Thơ Hay

Trang Thơ Trần Mạnh Hảo Đậm Chất Trữ Tình Đặc Sắc Phần 2

Thơ Trần Mạnh Hảo luôn để lại những ấn tượng nhất định trong lòng những độc giả yêu thơ. Thơ sử dụng thủ pháp đơn giản nhưng lại khiến cho người đọc cảm thấy bồi hồi xúc động và thấm thía. Những bài thơ của ông gợi cho các bạn những cảm xúc khó tả thấm đẫm tâm tư của nhà thơ

Thơ ông bộc lộ nỗi niềm trăn trở, băn khoăn về cuộc đời về con người thể hiện tình yêu quê hương tổ quốc mãnh liệt. Lời thơ nhẹ nhàng nhưng chân thành đánh thức tâm hồn của người đọc

Bài viết trước của chúng tôi đã nhận được rất nhiều phản hồi tích cực từ các bạn. Hôm nay xin mời các bạn đón xem phần 2 ngay bây giờ nhé!

Nội Dung

– Có phải ai đánh
Mà thâm mặt mày?
– Không mận tự chín
Âm thầm trên cây

Hai con bê ở cạnh nhau
Chém nhau lúc đến về sau bạn hiền
Con người mới gặp như tiên
Ở lâu chợt quỷ, người quên phận người

Em là thi ca còn nằm trong sách
Câu thơ chưa bụi bặm nỗi đau đời
Anh là trang thơ đời vừa xê rách
Thơ bỗng là hai vệt máu trên môi

Vẫn phố nhà xưa, mưa nắng xưa
Không em trời đất có như thừa
Đời anh biết ném vào đâu được
Giật mình nào biết sống hay chưa?

Em là cơn gió qua rừng
Anh là dòng suối trập trùng phóng theo
Gió qua rừng, gió bay vèo
Anh còn bị mấy con đèo vướng chân

Quê bạn da trời màu bánh tét
Bưng biền nhớ tết khói dồng ơi
Đô thành chợt nở mai Sa Đéc
Vàng rực phòng tôi nắng Tháp Mười

Sáng ra nhìn gương thấy mình lạ
Cứ tưởng là ai vội cúi chào
Chợt nhận ra mình thân thiết quá
Tên mình quên khuấy lúc chiêm bao

Trời xanh thẳm trên đầu
Trời xanh dưới hồ sâu
Hai vòm trời xanh ấy
Đâu là bóng của nhau?

Hoa cỏ đẹp bên đường
Anh thờ ơ chẳng thấy
Bởi suốt đời anh khôn
Còn hoa này hoa dại

Hoa thêu vạt áo em vàng rực
Ong ngờ hoa thật cứ bay theo
Mắt anh đói mật làm ong thợ
Hoa trời không đậu, thích hoa thêu

Mai rồi em có còn tin
Phút giây ở lại, muôn nghìn thì qua
Tim mình trong ngực người ta
Tim người ta đập rung da thịt mình

Chiều vẫn không chịu đi
Dùng dằng đêm chửa tới
Vừa đón vừa chia ly
Một lòng đành hai lối

Nhà thơ sao giống chim tu hú
Cả đời không tổ cứ lang thang
Em hỡi lòng em còn chỗ trú
Để đổi thi ca lấy đá vàng?

Có phải mọi nẻo đường trên mặt đất
Cuốn vô thành những thước phim màu?
Mà bao nhiêu chuyện buồn vui nhất
Tái hiện cho mình đến với nhau

Ăn mật ong suốt đời
Sao mật mày đắng thế?
– Tôi chỉ học các người
Nào có gì đáng kể

Cuộc đời là bể khổ
Sao Phật cười hết ga?
Niết Bàn phải diệt dục
Sao Phật trần thịt da?

Em thuở Tân An tóc rối bời
Anh con thuyền nhỏ rụng đường bơi
Xuân này kết tóc thành dây nhé
Để buộc thuyền anh lại với người

Biển bỗng cạn dần, núi hết cao
Sông không chảy nữa, thác thôi gào
Khi tôi chờ mãi em không tới
Nắng cũng đen dần đêm mất sao

Nửa đêm chợt thức, mơ đâu mất
Tỉnh ra chỉ thấy ướt mi thôi
Cả đời khi thức không hề khóc
Nằm ngủ say rồi, lệ mới rơi

Không có trời cao, không đất sâu
Không không kết thúc, chỉ ban đầu
Không trăng sao ấy, không người ấy
Không biết đời tôi đặt ở đâu?

Hoá thân anh chắc chưa sinh
Tìm hoài mình lại gặp mình trời ơi
Nếu em thử biến thành tôi
Để hai người kiếm một người – chúng ta

Kiến con đi đón trăng rằm
Trăng chui vào mắt kiến nằm trăng chơi
Trăng to giữa biển giữa trời
Vẫn tìm mắt kiến làm nơi ẩn mình

Chuyện gì em cũng đều làm được
Dù là hoàng hậu hoặc ngôi sao
Em thử làm em trong chốc lát
Mang mặt mình đi chẳng dễ đâu

Gió đã mệt nhoài trưa lãng quên
Nghiêng nghiêng trời đất suối đang thiền
Không có tiếng bò kêu bãi cỏ
Chưa chắc lùm cây gió ngủ yên

Anh là tấm lịch em mang
Thời gian là cái ta đang mất dần
Mỗi ngày anh mỗi vong thân
Xin em vui hết mọi phần thời gian

Trang thơ của mọi thời sau đọc
Có trong lọ mực ngủ trên bàn
Máu xanh mà bật bao cười khóc
Bụng lọ còn nguyên cả thế gian

Ai ai cũng đẻ tổ nhà
Riêng tôi tìm tổ người ta đẻ nhờ
Hỡi người sống kiếp bơ vơ
Có thương tu hú bây giờ về đâu

Con én mà bay như mũi tên
Nhành cây vừa bật cánh cung lên
Có khi tại gió cong trời đất
Hay mắt em nhìn đâu cũng xuyên?

Gấu xơi toàn mật ong
Mà sinh ra mật gấu
Lấy cái ngọt tận cùng
Làm nên cái đắng nhất

Nếu “mèo già hoá cáo”
Anh già xin hoá mèo
Ngay từ trong bụng mẹ
Đã có chòm râu đeo

Lặng ngồi bên bàn viết
Tay nọ nắm tay kia
Đưa lên môi chợt biết
Mình hôn mình trong khuya

Trên đây, uct.edu.vn đã tiếp nối bài viết trước Trang Thơ Trần Mạnh Hảo Đậm Chất Trữ Tình Đặc Sắc Phần 1 với những bài thơ tứ tuyệt hấp dẫn. Hy vọng với bài viết của chúng tôi các bạn đã có thể mang về cho mình những bài thơ đặc sắc trong bộ sưu tập thơ của mình. Mời các bạn đón xem phần 3 ở bài viết sau của chúng tôi. Cảm ơn quý độc giả đã theo dõi bài viết! 

Related posts

Bài thơ Phía Sau Em – Nhà thơ Dương Hoàng

admin

Trang Thơ Trần Mạnh Hảo Đậm Chất Trữ Tình Đặc Sắc Phần 1

admin

Bài thơ Bãi Cỏ Xanh đặc sắc nhất của thi sĩ Nguyễn Vĩnh Tiến

admin

Leave a Comment