Ngày nay, thơ đường luật là thể được nhiều người yêu mến. Đây là thể thơ được đặt ra từ đời đường và phải tuân theo những quy tắc khắt khe, gò bó. Với những vần thơ khỏe khoắn, sắc sảo đó, các thi sĩ đã vẽ một bức tranh muôn màu muôn vẻ một thời. Những áng thơ này đã để lại rất nhiều ấn tượng đặc biệt trong lòng độc giả
Mời các bạn cùng đọc và có cảm nhận riêng về bức tranh cũng như giá trị nhân văn ẩn chứa trong những tác phẩm kiệt tác nhé!
Nội Dung
Những bài thơ đường luật về quê hương sẽ chia sẻ cho chúng ta những bài thơ mới mẻ theo thể thơ đường luật. Những bài thơ này với ngòi bút tinh tế và hiểu biết của thi sĩ mà trở nên sinh động, thắm đượm tình cảm nên được rất nhiều độc giả mến mộ. Những bài thơ đường luật về quê hương gợi nhớ cho chúng ta về một tuổi thơ hồn nhiên, tình cảm thiêng liêng không gì thay thế được.
Nếu bạn là người yêu thích thơ ca thì chắc chắn sẽ không bỏ lỡ những bài thơ đường luật đặc sắc này được phải không? Hôm nay chúng ta hãy cùng nhau khám phá những bài thơ về quê hương ngọt ngào này nhé!
Quê hương bát ngát lúa vàng phơi
Đồng ruộng mênh mông nhuộm sắc trời
Biển hát sóng trào trong gió lộng
Mây vờn nước chảy giữa dòng trôi
Chuông buông vi vút sương thu tỏa
Sáo vọng ngân nga nắng hạ rơi
Thôn nữ nghiêng che vành nón trắng
Cánh cò lấp lánh phía chân trời.
Ai có quay về chốn cố hương
Xa xôi cách trở mấy cung đường
Hỏi giùm: “Người cũ còn nhung nhớ?”
Nhắn hộ: “Tình xưa vẫn vấn vương”
Đất khách bôn ba đời lữ thứ
Quê người lận đận kiếp phong sương
Mơ vòng tay khép ân tình lại
Sưởi ấm cho người chốn viễn phương
Bài họa Hạ Thái Trần Quốc Phiệt
Vui gì với kiếp sống ly hương!
Bèo dạt mây trôi lạ nẻo đường
Đất khách rảo hoài chân đã mỏi
Quê nhà cách mãi dạ còn vương
Tiếc đời lưu lạc trầm giông bão
Tội kẻ thất thời trải gió sương
Gặp lúc xóa bàn tan cuộc ấy
Anh hùng hào kiệt cũng vô phương!
Bài họa Trịnh Cơ
Đã lâu rồi kiếp sống tha hương
Lặn lội gian nan mọi nẻo đường
Nào biết thân già đang mỏi mệt
Đâu ngờ quê cũ mãi tơ vương
Chiều về trên bến nghe hơi gió
Ngày xuống bên song hứng giọt sương
Cho đến ngày nào mình thoát được
Cuộc đời lưu lạc khắp muôn phương ?
Bài họa Dương Hồng Kỳ
Bao đêm trằn trọc nhớ quê hương,
Biết sẽ về đâu cuối nẻo đường?
Uất hận muôn đời e khó xóa,
U tình vạn kiếp mãi còn vương.
Vành môi mới nhắp thuyền xa bến,
Nước mắt chưa lau tóc điểm sương.
Bóng nắng phai dần theo ký ức,
Một đời rong ruổi bước tha phương.
Bài họa Hồ Hắc Hải
Bao năm xa cách nhớ quê hương
Ngàn dặm nào quên những nẻo đường
Tình cũ thân thương tâm khắc dấu
Người xưa yêu qúy dạ còn vương
Quê cha tông tổ đời an lạc
Đất khách quê người kiếp phong sương
Mong mỏi một ngày về chốn cũ
Bỏ qua cảnh tượng sống tha phương
Bài họa Nguyễn Tâm Giao
Còn đây tôi vẫn ở quê hương
Năm tháng vui trên mọi ngãđường
Những tưởng… Tình xưa chừngđã nhạt
Nào dè Người cũ vẫn còn vương
Thế thì mê mãi chi chìm nổi?
Nên phải lạc loài với gió sương
Xin hãy về đừng mơ với mộng?
Để rồi sống mãi kiếp tha phương
Nguyễn Tâm Giao
Bài họa Thục Nguyên
Ai mà chẳng có một quê hương ?
Và đã mòn chân khắp nẻo đường ?
Để lại tâm tư bao luyến tiếc
Mang theo ký ức lắm tơ vương
Đêm ngày trằn trọc niềm cay đắng
Năm tháng dãi dầu kiếp gió sương
Rồi nhớ, rồi thương dằn xé mãi
Biết đâu là bến chốn Tây phương ?
Bài họa Văn Thiên Tùng
Mấy dòng nhắn gởi khách tha hương
Rằng có còn thương lấy bạn đường
Một thuở chung đôi tình định ước
Mãi giờ gối lẻ mộng hoài vương
Chia ly ôi lắm lời non biển
Đoàn tụ ước toàn cảnh gió sương
Canh cánh đợi mong lúc tái ngộ
Nào ngờ ấy vẫn biệt ngàn phương.
Bài họa Phùng Trần – Trần quế Sơn
Nỗi niềm đau xót kiếp tha hương,
Rong ruổi bôn ba những chặng đường.
Kẻ ở quê nhà buồn cách biệt,
Người đi vạn nẻo nhớ sầu vương.
Bâng khuâng gối mỏi đời dông tố,
Lạc lõng thân mòn tóc muối sương.
Mơ ước một thời hưng thịnh cũ,
Nguyện cầu Trời Phật khắp mười phương
Bài họa Hoài Việt Nguyễn Vĩnh Tường
Xem thơ nhắn hỏi khách tha hương
Hẹn lại thôn xưa mộng kiếm đường
Thưa bẩm tình quê hằng tưởng nhớ
Cầu mong nợ nuớc mãi còn vương
Luôn gìn thân thểchung gom sức
Đâu quản tóc giờ đã nhuộm sương
Hầu góp công lao hưng phục quốc
Hiệp cùng huynh đệ khắp mười phương.
Bài họa Trương Văn Lũy
Qua thơ đồng cảm khách tha hương!
Nối vận tâm giao dẫu dặm đường
Điểm lá vàng bay lòng quặn thắt
Nghe mưa tí tách dạ sầu vương
Tuổi đời lận đận tình non biển
Viễn xứ đa mang cảnh gió sương
Thuở trẻ vui chi người vạn nẻo
Nay già ngao ngán – kiếp mười phương!
Bài họa Trần Pháp
Đêm nằm thao thức nhớ quê hương
Cách trở quan san vạn dặm đường
Con trẻ ra đi lòng quyến luyến
Mẹ già ở lại lệ sầu vương
Quê người lạnh lẽo nhiều vất vả
Xứ lạ u buồn lắm tuyết sương
Mơ ước ngày về thăm chốn cũ
Thỏa lòng lữ thứ sống tha phương
Bài họa Chánh Minh
Từ khi cách biệt chốn quê hương,
Giong ruổi bao năm vạn dặm đuờng.
Kẻ ở mong chờ -lòng nặng trĩu,
Người đi luyến nhớ -dạ sầu vương.
Đêm ngày dày dạn dù mưa gió,
Năm tháng dãi dầu mặc tuyết sương.
Hy vọng quay về xa lắc quá!
Anh là viễn khách của muôn phương.
Bài họa Thy Lệ Trang
Quên làm sao được một mùi hương
Dẫu tít mù xa vạn dặm đường
Tráng sĩ buông gươm- lòng uất nghẹn
Đại bàng gãy cánh- dạ sầu vương
Nàng nơi cố quận đời mưa nắng
Ta chốn giang hồ kiếp gió sương
Dang dỡ vì ai đành lỗi hẹn
Nghẹn ngào tâm sự gửi ngàn phương
Bài họa Hoàng Kim Liên
Mưu sinh biền biệt chốn tha phương,
Từ buổi tóc xanh giờ điểm sương.
Lưu luyến hương đồng lòng vẫn nhớ,
Xót xa cỏ nội lệ còn vương.
Khó khăn đến mấy không quên xứ,
Cách trở bao nhiêu cũng thuộc đường.
Xin gởi tâm tình về cố quận,
Cầu mong tốt đẹp mãi quê hương.
Hoàng Kim Liên
Họa nương vận Thái Huy
Thân thương chi lạ tiếng Quê Hương
Ta khác đâu ha, kẻ lạc đường
Muốn lại thăm ư, e gió cản
Mong về viếng hả, sợ mây vương
Nhiều năm đất mẹ buồn thân phận
Bấy kẻ xứ người ớn tuyết sương
Cứ thế kéo dài sao chịu nổi,
Đau lòng không nhỉ bạn tha phương?
Mây trời tím ngắt chốn quê hương
Hoang lạnh hồn ai…những đoạn đường
Xóm cũ mưa thu -lòng mãi nhớ
Làng xưa nắng hạ -dạ còn vương
Người đi vạn dặm cùng mưa gió
Kẻ ở cô phòng với khói sương
Hình bóng hôm nao hằn rõ nét
Mong ngày tao ngộ khách ngàn phương.
Nhìn bóng trăng Thu nhớ cố hương
Đường trần vạn ngả dẫn trăm đường
Nhớ thời thơ ấu say mùi cốm
Nhớ mối tình xưa ngập vấn vương
Nhớ lòng vì biển triều dâng sóng
Nhớ nỗi yêu quê dấu khói sương
Trăng già cung Quảng ngàn năm tuổi
Vẫn trẻ như lòng chiếu bốn phương
Những bài thơ đường luật về mùa xuân luôn đẹp đẽ và ẩn chứa những nỗi niềm riêng của người thi sĩ. Mùa xuân không chỉ đẹp mà còn rất quyến rũ. Dưới ngòi bút tài hoa của những nhà thơ mà mùa xuân hiện lên sinh động, bài thơ ca ngợi vẻ đẹp tuyệt vời của mùa xuân cũng như bày tỏ tâm tư của mình vào trong thơ.
Nào! Hãy cùng uct.edu.vn tìm hiểu những bài thơ đường luật về mùa xuân đặc sắc này nhé!
Tưng bừng Xuân mới đón thời cơ
Mừng Đảng mừng Xuân đỏ thắm cờ
Cảnh sắc đầy trời Xuân trải lụa
Màu Xuân dậy đất nắng giăng tơ
Lòng dân Xuân ý còn mong đợi
Vận nước tình Xuân vẫn ngóng chờ
Hớn hở Bính Thân Xuân vẫy gọi
Xuân ngời rạng rỡ sử vàng tô.
Năm Khỉ thông minh đã dọn đường
Đợi người quân tử khắp mười phương
Thiên can giải chấp tình duyên đượm
Địa chánh trùng lai nghĩa vận hường
Bền chí nhân tài trừ lũ hiểm
Vững lòng tuấn kiệt diệt loài ương
Bính Thân tô đỏ tình nhân ái
Mỗi bước mừng xuân rộn phố phường.
Năm Mùi để lại chút tình mê
Số kiếp rủi may cũng muốn huề
Đã vượt đôi ngày khi bão réo
Cùng qua mấy tháng lúc mưa tè
Đường đời vất vả luôn hào hển
Cuộc sống âm thầm vẫn tái tê
Khỉ…vượn… gì rồi nay sắp đến
Cũng đảnh phải gắng dám nào chê.
Thì thầm Xuân nhủ tiếng yêu thương
Giọng hát Xuân sang cũng diệu thường
Níu lấy tình Xuân sương sớm phủ
Khoe cùng Xuân ý nắng chiều vương
Nhành Xuân mát cảnh mừng hoa thắm
Mắt ngọc ngời Xuân đượm má hường
Mỗi bước Xuân về trao mến cảm
Lời chào Xuân gửi tới mười phương.
(Thuận nghịch đồng vận.Bát điệp Xuân)
Đọc thuận
Chồi xanh rộ nở góp Xuân đời
Cánh mẩy Xuân tình ấm lứa đôi
Môi hé mộng hồng Xuân sắc thả
Nụ bồng hương thắm nét Xuân vời
Thời Xuân cảnh lựng màu êm trổ
Điệp ánh Xuân vàng nắng nhẹ phơi
Lơi lả gió Xuân cành trĩu quả
Ngời Xuân chuốt ý đẹp trau lời .
Đọc nghịch:
Lời trau đẹp ý chuốt Xuân ngời
Quả trĩu cành Xuân gió lả lơi
Phơi nhẹ nắng vàng Xuân ánh điệp
Trổ êm màu lựng cảnh Xuân thời
Vời Xuân nét thắm hương bồng nụ
Trổ sắc Xuân hồng mộng hé môi
Đôi lứa ấm tình Xuân mẩy cánh
Đời Xuân góp nở rộ xanh chồi.
(Thuận nghịch độc-Bát điệp Xuân)
Đọc xuôi
Xuân hồi vẹn nghĩa trọng niềm say
Bóng rợp Xuân tươi vẻ dạn dày
Dần đỏ má thơm Xuân ngợp nắng
Mãi tươi Xuân thẹn nguyệt lồng mây
Chân vui lúc bạn chờ Xuân thắm
Cảnh thức khi Xuân đón vụ đầy
Tần tảo dáng Xuân hương lộng gió
Xuân tình trải mộng trái đằm tay.
Đọc ngược
Tay đằm trái mộng trải tình Xuân
Gió lộng hương Xuân dáng tảo tần
Đầy vụ đón Xuân khi thức cảnh
Thắm Xuân chờ bạn lúc vui chân
Mây lồng nguyệt thẹn Xuân tươi mãi
Nắng ngợp Xuân thơm má đỏ dần
Dày dạn vẻ tươi Xuân rợp bóng
Say niềm trọng nghĩa vẹn hồi xuân.
(Thuận nghịch độc.Bát điệp Xuân)
Đọc xuôi
Mai thắm giỡn Đào ghẹo ý Xuân
Mộng mơ Xuân ngộ tỉnh trao vần
Tài thơ bút nhận Xuân ngờ ngẫn
Tuyệt phú Xuân chào bạn mến thân
Khai nắng chắp Xuân nào được thấy
Ngát Xuân thơm cảnh có đâu gần
Dài sông rộng núi Xuân ôm nguyệt
Mai thắm giỡn Đào ghẹo ý Xuân.
Đọc nghịch
Xuân ý ghẹo Đào giỡn thắm Mai
Nguyệt ôm Xuân núi rộng sông dài
Gần đâu có cảnh thơm xuân Ngát
Thấy được nào Xuân chắp nắng khai
Thân mến bạn chào Xuân phú tuyệt
Ngẫn ngờ Xuân nhận bút thơ tài
Vần trao tỉnh ngộ Xuân mơ mông
Xuân ý ghẹo Đào giỡn thắm Mai.
Mọi nẻo hoa đời đã ngát hương
Đào tơ dáng liễu mộng vô thường
Chuông dồn cửa bụt niềm mong nhớ
Mõ điểm giao thừa nỗi vấn vương
Phụ lão nhai trầu hừng má đỏ
Thuyền quyên điểm phấn ửng môi hường
Vui ngày lễ tết khi vào hội
Lộng lẫy xuân về tỏa ánh dương.
(Họa Tình Xuân An Lạc-Bát điệp Xuân)
Đào thắm Xuân về nỗi nhớ Mai
Hương Xuân bịn rịn giấc mơ dài
Trời Xuân da diết màu mây đượm
Xuân cảnh bồn chồn giọt nắng phai
Già trẻ Xuân tình âu yếm đợi
Gái trai Xuân ý thiết tha cài
Người xa có hiểu tình Xuân ấy
Xuân mỏi trông vời nhột mắt ai.
Rừng thiền diện mục thị thường thôi!
Đông khứ, xuân lai, vận tự hồi!
Hang đá, đùn len làn khói núi
Triền non, vun thả đám mây trời
Nắng mưa biến đổi theo mùa tiết
Vui khổ vần xoay đúng nghiệp thời
Hoa nẩy nụ mầm, ươm biếc thắm
Cây vươn cành nhánh, hiến xanh tươi
Bài thơ thuận pháp bày câu chữ
Nét bút duyên tâm mở ý lời
Trí giả, hiền nhân trăm dặm lữ
Hoát nhiên tao ngộ cố hương rồi!
Đã tuổi bảy mươi, cộng một hai
Cửa kho cạn vốn, chốt tiêu xài
Óc cùn, tìm chữ đều “qua đát!”
Túi rỗng, mò kim thảy “bái bai!”
Mắt mỏi, chán nhìn, đâu loạn sắc
Chân run, mệt bước, chẳng lầm gai
Biếng lười lui tới, xa hung hiểm
Nhác nhớm nói năng, đỡ hoạ tai
Gậy chống, thẳng lưng, không luỵ gối
Kiếng đeo, rõ bụi, chẳng nhờ ai
Thoáng nghe bóng ngựa rời non vắng
Nhẫm tính trăm năm chẳng ngắn dài!
Mỗi Tết, mỗi Xuân – Phật tự lòng
Thế nên trăm việc thả ngàn đông
Một bầu trăng gió, màu quê quán
Ba cõi trời mây, sắc lữ bồng
Thế sự, triền non, làn khói nhẹ
Nhân tình, đầu lá, giọt sương trong
Liễu thiền, chẳng bận trò hư, thực
Ngộ đạo, đâu màng chuyện có, không
Duyên tụ, duyên tan đùa đốm mắt
Pháp sinh, pháp diệt cợt trăng sông
Thương ai cuộc mộng còn mê mải
Kẻ nổi, người trôi – bọt giữa dòng!
Những bài thơ đường luật về tình yêu ấn tượng và đặc sắc nhất. Đây là một chủ đề được rất nhiều bạn đọc yêu thích và quan tâm. Tình yêu khiến cho chúng ta được thăng hoa cảm xúc mạnh mẽ nhất. Cùng nhau theo dõi ngay bây giờ nhé!
Phút biết anh là phút gặp mắt anh nhìn
Phút hiểu anh cũng là phút ấy
Vì giếng quá trong nên dễ nhìn thấy đáy
Vì mắt quá trong nên mắt nói rất nhiều
Có lẽ mắt muôn đời vẫn nói hộ tình yêu
Em chẳng dám nhìn nhiều đôi mắt ấy
Ðừng hỏi em nếu không nhìn sao thấy
Cho em hỏi một lời: Sao anh cứ nhìn em ?!
Mang cho em những trải nghiệm tình yêu
Là anh đó không mĩ miều hoa lá
Anh đem đến những sắc yêu kì lạ
Luôn ngọt ngào trong cả giấc mơ yêu.
Anh bên em lặng lẽ những sớm chiều
Dù cuộc sống còn bao điều ngang trái
Vui thì ít, buồn đau thì rộng trải
Mặc trong lòng luôn khắc khoải niềm đau.
Anh dịu dàng chắp vá những nát nhàu
Biến cuộc sống thành muôn màu tươi sáng
Đẩy đau khổ lùi vào trong dĩ vãng
Dẫn thuyền tình cập cảng bến bờ yêu.
Để đêm đêm cơn mộng mị vơi nhiều
Thay vào đó giấc mơ yêu bùng cháy
Nồng nàn quyện cho tình yêu tan chảy
Cho qua đi hết thảy những lấm lem.
Anh yêu ơi em vẫn cứ say mèm
Đêm qua vội chưa đã thèm cơn khát
Mùi ân ái vẫn đâu đây ngào ngạt
Trái tim này dào dạt giấc mơ yêu.
Em cứ thế luôn làm anh khờ dại
Mong nhớ hoài mê mải với tình si
Nắng cuối chiều nào đâu kịp nghĩ suy
Giây ái ân thầm thì trong khắc khoải
Dấu yêu ơi vần thơ tình hoang hoải
Anh viết hoài sao mãi chẳng tròn câu
Cuối đông rồi hạt nắng bỏ đi đâu
Để mong nhớ lại nhạt mầu mong nhớ
Anh vẫn biết đời này anh mắc nợ
Nợ ân tình nợ cả những âu lo
Nợ em yêu những ngày tháng hẹn hò
Nợ bến vắng đợi con đò xưa cũ
Anh muốn ôm ru em vào giấc ngủ
Để đêm buồn héo rũ chẳng tàn canh
Để thời gian cũng cảm thấy mong manh
Bao con sóng tròng trành bờ biển vắng
Anh muốn mình thắp lửa trái tim yêu
Để vững lối đi qua điều trăn trở
Đưa em đến nơi tận cùng nỗi nhớ
Cùng hoá thân như gió mong mây kề..
Đem nồng nàn dâng cuộn hết đam mê
Bỏ sau tất bao bộn bề lo lắng
Cùng đắm đuối bù lúc xa thầm lặng
Cuốn nồng nàn trao khoảnh khắc thương yêu..
Tình chúng ta dâng vút tựa cánh diều
Như lúc nhỏ thấy chiều vui ký ức
Mặc gió thổi chẳng màng sợi dây đứt
Mắt ngời theo ..tay vực gió mây vờn..
Anh muốn mình có khoảng cách gần hơn
Khi đêm xuống không chập chờn canh giấc
Mọi cảm giác bên nhau luôn là thật
Trao hương tình ngây ngất để hồn phiêu…
Nụ hôn ân ái ngọt ngào
Phút giây hạnh phúc gửi trao mặn mà
Dâng trào cảm giác thăng hoa
Men nồng ái đượm đậm đà hương yêu.
Bờ môi xinh xắn mỹ miều
Khiến anh lạc bước phiêu diêu cùng nàng
Tim lòng rạo rực xốn xang
Ru hồn phiêu lãng thiên đàng mộng mơ.
Khát khao thỏa nỗi đợi chờ
Cùng nhau ta dệt sợi tơ chỉ hồng
Để rồi thỏa ước vẹn mong
Nghĩa tình đằm thắm ấm nồng có nhau.
Ông Tơ đã bắc nhịp cầu
Lại thêm bà Nguyệt đưa câu ái tình
Em là cô gái đẹp xinh
Anh chàng trai lịch chúng mình nên duyên.
Từ đây bến đã có thuyền
Đôi ta hạnh phúc khắc tên thiệp hồng
Cho dù bão táp mưa giông
Hay đường rẽ ngoặt vững lòng bước đi.
Sớm hôm chung một lối về
Buồn vui cay đắng sớt chia ta cùng
Suốt đời son sắt thủy chung
Tình nghĩa vợ chồng… hạnh phúc bền lâu.
Dấu yêu ơi ! tiếng thì thầm anh gọi
Trót yêu rồi nhưng chẳng nói ra đâu
Biết hai ta không phải mối tình đầu
Lòng ước mong tình cuối sâu trọn kiếp
Dấu yêu ơi ! chỉ mong tình tha thiết
Cứ dịu dàng mải miết với thời gian
Cứ phiêu du đẹp tựa áng mây ngàn
Như biển khơi ngập tràn con sóng vỗ
Dấu yêu ơi ! có hề gì cách trở
Vẫn lặng thầm ấp ủ những niềm mơ
Vẫn đam mê ngày tháng vẫn đợi chờ
Giấu trong tim một tình thơ ấm áp
Dấu yêu ơi ! có hương thơm ngào ngạt
Của thiên đường tình dịu mát nhẹ đưa
Nói bao nhiêu cũng chỉ thấy dư thừa
Lặng thầm thôi…hơn mùa xuân rạo rực
Dấu yêu ơi ! những đêm dài thao thức
Thả hồn theo một tình khúc đắm say
Ngỡ hai ta chiếm trọn thế gian này
Dấu yêu ơi ! có vòng tay. …mong xiết.
Trên đây, chúng tôi đã chia sẻ cho quý vị độc giả những bài thơ đường luật về mùa xuân và quê hương đầy xúc động. Hy vọng các bạn có thể cảm nhận được ý nghĩa cũng như điều khác biệt của thể thơ này mang lại. Uct.edu.vn luôn cập nhật những bài thơ hay và đặc sắc nên mong các bạn hãy luôn đồng hành cùng với chúng tôi nhé! Xin chân thành cảm ơn!