Thơ Hay

Trọn bộ chùm thơ Việt Phương hấp dẫn được yêu thích nhất

Chùm thơ Việt Phương luôn được độc giả yêu mến và đánh giá cao. Ông là một nhà thơ hiện đại nổi tiếng. Ông là người có trí tuệ sắc sảo, nhìn nhận những vấn đề khác với người cùng thời, có thể nói là đi trước thời đại. Ông được mọi người xem là một ngôi sao sáng chói giữa bầu trời thơ ca nước nhà. Hôm nay xin mời các bạn theo chúng tôi cùng tìm hiểu trọn bộ những trang thơ hấp dẫn của Việt Phương nhé!

Nội Dung

1
Năm mới tặng ta điều gì mới
Hình như gió lộng thổi từ mây
Ta tặng điều gì cho năm mới
Một chút hư không một chút đầy
Đăm chiêu đem gửi theo thư thái
Đổi lấy một ánh nhìn thơ ngây
Dằn vặt thả bay vào thoải mái
Nhận về một niềm vui cầm tay
Từng ngày từng ngày lại từng ngày
2
Thấy đã đủ bao xấu xa tồi tệ
Một đời người giàu thế những nỗi đau
Gặp đã nhiều những tấm gương sáng thế
Hành trình xa sóng gió vỗ mạn tàu
Tóc bạc phơ chưa đến được chiều sâu
3
Gieo trồng sẽ đến mùa gặt hái
Thịnh vượng một màu xanh rừng cây
Ai người nhận biết lòng khảng khái
Nguời dân trên giải núi sông này

Ngồi yên trong căn phòng hẹp
Ngoài kia âm vang cuộc đời
Cửa mở cũng như cửa khép
Chỉ muốn ngồi đây mãi thôi
Quên hết những gì bẩn thỉu
Quên cả những gì trắng trong
Như đã thừa như còn thiếu
Chỉ xin một phút trong lòng

Bản thể người mang lòng cây dạ đá
Từ hư vô tất cả hoá con người
Chú mèo con ngủ trên lưng bạn chó
Mùa xuân về để ngỏ mộng xa khơi

Nghe nói ở đó cũng có một người
Chừng sắp chuyển mùa bầu trời bối rối
Con chim màu gì thì là chim ngói
Chùm hoa hôi hổi rung rung làn môi
Chí lớn chơi vơi ở chính giữa đời
Nào thế nào thời đây nhân đó quả
Chỉ một bước chân mà sao nghiệt ngã
Lá bàng lả tả sông Cầu thả trôi
Bao nhiêu ảo tưởng chòng chành ngược xuôi

Thì ra cũng có một thời
Có bao thật giả có người có ta
Có hương sắc đến bão hòa
Có vùng kỷ niệm nhạt nhòa gió bay
Có trò giả tạo phơi bày
Có lòng chân thật đong đầy mộng mơ
Có gì đáng để tôn thờ
Có đâu phất phới bóng cờ niềm tin
Một thời đủ để đi tìm
Một thời một của trăm nghìn một thôi

Xuân hứa nở bừng xuân hứa mới
Xuân chờ xuân đợi xuân bao dung
Người ở giữa đường còn đang hởi
Đời đang lướt tới hãy theo cùng.

Nắng mãi rồi ra cũng đến lúc mưa
Cơn đại hồng thủy cuối cùng cũng tạnh
Nghĩa khí đến đâu thì gọi là thừa
Nắng lửa giữa trưa để đêm se lạnh
Mơ mộng thế mà lắm khi đỏng đảnh
Ai mong chóng vánh ai muốn lâu dài
Bay lên trời cao không cầu đôi cánh
Qua biển ngang ngạnh chẳng biết con tàu
Chỉ một chút tình đủ vượt chiều sâu

Ngã năm lộng lẫy bao nhiêu đẹp
Ngập ngừng mở khép những môi hoa
Lòng chưa bảo hiểm không thông điệp
Ngơ ngác trời sa trước cửa nhà

Thôi đừng em đừng phá sự lặng im
Tim anh đó có một miền yếu lắm
Bên dòng sông anh bàng hoàng ngồi ngắm
Những ngọn cây đang tắm trong thơ
Mặt Hồ Gươm hò hẹn hay tình cờ
Cứ xao động như mặt hồ xưa ấy
Ba mươi năm thời gian là thế đấy
Mỗi đêm ngày bỏng giẫy khát khao
Em nhìn anh hay ánh mắt người nào
Sao xuyên thẳng như dao đau buốt quá
Vuốt cho anh như bàn tay của đá
Hỏi những gì nghiệt ngã nhường kia
Tinh mơ này anh lại ra đi
Khi đường phố nhu mì và trong sạch
Một thoảng trời xanh như thóc mách
Vầng trăng liềm cài lệch mái nhà em
Mới năm giờ hình như chưa hết đêm
Bóng tối đọng trên bậc thềm yên tĩnh
Nghe rõ quá một tiếng chim nhí nhảnh
Chổi quét đường lia mạnh hết tầm tay
Cô gái nào xe đạp phóng như bay
Người bơm xe ngồi chống cằm ngẫm nghĩ
Tạc bên đường một bóng hình triết lý
Những nhành cây phượng vĩ lá đung đưa
Mới năm giờ cuộc sống rất trẻ thơ
Chuyên cần lắm chiếc xe bò chở đất
Bếp hừng lên một ánh hồng chân thật
Anh nhìn từng khuôn mặt nhớ về em
Đường thưa người chưa xuôi ngược đông chen
Khi ban mai mở tầm nhìn khoáng đạt
Ba mươi năm đã quen nhiều mất mát
Lại cháy lên khao khát những tình thương
Em là ai mà trên mọi nẻo đường
Vương lẵng đẵng mùi hương thân thuộc ấy
Cả đô thành lao xao giờ thức dậy
Một nhịp đằm sâu xoáy láy trong anh
Đừng nói gì ơi màu áo len xanh
Tim anh vẫn có một miền yếu lắm
Cứ để vậy cho dòng sông cuộn sóng
Những chân trời hi vọng trải bao la

Thời thế xấu đến sắp thành ra tốt
Ở nơi dâu có một
chỉ một người
Không phải tướng mà đang là con tốt
Thản nhiên bơi ngang ngược giữa dòng xuôi
Cát bụi chuyển sự đời lên sự sống
Lửa bừng bừng cháy bỏng chân trời xa
Phơi bí ẩn vượt tràn qua mơ mộng
Bữa cơm chiều có mấy cọng rau nhà
Đắng ngọt ngào
một vị đắng khổ qua

Ta giàu tình như rừng ta giàu lá
Người lấy đi lấy nữa đang còn đây
Dâng hết rồi ta vẫn thừa tất cả
Cạn hồn ta hoa quả lại lên đầy

Thế đấy cũng là qua một ngày
Tận cùng vô tận trong từng giây
Có mấy giọt mưa
vài tia nắng
Giữ cho im lặng
nặng đầy tay

Xé nát em ra thành vũ trụ
Nghe những thiên hà hú thành đêm
Nhìn chim tha rác về xây tổ
Thu gom vũ trụ lại thành em

Em thở hay là em nói đấy
Trả lời hay lại hỏi gì ta
Ai nhìn đăm đắm vào xa cách
Hoa trắng nhìn lâu cũng tím mà

Anh là một sự tình cờ
Em là nỗi nhớ dày vò hằng đêm
Anh là một sự ngạc nhiên
Em là tia nắng đầu tiên mỗi ngày
Anh là một phút quá say
Em là cơn gió heo may bất ngờ
Anh là một chuyện như đùa
Em là trăng dọi vào thơ dịu dàng
Anh là cơn khát cực đoan
Em là cái phút hoàn toàn hư vô
Anh là trận sóng điên rồ
Em là dịu mát bãi bờ bình yên
Nha Trang biển thở trong đêm
Gió như muốn cuốn người lên với trời

Một cái cây xanh mướt giữa đường
Người bạn chân phương không luồn lách
Nét có không không có vô thường
Lời nhạo báng từ thiên nhiên trong sạch
Niềm bí ẩn ngoài mọi biên cương
Vẻ đẹp thơ trữ tình tự bạch
Chút hoang dã ngẩn ngơ phố phường
Tình thương không cần nương hi vọng
Lòng thanh cao lồng lộng hoa mai
Thánh ca rì rào miệt mài cầu sự sống
Tiếng nói lúc hang động chưa có người
Giọt lệ xanh đọng buồn không rơi được
Khối nhân duyên vừa buông vừa buộc
Một cái cây xanh mướt giữa đường

Đọc bạn bè thỉnh thoảng còn gặp thơ
Tự đọc mình thơ hầu như vắng bóng
Thế là thơ hay thế là ác mộng
Sao bảo thơ sẵn lắm vẫn đang chờ
Cái mình viết lăm le tìm sâu rộng
Cứ nông choèn lóng ngóng những lơ mơ
Hay là thơ chỉ về khi trống rỗng
Hay là thơ chỉ đến lúc không ngờ
Thơ là gì có thật thơ là thơ

Mưa không ngoài trời mưa trong người
Ngập ngừng lãng đãng mưa chơi vơi
Dòng mưa lững thững ngưng chầm chậm
Mở trời thăm thẳm nắng non tươi

Một đời lý luận
một đời tu
Một đời lăn lóc như đèn cù
Chăm chút phù du
mơ cánh nhạn
Một đời lãng mạn một đời ngu
Một đời vi vui vồ vập sóng
Một đời lóng ngóng nhìn lên trời
Thao thức nghe người như nghe sóng
Một đời trong lộng
nhớ ngàn khơi

Quyến rũ thay cuộc đời này
Vừa đầy nhơ nhớp vừa quay tít mù
Là bùn đen của ao tù
Nuôi tinh khiết những giấc mơ sen hồng
Soi bừng sáng những tấm lòng
Đưa người đến chỗ cảm thông với người
Đục trong bẩn sạch đời ơi
Có cành củi nhỏ đang trôi giữa dòng
Đất trời rộng đến mênh mông

Biết rằng ai chính là ai
Chờ nhau cho đến sáng mai là vừa
Lơ thơ mơ lưa thưa mưa
Như từ năm mới ngàn xưa cất lời
Cô hàng muối ngọt ngào mời
Đầu xuân nhận lấy chút đời tặng nhau
Nỗi buồn nào cũng tan mau
Niềm vui xin ở dài lâu với người
Nhìn cây cỏ gặp nụ cười
Thấy từ cát bụi một trời màu xanh

Em sẽ thay như mọi cái đều thay
Con người khác và ái tình cũng khác
Trên đường phố những mặt người phờ phạc
Chiều nhá nhem ai ngơ ngác nhìn ai
Anh vẫn vậy như đêm dài vẫn vậy
Hun hút sâu đâu là đáy cô đơn
Khi cả mộng và cả đời bầm gẫy
May gặp chăng bàn tay vẫy cuối đường

Ngồi thềm nhìn khách lại qua
Nào ai chính khí gian tà là ai
Cô hàng nghiêm chỉnh khôi hài
Mắm tôm đủ gắt chài mồi người ăn
Mấy ngàn một lạng thịt thăn
Những hôm xả láng cũng ngần ấy thôi
Cơn mưa đã nặng hạt rồi
Ung dung vạt nắng đầu hồi lung linh
Chính em chính chị thùng thình
Một mình xin lấy chúng mình làm vui

Thực hay hư ảo đây em
Nắng mưa mưa nắng đan trên mặt hồ
Anh nhìn em tự bao giờ
Mà nay sóng mắt tràn bờ toàn em
Tự nhìn cho thấy ngày đêm
Thấy mầm đang nhú lúa lên dậy thì
Thấy anh từ biệt ra đi
Mà anh vẫn ở thầm thì trong em

Suốt đời mê mải đi tìm
Chỉ mong gặp được cánh chim sổ lồng
Tìm môi của quả dưa hồng
Tìm hồn của những cánh đồng xác xơ
Tìm đêm của những đợi chờ
Tìm ngày của những vu vơ trên đường
Tìm câu đố của mặt gương
Tìm lời giải của bình thường sáng nay
Ngày qua rồi lại qua ngày
Đàn chim nào đó đang bay ngang trời.

Từ chốn hỗn mang cuối trời xa
Một ngập ngừng xuân ngạt ngào hoa
Ngẫm ngợi ngân nga dòng sông chảy
Hạt bụi vờn bay đáy Ngân Hà

1
Đừng tìm chỉ một cành hoa nở
Mùa xuân lấy cả cũng vừa thôi
Một vùng đất mới còn xa lạ
Lại hút lòng ta tựa chân trời
2
Vẫn hàng cây ấy con đường ấy
Mà sáng đầu năm chợt ngỡ ngàng
Từ bao giờ cháu duyên dáng vậy
Hỡi em lộng lẫy lướt đi ngang
Xuân mới vừa sang hay đã chín
Mà bao hò hẹn ở lưng trời
Một chút xa xôi dần hiển hiện
Gió ngàn chở đến mộng trùng khơi
3
Mùa xuân đầy âm vang
Tiếng gà loang loãng đêm mơ hồ tang tảng sáng
Một thoáng rùng mình trong gió thoảng
Một chút se lòng trong sương sớm
Hoa dại mong manh vàng góc vườn hoang
Một ánh lửa nồng nàn nhen xóm nhỏ
Những nụ tầm xuân nhú hồng đầu ngõ
Cá lên đớp sóng sau đêm thượng huyền
Và đất và trời và em
Thanh thanh tiếng chim ngày mới
4
Gió hun hút gió ngang trời
Mưa lùa ràn rạt bên ngoài mái hiên
Gió mưa quằn quại thiên nhiên
Nồng nàn xuân cứ ấm lên cõi người
5
Một sớm đầu năm như mọi năm
Gió nghiêng phơ phất hạt mưa xuân
Mềm mại mơn man mùa mơn mởn
Ô cái xanh non vẫn rất gần
6
Thì cứ để mùa xuân tự nhiên
Đừng cố làm mùa xuân thêm mơn mởn
Một dáng đi bỗng óng ả lên
Một bờ vai chợt mềm xao xuyến
Em hao gầy cháy như lửa vừa nhen
Mùa xuân đang dến
7
Đi tìm mùa xuân nơi không xuân
Không bánh không hoa không người thân
Ba nén hương thầm bao mong ước
Bao dung cỏ mượt dưới chân trần
8
Cứ đến dù không ai hò hẹn
Mỗi ngày như một bến tạm dừng
Nhặt từng cọng rác bao vun quén
Cho một giao thừa vui rưng rưng.

Những bài thơ Việt Phương luôn là tâm điểm chú ý của dư luận. Những thi phẩm mang những ý nghĩa sâu sắc được bạn đọc đánh giá cao từ trước đến nay. Qua bài viết này, ta càng yêu thêm ngòi bút tài hoa của ông. Hãy cùng nhau cảm nhận phong cách sáng tác độc đáo của ông nhé!

Related posts

Bài thơ Hà Nội vào thu – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Bài thơ Mùa Đông Của Em – Nhà thơ Phú Sĩ

admin

Bài thơ Gò Công chiều mùa đông – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Leave a Comment