Thơ Hay

Khám phá 999 bài thơ nỗi nhớ vô hình hấp dẫn và đầy ấn tượng nhất

Những bài thơ nỗi nhớ vô hình đặc sắc sẽ được chúng tôi dành tặng các bạn trong bài viết sau đây. Nỗi nhớ là một cảm xúc trong tình yêu, dù trong bất cứ hoàn cảnh nào thì những nỗi nhớ ấy luôn da diết và làm siêu lòng người đọc mạnh mẽ. Phải chăng trong lòng luôn thường trực những câu hỏi anh ấy đang làm gì? Có nhớ tới mình hay không?. Thay vì phải tự ấp ủ những nỗi niềm ấy chi bằng các bạn hãy chia sẻ những cảm xúc đó cho mọi người qua những bài thơ hay về nỗi nhớ ngay bây giờ!

Những bài thơ nỗi nhớ vô hình đặc sắc và ý nghĩa sẽ khiến trái tim bạn trở nên bình yên hơn bao giờ hết. Dòng cảm xúc dạt dào khiến bạn cảm nhận được sự sẻ chia và đồng cảm trong chuyện tình duyên đôi lứa. Dù thế nào thì chúng tôi vẫn mong rằng bạn sẽ luôn vui vẻ và hạnh phúc. Hãy theo dõi những bài thơ hay về nỗi nhớ ngay nhé!

1. Đêm khuya ngắm ánh trăng vàng
Miên man gợi nhớ muôn ngàn mến thương
Ngày xưa ta học cùng trường
Mến nhau anh khắc chữ thương trong lòng.
Tháng ngày anh đợi, anh mong
Nhưng nào trông thấy bóng hồng năm xưa
Nhớ thương biết mấy cho vừa
Giờ đây anh nhớ chợt mưa trong lòng.
Hỡi người năm cũ nhớ không
Chiều nao anh đứng bờ sông đợi chờ?
Qua bao ngày tháng mộng mơ
Giờ đây anh lại thẫn thờ nhớ ai.

2. Em yêu anh sao cồn cào nỗi nhớ
Nhớ thật nhiều khắc khoải mỗi đêm thâu
Đã nhiều lần em thao thức thật lâu
Để lần tìm thật sâu trong nỗi nhớ
Có những đêm em cuộn mình trăn trở
Hoang hoải tìm hơi thở ấm nồng xưa
Tình yêu anh như cơn gió ban trưa
Thoảng qua rồi để mình em nỗi nhớ
Em và anh hai đứa ở hai bờ
Dòng sông nhớ sao mà dài rộng thế
Em giang tay nhưng sao ôm không xuể
Nỗi nhớ anh tràn trề đến chơi vơi.
Nếu biết yêu mà đau khổ người ơi
Thì em nguyện cả đời xin cô lẻ
Một mình em xin lặng lẽ đơn côi
Để khỏi u sầu, khỏi nhớ người ơi!

3. Nhớ em nhớ cả dáng hình
Nhớ lời hò hẹn ngày mình quen nhau
Trao nụ hôn kết duyên đầu
Ngọt ngào, luyến ái khắc sâu trong lòng…
Xa em anh nhớ, anh mong
Anh lưu dáng ngọc ở trong tim mình
Dịu dàng như ánh bình minh
Nồng nàn như sóng ru tình đam mê
Một chiều dạo bước triền đê
Cỏ may bám gấu đi về níu chân
Yêu em xa cũng hoá gần
Bởi em chứa cả mùa xuân ngọt ngào…
Em đẹp như ánh trăng sao
Vẹn tròn son sắc thanh tao, nồng nàn
Tình anh dịu vợi chứa chan,
Gửi hồn theo gió mây ngàn tới em!

4. Đêm yên tĩnh em thấy lòng trĩu nặng
Trong tim em sâu đậm bóng hình anh
Hạt sương rơi đọng trên tán lá xanh
Như đồng cảm cùng em niềm thương nhớ
Anh và em hai phương trời cách trở
Có duyên nợ nên gặp gỡ yêu thương
Nhớ tới anh thổn thức cả đêm trường
Trong tim em vấn vương tình xa thẳm
Anh biết không? Em nhớ anh nhiều lắm
Nhớ cồn cào, da diết ở trong tim
Chắc giờ này anh yêu đã ngủ yên
Hay thao thức đắm chìm trong nỗi nhớ…?
Em chỉ ước mình bên nhau muôn thuở
Dẫu biết rằng ta ở cách xa nhau
Những ngọt ngào mà ta đã gửi trao
Lưu giữ mãi không phai màu anh nhé?
Một mình em trong đêm khuya vắng vẻ
Nhớ tới anh em khe khẽ gọi tên
Bao kỷ niệm em khắc mãi trong tim
Anh phương xa, em tìm trong niềm nhớ!

5. Em nằm thao thức suốt năm canh
Dạ nhớ lời trao giấc mộng lành
Rả rích đêm tàn mưa não nuột
Nghe lòng nức nở nhớ thương anh !
Nhớ mãi anh ơi nét dịu hiền
Ân cần giọng nói, nụ cười duyên
Anh thường vuốt má em rồi nhủ
Đẹp quá em à…giống nữ tiên !
Bên mình phút ấy mặn nồng yêu
Vẫn biết rằng xa sẽ nhớ nhiều
Lã chã mưa hay dòng lệ chảy
Em chìm trong nỗi nhớ cô liêu.

6. Trăng đêm rơi xuống dạ cầu
Ngổn ngang nỗi nhớ lệ sầu tái tê
Anh đi, dạo đó chưa về
Bỏ trăng cùng với câu thề tội em ? !
Gió đưa sợi nhớ vào đêm
Sợi thương ở lại nỗi niềm chờ trông
Người ơi, cách mấy núi sông
Mịt mùng sóng nước mênh mông nỗi buồn !
Trăng treo hiu hắt héo hon
Còn em tím dạ mỏi mòn mong ai
Hoa đào thế chỗ nhành mai
Thương cho bờ giếng vẫn hoài đợi trông
Phải chăng xa mặt cách lòng
Phồn hoa đô hội người không muốn về ?
Có còn nhớ mảnh trăng quê
Mình em gối chiếc tứ bề hẩm hiu !./.

7. Thả hồn theo gió chơi vơi!
Ngả nghiêng nỗi nhớ biển trời mênh mông.
Nhớ em môi đỏ, má hồng
Bốn mùa Xuân, Hạ, Thu Đông… Nhớ hoài…
Nhớ em thân liễu trang đài
Du dương bản nhạc, thiên thai suối tình.
Nhớ em tóc xoã hương trinh
Nụ hôn say đắm chúng mình … mộng mơ!
Thả yêu gieo những vần thơ
Hoạ lên dòng chữ thẫn thờ… Yêu em.
Biển tình, sóng vỗ ngày đêm
Làn mây lả lướt bên thềm ghé chơi…
Nhớ từng hơi thở em ơi!
Tim anh thổn thức, chơi vơi lệ sầu
Giờ này em ở nơi đâu?
Cho anh nhung nhớ đêm thâu … tháng ngày!

8. Nhớ nhiều suốt những canh thâu
Mà không gặp được chỉ đau cõi lòng
Này người có nhớ ta không
Vì đâu cách trở hoài mong tháng ngày
Mãi yêu trong trái tim này
Bóng hình em đó tháng ngày cách xa
Con tim khắc khoải mãi mà
Ngày đêm mong nhớ thiết tha duyên nồng…
Đêm từng đêm giữa cô phòng
Nhớ em nơi ấy cho lòng quạnh hiu
Nhớ sao bóng dáng mĩ miều
Mà nghe mặn đắng cô liêu cõi hồn
Nhớ tình ta đẫm môi hôn
Ái ân hạnh phúc sắc son thuở nào
Tim yêu dâng thắm ngọt ngào
Sao giờ quạnh vắng bên rào giá băng…
Nơi nào người nhớ ta chăng…?
Nơi này ta nhớ…đêm trằn trọc đau.

9. Nắng đông buồn loang lổ bước ai qua
Con phố vắng nhạt nhoà vương tà áo
Để lặng lẽ một mình ta đi dạo
Cơn gió hờn vênh váo phút lạnh tê
Lòng nhớ ai ! hình bóng như vỗ về
Tim rạo rực quặn se bao niềm nhớ
Những giây phút , ngày đôi mình gặp gỡ
Bỗng trở về ! Nức nở cả hồn yêu
Em đâu rồi ! Ta quạnh quẽ trong chiều
Ươm giọt nắng đốt thêu tình hờ hững
Hong khô hết lạnh lùng xưa làm chứng
Khiến Đông buồn lãng đãng bước thầm qua
Dĩ vãng xưa còn đó hay nhạt nhoà ?

10. Đêm chập chùng từng nỗi nhớ vây quanh
Em thao thức mơ về anh phương đó
Mảnh tình riêng ngập tràn trong mưa gió
Cơn bão lòng mở ngõ buốt hồn đơn.
Hai phương trời ai đang nhớ nhiều hơn
Ai nuốt lệ tủi hờn nghe tim vỡ
Ai đang nghe nửa hồn đau nức nở
Ai thở dài làm rạn vỡ màn đêm?
Canh khuya buồn nhìn chiếc bóng buồn thêm
Cơn gió khẽ lay rèm nghe tâm sự
Trang thơ đời chữ duyên đan chữ nợ
Đêm sắp tàn sao còn đợi vầng trăng?
Đoạn đường trần thầm lặng mỗi bước chân
Chiều úa nắng bâng khuâng ngàn nuối tiếc
Dấu yêu ơi ngày xanh xa biền biệt
Giấc mơ tình không biết sẽ về đâu?

11. Mấy mùa qua em gieo hạt nhớ
Khu vườn tình sắc rộ ái ân
Tổ uyên ương ríu rít vườn xuân
Anh ngây ngất mỗi lần ghé lại.
Cửa hồn em ấm êm bến bãi
Thuyền anh neo ngây dại dưới trăng
Có thể nào hơn thế được không
Nợ duyên kết sinh bông tình nở.
Chồi non biếc xen vào hơi thở
Mọng căng tròn đóng mở hương yêu
Nhịp môi hôn như nước thủy triều
Cường xối xả trào dâng dập dội.
Em rắc hạt nuôi tim bổi hổi
Cho lòng anh sóng nổi, buồm căng
Em mãi là cánh võng ru êm
Nghe rạo rực cuồng điên…không cũ.
Từng hạt nhớ, hạt yêu quyến rũ
Quyện vòm say ươm ủ tháng ngày
Anh lồng em hình bóng vân mây
Lung linh sắc đong đầy hạnh phúc !

12. Bất chợt buồn nghe nỗi nhớ xa xôi
Thu hờ hững buông gió lùa kí ức
Còn nhớ hay quên?…nhìn nhau ngờ vực
Một tiếng thở dài thao thức nhói tâm can
Em lục tìm đi qua hết thời gian
Ngơ ngác lạc giữa nghìn trùng nỗi nhớ
Đâu vẫn vẹn nguyên…đâu thành dang dở?
Đã dặn lòng sao cứ trở mình đau…
Nếu đường đời bất chợt nhận ra nhau
Vội vã qua mau hay bồi hồi nán lại
Se sắt nhớ ta của thời vụng dại
Tự hỏi lòng sao yêu lại xa nhau…???

13. Đêm nằm mơ ngược gió
Chuyến tàu về tuổi thơ
Con sông quê dạo ấy
Nước thủy tinh vỗ bờ
Ruộng choàng khăn màu lúa
Thơm hương sữa đòng đòng
Khói hoàng hôn dát mỏng
Gọi đêm vào mênh mông
Trẻ ríu ran đuổi bắt
Đom đóm cài tóc thơm
Im lặng nghe tim đập
Áo quần mùi rạ rơm
Bát ngát đồi sim chín
Ngọt mọng ngày sau mưa
Môi son màu tím rịm
Khúc khích cùng gió đưa
Củ khoai lùi tươm mật
Đỏ má hồng lọ lem
Vẫn là phần nhiều nhất
Anh để dành cho em
Chao ôi là miền nhớ
Giờ đã xa thật xa
Bàng hoàng khi tỉnh giấc
Chợt ghét oan …tiếng gà !

Những bài thơ nhớ em sâu sắc sẽ khiến cho ai đọc được cũng sẽ thấu hiểu được những tình cảm da diết nhớ mong của bạn. Nỗi nhớ không diễn tả được thành lời những sẽ nhẹ nhàng hơn nếu bạn đắm mình vào những bài thơ hay về nỗi nhớ ngay sau đây. Hãy cùng nhau theo dõi nhé!

# Anh trở về hỏi xứ Huế: Em đâu?
Huế buồn thiu không nói chỉ lắc đầu
Khẽ cựa mình buông lãng đôi mưa hạ
Bước anh về gió rét nhẹ lùa qua
Huế giấu em góc phố nào kỹ quá
Chừ nhạt nhòa chẳng vướng chút hương quen
Giữa con phố rộn tiếng cười xa lạ
Có nỗi buồn phảng phất thoảng mùi men
Xưa em nói chỉ yêu màu hoa tím
Sao trả về hồn hoa trắng tang thương?
Huế vắng em lạnh lẽo những ngả đường
Anh cô lẻ bước đi buồn vô vọng
Rồi trong gió, trong mây và trong nắng
Nghe ngọt ngào một giọng nói đâu xa
Anh hỏi Huế có phải người em gái?
Huế gật đầu, những kỷ niệm phôi pha…

# Ngày ấy hạ buồn tiễn em đi
Ta đứng nhìn theo ngóng đợi gì?
Heo hút lưng trời mây lặng lẽ
Chiều buồn mưa đổ khóc biệt ly
Biết nói gì đây phút chia tay?
Nửa tình tha thiết nửa đổi thay
Một nửa hạ tàn trên hè phố
Vàng thu một nửa nỗi niềm này
Lá mãi xôn xao lời của lá
Sầu vẫn gợi sầu ta với ta
Khói thuốc giăng mờ đêm khuya lạnh
Lững thững trôi về nơi xứ xa
Đêm nay mưa rớt bạc trăng phai
Lòng sâu thăm thẳm phố chợt dài
Miên man đợt gió lùa vai áo
Có phải mưa buồn mưa nhớ ai?

# Phương ấy bây chừ rét phải không?
Nơi anh vẫn phủ màu nắng hồng
Xót xa xin gởi về thương nhớ
Mong em ấm lại tháng ngày đông
Sáng nghe đài báo nơi ấy gió
Giá rét phong sương ngập trắng trời
Đêm về song cửa lưa thưa tuyết
Vắng rồi, em có thấy chơi vơi?
Anh nhớ tháng ngày mình bên nhau
Ngồi nghe em kể chuyện mai sau
Đi qua mùa đông đầy sương giá
Bây giờ buốt lạnh một niềm đau
Chiều nay nắng rơi đầy trước ngõ
Nhờ gió gởi về nơi phương xa
Dẫu biết em đang bên ai đó
Quên rồi cái thuở cuộc tình ta…

# “Đêm nay lạnh tôi ngồi nghe em kể
Chuyện ngày xưa hai đứa để trong tim
Chuyện ngày nay ta còn mãi kiếm tìm
Trong áng thơ ngây ngô thời xưa cũ”
Mùa này rét giá băng từng hơi thở
Anh còn hoài trở giấc mộng tình say
Lối em về có đơn lạnh: tối nay?
Khi ngõ về tái tê vì gió trở
Anh khẽ hát bài tình ca dang dở
Nhớ về em nơi cuối tận trời xa
Chuyện hôm qua sao cứ hoài nức nở
Xin người đừng quên một dấu chân qua
“Tìm đâu đây kỷ niệm thời hoa tím?
Dấu trong lòng một thuở luyến thương nhau
Dư hương xưa đọng nơi hạt lệ sầu
Đêm nay vẫn tôi ngồi nghe em kể…”

# Em ơi nơi đây anh ở
Đêm nay trăng sáng một màu
Quầng trăng rộng vành sáng tỏ
Chẳng buồn như mắt anh sâu
Đường xưa bây chừ lẻ bước
Không em phố khác đi nhiều
Gót chân cợt đùa khói thuốc
Võ vàng phác nét cô liêu
Ơ kìa hàng cây bóng lá
Buồn gì buồn ngẩn buồn ngơ?
Em đi nhiều điều rất lạ:
“Anh chàng ngày ấy làm thơ!”
Không em, nàng trăng sáng quá
Chắc cười một mối tình say?
Bến đời ngược xuôi hối hả
Ai đưa em về đêm nay?!

# Trời nơi đây rất hiếm những lần mưa
Nên tháng sáu cũng hanh gầy vạt nắng
Đáy mắt ta còn chứa đầy lệ nặng
Nên nỗi buồn gọi mãi chẳng thành tên
Mai xa rồi nhưng em hãy cười lên
Dẫu biệt ly nghĩa là xa nhau mãi
Tình yêu ấy không bao giờ trở lại
Buổi ban đầu rồi cũng sẽ tàn phai
Ta sẽ quên trên những chặng đường dài
Tình xa ngái xóa nhòa hoài niệm cũ
Ta gác tạm những niềm riêng ấp ủ
Cho dòng thơ còn dang dở bên thềm
Em quên rồi hay vẫn cố tìm quên?
Cái nắm tay, nụ hôn đầu nồng cháy
Trời tháng sáu và mùa trăng mười bảy
Của một thời tháng sáu vẫn còn mưa…

# Có loài mưa mang tên người em gái
Đã mấy mùa rơi mãi chẳng hề thôi
Gió lặng rồi mà mây vẫn cứ trôi
Loài mưa ấy buồn tháng năm nức nở
Đôi khi nhớ những buổi đầu gặp gỡ
Nước mắt rơi trong nuối tiếc âm thầm
Và đôi khi giữa hai đầu nỗi nhớ
Khóc chia lìa ướt đẫm tự trong tâm
Mưa tháng năm như rất đỗi nhẹ nhàng
Mà phố ướt trong tâm hồn lầy lội
Chút yêu thương nấp sau làn gió thổi
Có loài mưa than thở tận chân trời
Mưa chiều nay luyến nhớ thuở ban xa
Gợi năm tháng cô đơn đời vồn vã
Hạt mưa rơi ướt áo người xa lạ
Dìu ta đi những bước chẳng yên bình…

Những bài thơ nỗi nhớ vô hình đầy xót xa da diết đánh thức tâm hồn người đọc sâu sắc nhất đã được chúng tôi chia sẻ trong bài viết này. Nỗi nhớ là một cảm xúc tự nhiên của bất cứ cặp đôi nào. Nếu bạn đang mong nhớ người ấy thì đừng ngần ngại hãy chia sẻ để cả hai cùng hiểu hơn về nhau nhé! Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi!

Related posts

Yêu Nhau Cởi Áo Cho Nhau – Bài Thơ Thắm Đượm Tình Yêu Đôi Lứa

admin

Bài thơ Lẻ Bạn – Nhà thơ Dương Hoàng

admin

Những bài thơ tán gái hài bựa độc đáo nhất hiện nay

admin

Leave a Comment