Thơ Hay

Tuyển tập thơ tình Trung Quốc hiện đại hay muôn thuở

Gửi tới bạn đọc yêu thơ, tuyển tập thơ tình Trung Quốc hiện đại hay nhất mọi thời đại. Những bài thơ tình Trung Hoa sống mãi với thời gian, càng đọc càng cảm thấy đó là những “tuyệt phẩm” thi ca. Những vần thơ ngôn tình Trung Quốc hay ngắn gọn, đó là những vần thơ ai oán của cuộc tình lầm lỡ, hay sự chia ly sầu biệt, sự thăng hoa hạnh phúc trong tình yêu… càng đọc càng cảm thấy yêu mến thể loại thơ này.

Nội Dung

Kim nhật hoa tiền ẩm
Cam tâm túy sổ bôi
Đản sầu hoa hữu ngữ :
Bất vị lão nhân khai

Dịch Nghĩa:

Hôm nay uống rượu bên hoa
Vui lòng say sưa mấy chén
Chỉ e hoa sẽ nói :
Không phải nở cho người già

Dịch Thơ:

Uống rượu ngắm hoa mẫu đơn

Hôm nay uống rượu ngắm hoa
Cạn đôi ba chén gọi là mua vui
Chỉ e hoa nói lên lời :
Em không phải nở cho người già nua

Bản dịch của Tương Như

Hôm nay uống rượu trước hoa
Đành say mấy chén gọi là mà thôi
Buồn thay hoa biết nói cười :
Có đâu muốn nở vì ai ông già !

Bản dịch của Trần Trọng San

Nguyên tác: Lưu Vũ Tích

Bất thị ái phong trần,
Tự bị tiền duyên ngộ.
Hoa lạc hoa khai tự hữu thì,
Tổng lại đông quân chủ.

Khứ dã chung tu khứ,
Trú dã như hà trú?
Nhược đắc sơn hoa sáp mãn đầu,
Mạc vấn nô quy xứ!

Dịch Nghĩa:

Bài Từ Theo Điệu “Bốc Toán Tử” (1)

Chẳng phải thích cuộc sống phong trần, (2)
Tựa như bị lỗi lầm tiền kiếp.
Hoa rơi, hoa nở tự có thời,
Đều do chúa xuân làm chủ. (3)

Bỏ đi, đã đành là nên bỏ đi,
Ở lại, biết ở lại như thế nào?
Giá mà được hái hoa núi cài đầy đầu, (4)
(Thì) chẳng cần phải hỏi tôi về đâu!

Dịch Thơ: (THEO NGUYÊN ĐIỆU)

Chẳng phải muốn phong trần,
Tựa bị lầm tiền kiếp.
Hoa nở hoa rơi tự có thì,
Bởi chúa xuân sắp xếp.

Bỏ, đành là nên bỏ,
Ở, biết làm sao ở?
Giá được hái hoa dắt mái đầu,
Dẫu về đâu cũng bỏ!

Bản dịch của Nguyễn Thị Bích Hải

Dịch Thơ: (THEO THỂ LỤC BÁT)

Phải đâu thích kiếp phong trần,
Tựa hồ túc trái tiền oan lỡ lầm.
Hoa rơi hoa nở âm thầm,
Toàn do một vị chúa xuân xếp bày.

Nên đi cho khỏi chốn này
Ở thì biết ở sao đây, hỡi trời?
Ước bông hoa núi hái cài,
Cần chi phải hỏi thân này về đâu?

Bản dịch của Nguyễn Thị Bích Hải

Bá hề khiết hề!
Bang chi kiệt hề!
Bá dĩ chấp thù,
Vị vương tiền khu.

Tự bá chi đông,
Thủ như phi bồng.
Khởi vô cao mộc,
Thùy chích vi dung.

Kỳ vũ, kỳ vũ,
Cảo cảo xuất nhật.
Nguyện ngôn tư bá,
Cam tâm thủ tật.

Yên đắc huyên thảo (1)
Ngôn thụ chi bội.
Nguyện ngôn tư bá,
Sử ngã tâm muội.

Dịch Nghĩa:

Chàng ơi, chàng thật là tài giỏi,
Chàng là người tài năng nổi bật trong nước.
Chàng cầm cây côn,
Vì vua mà xung phong ở hàng đầu.

Từ khi chàng đi sang Đông,
Đầu tóc em rối như cỏ bồng.
Há vì em không có phấn sáp chải gội,
(Nhưng vắng chàng) em trang điểm cho ai?

Mong mỏi trời mưa,
Mà mặt trời lộ ra sáng tỏ.
Em nguyện cứ tưởng nhớ đến chàng,
Mà cam lòng cho đầu đau nhức.

Làm sao có được cỏ quên sầu,
Trồng vào mái nhà phía Bắc.
Em nguyện cứ tưởng nhớ đến chàng,
Dù (nỗi nhớ) khiến tim em phải đau đớn.

Dịch Thơ:

Chàng người uy vũ anh hùng,
Tài năng trội nhất ở trong nước này.
Cây thù cầm chắc trong tay,
Tiên phong đột trận ra tài giúp vua.

Sang Đông từ độ chàng đi,
Đầu tóc thiếp rối khác chi cỏ bồng.
Phấn son nào phải thiếp không,
Vắng chàng điểm phấn trang hồng với ai?

Mỏi lòng trông giọt mưa sa,
Mặt trời đâu đã hiện ra rực hồng.
Lòng em chỉ nguyện nhớ chồng,
Đầu tuy có nhức nhưng lòng cũng cam.

Ước gì được cỏ quên lo,
Đem về chái bắc để cho em giồng.
Hãy xin để thiếp nhớ chồng,
Dẫu cho đau đớn trong lòng quản bao.

Bản dịch của Tạ Quang Phát – có thay đổi một số chữ

Triêu phát Quế Lan chử
Trú túc tang du hạ
Dữ quân đồng bạt bồ
Cánh nhật bất thành bả

Dịch Nghĩa:

Nhổ Cỏ Bồ (1)

Sáng ra đi từ bến Quế Lan,
Ngày nghỉ dưới bóng cây dâu cây du.
Cùng chàng nhổ cỏ bồ,
Suốt ngày chẳng đầy nắm.

Dịch Thơ:

Sáng đi từ bến Quế Lan,
Ngày thì ngơi nghỉ dưới làn bóng du.
Đôi ta cùng nhổ cỏ bồ,
Suốt ngày một nắm cũng chưa chịu đầy.

Ngã trú Trường Giang đầu,
Quân trú TRường Giang vĩ.
Nhật nhật tư quân bất kiến quân,
Cộng ẩm Trường Giang thủy.
Thử thủy kỷ thời hưu?
Thử hận hà thời dĩ?
Chỉ nguyện quân tâm tự ngã tâm,
Định bất phụ tương tư ý.

Dịch Nghĩa:

Bài Từ Theo Điệu “Bốc Toán Tử”

Em ở đầu Trường Giang, (1)
Chàng ở cuối Trường Giang.
Ngày ngày nhớ chàng chẳng thấy chàng
Cùng uống nước Trường Giang.

Dòng sông này bao giờ ngừng trôi?
Nỗi hận này bao giờ mới hết?
Chỉ mong lòng chàng như lòng em,
Nhất định không phụ nỗi niềm nhớ nhau.

Dịch Thơ:

Em ở đầu Trường Giang,
Chàng ở cuối Trường Giang.
Ngày ngày nhớ chàng chẳng thấy chàng,
Cùng uống nước Trường Giang.

Sông bao giờ ngừng trôi?
Hận bao giờ mới nguôi?
Chỉ mong lòng chàng như lòng thiếp,
Nhớ nhau chung thủy trọn đời.

Lực bạt sơn hề, khí cái thế,
Thời bất lợi hề, truy (1) bất thệ
Truy bất thệ hề khả nại hà,
Ngu (2) hề, Ngu hề nại nhược hà.

Dịch Nghĩa:

Sức nhổ núi hề, khí phách trùm đời,
Thời bất lợi hề, ngựa ô truy không chạy nữa.
Ngựa không chạy nữa hề, biết làm sao?
Ngu Cơ ơi, Ngu Cơ ơi, biết làm sao?

Dịch Thơ:

Sức nhổ núi, khí trùm đời,
Ngựa truy chùn lại bởi thời không may.
Ngựa chùn, biết tính sao đây?
Ngu Cơ ơi, tính sao đây hỡi nàng?

Dục biệt khiên lang y,
“Lang kim đáo hà xứ?
Bất hận quy lai trì,
Mạc hướng Lâm Cùng khứ!”

Dịch Nghĩa:

Cổ Biệt Ly

Sắp chia tay, níu áo chàng,
“Chàng giờ đến phương nào?
Không giận chàng về muộn,
Xin chàng chớ đến Lâm Cùng (1) !”

Dịch Thơ:

Sắp xa, em níu áo,
Hỏi: “Chàng đến nơi nao?
Chẳng giận chàng về muộn
Lâm Cùng xin chớ theo!”

Bản dịch của Nguyễn Thị Bích Hải

Sáp sáp thu phong sinh,
Sầu nhân oán ly biệt.
Hàm tình lưỡng tương hướng,
Dục ngữ khí tiên yết.
Bi lai khước nan thuyết.
Biệt hậu duy sở tư,
Thiên nhai cộng minh nguyệt.

Dịch Nghĩa:

Buồn Ly Biệt

Gió thu nổi gấp gấp
Người buồn oán hờn vì ly biệt.
Chan chứa tình khi đối diện nhau,
Muốn nói đã nghẹn lời.
Lòng cuộn ngàn muôn mối,
Buồn khổ mà khó nói thành lời.
Chia tay rồi chỉ còn nỗi nhớ,
Hai phương trời cùng chung một ánh trăng.

Dịch Thơ:

Gió thu nổi thê thiết,
Người buồn xót ly biệt.
Nhìn nhau tình chứa chan,
Muốn nói lời nghẹn nấc.
Lòng muôn mối tơ vò,
Làm sao nên lời được.
Xa nhau lòng nhớ nhung.
Chỉ chung vầng trăng khuyết.

Bản dịch của Nguyễn Thị Bích Hải

Những bài thơ tình Trung Quốc hiện đại vô cùng sâu sắc và ý nghĩa, từ trước đến nay đề tài về tình yêu vẫn là chủ đề “hot” nhất tạo nên những áng thơ ngôn tình Trung Quốc muôn thuở, những bài thơ là lời tự sự của một trái tim đang yêu, đã yêu, ly biệt trong tình yêu.

Related posts

Bài thơ Uống cạn tình sầu – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Bài thơ Thằng Bờm Có Cái Quạt Mo và bài học về giá trị vật chất

admin

Kể Từ Giờ (Du Phong) – Bài thơ lay động hàng triệu trái tim phụ nữ

admin

Leave a Comment