

Nắng về trở giấc mi ngoan
Vẽ vời chân ý chớm tàn tựa bông
Rồi ta cũng phải theo chồng
Người duyên tri kỉ là không nhớ gì …

Thơ Lan Thanh

Cứ mỗi độ đông về
Rưng rưng hoài kỷ niệm
Ơi, ngày xưa lưu luyến
Thời trai trẻ xa vời

Xanh ngát một khoảng trời
Nước Nga của lòng tôi
Đã cưu mang che chở
Tôi học lẽ làm Người

Thời gian cuồn cuốn trôi
Bàn tay lật gõ cửa
Đâu còn Xô Viết nữa
Bàng bạc mảnh trăng thôi

Von ga, sóng dữ dội
Sông chảy còn êm đềm?
Con thuyền chở bình minh
Hoàng hôn rồi có nghỉ?

Rừng Bạch Dương thủ thỉ
Choàng áo trắng đông sang
Con đường cong mơ màng
Chờ mặt trời ngày mới

Sông Đanuyp phơi phới
Nở ngực, sóng mơ màng
Đôi bờ thành phố mới
Cánh bồ câu rộn ràng

Ngây thơ và thuần khiết
Những em bé nước Nga
Tóc tơ và mắt biếc
Sống nhân ái chan hoà

Nhớ, ôi nàng thiếu nữ
Trong vũ điệu dân gian
Xiêm áo em lộng lẫy
Mắt sáng ngời hân hoan

Nhớ ngày đông tuyết tràn
Băng giá trùm mọi nẻo
Bà mẹ Nga yêu dấu
Vượt dặm dài thăm con

Ký ức vẫn còn son
Mặc dòng đời đổi khác
Tuổi đôi mươi xanh ngát
Tôi gửi lại nước Nga

Nhớ và thương đa mang…

tho-ngan-ve-tuoi-thanh-xuan-7

Tác giả: Nguyên Đỗ

Viện cổ ngữ “Chụp thời cơ” sống vội
Mang đôi hia bước bảy dặm tình yêu
Đốt thời gian chẳng tìm hiểu gì nhiều
Chẳng cân nhắc chẳng so đo yêu đại

Ai chậm rãi, ai trù trừ, chê dại
Trai đăm chiêu, đúng nhát gái u mê
Gái băn khoăn, đồ cái thứ nhà quê
Những dè bỉu, ru rê, lừa, phỉnh gạt

Đừng lãng phí tuổi thanh xuân đẹp nhất
Chụp thời cơ, nhưng chẳng phải liều gan
Không khôn ngoan, nước mắt sẽ tuôn tràn
Lòng ân hận lỡ sa chân sống vội

Hút ma tuý rồi có ngày hối lỗi
Mê cờ bạc rồi có bữa trắng tay
Sống buông trôi rồi bao bệnh nhiễm lây
Say sưa mãi rồi chết bầm chết dập

Nắm cơ hội không phải là hấp tấp
Hãy nhẩn nha tận dụng mọi thời gian
Sống thật tâm với bè bạn người thân
Sống hữu ích cho bản thân, nhân loại

Rèn chí hùng…cố lên anh chị
Tuổi thanh xuân thỏa chí tang bồng
Lẽ nào nhận chịu cùm gông?
Lẽ nào ngoảnh mặt?
núi sông đang chờ.

Đường ta đi ngút ngàn dông tố
Đoạn đường qua, gian khổ đau thương
Ta đi hơn nửa đoạn đường
Đường đi sẽ đến
Bốn phương an lành.

Rèn chí hùng…cố lên anh chị
Tuổi thanh xuân thỏa chí tang bồng
Lẽ nào nhận chịu cùm gông?
Lẽ nào ngoảnh mặt?
núi sông đang chờ.

Kìa mẹ già, em thơ đang đợi
Nụ cười vui nắng mới chào xuân
Sẽ qua lệ đổ sầu tuôn
Chan hòa con nước về nguồn tổ tiên.

70 năm bạo quyền tù ngục
Đã đến hồi mẹ giục đứng lên
Thanh niên há ngại đạn tên?
Làm con dân nước nợ đền non sông.

Tuổi thanh xuân tang bồng chí nguyện
Đất nước ta, biển đảo của ta
Chung tay gìn giữ sơn hà
Đứng lên nối bước ông cha diệt thù.

Đành cúi mặt, thiên thu hận tủi?
Trống giục quân sông núi rền vang
Đường đi hơn nửa dặm ngàn
Mai này đường sẽ thênh thang hòa bình.

Việt Nam ngẩng mặt quanh vinh
Ấm no Dân chủ nghĩa tình nước non…

Tuổi thanh xuân, đúng là cái tuổi thật đẹp với mỗi chúng ta, khoảng thời gian với nhiều kỷ niệm buồn vui của một con người. Qua những bài thơ về tuổi thanh xuân ngắn trên đây, hy vọng các bạn thêm yêu quý hơn khoảng thời gian đẹp nhất của thanh xuân nhé.

Related posts

Bài thơ Tình Ngây Thơ – Nhà thơ Dương Hoàng

admin

Ngắm Trăng ( Vọng Nguyệt) Hồ Chí Minh – Phân tích hình tượng chiến sĩ và thi sĩ trong thơ

admin

Bài thơ Tình Khúc Thiên Thu – Nhà thơ Phú Sĩ

admin

Leave a Comment