Bài thơ Có một người viết dành riêng cho một người mà ta mãi nhung nhớ. Bởi đó cũng chính là khi con người ta nhớ về năm tháng xưa với đôi nhẫn cỏ trao nhau. Đó là một mối tình vô cùng ngọt ngào và tưởng là đã chìm sâu tuy nhiên nó vẫn luôn ở đó. Trong tim vẫn mãi nhớ nhung hình ảnh năm ấy.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Có một người ta chẳng muốn nhớ đâu
Mà sao mãi ở trong đầu lẩn quẩn
Có những lúc một mình ta ngơ ngẩn
Lang thang tìm về thời cỏ nhẫn trao nhau
Có một mối tình tưởng đã chìm sâu
Qua thời gian chốn bể dâu vùi lấp
Nhưng không đâu giữa dòng đời tấp nập
Một bóng hình vẫn ôm ấp trong tim
Có một người bay đi tựa cánh chim
Lâu lắm rồi đã im lìm xa ngái
Người ra đi bỏ ta thì con gái
Mà sao mình cứ khờ dại nhớ thương
Có một người khi ta muốn chung đường
Thì người ấy chẳng vấn vương nhung nhớ
Cho tình ta mãi nửa đời dang dở
Tự dối lòng mình có nợ không duyên
Có một người trái tim chẳng ngủ yên
Là ta đó như con thuyền nhớ bến
Mặc cho người ấy quên lời ước hẹn
Ta vẫn một mình cạn chén đắng cay
Trên đây là Bài thơ Có một người mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Dẫu năm tháng đã qua bao lâu đi chăng nữa thì đó vẫn mãi là những dấu yêu ở trong trái tim của mỗi người. Nó tưởng chừng như đã quên đi nhưng thực chất không phải như thế.