Nhà Thơ Nổi Tiếng

Tuyển tập “Bèo mây bờ bến”, Một số bài thơ khác (Di cảo thơ) của thi sĩ Bùi Giáng

Tập Bèo mây bờ bến – Bùi Giáng (1996) và một số tập thơ khác chưa được công bố của nhà thơ nằm trong tập Di cảo thơ với tựa so chính nhà thơ đặt. Qua các tác phẩm này bạn sẽ hiểu thêm về việc thi sĩ gặp nhau và chào nhau với nhân sinh ngay giữa con đường bằng một giọng điệu riêng, vừa mộng lại vừa thực. Hãy cùng đọc và cảm nhận những tứ thơ độc đáo này bạn nhé!

Tập Bèo mây bờ bến (1996)

Nội Dung

Thong dong em hỏi han rằng
Tình yêu chất chứa thường hằng ra sao
Đáp rằng: cho dẫu thế nào
Tình yêu cũng thể mưa rào một cơn
Giữa ngày hạn hán chon von
Nướng thiêu tâm tưởng máu còn ước mơ
Thể thân thịt đợi máu chờ
Cái gì đáp ứng cuộc chờ đợi kia
Gần gũi nọ, xa xuôi kia
Thập thành thân thiết đêm khuya ấy là
Nhu mỳ khu vực mở ra
Toàn nhiên vô tận ấy là của em

Gặp người tôi tưởng gặp tôi
Bên đường đàm đạo chốn nơi nào là
Gặp người rất mực người ta
Tên là Bê Bối tuổi là đười ươi
Gặp tôi – người tưởng gặp người
Chào người số dzách người cười một cây
Tôi về gọi cháu thơ ngây
Hỏi rằng người ấy là Thầy hay Cô
Thưa ông chiến trận xô bồ
Chiều hôm le lói ông tô bồi gì?
Chào con rất mực tùy nghi
Con từ thiên thượng con đi bình thường
Hồng trần còn chút du dương
Tặng con rất mực phi thường thiên tiên

Giai nhân rất mực thượng thừa
Bước đi quốc sắc chịu chừa thiên hương
Lần đi mường tượng muôn phương
Một về cố quận đảm đương tiền trình
Bốn mùa đổi lớp chênh vênh
Lao đao gió lá gập ghềnh cành chim
Làm ghi một chút của tin
Gọi là sơn nguyệt dõi tìm giang phong
U hoài tình mộng long đong
Như hà lận đận tình trong nghĩa ngoài
Điếu đồ Liệp Hộ bẻ bai
Đầu non giáp trĩ thiên nhai hải triều
Tháng năm nắng sớm sương chiều
Ngẩn ngơ tiết điệu dập dìu thành thân
Thượng thừa rất mực giai nhân
Tấm lòng nhi nữ lời trân trọng chào

Hỏi han hờ hững cõi miền
Ra hoa hàng xóm láng giềng làn môi
Cậy em em có chịu lời
Nhìn nghiêng ngó ngửa chốn nơi nào là
Cõi miền chung đúc phấn hoa
Thần tiên rất mực chan hòa thiên hương
Láng giềng tâm sự phi dương
Thịt da mềm mại phấn hương dịu dàng
Phấn hương tập hợp phi thường
Dày dày sẵn đúc thiên hương một tòa
Chiêm bao mộng tưởng chan hòa
Thành thân thiên hạ thiết tha Láng Giềng

Màu trăng vô tận từ bi
Từ màu tân nguyệt tới kỳ mãn khai
Viên dung vô tận miệt mài
Buồn vui vô lượng muôn ngày mở mang
Vi vu gió khắp nẻo đàng
Vần xoay tim máu muôn vàn xôn xao
Cỗi nguồn quá vắng lặng sao
Âm thanh trầm thống đêm nào giậy tuôn
Bóng hình nhị bội bắt buông
Lừng vang từ trúc điệu buồn như mai

Nghìn thu một thuở xảy ra
Êm đềm biến cố từ ta tặng người
Người là tiên nữ sụt sùi
Người là ngà ngọc vẹn mười tiên nương
Ôi ngọc diện! Ôi thiên hương
Băng tâm quốc sắc muôn phương thịnh hành
Em từ ngọc thạch thiên thanh
Về đây ríu rít ngọn ngành líu lo
Gặp em tưởng tượng khôn dò
Tưởng như tái thế con đò tử sinh

Bị dồn đuổi tới tận cùng
Tít mù sa mạc ôi rừng rú ôi
Mưa rừng tốc độ tả tơi
Thác phăng cuồn cuộn cuốn trôi cửa nhà
Đốt rừng trực tiếp đốt ta
Rừng thiêng mai một giang hà khóc than
Mai sau còn mất địa đàng
Phồn vinh mất điệu, điêu tàn nối đuôi

Tận cùng gió gác trăng lầu
Tái sinh tài tử nhiệm màu trùng lai
Hỏi han em suốt dặm dài
Có nghe trong gió tình hoài lang thang
Mộng đời lạc nẻo đi hoang
Trùng sinh chợt thấy đa đoan còn nhiều
Ngại ngùng phong vận phiêu phiêu
Ôm tình trúc thạch tịch liêu e dè
Nguyện thề thỉ lộc dã hề
Tâm tình dã dượi còn nghe nghe hoài
Công hầu cốt cách quai nhai
Làm sao ứng đáp tuyệt tài giấn thân
Nham thê cốc ẩm tuyệt trần
Tử sinh liều giữa dặm phần sao em?

Đùa với tuyết rỡn với vân
Một mình nhớ mãi gái trần gian xa
Sương buổi sớm, nắng chiều tà
Trăm năm hồng lệ có là bao nhiêu

Em cười vỡ mật tan tim
Vì em nhìn thấy anh điên tận cùng
Tận cùng ngất lạnh mù khơi
Thì điên cuồng chính là chơi phi thường
Phi thường chính cuộc chơi suông
Chơi mà chẳng biết ngọn nguồn từ đâu
Dặm khuya heo hút ngàn dâu
Anh ngồi tựa gốc tang du một lần
Nhớ em cười ngất thanh tân
Thần tiên vô tận thành thân vô cùng
Thuyền quyên thêu dệt tấm nhung
Cho đời thục nữ thành thân cho người
Mười lăm năm chuyển động trời
Bao nhiêu lần bấy bùi ngùi bấy bao
Bấy nhiêu bất tận nghẹn ngào
Quan san bất tuyệt thao thao nghìn trùng
Nghìn trùng mây trắng rải tung
Non xanh gieo rắc tình chung bốn mùa
Em đừng tính thiệt tính thua
Tan tim vỡ mật là vua tiếng cười

Trước khi về chín suối
Em xin gửi đá vàng
Của trăm năm buồn tủi
Về trở lại nhân gian.

Nhà thơ tỷ phú phiêu bồng
Từ Nam Hải tới sương Hồng Lĩnh phai
Ngao du tuế nguyệt dặm dài
Đêm đêm nhớ tuyết ngày ngày ngắm mây
Gặp em từ sát na này
Tưởng như một phút kéo dài muôn năm
Tưởng như sử lịch đằm đằm
Lá cây ngọn cỏ căm căm đợi chờ
Con từ lịch kiếp bơ vơ
Gặp ông có thấy bất ngờ chi không
Gẫm rằng cỏ lá phiêu bồng
Trùng lai có lẽ ngoài vòng trăm năm

Tập thơ chưa công bố

Chia đôi Khánh Hội mọc mời
Còn dư điếu thuốc rạng ngời chai bia
Dư vang cổ lục bốc tia
Dìm sương tuyết giữa mép rìa hở hang
Chia đôi phương cảo hàng hàng
Này phồn hoa thịnh nọ nàng nàng hoa
Chia đôi điếu thuốc ruột rà
Tầm sưu tuý điệu giang hà sử xanh

Còn nguyên ly rượu cốc trà
Còn nguyên phố thị đậm đà mùi hương
Thuyền quyên ứ hự anh hùng
Cảo thơm sầu toả điệp trùng điệu xoang
Đi về vói mộng thênh thang
Mời em về ở muôn vàn mai sau
Mai sau cơ hội ví dầu
Dở dang tâm sự mộng đầu vẫn nguyên

Đi lên bắt hột sương trời
Gieo vào phố hội lệ ngời sử xanh
Đi về đón gió long lanh
Kết chùm cỏ mọc vòng quanh mây vàng
Ví dù lệch sá sai đường
Cũng xin bồi đắp phi thường cho thơ
Đi lên sương đợi tuyết chờ
Ngàn thu mai trúc phượng thờ một trang

Bất nhân là Trẫm bây giờ
Ngày mai mốt bất nghĩa thờ phượng Em
Đi về cổ lục nhìn xem
Phong tình tâm sự trước đèn dầu lu
Mai sau sông biển tít mù
Từ bây giờ tới tạc thù tương lai
Ruộng nương Nương Tử dặm dài
Mừng Xuân tao ngộ di hài Thu Đông
Ngày mai cá sóng phiêu bồng
Ngàn trăng ngậm bóng sương đồng ra đi
Đi về với gió phù du
Mở trang Trí Huệ cho mù sa bay
Chiêm bao hội thoại ngân dài
Ý trong tờ mộng nhớ ngày Việt Nam

Trăm năm trong cõi nhà ma
Chữ điên chữ đảo thành ra chữ Thần
Chiêm bao chín bệ mười tầng
Trình tâu sư muội vô ngần hôm nay
Trọng thu quyến gió trang này
Luyến thu chuộng tuyết đầu tay ngón cầm
Đi về châu quận phân vân
Ngõ quanh cây lá lời trân trọng chào
Lênh đênh hải ngoại chốn nào
Mùi hương xa vắng hương màu phôi thai

Trên đây là những bài thơ nằm trong tập Bèo mây bờ bến và một số bài chưa được công bố nằm trong tập Di cảo thơ của Bùi Giáng. Qua đó ta có thể cảm nhận được giọng điệu vừa trầm vừa thực của tác giả này. Đừng quên theo dõi những bài viết tiếp theo của chúng tôi để cập nhật những bài thơ hay nhất của nhà thơ này bạn nhé!

Related posts

Nhà thơ Nguyễn Duy và tập thơ Đường xa (1989) phần đầu

admin

Nhà thơ Thái Bá Tân và tuyển tập thơ dịch Alekseyevich Bunin

admin

Nhà thơ Vũ Duy Thông cùng những tuyệt phẩm vang danh hay nhất

admin

Leave a Comment