Thơ Hay

Bài thơ Hoa mộc miên đã rụng – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

Bài thơ Hoa mộc miên đã rụng

Bài thơ Hoa mộc miên đã rụng gợi lại tháng ba chiều xuân ảm đạm. Đó cũng chính là khi mùa hoa gạo rơi đầy và em chia tay người yêu cũ. Để rồi em chia xa nỗi buồn cháy đỏ và chiều xuân đó buồn cháy đỏ mộc miên. Mối tình đầu dang dở đã làm con người ta xót xa tận đáy lòng.

Bài thơ Hoa mộc miên đã rụng

Thơ: Nguyễn Đình Huân

Tháng ba về một chiều xuân ảm đạm.
Trời sụt sùi vầng mây xám nhẹ bay.
Đỏ bến sông quê hoa gạo rơi đầy.
Theo người ta em chia tay xóm nhỏ.

Em sang ngang mình xa nhau từ đó.
Chiều xuân buồn vẫn cháy đỏ mộc miên.
Xa quê hương em cất bước xuống thuyền.
Bỏ lại bến sông tình duyên dang dở.

Chiều tháng ba anh nhặt hoa trên cỏ.
Thả xuôi dòng về nơi đó bên em.
Một mình anh thức trắng với đêm đen.
Ngồi đốt thuốc bên ánh đèn hiu hắt.

Bao năm qua tưởng lửa tình đã tắt.
Anh về đây thấy ai nhặt hoa rơi.
Hoa mộc miên khơi ký ức một thời.
Em và anh đắm say nơi bến nước.

Con đò già vẫn tháng ngày xuôi ngược.
Đợi em về để đưa rước qua sông.
Mùa xuân này hoa gạo vẫn rực bông.
Sắp rụng hết nhưng ai không về bến.

Trên đây là Bài thơ Hoa mộc miên đã rụng mà chúng tôi chia sẻ và giới thiệu với bạn. Thông qua bài thơ này bạn có thể cảm nhận được không khí mùa xuân năm nào. Để rồi hình ảnh cô gái ngày xưa ấy vẫn mãi nhung nhớ tận đáy lòng.

Related posts

Bài thơ Nẻo Ngược Cuộc Đời – Nhà thơ Phú Sĩ

admin

Bài thơ Về với Hải Phòng – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Bài thơ Chúc mừng mẹ nhân ngày 20/11 – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Leave a Comment