Thơ Hay

Bài thơ Đưa em về quê mẹ – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

Bài thơ Đưa em về quê mẹ

Bài thơ Đưa em về quê mẹ là sự mong mỏi và cũng chính là những nhung nhớ về dấu yêu một thời. Đó là bức tranh có bướm bay đầu ngõ với hàng râm bụt đỏ. Nhưng rồi bây giờ khi quay trở lại mọi thứ đã không còn như xưa. Duy chỉ có hình bóng của mẹ là vẫn mãi nhung nhớ hình dáng con thơ.

Bài thơ Đưa em về quê mẹ

Thơ: Nguyễn Đình Huân

Anh đưa em về thăm mẹ chiều nay
Chẳng còn đâu bướm bay đầy trước ngõ
Cũng không còn hàng rào dâm bụt đỏ
Ở quê mình đã chặt bỏ từ lâu

Mái tranh nghèo ngày xưa cũng còn đâu
Nay được thay bằng nhà lầu mái ngói
Hàng rào bê tông quét sơn như mới
Chỉ có mẹ già vẫn đợi như xưa

Hàng cau bên thềm trong gió đung đưa
Trên cây khế chim vui đùa ríu rít
Kế bên hiên nhà vẫn còn cây mít
Cây bưởi già trồng ở tít vườn sau

Hoa vẫn thơm chẳng ai hái gội đầu
Ta đến thăm nơi chăn trâu ngày trước
Con đò cũ cắm sào nơi bến nước
Con đê này có thân thuộc không em

Tuổi thơ đây sao vừa lạ vừa quen
Anh kể em nghe hằng đêm có nhớ
Thơ anh viết có tình em trong đó
Cô gái Sài Gòn bé nhỏ yêu ơi

Bài thơ Đưa em về quê mẹ gợi lại trong lòng con người ta một bức tranh vô cùng yên bình. Đó chính là nơi có các kỷ niệm dấu ấn của tuổi thơ. Có hình bóng của mẹ già đêm ngày chờ mong con trở về.

Related posts

Ai mua trăng tôi bán trăng cho (Hàn Mặc Tử) – Lời rao đầy nghẹn ngào

admin

Bài thơ Yêu và mơ – Nhà thơ Dương Tuấn

admin

Bài thơ Người Sài Gòn trong mưa – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Leave a Comment