Thơ Hay

Tuyển tập bài thơ về nắng và mưa hay, giàu cảm xúc nhất

Những vần thơ về nắng và mưa được nhiều người yêu thích. Những bài thơ này thường được các bạn trẻ dùng để bày tỏ những cảm xúc của mình đến với mọi người. Đọc những bài thơ này chúng ta có thể giải trí sau những ngày làm việc mệt mỏi đồng thời mang đế cho ta những cung bậc cảm xúc thú vị. Hãy cùng nhau theo dõi ngay nhé!

Nội Dung

Chùm thơ về nắng và em được nhiều bạn trẻ chia sẻ rầm rộ trên facebook. Những vần thơ hay, ngọt ngào, lãng mạn sẽ bùng lên ngọn lửa yêu, đó là một mối tình đầy tươi sáng, có những khoảnh khắc hạnh phúc tràn đầy. Cùng hoà mình vào những vần thơ hay để cảm nhận nhé.

Bắt gặp nắng vàng thẹn thùng trang điểm sau gương
và bắt gặp một chiếc lá đáng thương
vừa mới lạc cội cành rớt vội
lá tình si ơi chờ với
tớ sẽ chỉ đường cho cậu … yêu thương
còn gương ơi đừng xoay ngược trong tường
mà quay lại cho nắng vàng nũng nịu

Sáng nay em thức dậy
thấy trên bàn mình có một câu thơ gẫy
một trang giấy úa nhàu… hương tóc đêm qua
một capuchino thay hẳn một cốc trà
và bắt gặp dáng hình anh
nồng nàn ở đó

Sáng nay em thức dậy
thấy hình như mình cũng như chiếc lá
thấy mình tựa như nắng vàng
rồi nhẹ nhàng

Sáng nay em thức dậy
em tự tay mình…cài …tràng hạt
trong em.

Nắng vàng nhuộm lá vàng đây
Tình ơi! Nhặt chút nắng say rồi về
Nắng say trên mái tóc thề
Tình ơi! Nắng gợi vai kề bên vai
Ngã đầu nghiêng bóng mi dài
Ghé vào giấc mộng hồn ai mỉm cười
Xanh xao đôi mắt với đời
Mắt gôm lấy nắng nhuộm lời yêu thương
Nắng ngập ngừng bước bên đường
Chờ cho ước nguyện bình thường chuyển mây
Nắng vàng nhuộm lá vàng đây
Tình ơi! Nhặt lá rồi say nắng vàng.

Em đi trong nắng chiều thu ấy
Để lá me buồn gửi gió bay
Để chút ân tình lên sóng dậy
Và trái tim hồng ta ngất ngây…!

Em bước đi về nẻo phố xưa
Nắng vàng xuyên lá nắng đu đưa…
Gửi lại sau lưng bao kỉ niệm
Ngọt ngào duyên dáng những ngày xưa…!

Không biết tim ta nhói thuở nào
Mỗi lần thu đến lại nao nao…?
Mặt nước hồ thu im phẳng lặng
Mà lòng ta lại thấy xôn xao…!

Em lại đi rồi để ngẩn ngơ
Trong ta mang nặng kể bây giờ
Sao nắng chiều thu vàng vọt quá
Để hồn ta lịm mãi trong mơ…!

Chào những chùm hoa nắng
Vương trên mái tóc em
Đọng trên má em hiền
Tô làn môi em đẹp…

Long lanh trong ánh mắt
Những giọt nắng mùa hè
Ngân đầy điệp khúc ve
Cho một mùa thương nhớ!

Nắng xưa nhớ…ngày thơ chơi đồng cỏ
Gió mênh mông vui gót nhỏ tung tăng
Đất bùn sâu in dấu vết chân hằn
Thầm vui sướng ta vân đằng Thánh Gióng

Trưa vắt vẻo cơn mơ nghiêng cánh võng
Nép mành tre tia sáng óng lung linh
Hôn má em ru nắng nhẹ bên mình
Vàng da sạm thân ôm tình non nước

Hoàng hôn xuống ai soi gương tóc mượt
Nắng đi tìm cơn gió lướt bờ mi
Bao yêu thương xao xuyến nhớ nhung gì?
Nồng giấc ngủ ru vần thi kiều diễm

Xa tuổi mộng tha phương trời mây tím
Lá dần rơi sương điểm tóc mây bồng
Dư âm nào ngơ ngẩn cả trời đông
Làng quê cũ…nắng còn không..màu nhớ?

Tia nắng Thu quyện mùi thơm sữa cốm
Màu vàng xen trong lốm đốm mắt na
Gió dịu dàng vuốt ve buổi chiều tà
Hoa sen muộn đang ngả màu hồng đậm.

Tia nắng chiều buông từng sợi thật chậm
Sợ đêm về làn sương ngậm lạnh se
Nắng vương vấn ôm ấp từng cành me
Níu gữi lại bên hè tia vàng ấm.

Yêu mùa Thu sáng sớm kia lấm tấm
Giọt sương Thu mỏng mảnh lẫn nắng mai
Nắng đỏng đảnh đổ bóng mình vươn dài
Xua màn sương chạy hoài đâu chẳng biết.

Nắng Mùa thu điệu đà sao đáng ghét
Làm hanh hao từng vệt trên lá non
Tia nắng Thu lay lắt những giận hờn
Chẳng nhẹ nhàng mơn man trên vòm lá.

Gọi nắng về hong mái tóc em bay
Gọi nắng mai xua những ngày giông bão
Gọi nắng lên cho trắng ngần hạt gạo
Gọi nắng chiều cho cơm cháo nên thơm.

Gọi nắng về tỏa xuống khắp làng thôn
Những bông ngô thả hồn trên núi thẳm
Đồng lúa xanh hạt cho màu vàng óng
Cuối lưng đồi ai đứng ngóng trông ai.

Nắng mai về không còn những thiên tai
Chẳng còn lo những ngày dài mưa lũ
Nắng xua đi những âu lo,ủ rũ
Của bao người đã mất ngủ triền miên.

Gọi nắng lên cho Nam Bắc hai miền
Chẳng phân chia… để nối liền ruột thịt
Gửi trao nhau một tình yêu tha thiết
Dưới nắng hồng thêm mãnh liệt yêu thương.

Gọi nắng chiều cho bao nỗi vấn vương
Hòa trong những khói rơm chiều loang tím
Khói dạ quê cay nồng bao trìu mến
Bữa cơm chiều…ai cập bến thương yêu.

Gọi nắng lên…gió nâng những cánh diều
Nữ thi nhân gửi bao điều ấp ủ
Thả hồn thơ về một miền đất hứa
Sóng dập dồn những nỗi nhớ chiều buông.

Nắng muôn thủa vẫn nồng nàn như thế
Vẫn tia vàng như để dỗ dành hoa
Vẫn hong khô giọt lệ tủi hoen nhòa
Vẫn kiên định tháng năm qua nào đổi

Dù đôi bận cơn giông cuồng phủ lối
Ngăn cách đường nên lỗi hẹn hoa yêu
Nhưng tâm tư nắng vẫn nhớ thương nhiều
Vẫn nung nấu biết bao nhiêu hẹn hứa

Vẫn mơ ước duyên ngày kia ghép nửa
Đem bờ vai để dựa lúc hoa buồn
Vẫn mong chờ ve vuốt cánh hoa suôn
Mơ kề cạnh ấm áp nguồn hạnh phúc.

Cùng nhau đọc và cảm nhận những bài thơ về mây và nắng hay, ý nghĩa nhé. Những bài thơ về mây và nắng đã thổi hổn luồng gió mát vào kho tàng văn học Việt Nam. Những vần thơ hay, ý nghĩa sẽ truyền cảm hứng giúp cuộc sống bạn luôn vui vẻ, tốt đẹp.

Ngoài trời lất phất hạt mưa
Giọt nghiêng giọt ngả giọt thưa giọt dầy
Mưa bay thấm ướt vai gầy
Cho anh thương nhớ mỗi ngày mưa bay.

Mời anh một chén rượu cay
Ngoài trời mưa lạnh rượu say ấm lòng
Chén trà ấm áp căn phòng
Đạo đàm tâm sự nỗi lòng ngày mưa.

Giữa trưa trời đổ cơn mưa
Sao mưa không đợi đêm mưa hãy tìm
Mưa đêm cho mắt lim dim
Trắng trời tối đất quên đêm sắp tàn.

Bàn tay anh siết muộn màng
Bờ môi tìm kiếm dịu dàng bờ môi
Em nghiêng ngã em lã lơi
Mưa ơi đừng tạnh em ơi đừng về.

Trong mưa có tiếng hẹn thề
Xin em ngoan ngoãn vọng về tim anh
Trong mưa dệt mộng ngày xanh
Trong em luôn có tình anh cận kề.

Mưa trên phố nhỏ thân yêu
Cho người lữ khách một chiều nhớ em
Mưa ơi đừng ướt vai mềm
Để em đứng đợi bên thềm chiều nay

Anh về theo gió heo may
Đem theo nỗi nhớ đong đầy yêu thương
Chiều nay trên bến sông Tương
Có người lữ khách còn vương vấn tình

Mong cho nắng ấm lung linh
Chân trời mây trắng in hình chúng ta
Đường về có ánh trăng ngà
Soi đường anh bước về nhà bên em

Bên nhau tay nắm êm đềm
Dìu nhau đi hết mọi miền yêu đương
Anh về rũ áo phong sương
Cùng em xây mộng vấn vương ân tình.

Mưa rơi nghiêng lối em về
Ướt bờ vai nhỏ tóc thề em tôi
Nắng thu chạy trốn đâu rồi?
Không còn vương vấn đứng ngồi theo em

Bầu trời phủ lớp mây đen
Vội vàng em bước qua thềm lá rơi
Thương em, thương quá em ơi!
Áo em ướt sũng trách trời mưa chi?

Để cho vội bước em đi
Gót hồng tất bật bởi vì mưa sa
Anh xin làm mái hiên nhà
Chở che em khỏi ướt nhoà vì mưa

Thương em biết mấy cho vừa
Bằng lòng em nhé anh đưa em về
Mưa tuôn xối xả tràn trề
Một mình em bước tái tê anh buồn.

Em đi về phố ấy chiều mưa
Trời thu bụi giăng mờ khắp ngõ
Tóc mây hường đưa theo nhịp gió
Trải mù sương lên ánh mắt người

Em đi về phố ấy cùng ai?
Ta bâng khuâng nhớ một dung hài
Lời dối trá chưa trao tròn vẹn
Khúc hẹn thề đã đợi ngày mai

Ta yêu nhau mới ba màu áo
Phút giã từ vàng vọt thu ngâu
Khói thuốc rớt ngã ba đường nọ
Cay lệ nhòa đáy mắt em sâu

Em buồn không sao đã qua cầu
Để ai sầu lạc bước đường câu
Mưa rơi đều đôi vai gầy nhỏ
Bóng hoàng hôn vội khuất ngang đầu

Trời tháng sáu đìu hiu trầm mặc
Mây ráng hồng hiu hắt bơ vơ
Vì hương tóc mãi còn xao xuyến
Nên nỗi buồn còn hóa thành thơ

Rồi hôm nay lang thang phố vắng
Tháng sáu buồn gợi nhớ tình xưa
Chà! Tháng sáu, lòng ta chợt nhớ:
“Em đi về phố ấy chiều mưa”…
(Huỳnh Minh Nhật)

Em ngồi đợi cơn mưa mùa hạ
Góc quán quen nắng gắt trưa hè
Ký ức nào, cơn mưa rất lạ
Của một thời hai đứa chung che

Người thành phố thưa dần nắng cháy!
Gái cố đô đong đếm hạt sầu
Sông ngàn tuổi con sông còn chảy
Mây mười lăm bạc trắng mái đầu

Em tìm anh, dư tình thuở ấy
Anh nơi nào sao chẳng về đây
À đây rồi, cơn mưa đầu hạ
Mưa rì rào nghiêng ngả hàng cây

Ký ức cũ khô cằn bỏng rát
Ngột ngạt buồn, nắng đổ mồ hôi
Nắng hanh khô hương tình cũ nát
Mưa không về, nắng mãi người ơi…
(Huỳnh Minh Nhật)

Mưa đầu mùa chiều nay tầm tã
Gió ầm ào nghiêng ngả hàng cây
Mưa chiều nay hình như rất lạ
Có khi mô mưa dữ thế này?

Và nơi em trời đang hong nắng
Hay bão bùng giông tố như ni?
Sao chẳng nói trả về thinh lặng
Để ngại ngần một bước chân di

Mưa đầu mùa chắc thường như thế
Vẫn cợt đùa niềm nỗi yêu đương
Nơi đáy mắt giấu vào dư lệ
Phố mưa rơi nước chảy ven đường

Trời mưa vội xem chừng ướt áo
Nếu em về phố cũ chiều nay
Đôi mắt biếc lạnh lòng mưa rớt
Hay đang đùa giọt nắng tình say?…
(Huỳnh Minh Nhật)

Đưa tay em hứng giọt mưa

Hứng bao nhiêu giọt vẫn chưa thấy đầy

Bao nhiêu mưa nắng dạng dày

Cuối thu mưa đổ tràn đầy ý thơ!

Cuộc đời là thực hay mơ

Người thương kẻ nhớ ai chờ đợi ai

Đêm nay mưa đổ thật dài

Hứng bao nhiêu giọt tê tay tím lòng.

Thân bèo nên mãi long đong

Nắng mưa vạn nẽo ruổi rong tháng ngày

Cuộc đời thường có rủi may

Còn đôi tay đó .. thẳng ngay tấm lòng !

Gió man mác cho lòng nhung nhớ,

Giọt mưa thu trăn trở đoạn trường.

Lá vàng từng chiếc vấn vương,

Nhẹ nhàng rơi xuống bên đường quạnh hiu.

Trời lành lạnh mang nhiều hoài niệm ,

Bóng chiều xưa tim tím nhạt nhòa.

Hoàng hôn phủ xuống ngàn hoa.

Bên nhau ấm áp chan hòa yêu thương!

Người có nhớ khu vườn nho nhỏ,

Tấm chân tình tỏ rõ lòng son.

Cho dù nước chảy đá mòn,

Nghìn thu tình hỡi núi non chẳng dời.

Bao thu vắng lệ rơi gối chiếc,

Mảnh chân tình tha thiết khó phai.

Mây trôi biền biệt tháng ngày,

Trải qua giông bão nắng mai thắm nồng !

Đâu giọt mưa của một mùa thu trước ?

Đã từng rơi thấm ướt một cuộc tình

Còn đâu nữa chúm chím nụ môi xinh ?

Khi giờ đây thinh không đầy xác lá.

Cũng mùa thu sao khung trời xa lạ ?

Vẫn mưa rơi nhưng lã chã nghẹn ngào

Và cơn gió cứ lặng lẽ chênh chao

Thoảng vào hồn bao cồn cào da diết.

Nhớ thu xưa tình mình còn tha thiết

Bao kỷ niệm anh viết trọn vào thơ

Mình dìu nhau trên lối vắng sương mờ

Ngỡ trong đời giấc mơ là có thật.

Chiều hôm nay giọt mưa lại lất phất

Tuôn nỗi sầu chồng chất lối anh đi

Níu bàn chân kỷ niệm mãi ôm ghì

Mưa hay lệ mà mi trào ướt đẫm ?

Thu không em dường như còn lạ lẫm

Màu nắng hồng chẳng ấm áp như xưa

Đường chung đôi chỉ có một bóng thừa

Và lá đổ… như chưa từng hơn thế.

Bao năm rồi ta xa rời mộng ước

Chợt vô tình chân bước lối đi xưa

Khung trời buồn chiều bổng đổ cơn mưa

Khi gặp lại bóng người xưa trên phố

Hạt mưa rơi hay lệ lòng anh đổ

Buốt lạnh lùng nơi loan lỗ con tim

Cứ ngỡ đâu quá khứ đã nhấn chìm

Và ngủ yên êm đềm theo giấc mộng

Mưa chiều nay nghe cõi lòng xao động

Chẳng mong chờ trông ngóng lại gặp nhau

Chợt vô tình khơi lại những nỗi đau

Khi ngang qua không lời chào giả lả

Cơn mưa chiều vẫn cứ rơi tầm tã

Phố rộn ràng vẫn lạnh giá bờ vai

Hay bởi vì nghe bao nỗi đắng cay

Khi chiều mưa tình cờ ta gặp lại..

Những bài thơ về nắng mùa thu xuất hiện mọi nơi trên mạng xã hội. Hiện nay, chúng được đông đảo bạn đọc yêu thích và săn đón. Những ánh nắng mang đến sự ấm áp lạ thường trong tâm hồn mỗi người. hãy cùng nhau theo dõi ngay nhé các bạn!

Chào những chùm hoa nắng
Vương trên mái tóc em
Đọng trên má em hiền
Tô làn môi em đẹp…
Long lanh trong ánh mắt
Những giọt nắng mùa hè
Ngân đầy điệp khúc ve
Cho một mùa thương nhớ!

Nắng xưa nhớ…ngày thơ chơi đồng cỏ
Gió mênh mông vui gót nhỏ tung tăng
Đất bùn sâu in dấu vết chân hằn
Thầm vui sướng ta vân đằng Thánh Gióng
Trưa vắt vẻo cơn mơ nghiêng cánh võng
Nép mành tre tia sáng óng lung linh
Hôn má em ru nắng nhẹ bên mình
Vàng da sạm thân ôm tình non nước
Hoàng hôn xuống ai soi gương tóc mượt
Nắng đi tìm cơn gió lướt bờ mi
Bao yêu thương xao xuyến nhớ nhung gì?
Nồng giấc ngủ ru vần thi kiều diễm
Xa tuổi mộng tha phương trời mây tím
Lá dần rơi sương điểm tóc mây bồng
Dư âm nào ngơ ngẩn cả trời đông
Làng quê cũ…nắng còn không..màu nhớ?

Tia nắng Thu quyện mùi thơm sữa cốm
Màu vàng xen trong lốm đốm mắt na
Gió dịu dàng vuốt ve buổi chiều tà
Hoa sen muộn đang ngả màu hồng đậm.
Tia nắng chiều buông từng sợi thật chậm
Sợ đêm về làn sương ngậm lạnh se
Nắng vương vấn ôm ấp từng cành me
Níu gữi lại bên hè tia vàng ấm.
Yêu mùa Thu sáng sớm kia lấm tấm
Giọt sương Thu mỏng mảnh lẫn nắng mai
Nắng đỏng đảnh đổ bóng mình vươn dài
Xua màn sương chạy hoài đâu chẳng biết.
Nắng Mùa thu điệu đà sao đáng ghét
Làm hanh hao từng vệt trên lá non
Tia nắng Thu lay lắt những giận hờn
Chẳng nhẹ nhàng mơn man trên vòm lá.

Gọi nắng về hong mái tóc em bay
Gọi nắng mai xua những ngày giông bão
Gọi nắng lên cho trắng ngần hạt gạo
Gọi nắng chiều cho cơm cháo nên thơm.
Gọi nắng về tỏa xuống khắp làng thôn
Những bông ngô thả hồn trên núi thẳm
Đồng lúa xanh hạt cho màu vàng óng
Cuối lưng đồi ai đứng ngóng trông ai.
Nắng mai về không còn những thiên tai
Chẳng còn lo những ngày dài mưa lũ
Nắng xua đi những âu lo,ủ rũ
Của bao người đã mất ngủ triền miên.
Gọi nắng lên cho Nam Bắc hai miền
Chẳng phân chia… để nối liền ruột thịt
Gửi trao nhau một tình yêu tha thiết
Dưới nắng hồng thêm mãnh liệt yêu thương.
Gọi nắng chiều cho bao nỗi vấn vương
Hòa trong những khói rơm chiều loang tím
Khói dạ quê cay nồng bao trìu mến
Bữa cơm chiều…ai cập bến thương yêu.
Gọi nắng lên…gió nâng những cánh diều
Nữ thi nhân gửi bao điều ấp ủ
Thả hồn thơ về một miền đất hứa
Sóng dập dồn những nỗi nhớ chiều buông.

Nắng muôn thủa vẫn nồng nàn như thế
Vẫn tia vàng như để dỗ dành hoa
Vẫn hong khô giọt lệ tủi hoen nhòa
Vẫn kiên định tháng năm qua nào đổi
Dù đôi bận cơn giông cuồng phủ lối
Ngăn cách đường nên lỗi hẹn hoa yêu
Nhưng tâm tư nắng vẫn nhớ thương nhiều
Vẫn nung nấu biết bao nhiêu hẹn hứa
Vẫn mơ ước duyên ngày kia ghép nửa
Đem bờ vai để dựa lúc hoa buồn
Vẫn mong chờ ve vuốt cánh hoa suôn
Mơ kề cạnh ấm áp nguồn hạnh phúc.

Trên đây là những bài thơ về nắng và mưa hay, xúc động nhất. Những bài thơ này luôn mang lại cho bạn nhiều cảm xúc, luôn vui vẻ, hạnh phúc. Chúng tôi luôn đồng hành cùng các bạn, chia sẻ những bài thơ hay, ấn tượng này. Hẹn gặp lại các bạn đã theo dõi bài viết trên.

Related posts

Bài thơ Chòng chành đò xưa – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Bài thơ Sau phút chia tay – Nhà thơ Mạc Phương

admin

Trọn bộ chùm thơ Dâng đặc sắc của nhà thơ Tagore Rabindranath phần 5

admin

Leave a Comment