Bài thơ Đồ Sơn ngày trở lại gợi lại cho chúng ta những năm tháng xưa cũ. Đó là khi trở về và vẫn thấy biển dập dờn, xa xa con tàu đang giỡn sóng. Để rồi bờ cát vàng soi bóng hoàng hôn. Những âm thanh thân quen ấy cứ mãi vang vọng trong lòng của mỗi con người ta.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Lâu lắm rồi mới trở lại Đồ Sơn
Cảnh vẫn như xưa biển dập dờn
Xa xa con tàu đang giỡn sóng
Bờ cát vàng soi bóng hoàng hôn
Đồ Sơn quả nhiên xứng tiếng đồn
Núi cao xanh thắm biển xanh hơn
Chiều chiều rì rầm nghe sóng vỗ
Âm thanh reo cứ ngỡ tiếng đờn
Anh về đây thăm biển Đồ Sơn
Nghe sóng xô thanh thản tâm hồn
Chợt nhớ về người xưa chuyện cũ
Xao xuyến lòng bỗng thấy cô đơn
Có khi nào em quay lại Đồ Sơn
Đi trên bờ cát dọc lối mòn
Nhớ về kỷ niệm ngày xưa ấy
Nhớ mối tình đầu nhớ nụ hôn
Chiều nay anh về với Đồ Sơn
Vắng em hình như biển buồn hơn
Sóng vỗ trong lòng như muốn nói
Tình mình bây giờ vẫn sắt son
Trên đây là Bài thơ Đồ Sơn ngày trở lại mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Khi trở về khung cảnh xưa vẫn thế, vẫn sóng biển dập dềnh. Và rồi khi trở về anh lại càng nhớ thêm những dấu ấn năm tháng xưa. Đó là khi anh nhớ về mối tình đầu một thời vụng dại.