Thơ Hay

Tuyển chọn những bài thơ nhớ người yêu chế bá đạo trên từng hạt gạo

Những bài thơ nhớ người yêu chế đã không còn xa lạ đối với những ai thường xuyên theo dõi các trang mạng xã hội. Với sự độc đáo bá đạo mà những bài thơ ngắn nhớ người yêu này luôn được săn đón và chia sẻ rầm rộ. Nếu bạn muốn trang facebook của mình trở nên thật ấn tượng và nổi bật thì ngay bây giờ hãy theo dõi bài viết này của chúng tôi nhé!

Những bài thơ nhớ người yêu chế được nhiều cặp đôi yêu thích và chia sẻ cho nhau bởi những câu thơ đầy hóm hỉnh độc đáo nhưng vô cùng chân thành mộc mạc chạm vào trái tim người đọc sâu sắc. Đồng thời bạn có thể tìm đến những bài thơ này để giải trí xua tan những áp lực cuộc sống. Hãy theo dõi bài viết này nhé!

– Ngoài trời đang đổ cơn mưa
Có cô con gái lưa thưa mặc quần
Làm thơ lòng rối bần thần
Suýt nữa bị lỗi những vần thơ hay
Ý đồ “nhắm mắt xuôi tay”
Cũng tính làm tí “vụt bay thiên đàng”…
Nhưng thơ vần điệu nhẹ nhàng
Thiên hạ thưởng thức cùng vang tiếng cười
Biết bao ánh mắt không rời
Quần xanh lấp ló buông lơi vãi vồn
Sóng lũ đang đánh dập dồn
Nhà thơ xin phép thả hồn vào tranh:
“Trên trời mưa đổ xung quanh
Dưới đất lộ chiếc quần xanh gần hàng
Bàn tay cô ấy dịu dàng
Nâng chiếc váy mỏng nhẹ nhàng dịu êm
Mong sao mai nắng bên thềm
Có ba có mẹ ngồi têm cơi trầu
Rồi sang bên ấy xin cầu
Hôn em năm tới… đậm sâu nghĩa tình”

– Mình đối diện cả hai đứa bâng khuâng
Không ai nói chỉ nhìn nhau lặng lẽ
Chiếc lá rơi bên thềm xưa rất nhẹ
Thoáng mơ hồ rồi bước lẹ qua mau.

– Nhớ về người trong khoảng thời gian qua
Và đôi lúc muốn hai ta gặp gỡ
Nhưng lại nghĩ mình đã không duyên nợ
Khẽ mỉm cười, tình dang dở…khó phai

– ĐỪNG… nhìn như thế anh ơi
THẤY… ngon anh tính đến xơi em à?
PHỤ… tùng em bé thôi mà
NỮ… công gia chánh, đâu là gái hư
HIỀN… lành liễu yếu đào tơ
MÀ… anh lại nghĩ gái hờ hững sao?
ĐIỀN… viên hoan lạc thanh cao
VÀO… ai anh thích, chớ vào vườn em
CHỖ… này chỗ nọ cứ chen
TRỐNG… vắng em vẫn ở quen lâu rồi

– Phiêu du nữa kiếp trời xanh
Một mình sương gió đã thành thói quen
Giờ em lời ngỏ chốt then
Làm sao chấp nhận được liền đây em
Gió đông khẽ thổi bên thềm
Mùa đông giá lạnh còn thêm quạnh lòng
Biết em đang đợi người mong
Cho anh tạm gác tình nồng em nha!!!
Bài thơ số 6: Chẳng mơ ước gì
Em ơi anh bảo em này
Trâu kia cứ để nó cày với anh
Đưa dây anh dắt cho nhanh
Nón em nhớ đội, nắng hanh trên đầu
Em ơi ruộng nhà ở đâu
Chỉ cho anh biết, cày sâu vụ này
Phấn đấu lúa tốt bông dày
Đến mùa gặt hái, thóc đầy trên sân

– Cậu không yêu tớ, tớ vẫn yêu
Ai bảo cậu không yêu tớ nào
Nếu mà không yêu tớ sẽ khóc
Câu sợ khóc nhiều cậu phải yêu
Tớ thấy cậu là tớ cứ yêu
Ai bảo cậu không thích được chiều
Tối nay cậu đi ăn kem với tớ
Để răng cậu rụng chẳng đứa yêu
Tớ mong cậu chẳng đẹp trai
Để tớ được thương cậu mãi hoài
Để tơ lên xe hoa ngày cưới
Hai đứa đẹp đôi như chí phèo…
Thà rằng hai đứa như chí phèo
Nhưng mà hai đứa được gần nhau
Có lẽ rằng tớ đây rất thích
Tình yêu mơ mộng dưới trăng sao

– Không biết cô gái nhà ai
Tạo dáng có một không hai tuyệt vời
Mắt tôi ngắm mãi không rời
“Ước làm con chó đang ngồi vẫy đuôi”
Làm người vùng vẫy ngược xuôi
Không bằng làm chó được nuôi trong nhà
Cuộc đời bất công thế mà
“Chó ơi tao muốn biến ra thành mày”
Biến xong tôi liền xem ngay
“Cái gì hờ hững chỗ này thế kia
Mà sao nó nhiều râu ria
Cái này dùng để úp bìa, phải không?”

– Ta nhìn nhau mà hồn như ngây dại
Kỷ niệm nào có phải vẫn còn ghi
Nên gặp nhau mà chẳng biết nói gì
Lòng xuyến xao mắt mi nhoà lệ ứa.

– Dẫu hai miền…nhưng một nỗi nhớ mong
Trái tim nhỏ nơi khuê phòng vẫn đợi
Vẫn khao khát mùa Đông này người tới
Để tâm hồn luôn phơi phới niềm vui.

– Một là anh phải hiền hòa
Sẵn sàng nhận lỗi cho qua mọi điều
Dù sai dù đúng bao nhiêu
Bao giờ lỗi cũng phần nhiều là ta
Hai là anh phải thật thà
Lương bao nhiêu có nộp ra đủ đầy
Giờ giấc cấm chậm một giây
Khai không thành thực thì “đây” giận hờn
Ba anh chịu đựng phải hơn
Cơm khê canh mặn liệu hồn mà chê
Cắn răng nhắm mắt nuốt đê
Kêu lên một tiếng ra đê mà nằm
Bốn anh là nhớ phải chăm
Lau nhà rửa bát âm thầm làm đi
Kiểm tra em thấy việc gì
Làm không vừa ý ấy thì biết tay
Năm cấm chè thuốc rượu Tây
Em mà phát hiện đuổi ngay ra đường
Ngâm rượu dân tộc bổ dương
Ừ thì vài chén quê hương thôi đành
Sáu là em cấm tiệt anh
Đừng có tơ tưởng loanh quanh em nào
Tức lên tay thớt tay dao
Lia tay nhắm mắt chào mào cúc cu
Ngẫm rồi tôi khóc tu tu
Thế thì nào khác đi tù hả em
Nhưng thôi anh quyết thử xem
Chung thân lĩnh án với em sợ gì!

– Uống say để quên đi tất cả
Quên nỗi buồn, sự cô độc kẻ cô đơn
Chợt nhận ra trong giấc ngủ chập chờn
Đời vô vị khi tâm hồn ta đã chết

– Tình yêu như thể rút thăm.
Rút trúng thì sướng, rút nhầm thì đau.
Tình yêu như thể đi câu,
Anh nào chai mặt ngồi lâu mới tài.
Tình yêu như thể quan tài,
Mới loanh quanh ở bên ngoài đã run.
Tình yêu như thể dây thun,
Lúc co lúc giãn lúc thì đứt ngay.
Tình yêu như thể người say,
Lúc nào cũng tưởng đang bay trên trời.
Tình yêu như thể điểm mười,
Có học cho hết cả đời vẫn mong.
Tình yêu như thể đuôi công,
Trông thì đẹp đấy nhưng không ra gì.
Tình yêu như thể bánh mì,
Tây ta đều thích bởi vì nó ngon!
Tình yêu như thể thỏi son,
Sinh ra chỉ để làm mòn cái môi.

– Đêm tình giỡn với trăng non
Em ngoan như thuở mới còn trắng trong
Hương trinh thoang thoảng má hồng
Em đang e ấp tựa bông hoa quỳnh

– Anh khóc vì dòng đời đẩy đưa
Anh buồn anh đứng dưới cơn mưa
Người ta cứ hỏi ” Sao buồn thế ?”
Có lẽ nhân duyên đang cợt đùa
Nhắc lại chuyện xưa anh chợt khóc
Nỗi buồn ngày ấy đã đi chưa ?
Sao anh cứ mãi buồn vô vọng ?
Thôi cố quên đi tình cảm thừa.

– Nước mắt rơi khi màn đêm vừa đến
Nhớ 1 người không gọi được thành tên
Cay đắng lòng, giận mình sao quá ngốc
Đợi chờ hoài giờ nhận lại nỗi đau.

– Vợ là nhất tất cả vì vợ
Chửi vợ là ca hát.
Tát vợ là thể thao.
Đạp vợ xuống ao là đề cao tinh thần bơi lội

– Bây giờ mận mới hỏi đào .
Vườn hồng đã có ma nào vào chưa .
Mận hỏi thì đào xin thưa .
Vườn hồng có chó ….. Đố cha ai vào.

– Chuyện tình yêu của tôi có ai hiểu.
Một nỗi buồn và cả vạn đau thương.
Và giờ đây cảm giác rất bình thường.
Ai biết được trái tim tôi chảy máu.
Lòng tôi đau khi cảm xúc trào về.
Rồi tôi hiểu trái tim chưa lành hẳn.
Nó đang gỉ máu qua ngày, tháng, năm.
Tôi hiểu được chẳng thuốc nào chữa khỏi.
Cái bệnh này sẽ đeo bám đời tôi.
Và giờ đây ngồi trong căn phòng tối.
Nhắc đến người rồi nhớ để mà quên.

– Bao năm qua tôi đi tìm bài toán
Chứng minh về định lý của tình yêu
Giả thiết cho: thương nhớ rất nhiều
Và kết luận: tôi yêu người nhiều lắm
Tôi sử dụng cách chứng minh phản chứng
Giả sử rằng:”Tôi đâu có yêu em”
Đâu bồi hồi và nhung nhớ từng đêm
Đâu bối rối khi thấy em cười nói
Đâu ghen tức và bực mình dữ dội
Khi thấy nang trò chuyện với người ta
Và chẳng băn khoăn như một cậu bé già
Nghĩ về tương lai, nhớ về quá khứ
Đâu buồn khổ khi “chia tay” hai chữ
Nàng thốt ra trong một buổi chiều sầu
Nhưng những điều giả sử có thật đâu
Tôi vẫn nhớ, vẫn thương …và tất cả
Bỗng nhận ra một điều thật lạ
Tự khi nào định lý được chứng minh.

– Vầng trăng ai xẻ làm đôi .
Nửa in gối chiếc, nửa soi dặm trường.
Đêm qua anh ngủ trên giường.
Nhớ em tỉnh giấc, lọt giường gãy xương.

– Yêu ai yêu chỉ một người
Đừng nghe tiếng gọi của người thứ hai
Mặc dù anh ấy đẹp trai
Nhưng lòng anh ấy đẹp không hỡi người.

– Nếu 1 Mai Em Bỏ Theo Thằng Khác
Anh Cũng Buồn Nhưng Không Khóc Đâu Em
Lòng Ngậm Ngùi Tay Cầm Chai Axit
Môi Mỉm Cười 2 Lít Đủ Không em?

– Miệng ta cười ai biết lòng ta khóc
Mắt ta vui ai biết dạ ta sầu
Trời không lạnh sao lòng ta buốt giá
Phố đông người sao ta thấy cô đơn

Những bài thơ chế tình yêu hài hước sẽ mang đến cho mọi người những tiếng cười thả ga và sảng khoái nhất. Vừa ngọt ngào lại hóm hỉnh, những bài thơ ngắn nhớ người yêu để lại ấn tượng sâu sắc với mọi người. Nào! Mình cùng nhau theo dõi bài viết và cảm nhận ngay nhé!

– Có khi nào…anh còn nhớ đến em
Về kỉ niệm mộng xanh bao mơ ước
Dù biết rằng hai ta nay rẽ bước
Ở bên người hỏi anh có vui không?

– Ngoài trời bỗng nổi cơn giông
Vợ em giở chứng chạy rông ngoài đường
Em nhìn mà thấy thương thương
Vợ em sao lại dở ương thế này.
Hôm rồi nó uống rượu say
Xông phi một phát… vỡ ngay cái bàn.
May mà hàng xóm khuyên can
Không thì nhà cửa nát tan hết rồi.
Thời gian hờ hững nhẹ trôi
Vài hôm lại thấy nó ngồi uống bia.
Nhìn em nó bảo thằng kia,
Lại đây quỳ xuống rót bia cho bà.
Em nào có dám kêu ca
Không nhanh nó vả cho 3 phát liền.
Thì ra nó trúng lô xiên
Có tiền trong túi nó liền đi chơi…
Số em lận đận long đong
Nào ai thấu hiểu nỗi lòng em đâu.
Em ngồi than thở mấy câu
Nó liền vác hẳn dao bầu chạy ra
Em đành co cẳng chạy xa
Nó mà vớ được … thành ma có ngày!

– Ngồi buồn kiếm chuyện nói chơi,
Nhất vợ nhì trời… là chuyện tự nhiên.
Ðàn ông sợ vợ thì sang,
Ðàn ông đánh vợ tan hoang cửa nhà.
Ðàn ông không biết thờ “bà”
Cuộc đời lận đận kể là vứt đi.
Ðàn ông sợ vợ ai khi,
Vợ mình, mình sợ sá gì thế gian!!!
Ðàn ông khí phách ngang tàng,
Nghe lời vợ dạy là hàng “trượng phu.”
Ðàn ông đánh vợ là ngu,
Tốn tiền cơm nước, ở tù như chơi.
Lấy nàng từ thuở mười nhăm,
Ðến khi mười chín tôi đà năm con.
Nàng thì trông hãy còn son,
Tôi thì đinh ốc, bù lon rã rời.
Nắng mưa là chuyện của trời,
Tề gia nội trợ có tôi bao thầu.
Suốt ngày cày cấy như trâu,
Chiều về rửa chén cũng “ngầu” như ai.
Nấu cơm, đi chợ hàng ngày,
Bồng con, thay tã tôi đây vẹn toàn.
Lau nhà, lau cửa chẳng màng,
Ôi thời oanh liệt ngang tàng còn đâu.
Nhiều khi muốn hộc xì dầu,
Xin nàng nghỉ phép, nàng chau đôi mày.
Nàng đòi thi đấu võ đài,
Tung ra một chưởng, chén bay ào ào.
Nhớ xưa mình mới quen nhau,
Em ăn, em nói ngọt ngào dễ thương.
Cho nên tôi mới bị lường,
Mang thân ngà ngọc cậy nương nơi nàng.
Than ôi thực tế phũ phàng,
Mày râu một kiếp thôi đành đi đoong.
Một lòng thờ dzợ sắc son,
Còn non còn nước thì tôi còn… thờ.
Ra đường sợ nhất công nông
Về nhà sợ nhất vợ ko nói gì
Đàn ông nể vợ là sang
Ngồi nghe vợ dạy là hạng trượng phu
Đàn ông đánh vợ là ngu
Vừa mất tiền thuốc vừa tù chung thân

– Thu đi để lại lá vàng
Anh đi để lại cho nàng thằng cu
Mùa thu nối tiếp mùa thu
Thằng cu nối tiếp thằng cu ra đời.

– Trái tim em chỉ 1 lần mở cửa.
Đón anh vào rồi khép lại ngàn năm.
Nhưng lần đó em quên không đóng cửa.
Anh vào rồi thằng khác cũng vào theo.

– Có khi nào…trong mộng ước thầm thì
Anh vẫn nhớ mối tình si khờ dại
Để trong lòng vẫn còn thêm khắc khoải
Những đêm về hoang hoải nỗi nhớ mong?!

– Vẫn trong tim một tình yêu chan chứa,
Ngày tháng dài câu thề hứa còn không?
Sao tâm tư nghe chát đắng vô cùng,
Bao khắc khoải giữa mông lung… hoài niệm…

– Vợ là ngân khố, kho tiền
Gửi vào nhanh gọn, hơi phiền rút ra,
Vợ là biển cả bao la
Đôi khi nổi nóng khiến ta chìm phà.

Dù không sinh đẻ ra ta
Nhưng công nuôi dưỡng thật là lớn lao
Khi ta đau ốm xanh dao
Vợ lo chăm sóc hồng hào khỏe ngay
Sợ ta đi trật đường rầy
Vợ liền theo dõi kéo ngay về nhà
Khi ta tán tỉnh ba hoa
Vợ liền “quát nạt” để mà răn đe
Lời vợ dạy phải lắng nghe
Mai sau “khôn lớn” mà khoe mọi người
Nói ra xin hãy chớ cười
Vợ ta ta sợ! Vợ người… còn lâu

– Những lúc buồn tôi lại nhớ về em
Người con gái từng một thời đắm đuối
Cảm xúc bon chen theo thứ tình rong ruổi
Biết bây giờ đã cập bến nào chưa…?

– Bước đến nhà em, bóng xế tà.
Đứng chờ năm phút bố em ra.
Lơ thơ phía trước vài con chó.
Lác đác đằng sau chiếc chổi chà…

– Trên trời có đám mây xanh
Ở giữa mây trắng xung quanh mây vàng
Nếu mà anh lấy phải nàng
Anh thà thắt cổ cho nàng ở không.

Trên đây chúng tôi đã dành tặng đến các bạn những bài thơ nhớ người yêu chế bá đạo trên từng hạt gạo. Đây là những bài thơ được đông đảo bạn đọc săn đón và yêu thích nhất bởi những ý nghĩa cùng sự hóm hỉnh đặc sắc. Đừng chần chờ gì nữa, hãy chia sẻ bài viết này ngay bây giờ nhé! Thân Ái!

Related posts

Bài thơ Chợt thấy gió lùa – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Bài thơ Một Ngày Ta Trở Lại – Nhà thơ Phú Sĩ

admin

Bài thơ Không thể lìa xa – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Leave a Comment