Thơ Hay

Thơ về Huế – Cảm nhận Huế mộng mơ qua những vần thơ thổn thức

Thơ về Huế - Cảm nhận Huế mộng mơ qua những vần thơ thổn thức

Chùm thơ về Huế luôn mang trong mình sự mơ mộng và rất nên thơ. Bởi khung cảnh của miền quê này vốn đã trữ tình làm con người ta thêm thổn thức. Đó chính là tiếng chuông chùa Thiên Mụ, là những cụ già chống gậy đi dạo vào những buổi xế chiều. Với Huế luôn mang nét trầm mặc và sự thê lương… Hãy cùng cảm nhận những bài thơ về Huế dưới đây để cùng yêu thêm mảnh đất này bạn nhé!

Nội Dung

Đã từ lâu, Huế chính là một nhóm đề tài bất tận trong thơ ca. Những bài thơ về Huế cũng đã góp phần sâu sắc trong việc chuyển tải cảm xúc, những rung động trước thiên nhiên và con người xứ Huế. Là tiếng chuông Thiên Mụ xa xăm. Là cái hồn Huế nồng đậm. Là những nỗi buồn vào những chiều mưa tầm tã. Chính vì vậy hôm nay chúng tôi xin gửi tới bạn những bài thơ về Huế để bạn cảm nhận và yêu thêm mảnh đất này.

Cỏ thạch xương bồ phảng phất hương
Quằn quại trôi về phía đáy thương
Tiếng chuông nghèn nghẹn trong tháp nắng
Thiên Mụ đong đầy gió viễn phương.

Tôi bị đuổi ra ngoài muôn kiếp
Phiêu dạt chiều nay mắc sông Hương
Núi xanh đau thắt trên triền cỏ
Đôi bờ mái đẩy khúc miên trường.

Thiếu nữ Huế đường phượng bay dáng lụa
Sông Hương choàng tỉnh bỗng ngại ngùng
Áo em sương trắng miền say đắm
Người lạ ven đường hóa nhớ nhung.

Thơ về Huế - Cảm nhận Huế mộng mơ qua những vần thơ thổn thức

Cố Đô nhân từ như ánh mắt Quan Âm
Hương Giang dùng dằng không muốn rời xứ Huế
Trường Tiền ghim sâu trong lòng bao dâu bể…
Thiên Mụ già khắc năm tháng rêu phong!

Đại Nội im lìm khép kín thâm cung
Người hôm nay tìm hôm qua để sống
Mặt trời Ngọ môn đã từ lâu tắt ngấm
Ta khoác Long bào hoài niệm buổi chầu xưa!

Hương Giang ơi! Em mấy tuổi rồi?
Sao không chịu thích nghi cùng hiện đại
Cứ giữ nguyên nét trầm tư con gái
Thuở Cố Đô vâng, dạ… bẫng gót hài?

Em cứ lắng sâu như lớp lớp đền đài
Anh nghiêng ngả say một đời tuổi mộng
Đồi Vọng Cảnh chiều nay gió lộng
Trăng thượng tuần quên tuổi giỡn sóng chơi!

Điện Hòn Chén u huyền giữa hư ảo đầy vơi
Cồn Hến đi về cùng nét riêng ẩm thực
”Nắng hàng cau” cứ làm ta thổn thức
Tìm ”khuôn mặt chữ điền” và tà áo trắng ngẩn ngơ…

Huế vẫn như xưa tím ngắt đôi bờ
Một ngày nọ ta tân hôn chiều muộn
Neo hoàng hôn vào eo thon tận hưởng
Nét nghìn năm mặc gió cuốn em rồi…

Em đứng đây đợi anh đến trao lời
Không xuống thuyền để rời sang bến khác
Chỉ sợ rằng giữa dòng đời đen bạc
Hai đứa mình sẽ bị lạc mất nhau

Em vẫn buồn như mưa chốn Vân Lâu
Như điệu hò u sầu Hương Giang gọi
Anh mãi xa để cõi lòng đau nhói
Trái tim em nói yêu đến tận cùng

Biết bao giờ mới nối được tình chung
Để hai ta không mông lung bến đợi
Cho yêu thương chẳng còn xa vời vợi
Huế hết buồn khi mưa tưới ngập đường

Người xưa ơi!! Giờ có còn vấn vương
Một người em đứng lặng trong sương sớm
Hình bóng khắc của tình đầu mới chớm
Giữ nơi tim giờ rớm máu đau mình

Thơ về Huế - Cảm nhận Huế mộng mơ qua những vần thơ thổn thức

Ngất ngưởng, cheo leo, ba đèo đến Huế,
Hải Vân, Phú Gia, Phước Tượng đặt chân,
Lăng Cô, Chân Mây vịnh đẹp vô ngần,
Phá Tam Giang hoàng hôn chiều tím ngắt!

Trở về Huế trong chiều mưa se sắt,
Phố yên bình, nhẹ nép dưới cơn mưa,
Cứ buông rơi như chẳng tạnh bao giờ,
Man mát buồn lặng nhìn Hương Giang chảy!

Tôi nhớ Huế, nhớ người con gái ấy,
Nhớ về em, nhớ áo trắng nữ sinh,
Nhớ về em lung linh một bóng hình,
Ngày chia tay mối tình chưa được ngỏ!

Tôi nhớ Huế, khúc dân ca ngày đó,
Nhớ áo the, khăn xếp, áo dài xinh,
Màn đối đáp say đắm, rất tài tình,
Dòng Hương Giang nhạc Cung Đình in dấu!

Tôi nhớ Huế nhớ về chùa Thiên Mụ,
Nhớ những cây cầu tự thủa thiếu niên,
Dã Viên, Phú Xuân tiếp đến Tràng Tiền,
Tuổi thơ tôi gắn liền bờ Nam – Bắc!

Núi Ngự Bình ước mơ thời đi học,
Được đặt chân, ngắm Thành Nội, Cố Đô,
Được chiêm ngưỡng những vẻ đẹp bất ngờ,
Của Thủ Đô một thời dân Nước Việt!

Biết bao điều đã làm lên tha thiết,
Tự ngàn xưa chỉ của Huế, Huế ơi!
Để hôm nay ta đã trở về rồi,
Nguyện mãi mãi trọn đời yêu thương Huế!

Áo tím ta về bỗng nhớ nhau
Ngày xưa chia biệt bến giang đầu
Tà huy bóng lặng từ dạo ấy
Ai hay bờ bãi hoá nương dâu.

Hờ hững bao thu bụi khói tàn
Ảo ảnh một thời thoáng sương tan
Đường đời bóng ngả lưng chừng núi
Thành xưa xa lắc dấu non ngàn.

Hiu hắt mưa buồn lối Đông ba
Hư không chuông đổ khắp quan Hà
Tóc thề e ấp đâu thành nội
Kỷ niệm ngày nào xanh lá hoa.

Kinh kỳ từ ấy biệt quân vương
Vó ngựa chinh phu mỏi dặm trường
Chiều mưa thêm lạnh chiều mưa Huế
Ướt cả câu hò ướt dòng Hương.

Có ai còn nhớ khúc Huế xưa
Nhớ một đường chiều những đón đưa
Có nghe chuông vẳng từ Thiên mụ
Núi Ngự tím dần vệt nắng thưa.

Đường xa vạn lý dấu thời gian
Lắng đọng trong tim nghẹn cung đàn
Nhớ mãi một chiều mưa xứ Huế
Giọng hò ký ức mãi còn vang.

“ chim xa rừng còn thương cây nhớ cội
Người xa người tội lắm người ơi
Thà rằng không biết thì thôi
Biết rồi mỗi đứa một nơi thêm buồn”

Thơ về Huế - Cảm nhận Huế mộng mơ qua những vần thơ thổn thức

Huế bây chừ còn đẹp rứa không O
Dòng Hương Giang thương điệu hò mái đẩy
Chuông Thiên Mụ vẫn ngàn đời như vậy
Nao nao lòng khiến ta thấy ước ao.

Huế bây chừ còn đậm những khát khao
Đêm Đại Nội lạc vào vườn thượng uyển
Nghe Nhã Nhạc cung thanh, trầm hòa quyện
Bước chân đi lưu luyến chẳng muốn rời.

Huế bây chừ mưa vẫn chẳng ngừng rơi
Vành nón nghiêng che nửa đời của Mệ
Nước sông Hương vẫn đục trong như thế
Cầu Tràng Tiền như thể bóng người xưa.

Huế bây chừ em đã đến hay chưa
Về thôn Vĩ câu thơ vừa viết dở
Bóng trăng treo ngang mối tình duyên nợ
Cồn Hến nằm bến nớ nhớ bên ni.

Huế bây chừ anh đến chẳng muốn đi
Thoảng trong gió …..
Thầm thì….
Tà áo tím !

Anh đến, Huế mưa nhiều không anh
Sông Hương có dăn dở mình sóng
Cầu Tràng Tiền vẫn lặng thầm soi bóng
Câu ca nào da diết khúc Nam Ai.

Còn không liễu rủ những sớm mai
Tha thướt đến nao lòng tà áo ấy
Dập dềnh mái chèo xao nuớc dậy
Bóng xích lô ai lãng đãng nẻo đường khuya.

Chợ Đông Ba còn tấp nập như mọi khi ?
Tiếng người bán- người mua mặn mà quá
Chè cung đình vị thanh thanh lạ
Gánh hàng hoa cứ bình lặng dâng hương.

Chiều cố đô, hoàng hôn vấn vương
Mặt trời bịn rịn trên lầu Văn mãi thế
Quốc Học im lìm những ngày hè bế giảng
Mặc khúc nhạc ve thổn thức góc tim mình.

“Ơi, Huế của ta”- Huế xinh xinh
Sắc tím dịu dàng, tím đằm thắm
Những lăng tẩm ngàn năm cứ tự mình xua bụi bặm
Sáng ngời lên không hổ danh Kinh thành …

Thơ về Huế - Cảm nhận Huế mộng mơ qua những vần thơ thổn thức

Chưa nói trọn một lời đã nhớ
Mần rằng mà duyên nợ Huế của tôi
Cầu 12 nhịp em ơi
Mỗi lần qua lại nhớ lời Huế Thương.

Thật lòng soi bóng dòng Hương
Cứ như soi một khung gương Đất trời
Hãy ra Bạch Mã em ơi
Để Hải Vân đẹp quá trời cảnh thơ.

Lăng Cô bãi đẹp bất ngờ
Nằm lim dim mắt nhẩm thơ Hoàng Thành
Vịnh Lăng Cô nước mãi xanh
Đèo cao nắng chói rừng xanh thông già.

Ngự Bình em có theo ra
Trăm năm núi mãi vẫn là núi trơ
Chùa Thiên Mụ hóa bài thơ
Tiếng chuông vọng đến bây giờ còn thiêng.

Phú Bài cánh én chao nghiêng
Đất Cố Đô mãi làm nên ân tình
Tam Giang lộng bóng trời xanh
Con tôm cái cá đã thành nguồn vui.

Đông Ba nón trắng em ơi
Mỗi vành nón gắn một lời Yêu thương
Phú Văn Lâu lầu Văn Chương
Tiếng thơ say cả Giang Hương bao đời.

Cơm Âm Phủ ngọt chao ơi
Hương gạọ thơm hến giữ lời về thăm
Dẻo thơm mành xửng trăm năm
Mệ cưng con Mệ dành phần ngọt thơm.

Ta về Vỹ Dạ biết ơn
Tâm hồn Hàn biến nước non thơ tình
Chớ ra đập đá một mình
Trăng soi đáy nước nên hình cô liêu. . .

Huế mộng mơ Huế Tình yêu
Dốc Nam Ai mỗi sáng chiều đợi Em
Đò Kim Long gợi êm đềm
Ơi con đò dọc khó quên xứ này! . . .

Huế ơi ta mãi đợi chờ
Câu hò điệu ví vang bờ Sông Hương
Ngự Bình * chín nhớ muời thương
Tràng Tiền* bắc nhịp môi hường em trao.

Huyền Trân Công Chúa* thuở nào
Tam Giang* ánh mắt em trao tình đầu
Đông Ba * nghĩa nặng ân sâu
Mong ngày gặp lại say màu Thiên An*.

Nguy nga Đại Điện* son vàng
Chiều hoang Bạch Mã* mơ màng trong ta
Vọng Cảnh* đàn gió ngân nga
Lăng Cô* biển đẹp tưởng là đang mơ.

Thủy Tiên* liêu rủ mắt hồ
Thuân An* sóng vỗ câu thơ thắm tình
Về thăm Thiên Mụ* mái đình
Trúc Lâm* ước hẹn duyên mình nên đôi.

Thơ về Huế - Cảm nhận Huế mộng mơ qua những vần thơ thổn thức

Mời bạn đến Huế quê tôi
Ghé thăm lăng tẩm đền đài uy nghi
Thuyền Rồng Mời bạn cùng đi
Du sông ngắm cảnh mấy khi trong đời

Chiều vàng nhạt nắng rong chơi
Viếng chùa Thiên Mụ đến nơi điện đài
Ngự Bình có một không hai
Dòng Hương soi bóng đề tài thơ ca

Giọng hò trầm bỗng vang xa
Càng thêm yêu Huế thiết tha mặn mà
Thủy chung mến khách gần xa
Nét riêng rất Huế tinh hoa đất trời

Cố đô danh thắng tuyệt vời
Phú Xuân Thuận Hoá một thời vàng son

Chiếc nón nghiêng, tà áo dài tím là cảm xúc chủ đạo của các bài thơ về Huế. Đó là nét đẹp và sự quyến rũ của con người nơi đây. Cũng khó có thể bắt gặp hình ảnh người phụ nữ ghi đậm vào dấu ấn thơ ca đến vậy. Chính vẻ đẹp ấy đã chinh phục bao trái tim của người thi sĩ và cũng chính từ đó đã viết nên bao bài thơ về Huế hay xúc động lòng người.

Anh tìm Huế nơi nắng chiều lịm tắt
Nắng chiều tà hiu hắt cố đô xưa
Dòng Hương xanh màu mắt em kỷ niệm
Anh tìm Huế của những buổi chiều mưa

Tà áo tím, trót thương tà áo tím
Nón ai nghiêng hờ hững đứng giữa dòng
Mắt lệ buồn rơi mấy nhịp cầu cong
Hơn đôi lần cố đô sầu môi mắt

Anh về Huế tìm dáng em không thấy
Thẫn thờ tìm, thờ thẫn, thuở em xinh
Ai quên ai đất Thần Kinh rêu phủ
Khói thuốc anh hư ảo tựa dáng hình

Ơi áo tím, ơi nón nghiêng chiều nắng
Hỡi đông phong, hỡi héo hắt thu sầu
Này Tràng Tiền, này tiếng chuông Thiên Mụ
Em gái cố đô đã lạc về đâu?

Em là Huế hay Huế anh trong ấy
Hương Giang trôi hay làn tóc em anh
Thôi tiễn biệt rồi ngóng chờ trong Huế
Anh vẫn tìm em của những ngày xanh…

Thơ về Huế - Cảm nhận Huế mộng mơ qua những vần thơ thổn thức

Giữ chút gì rất Huế đi em
Nét duyên là trời đất giao hoà
Dẫu xa một thời anh gặp lại
Vẫn được nhìn em say lá hoa

Giữ chút gì rất Huế hiền ngoan
Thề nguyện ai có cắt tóc dài
Làm sao gió thổi cho bay tóc
Và suốt mùa đông lạnh se vai

Giữ chút gì rất Huế mặn mà
Dạ thưa ngọt lịm ai mê say
Em đi gót nhẹ xanh hồn cỏ
Và hơi thở mềm sương khói bay

Giữ chút gì rất Huế trang đài
Nón nghiêng bóng nắng dáng thơ ngây
Gặp anh, nón hỡi đừng nghiêng xuống
Cho anh trông mắt ngọc mày ngài

Giữ chút gì rất Huế dịu dàng
Áo trắng hai tà chắp cánh thơ
Em như lụa mỏng bay trong phố
Một chiều sương trắng ngỡ như mơ

Dẫu em rất Huế tự bao giờ
Đừng để lòng như cung điện xưa
Đừng cho anh suốt đời đứng đợi
Trước cấm thành gọi chẳng ai thưa.

Thôi thế là em cách biệt rồi!
Đường đi mỗi bước lại xa xôi
Tim tím rừng chiều, tim tím núi
Tim tím chiều hôm, tim tím mai

Ban chiều tim tím nhớ mong nhau
Đêm tối kìa em tím rất nhiều
Anh cúi xuống hôn màu tím giấy
Thư về em, tím nét thương đau

Mai mốt rồi đây lầm cát bụi
Anh lại đường xa trải kiếp người
Tim tím rừng chiều, tim tím núi
Chiều hôm nhiều tím thế em ơi!

Thơ về Huế - Cảm nhận Huế mộng mơ qua những vần thơ thổn thức

Huế giao mùa trời đâu vội vã
Đợi anh về gom nỗi nhớ nhau
Răng mấy đợt thu vương cành lá
Để thân em đơn lẻ rầu rầu?

Huế mùa sương gió thổi ầm ào
Mưa rơi buồn lòng dạ xôn xao
Em sợ lắm phương xa ai biết
Có trót thương tà áo O nào

Chiều riêng đợi anh không trở lại
Anh bây chừ phiêu bạt nơi mô?
Rứa biền biệt có còn nhớ tới:
“Đây một người con gái cố đô…?”

Huế chiều ni vắng anh buồn lắm
Mưa nhạt nhòa con nước sông Hương
Anh mần chi phương trời bên nớ
Tội bên này em đứng… tơ vương!

Ngắt một chút mây trên lăng Tự Đức
Gửi vào mắt em thêm một dáng u hoài
Đôi mắt ấy vốn đã buồn thăm thẳm
Thêm mây vào e tan nát lòng ai!

Anh quỳ xuống hôn lên đôi mắt đó
Bỗng dưng sao thương Huế rất lạ lùng
Chắc tại em ngồi bên anh thỏ thẻ
Tiếng quê hương xao động vô cùng

Hẹn chi rứa răng chừ em sợ lắm
Mạ ngày xưa cũng từng nói như em
Anh mất Mạ càng thương em tha thiết
Như từng thương câu hát Huế êm đềm

Cám ơn em đã cho anh nhìn lại
Dòng sông Hương trên bến cảng Sài Gòn
Nước như ngọc in bóng thuyền lấp lánh
Mái chèo khua vương nhẹ cánh rong non

Nếu lại được em ru bằng giọng Huế
Được vỗ về như Mạ hát ngày xưa
Câu hát Huế chứa chan lời dịu ngọt
Chết cũng đành không nuối tiếc chi mô

Thơ về Huế - Cảm nhận Huế mộng mơ qua những vần thơ thổn thức

Lá rơi tháng tám thôi mà em
Áo tím lệ nhòa ngẩn ngơ xem
Em sợ mưa rơi dòng Hương ướt
Hay sợ mùa thu lá rơi thềm?

Sao đứng bên cầu mùa gió lộng
Đợi ai chiều về vẫn ngóng trông?
Tóc thề theo gió đưa hương ngát
Làm anh say hồn bên đây sông

Gió thu đợt này sao rét quá
Thương vai em lạnh làm sao đây?
Biết con gái Huế e lệ lắm
Cứ đứng trông thôi, tội dáng gầy!

Nắng hôn nhẹ vai gầy em gái
Sao vô tình em để chiều rơi?
Chân cứ bước như còn bước mãi
Lá cuốn theo ánh mắt anh rồi!

Huế mùa này hoàng hôn rất khẽ
Mắt em buồn nghiêng rẽ chân mây
Bờ vai nhỏ tóc mềm che đậy
Vạt nắng hồng rớt xuống hồn say

Em dỗi hờn một nửa yêu thương
Hay đang mơ một mảnh tình hường?
Mà gót chân hững hờ lướt vội
Để nắng chiều rơi ướt dòng Hương…

Thơ về Huế - Cảm nhận Huế mộng mơ qua những vần thơ thổn thức

Người tình hỡi khi mô anh về lại
Đêm mưa này riêng trăn trở mình em
Huế mùa sương buốt giá lạnh vai êm
Lòng gái Huế chỉ mong ngày tái ngộ

Đời giông tố em với người gặp gỡ
Buổi sơ đầu răng có biết chi mô?
Em có biết duyên tình rồi tan vỡ
Để lạc loài thân nữ bến Lăng Cô

Em quán vắng bến chờ mưa nắng gội
Người lữ hành chưa mỏi gối chùng chân
Thuyền biền biệt chẳng có ngày tương hội
Thuở từ ly thu ghé đã bao lần

Người tình hỡi! Bóng người xa xăm quá
Chi rứa trời! Tội Tôn nữ hoài mong
Họ nói cười hiu hắt dáng bên sông
Huế buồn thiu những bóng người xa lạ

Đời thênh thang em như là chiếc lá
Người phong trần còn mơ chốn trời hoang
Dẫu thiệp hồng người trở gót sang ngang
Em xin đợi một hồi âm thấu lạnh

Hạ dấu mình… thu về nữa đó anh
Thu nay khơi em đơn lẻ sao đành
Người thương Huế có thương lòng gái Huế?
Giữa thu tàn như xác lá mong manh…

Những bài thơ về Huế đặc sắc luôn được đông đảo bạn đọc săn đón nồng nhiệt. Huế là một địa danh nổi tiếng của nước ta chứa đựng nhiều giá trị về văn hóa và lịch sử. Hãy cùng nhau theo dõi bài viết này và cảm nhận ngay nhé!

Cố Đô nhân từ như ánh mắt Quan Âm
Hương Giang dùng dằng không muốn rời xứ Huế
Trường Tiền ghim sâu trong lòng bao dâu bể…
Thiên Mụ già khắc năm tháng rêu phong!

Đại Nội im lìm khép kín thâm cung
Người hôm nay tìm hôm qua để sống
Mặt trời Ngọ môn đã từ lâu tắt ngấm
Ta khoác Long bào hoài niệm buổi chầu xưa!

Hương Giang ơi! Em mấy tuổi rồi?
Sao không chịu thích nghi cùng hiện đại
Cứ giữ nguyên nét trầm tư con gái
Thuở Cố Đô vâng, dạ… bẫng gót hài?

Em cứ lắng sâu như lớp lớp đền đài
Anh nghiêng ngả say một đời tuổi mộng
Đồi Vọng Cảnh chiều nay gió lộng
Trăng thượng tuần quên tuổi giỡn sóng chơi!

Điện Hòn Chén u huyền giữa hư ảo đầy vơi
Cồn Hến đi về cùng nét riêng ẩm thực
”Nắng hàng cau” cứ làm ta thổn thức
Tìm ”khuôn mặt chữ điền” và tà áo trắng ngẩn ngơ…

Huế vẫn như xưa tím ngắt đôi bờ
Một ngày nọ ta tân hôn chiều muộn
Neo hoàng hôn vào eo thon tận hưởng
Nét nghìn năm mặc gió cuốn em rồi…

Em đứng đây đợi anh đến trao lời
Không xuống thuyền để rời sang bến khác
Chỉ sợ rằng giữa dòng đời đen bạc
Hai đứa mình sẽ bị lạc mất nhau

Em vẫn buồn như mưa chốn Vân Lâu
Như điệu hò u sầu Hương Giang gọi
Anh mãi xa để cõi lòng đau nhói
Trái tim em nói yêu đến tận cùng

Biết bao giờ mới nối được tình chung
Để hai ta không mông lung bến đợi
Cho yêu thương chẳng còn xa vời vợi
Huế hết buồn khi mưa tưới ngập đường

Người xưa ơi!! Giờ có còn vấn vương
Một người em đứng lặng trong sương sớm
Hình bóng khắc của tình đầu mới chớm
Giữ nơi tim giờ rớm máu đau mình

Ngất ngưởng, cheo leo, ba đèo đến Huế,
Hải Vân, Phú Gia, Phước Tượng đặt chân,
Lăng Cô, Chân Mây vịnh đẹp vô ngần,
Phá Tam Giang hoàng hôn chiều tím ngắt!

Trở về Huế trong chiều mưa se sắt,
Phố yên bình, nhẹ nép dưới cơn mưa,
Cứ buông rơi như chẳng tạnh bao giờ,
Man mát buồn lặng nhìn Hương Giang chảy!

Tôi nhớ Huế, nhớ người con gái ấy,
Nhớ về em, nhớ áo trắng nữ sinh,
Nhớ về em lung linh một bóng hình,
Ngày chia tay mối tình chưa được ngỏ!

Tôi nhớ Huế, khúc dân ca ngày đó,
Nhớ áo the, khăn xếp, áo dài xinh,
Màn đối đáp say đắm, rất tài tình,
Dòng Hương Giang nhạc Cung Đình in dấu!

Tôi nhớ Huế nhớ về chùa Thiên Mụ,
Nhớ những cây cầu tự thủa thiếu niên,
Dã Viên, Phú Xuân tiếp đến Tràng Tiền,
Tuổi thơ tôi gắn liền bờ Nam – Bắc!

Núi Ngự Bình ước mơ thời đi học,
Được đặt chân, ngắm Thành Nội, Cố Đô,
Được chiêm ngưỡng những vẻ đẹp bất ngờ,
Của Thủ Đô một thời dân Nước Việt!

Biết bao điều đã làm lên tha thiết,
Tự ngàn xưa chỉ của Huế, Huế ơi!
Để hôm nay ta đã trở về rồi,
Nguyện mãi mãi trọn đời yêu thương Huế!

Áo tím ta về bỗng nhớ nhau
Ngày xưa chia biệt bến giang đầu
Tà huy bóng lặng từ dạo ấy
Ai hay bờ bãi hoá nương dâu.

Hờ hững bao thu bụi khói tàn
Ảo ảnh một thời thoáng sương tan
Đường đời bóng ngả lưng chừng núi
Thành xưa xa lắc dấu non ngàn.

Hiu hắt mưa buồn lối Đông ba
Hư không chuông đổ khắp quan Hà
Tóc thề e ấp đâu thành nội
Kỷ niệm ngày nào xanh lá hoa.

Kinh kỳ từ ấy biệt quân vương
Vó ngựa chinh phu mỏi dặm trường
Chiều mưa thêm lạnh chiều mưa Huế
Ướt cả câu hò ướt dòng Hương.

Có ai còn nhớ khúc Huế xưa
Nhớ một đường chiều những đón đưa
Có nghe chuông vẳng từ Thiên mụ
Núi Ngự tím dần vệt nắng thưa.

Đường xa vạn lý dấu thời gian
Lắng đọng trong tim nghẹn cung đàn
Nhớ mãi một chiều mưa xứ Huế
Giọng hò ký ức mãi còn vang.

“ chim xa rừng còn thương cây nhớ cội
Người xa người tội lắm người ơi
Thà rằng không biết thì thôi
Biết rồi mỗi đứa một nơi thêm buồn”

Huế bây chừ còn đẹp rứa không O
Dòng Hương Giang thương điệu hò mái đẩy
Chuông Thiên Mụ vẫn ngàn đời như vậy
Nao nao lòng khiến ta thấy ước ao.

Huế bây chừ còn đậm những khát khao
Đêm Đại Nội lạc vào vườn thượng uyển
Nghe Nhã Nhạc cung thanh, trầm hòa quyện
Bước chân đi lưu luyến chẳng muốn rời.

Huế bây chừ mưa vẫn chẳng ngừng rơi
Vành nón nghiêng che nửa đời của Mệ
Nước sông Hương vẫn đục trong như thế
Cầu Tràng Tiền như thể bóng người xưa.

Huế bây chừ em đã đến hay chưa
Về thôn Vĩ câu thơ vừa viết dở
Bóng trăng treo ngang mối tình duyên nợ
Cồn Hến nằm bến nớ nhớ bên ni.

Huế bây chừ anh đến chẳng muốn đi
Thoảng trong gió …..
Thầm thì….
Tà áo tím !

Anh đến, Huế mưa nhiều không anh
Sông Hương có dăn dở mình sóng
Cầu Tràng Tiền vẫn lặng thầm soi bóng
Câu ca nào da diết khúc Nam Ai.

Còn không liễu rủ những sớm mai
Tha thướt đến nao lòng tà áo ấy
Dập dềnh mái chèo xao nuớc dậy
Bóng xích lô ai lãng đãng nẻo đường khuya.

Chợ Đông Ba còn tấp nập như mọi khi ?
Tiếng người bán- người mua mặn mà quá
Chè cung đình vị thanh thanh lạ
Gánh hàng hoa cứ bình lặng dâng hương.

Chiều cố đô, hoàng hôn vấn vương
Mặt trời bịn rịn trên lầu Văn mãi thế
Quốc Học im lìm những ngày hè bế giảng
Mặc khúc nhạc ve thổn thức góc tim mình.

“Ơi, Huế của ta”- Huế xinh xinh
Sắc tím dịu dàng, tím đằm thắm
Những lăng tẩm ngàn năm cứ tự mình xua bụi bặm
Sáng ngời lên không hổ danh Kinh thành …

Chưa nói trọn một lời đã nhớ
Mần rằng mà duyên nợ Huế của tôi
Cầu 12 nhịp em ơi
Mỗi lần qua lại nhớ lời Huế Thương.

Thật lòng soi bóng dòng Hương
Cứ như soi một khung gương Đất trời
Hãy ra Bạch Mã em ơi
Để Hải Vân đẹp quá trời cảnh thơ.

Lăng Cô bãi đẹp bất ngờ
Nằm lim dim mắt nhẩm thơ Hoàng Thành
Vịnh Lăng Cô nước mãi xanh
Đèo cao nắng chói rừng xanh thông già.

Ngự Bình em có theo ra
Trăm năm núi mãi vẫn là núi trơ
Chùa Thiên Mụ hóa bài thơ
Tiếng chuông vọng đến bây giờ còn thiêng.

Phú Bài cánh én chao nghiêng
Đất Cố Đô mãi làm nên ân tình
Tam Giang lộng bóng trời xanh
Con tôm cái cá đã thành nguồn vui.

Đông Ba nón trắng em ơi
Mỗi vành nón gắn một lời Yêu thương
Phú Văn Lâu lầu Văn Chương
Tiếng thơ say cả Giang Hương bao đời.

Cơm Âm Phủ ngọt chao ơi
Hương gạọ thơm hến giữ lời về thăm
Dẻo thơm mành xửng trăm năm
Mệ cưng con Mệ dành phần ngọt thơm.

Ta về Vỹ Dạ biết ơn
Tâm hồn Hàn biến nước non thơ tình
Chớ ra đập đá một mình
Trăng soi đáy nước nên hình cô liêu. . .

Huế mộng mơ Huế Tình yêu
Dốc Nam Ai mỗi sáng chiều đợi Em
Đò Kim Long gợi êm đềm
Ơi con đò dọc khó quên xứ này! . . .

Trên đây là những bài thơ về Huế hay mà chúng tôi muốn chia sẻ với bạn. Thông qua các bài thơ này bạn sẽ hình dung một cách rõ ràng và sắc nét hơn về con người và mảnh đất nơi đây. Chính vì vậy nếu có thể hãy đặt chân đến xứ Huế một lần bạn nhé! Bạn sẽ yêu và thấy lòng mình xao xuyến ngay từ cái nhìn đầu tiên. Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi nhé! 

Related posts

Bài thơ Như mình chưa ly biệt – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Bài thơ Về với mẹ hiền – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Bài thơ Giận mình – Nhà thơ Mạc Phương

admin

Leave a Comment