Bài thơ Làm dâu quê anh của Nguyễn Dình Huân chính là nỗi lòng của những người dâu nơi quê nhà. Đó là khi mình yêu nhau bằng cả con tim này để rồi cùng nhau vượt qua bao nhiêu sóng gió. Dẫu có bao nhiêu thiếu thốn nhưng an nhàn cũng là một kiểu hạnh phúc em nhỉ?
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Làm dâu quê anh qua bao năm tháng
Tóc đã phai màu mắt rạn chân chim
Mình yêu nhau bằng tất cả con tim
Cùng vượt qua những nổi chìm sóng gió
Em lá ngọc cành vàng nơi thành phố
Quen sống an nhàn má đỏ môi son
Nhớ lần đầu về sống ở nông thôn
Đốt đèn dầu bóng chập chờn theo gió
Con đom đóm bay lập loè xanh đỏ
Ngồi góc giường em sợ nép vào anh
Khi ra ngoài đồng bát ngát màu xanh
Bước chân xuống đò chòng chành muốn té
Em luôn miệng cứ hỏi anh hỏi mẹ
Nấu cơm như vầy khói thế mắt cay
Đun bằng rạ cứ cời bếp luôn tay
Mấy lần thôi đến sau này quen hết
Dọn cơm lên em cười vui như tết
Mẹ khen rằng em giống hệt người quê
Mỗi lần rảnh rang em lại đòi về
Cùng anh ra nơi con đê ngày trước
Nắm tay nhau ta nhìn theo dòng nước
Cám ơn đời cho em được yêu anh
Trên đây là Bài thơ Làm dâu quê anh mà chúng tôi muốn chia sẻ với bạn. Thông qua bài thơ này bạn có thể hiểu được nỗi lòng của những người chồng khi lấy vợ về quê. Dẫu có nhiều khó khăn nhưng cuối cuộc đời này anh vẫn thầm cảm ơn em vì cho anh được yêu em.