Bài thơ Dại khờ của Nguyễn Đình Huân gợi lên cho chúng ta những sự chua xót đau đớn khôn nguôi. Bởi cuộc sống này có rất nhiều điều mà chúng ta không hình dung nổi. Để rồi vì cái sĩ diện của mình mà cả nhà phải chịu khổ theo.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Đôi khi ta cảm thấy dại khờ
Giữa đời cứ như một tay mơ
Giang hồ hiểm ác sao lường hết
Mà xót thương cho kẻ sa cơ
Bao nhiêu tâm sự gửi vào thơ
Có người bảo ta giống gà mờ
Gặp ai cũng muốn yêu say đắm
Suốt nửa cuộc đời cứ ngẩn ngơ
Thích lang thang đây đó ở dơ
Quần áo te tua tóc bơ phờ
Không biết kiếm tiền nên chịu đói
Còn hay sĩ diện tớ giỏi cơ
Thương cho vợ con chẳng được nhờ
Thơ thẩn nên nghèo xác nghèo xơ
Giá như thơ mà đem bán được
Đổi một gói xôi được bữa no
Quay về Hà Tĩnh bán cu đơ
Thăm cụ Tiên Điền đại nhà thơ
Người viết truyện Kiều hay thuở trước
Hỏi xem đứa nào kẻ bán tơ
Trên đây là Bài thơ Dại khờ mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Có thể thấy được trong đó là những dại khờ của trong những năm tháng của cuộc đời. Để rồi có bao nhiêu tâm sự đành gửi hết vào bài thơ. Hy vọng bạn thích bài thơ này.