Bài thơ Chỉ thấy phượng rơi là một sáng tác hay của Nguyễn Đình Huân làm con người ta nhớ lại những ngày tháng cú. Đó là khi quay trở lại thăm trường cũ với những nhung nhớ khôn nguôi. Ngày xưa anh là một chàng trai và giờ tóc cũng đã nhạt phai nhưng giờ cũng chỉ là ve sầu khóc than mà thôi.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Về thăm trường cũ chiều nay
Hoa phượng đỏ thắm rơi đầy trên sân
Ngập ngừng đếm những bước chân
Chỉ mong ta được một lần gặp ai
Ngày xưa là một chàng trai
Bây giờ tóc đã nhạt phai nhuốm màu
Người xưa giờ ở nơi đâu
Tìm hoài chỉ thấy ve sầu khóc than
Nhạt nhòa dấu ấn thời gian
Bao mùa phượng nở phượng tàn cách xa
Sao mình vẫn nhớ người ta
Sân trường ngày ấy một tà áo bay
Một thời tay nắm trong tay
Tình ta trong trắng đắm say mơ màng
Bên nhau chiều tím hạ sang
Thơ tình giấu dưới hộc bàn trao nhau
Cuộc đời là chốn bể dâu
Chia tay em bước qua cầu sang sông
Tiếng ve nức nở trong lòng
Sân trường chỉ thấy phượng hồng rơi rơi..
Đọc Bài thơ Chỉ thấy phượng rơi càng làm con người ta xót xa về những dấu yêu một thời. Đó là ngày tháng vô cùng ngọt ngào và hạnh phúc. Để rồi khi em quay đi qua cầu sang sông cũng chỉ còn lại mình tôi với nỗi bơ vơ nhìn cánh phượng rơi.