Thơ Hay

Tuyển tập những bài thơ Puskin đi cùng năm tháng phần 3

Những trang thơ Puskin luôn được độc giả yêu thích và chia sẻ rầm rộ trong thời gian gần đây. Di sản văn chương của Pushkin rất phong phú, gồm cả thơ ca, kịch, sử thi, tiểu thuyết. Ông là một đại thi hào vang danh của nước Nga được nhiều người ngưỡng mộ. Cùng nhau theo dõi những trang thơ của ông nhé!

Nội Dung

Последняя туча рассеянной бури!
Одна ты несешься по ясной лазури,
Одна ты наводишь унылую тень,
Одна ты печалишь ликующий день.
Ты небо недавно кругом облегала,
И молния грозно тебя обвивала;
И ты издавала таинственный гром
И алчную землю поила дождем.
Довольно, сокройся! Пора миновалась,
Земля освежилась, и буря промчалась,
И ветер, лаская листочки древес,
Тебя с успокоенных гонит небес.

Dịch

Đám mây rớt của bão giông tản mạn
Một mình ngươi vun vút trên thanh không
Một mình ngươi giăng bóng đen ảm đạm
Một mình ngươi làm ủ dột ngày hồng
Vừa mới đó ngươi bao trùm tứ phía
Quanh mình ngươi quấn quít những chớp lòe
Và ngươi thét tiếng sấm rung kỳ lạ
Và ngươi mưa sũng mặt đất khát khô
Thôi đủ rồi, cuốn đi! Thôi đã hết
Mặt đất bừng tươi, giông tố đã qua
Và ngọn gió vờn lộc non lá biếc
Đuổi nhà ngươi khỏi trời đất lặng tờ

Перестрелка за холмами;
Смотрит лагерь их и наш;
На холме пред казаками
Вьется красный делибаш.
Делибаш! не суйся к лаве,
Пожалей свое житье;
Вмиг аминь лихой забаве:
Попадешься на копье.
Эй, казак! не рвися к бою:
Делибаш на всем скаку
Срежет саблею кривою
С плеч удалую башку.
Мчатся, сшиблись в общем крике…
Посмотрите! каковы?..
Делибаш уже на пике,
А казак без головы.

Dịch

Sau đồi vang tiếng súng
Địch ta dàn trận tuyến
Đê lích vụt xông lên
Phóng ngựa vào vòng chiến
Đêlích! đừng tiến nữa
Hãy thương lấy cuộc đời
Chỉ một giây ngạo nghễ
Trên ngọn giáo xác phơi
Cazac! đừng nghênh chiến
Đêlích vung gươm ngời
Trên ngựa vun vút tiến
Một nhát là đầu rơi
Cùng tiến và xáp trận
Hãy xem kìa! Lạ sao?…
Đêlích trên giáo nhọn
Còn Cazac không đầu

Мой голос для тебя и ласковый и томный
Тревожит позднее молчанье ночи темной.
Близ ложа моего печальная свеча
Горит; мои стихи, сливаясь и журча,
Текут, ручьи любви, текут, полны тобою.
Во тьме твои глаза блистают предо мною,
Мне улыбаются, и звуки слышу я:
Мой друг, мой нежный друг… люблю… твоя… твоя..

Dịch

Gọi em tha thiết dịu dàng
Đêm đen lặng lẽ mơ màng xôn xao
Bên giường ngọn nến gầy hao
Thơ anh thắp lửa hoà vào êm êm
Dòng sông tình, đong đầy em
Chao nghiêng ánh mắt, bóng đêm vỡ oà
Ánh cười-nốt nhạc ngân nga:
Anh yêu có biết em là…của anh1

Я ехал к вам: живые сны
За мной вились толпой игривой,
И месяц с правой стороны
Сопровождал мой бег ретивый.
Я ехал прочь: иные сны…
Душе влюбленной грустно было,
И месяц с левой стороны
Сопровождал меня уныло.
Мечтанью вечному в тиши
Так предаемся мы, поэты;
Так суеверные приметы
Согласны с чувствами души.

Dịch

Khi anh đi đến nhà em, mặt trăng
Từ phía phải luôn nhìn anh vui vẻ
Nhiều suy nghĩ và nhiều giấc mộng mơ màng
Cũng vui vè bám theo anh như thế
Khi anh rời khỏi nhà em – rất lâu
Từ phía trái trăng nhìn anh im lặng
Nhiều giấc mơ, nhiều ý nghĩ buồn rầu
Lại bay đến, bám theo anh dai dẳng
Biết làm sao, vẫn thế các nhà thơ
Thường đa cảm tin vào điều tự nghĩ
Các tình cảm luôn đổi thay, bao giờ
Cũng đem gắn với cảnh ngoài tuỳ ý

Пройдет ли мой недуг?— лев у осла спросил,
Осёл ответствовал: «О царь, сильнейший в мире!
Когда ты не умрёшь, то будешь жив, как был».
Два раза два — четыре.

Dịch

Liệu bệnh của ta có khỏi không? Bên lừa, sư tử hỏi,
Lừa trả lời: “Hỡi vua của thế gian!
Khi không chết thì ngươi sẽ sống.
Như hai lần hai là bốn, rõ ràng.”

Язык и ум теряя разом,
Гляжу на вас единым глазом:
Единый глаз в главе моей.
Когда б судьбы того хотели,
Когда б имел я сто очей,
То все бы сто на вас глядели.

Dịch

Tiếng nói và trí khôn bị mất cùng một lúc
Tôi nhìn em bằng một mắt thôi:
Con mắt duy nhất trên đầu tôi.
Giá như số phận an bài khác
Giá như tôi có trăm con mắt
Thì cả trăm dành trọn ngắm em rồi.

Не множеством картин старинных мастеров
Украсить я всегда желал свою обитель,
Чтоб суеверно им дивился посетитель,
Внимая важному сужденью знатоков.
В простом углу моем, средь медленных трудов,
Одной картины я желал быть вечно зритель,
Одной: чтоб на меня с холста, как с облаков,
Пречистая и наш божественный спаситель –
Она с величием, он с разумом в очах –
Взирали, кроткие, во славе и в лучах,
Одни, без ангелов, под пальмою Сиона.
Исполнились мои желания. Творец
Тебя мне ниспослал, тебя, моя Мадона,
Чистейшей прелести чистейший образец

Dịch

Tôi không treo trong trai phòng đạm bạc
Những bức tranh của danh họa cổ xưa
Để khách thăm phải tôn kính sững sờ
Đứng lặng nghe lời phẩm bình uyên bác

Trong góc đơn sơ bộn bề sách vở
Tôi hằng mong chiêm ngưỡng một bức tranh
Dõi nhìn tôi trìu mến từ mây xanh
Mẹ Đồng Trinh bồng Hài Đồng Cứu Thế

Nàng trang nghiêm, ánh mắt người thông tuệ
Trong hào quang thanh thoát vẻ nhân từ
Dưới gốc cọ Xiôn lặng lẽ ưu tư
Chỉ hai người, không thiên thần hộ vệ

Điều ước nguyện giờ đây thành sự thật:
Tạo hoá ban em giáng tự trên trời
Tuyệt tác hình người đẹp xinh thanh khiết
Em – Đức Mẹ Đồng Trinh của lòng tôi.

Пора, мой друг, пора! Покоя сердца просит –
Летят за днями дни, и каждый час уносит
Частичку бытия, а мы с тобой вдвоём
Предполагаем жить, и глядь – как раз – умрем.

На свете счастья нет, но есть покой и воля.
Давно завидная мечтается мне доля –
Давно, усталый раб, замыслил я побег
В обитель дальную трудов и чистых нег.

Dịch

Em ơi đã đến lúc rồi
Tim anh mong sống một đời yên thân
Ngày ngày tiếp nối bay dần
Mỗi ngày đem mất một phần đời ta
Hai ta đang sống đây mà…
Nhưng như đã chết, thân ra bụi rồi
Có đâu hạnh phúc em ơi
Còn chăng yên tĩnh và đời tự do
Từ lâu anh chỉ trông chờ
Như người kiệt sức, mong chờ thoát thân
Kiếm nơi yên ổn làm ăn
Với bao tình cảm trong ngần chở che

Для берегов отчизны дальной
Ты покидала край чужой;
В час незабвенный, в час печальный
Я долго плакал пред тобой.
Мои хладеющие руки
Тебя старались удержать;
Томленье страшное разлуки
Мой стон молил не прерывать.
Но ты от горького лобзанья
Свои уста оторвала;
Из края мрачного изгнанья
Ты в край иной меня звала.
Ты говорила: «В день свиданья
Под небом вечно голубым,
В тени олив, любви лобзанья
Мы вновь, мой друг, соединим».
Но там, увы, где неба своды
Сияют в блеске голубом,
Где тень олив легла на воды,
Заснула ты последним сном.
Твоя краса, твои страданья
Исчезли в урне гробовой —
А с ними поцелуй свиданья…
Но жду его; он за тобой…

Dịch

Em từ giã dải bờ đất khách
Để trở về chốn cũ xa xôi
Trong giây phút buồn đau nhớ mãi
Đứng trước em anh mặc lệ rơi
Hai tay anh cứng đờ lạnh giá
Níu giữ không đành để em đi
Anh thổn thức: em đừng vội vã
Cắt phút giây đau đớn biệt ly!
Nhưng làn môi đắng em vội rứt
Bỏ cái hôn đau khổ xót xa
Em gọi anh về miền đất khác
Bỏ quê hương đầy ải mịt mờ
Em thủ thỉ: ngày mai gặp lại
Dưới bầu trời muôn thuở ngát xanh
Dưới bóng cây ô liu mát rượi
Ta sẽ hôn nhau lại, hỡi anh!
Nhưng chao ôi, nơi đầy nắng chói
Vòm trời cao thăm thẳm biếc xanh
Nơi trên nước ô liu ngả bóng
Em đã ngủ yên giấc ngàn năm
Và nhan sắc, nỗi niềm đau khổ
Em đem đi dưới khắp áo quan
Đem đi cả chiếc hôn hội ngộ…
Nhưng anh chờ; còn nợ đó, hỡi em!

Пройдет любовь, умрут желанья,
Разлучит нас холодный свет,
Кто вспомнит тайные свиданья,
Мечты, восторги прежних лет?..
Позволь в листах воспоминанья
Оставить им минутный след.

Dịch

Tình yêu sẽ trôi qua, ham muốn rồi sẽ chết,
Ánh sáng lạnh lùng sẽ chia tách chúng ta,
Ai sẽ nhớ nơi hẹn hò bí mật,
Những giấc mơ, thích thú của những năm qua? ..
Cho ta ghi trong trang ký ức
Để lưu từng giây phút với bạn ta.

В последний раз твой образ милый
Дерзаю мысленно ласкать,
Будить мечту сердечной силой
И с негой робкой и унылой
Твою любовь воспоминать.
Бегут меняясь наши лета,
Меняя всё, меняя нас,
Уж ты для своего поэта
Могильным сумраком одета,
И для тебя твой друг угас.
Прими же, дальная подруга,
Прощанье сердца моего,
Как овдовевшая супруга,
Как друг, обнявший молча друга
Пред заточением его.

Dịch

Lần cuối cùng tôi liều âu yếm
Hình em trong tưởng tượng dịu êm,
Liều thức dậy ước mơ cháy bỏng,
Với niềm vui rụt rè, cay đắng,
Bùi ngùi, tôi nhớ lại tình em.
Thời gian cứ vùn vụt trôi qua,
Thay đổi hết rồi, thay đổi cả hai ta,
Quả vậy, với nhà thơ của mình,
Em đã ngủ dưới nấm mồ hiu hắt,
Và với em, tôi như ngọn đèn lụi tắt.
Hãy nhận đi, người bạn gái xa xôi,
Lời giã từ tự đáy lòng tôi,
Hãy nhận như một người vợ goá,
Như người bạn ôm bạn mình lặng lẽ
Trước lúc anh ta vào chốn tù đày.

Недавно, обольщен прелестным сновиденьем
В венце сияющем, царем я зрел себя;
Мечталось, я люблил тебя –
И сердце билось наслажденьем.
Я страсть у ног твоих в восторге изьявлял.
Мечты! ах! Отчего вы счастья не продлили?
Но боги не всего теперь меня лишили:
Я только царство потерял.

Dịch

Cũng chưa lâu, tôi mắc lừa những cơn mê dịu ngọt,
Mũ miện trên đầu, tôi chẳng khác đức vua.
Trong mơ màng, tôi thấy tình mình dâng cho em trọn vẹn –
Và con tim đập bồn chồn, hồi hộp tự bao giờ.
Quỳ xuống bên chân em tôi bày tỏ nỗi lòng.
Ôi những cơn mê! Sao hạnh phúc của ta không còn mãi?
Nhưng thánh thần đâu phải đã lấy đi tất cả:
Tôi chỉ mất đi mỗi vương quốc thôi mà.

Прощай, свободная стихия!
В последний раз передо мной
Ты катишь волны голубые
И блещешь гордою красой.
Как друга ропот заунывный,
Как зов его в прощальный час,
Твой грустный шум, твой шум призывный
Услышал я в последний раз.
Моей души предел желанный!
Как часто по брегам твоим
Бродил я тихий и туманный,
Заветным умыслом томим!
Как я любил твои отзывы,
Глухие звуки, бездны глас,
И тишину в вечерний час,
И своенравные порывы!
Смиренный парус рыбарей,
Твоею прихотью хранимый,
Скользит отважно средь зыбей:
Но ты взыграл, неодолимый,-
И стая тонет кораблей.
Не удалось навек оставить
Мне скучный, неподвижный брег,
Тебя восторгами поздравить
И по хребтам твоим направить
Мой поэтический побег.
Ты ждал, ты звал… я был окован,
Вотще рвалась душа моя:
Могучей страстью очарован,
У берегов остался я.
О чем жалеть? Куда бы ныне
Я путь беспечный устремил?
Один предмет в твоей пустыне
Мою бы душу поразил.
Одна скала, гробница славы…
Там погружались в хладный сон
Воспоминанья величавы:
Там угасал Наполеон.
Там он почил среди мучений.
И вслед за ним, как бури шум,
Другой от нас умчался гений,
Другой властитель наших дум.
Исчез, оплаканный свободой,
Оставя миру свой венец.
Шуми, взволнуйся непогодой:
Он был, о море, твой певец.
Твой образ был на нем означен,
Он духом создан был твоим:
Как ты, могущ, глубок и мрачен,
Как ты, ничем неукротим.
Мир опустел… Теперь куда же
Меня б ты вынес, океан?
Судьба людей повсюду та же:
Где капля блага, там на страже
Уж просвещенье иль тиран.
Прощай же, море! Не забуду
Твоей торжественной красы
И долго, долго слышать буду
Твой гул в вечерние часы.
В леса, в пустыни молчаливы
Перенесу, тобою полн,
Твои скалы, твои заливы,
И блеск, и тень, и говор волн.

Dịch

Chào biển cả tự do, tôi xin vĩnh biệt!
Lần cuối cùng biển đứng trước tôi
Biển cuộn lên con sóng màu xanh biếc
Vẻ đẹp tự hào lấp lánh ánh bừng tươi.
Như người bạn thầm thì lời buồn bã,
Gọi lên trong giờ phút chia tay,
Tiếng gọi buồn, tiếng rì rầm biển cả
Tôi đã nghe một lần cuối này đây.
Linh hồn tôi khát khao, mong muốn
Như thường xuyên, tôi dạo bước trên bờ
Tôi lang thang trong sương mù, tĩnh lặng
Bao ham mê tha thiết cứ dày vò!
Tôi đã yêu lời gọi về của biển,
Những tiếng kêu tắc nghẹn, tiếng vực sâu,
Tĩnh mịch trong những giờ chiều đến,
Và từng cơn bướng bỉnh nối theo nhau!
Cánh buồm hiền lành của người đánh cá,
Chịu bao nhiêu cơn đỏng đảnh biển khơi,
Nó dũng cảm lướt qua bao sóng cả
Nhưng biển không nhường nhịn, cứ chồm lên…
Chiếc thuyền kia, trong sóng dữ, đã chìm.
Không giữ tôi suốt đời ở lại
Bờ đứng yên, tẻ ngắt, u buồn,
Chúc mừng biển bằng lời hồ hởi
Vần thơ tôi theo con sóng đi luôn.
Biển gọi, biển chờ… tôi trong xiềng xích
Tâm hồn tôi bị giằng xé tan tành
Niềm say mê mạnh vô cùng quyến rũ,
Tôi vẫn còn đây, bên cạnh biển xanh.
Đi đâu bây giờ, có gì ân hận?
Theo con đường tôi hướng tới vô tư
Như một vật trong cô liêu của biển
Linh hồn tôi kinh ngạc vô bờ.
Ngôi mộ của vinh quang… Lẻ loi tảng đá,
Đắm mình trong một giấc mộng lạnh lùng
Những hồi ức oai phong, hùng vĩ
Ở đấy Napoleon, trút hơi thở cuối cùng.
Ông yên nghỉ giữa bao nhiêu khổ nhục.
Giữa tiếng rít gầm gió táp, mưa sa
Một thiên tài từ chúng ta bay vụt
Một vị chủ nhân trong tâm trí chúng ta.
Than khóc tự do, người khóc than biến mất
Ông đã bỏ quên vòng nguyệt quế của đời.
Tiếng ì ầm, khích động thời tiết xấu
Ông là người ca sĩ hát biển khơi.
Hình ảnh biển khơi phác hoạ nên ông ấy,
Ông đã tạo ra sức sống của biển xanh
Cũng như biển thẳm sâu và ảm đạm,
Như biển xanh, không khuất phục, yếu mềm.
Tôi biết đi đâu, thế giới này vắng vẻ…
Biển thân yêu, giá biển rước tôi cùng?
Số phận nhân dân nơi đâu cũng thế
Đâu có chút lợi quyền, ở đó có người trông
Hoặc giáo huấn hoặc là bạo chúa.
Vĩnh biệt biển, tôi sẽ không quên, ơi biển cả!
Vẻ diễm kiều quý phái của biển khơi
Mãi mãi về sau, tôi sẽ còn nghe rõ
Tiếng êm êm của sóng biển ru hời.
Trên sa mạc hoang vu, trong rừng vắng lặng
Tôi mang tất cả dáng biển xanh,
Những mỏm đá, vịnh đẹp xinh của biển,
Chớp sáng, bóng đen, và tiếng sóng rì rầm…

Богами вам еще даны
Златые дни, златые ночи,
И томных дев устремлены
На вас внимательные очи.
Играйте, пойте, о друзья!
Утратьте вечер скоротечный;
И вашей радости беспечной
Сквозь слезы улыбнуся я.

Dịch

Trời còn cho các anh
Những ngày vàng đêm ngọc
Những ánh mắt long lanh
Nơi các cô gái đẹp
Vui chơi, say uống đi
Hãy vui tròn đêm ngắn
Tôi mỉm cười qua lệ
Nhìn niềm vui vô tư

Промчались годы заточенья
Недолго, мирные друзья,
Нам видеть кров уединенья
И Царскосельские поля.
Разлука ждет нас у порогу,
Зовет нас дальний света шум,
И каждый смотрит на дорогу
С волненьем гордых, юных дум.
Иной, под кивер спрятав ум,
Уже в воинственном наряде
Гусарской саблею махнул –
В крещенской утренней прохладе
Красиво мерзнет на параде,
А греться едет в караул;
Другой, рожденный быть вельможей,
Не честь, а почести любя,
У плута знатного в прихожей
Покорным плутом зрит себя;
Лишь я, судьбе во всем послушный,
Счастливой лени верный сын,
Душой беспечный, равнодушный,
Я тихо задремал один…
Равны мне писари, уланы,
Равны Законы, кивера,
Не рвусь я грудью в капитаны
И не ползу в ассесора:
Друзья! немного снисхожденья –
Оставьте красный мне колпак,
Пока его за прегрешенья
Не променял я на шишак,
Пока ленивому возможно,
Не опасаясь грозных бед,
Еще рукой неосторожной
В июле распахнуть жилет.

Dịch

Trôi vùn vụt những tháng ngày tù túng:
Chẳng còn bao các bạn hiền thân mến;
Còn được nhìn thấy tổ ấm cô đơn
Và ruộng đồng bát ngát của Hoàng thôn
Giờ ly biệt đợi chờ ta ngưỡng cổng
Tiếng nhộn nhịp ngoài xa kia cuộc sống
Đang gọi ta. Lòng khắc khoải bồi hồi,
Mỗi chúng ta nhìn tới bước đường đời
Với kiêu hãnh của tâm hồn tươi trẻ
Trong chúng ta giờ đây đã có kẻ
Tài chí trai giáu dưới mũ quân nhân
Chỉnh tề trong quân phục gọn gàng,
Tay loang loáng thanh gươm kỵ mã
Cóng tê người trong buổi mai lạnh giá
Cuộc duyệt binh đẹp đẽ kiêu hùng.
Ghé tháp canh sưởi chút ấm chung;
Còn kẻ khác số làm quan từ bé
Vì danh vị mà quên đường danh dự,
Đem thân làm tôi tớ gian hùng
Cho một thằng gian khác thế thần hơn.
Chỉ riêng tôi mặc cho thần số mệnh,
Thú cuộc đời chây lười nhàn tản
Sống vô tư hờ hững với lợi danh,
Một mình tôi thiêm thiếp ngủ ngon lành…
Đối với tôi quan trường hay kỵ binh,
Mũ quân nhân – luật hình như nhau cả,
Tôi không phóng lao lên hành tướng tá,
Mà hoàng quan bát phẩm cũng không luồn:
Các bạn ơi! Xin một chút bao dung:
Hãy để lại cho tôi cônbắc đỏ
Khi còn chửa vì tội tình lẫm lỡ
Phải chụp lên đầu chiếc mũ sắt chiến binh
Và kẻ chây lười này còn có thể ung dung
Giữa tháng Bẩy đưa bàn tay phóng khoáng
Phanh áo ghi-lê mà không kinh hoảng
Những tai ương khủng khiếp ụp lên đầu.

Тебе, певцу, тебе, герою!
Не удалось мне за тобою
При громе пушечном, в огне
Скакать на бешеном коне.
Наездник смирного Пегаса,
Носил я старого Парнаса
Из моды вышедший мундир:
Но и по этой службе трудной,
И тут, о мой наездник чудный,
Ты мой отец и командир.
Вот мой Пугач: при первом взгляде
Он виден — плут, казак прямой!
В передовом твоём отряде
Урядник был бы он лихой.

Dịch

Gửi anh, hỡi chàng thi sĩ!
Gửi anh, hỡi vị anh hùng!
Tôi không được cưỡi trên mình tuấn mã
Phóng theo anh trong lửa táp, đạn gầm
Tôi cầm cương con ngựa Thơ ngoan ngoãn
Mang bộ đồ cổ kính của Làng Thơ:
Nhưng hỡi anh, chàng kỹ sĩ diệu kỳ
Ngay trong cả công việc này khó nhọc
Đối với tôi anh vẫn là thầy học
Anh vẫn là một vị tướng chỉ huy
Giá phải là Pu-gat của tôi kia
Chỉ thoáng nhìn cũng rõ là tên bợm
Và Cozac tính ngang tàng ngay thẳng!
Trong đội quân tiền vệ của anh
Ắt đã là một viên đội kiên cường.

Мой первый друг, мой друг бесценный!
И я судьбу благословил,
Когда мой двор уединенный,
Печальным снегом занесенный,
Твой колокольчик огласил.
Молю святое провиденье:
Да голос мой душе твоей
Дарует то же утешенье,
Да озарит он заточенье
Лучом лицейских ясных дней!

Dịch

Ơi người bạn ngọc bạn vàng!
Cảm ơn số phận đưa chàng đến đây
Cô đơn sân tuyết phủ đầy
Nhạc xe đâu bỗng vàn bay khắp nhà
Nguyện cầu ở chồn trời xa
Thơ tôi mang đến chút quà mừng vui
Sẽ làm rạng chốn tù đày
Sáng tươi tình bạn những ngày học sinh.

Подруга дней моих суровых,
Голубка дряхлая моя!
Одна в глуши лесов сосновых
Давно, давно ты ждешь меня.
Ты под окном своей светлицы
Горюешь, будто на часах,
И медлят поминутно спицы
В твоих наморщенных руках.
Глядишь в забытые вороты
На черный отдаленный путь;
Тоска, предчувствия, заботы
Теснят твою всечасно грудь.
То чудится тебе. . . . . . .

Dịch

Bạn thân thiết trong những ngày cơ cực
Nguồn mến thương nâng bước đời con!
Rừng thông thăm thẳm cô đơn
Ngóng con ngày tháng mỏi mòn mẹ trông
Trong phòng khách bên song cửa sổ
Như người canh, thương nhớ mênh mang
Tay già lần mũi kim đan
Như đang đếm bước thời gian chậm buồn
Mẹ thẫn thờ nhìn đường xa thẳm
Lối cổng vào bỏ vắng từ lâu
Buồn thương, linh cảm, lo âu
Lại càng chất nặng thắt đau ngực già
Thốt nhiên mẹ tưởng sững sờ…

Trên đây chúng tôi đã chia sẻ đến quý độc giả những bài thơ Puskin đầy ấn tượng và vang danh nhất mọi thời đại. Ở bài viết trước chúng tôi đã nhận được những đánh giá tích cực từ bạn đọc, hy vọng bài viết này các bạn sẽ yêu thích. Mời các bạn đón xem phần 4 vào một ngày gần nhất nha!

Xem Thêm: Tuyển tập những bài thơ Puskin đi cùng năm tháng phần 2

Related posts

Bài thơ Nhớ quá bạn tôi ơi – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Bài thơ Bài thơ giữa mùa ngâu – Nhà thơ Mạc Phương

admin

199 câu nói hay về tình yêu ngọt ngào dành cho những cặp đôi đang yêu

admin

Leave a Comment