Chia sẻ với độc giả yêu thơ, một bài thơ hay của nhà thơ Dương Hoàng, bài thơ Chuyện Một Con Đò 7. Với bài thơ này, hình ảnh con đò bến sông không còn phải cắm ào neo lại, vì chẳng còn ai để mong chờ, để thực hiện lời hứa.
Nơi bến khác đò cắm sào neo lại
Vì còn ai để mình phải mong chờ
Đã hết rồi không trọn vẹn giấc mơ
Nơi xứ lạ không bao giờ về nữa
Rồi tự hỏi đã quên chưa lời hứa
Hay vẫn còn chất chứa một niềm riêng
Hay cố quên để xua nỗi ưu phiền
Cho qua hết chuyện đảo điên…điên đảo
Cứ im lặng để quên miền sầu não
Quên muộn phiền mộng ảo những ngày xanh
Sẽ quên nhanh vì đã vỡ tan tành
Ngày tháng cũ cùng đành buông theo gió
Tình yêu đó tựa nhành cây ngọn cỏ
Lối đi xưa mờ tỏ với ảo huyền
Thôi cứ chờ mong đợi một nhân duyên
Để từ đó con thuyền không buồn nữa.
Dương Hoàng
Con thuyền bây giờ không còn cảm thấy buồn nữa, bởi nhân duyên với tình cũ đã không còn đành để buông theo gió, theo ngọn cỏ nhanh cây.