Bài thơ Chờ như là tâm trạng của người ở lại với bao nhiêu nhớ nhung. Đó là khi anh ra đi cách trở sơn khê để lại em nơi đây tái tê cõi lòng này. Và rồi anh đi bỏ cả bao nhiêu nhớ mong và cũng quên cả con sông năm nào.
Thơ: Dương Tuấn
Nghe lòng nặng trĩu cơn mưa
Ngóng ai mòn mỏi mà chưa thấy về
Anh đi cách biệt sơn khê
Em giờ đông đến tái tê cõi lòng.
Anh đi bỏ lại nhớ mong
Anh đi quên cả dòng sông hẹn hò
Sang sông lữ khách quên đò
Bỏ luôn cô lái hẹn hò thuỷ chung .
Với Bài Chờ ta có thể phần nào cảm nhận được những suy tư tình cảm của con người ta khi mãi nhớ nhung về những năm tháng cũ. Đó là khi anh ra đi và quên cả con sông hẹn hò. Quên cả người lái đò thủy chung năm nào.