Thơ Hay

Bài thơ Mùa bằng lăng – Nhà thơ Mạc Phương

Bài thơ Mùa bằng lăng

Bài thơ Mùa bằng lăng là một sáng tác gợi lên khung cảnh năm ấy. Đó là nơi mà ta đã trao nhau lời yêu với cánh bằng lăng hái tặng em. Anh có biết hay chăng bằng lăng vẫn mãi giữ lời thề nhưng rồi dẫu yêu ơi trái tim này lại nức nở. Bởi em lại nhớ anh nữa rồi.

Bài thơ Mùa bằng lăng

Thơ: Mạc Phương

Chiều thứ bảy một mình em xuống phố.
Hàng bằng lăng nở rộ cuối trời chiều.
Người nơi ấy sao chẳng nhớ mùa yêu.
Cành bằng lăng hái tặng em ngày ấy.

Anh có biết…yêu anh nhiều lắm đấy.
Hoa bằng lăng vẫn giữ trọn lời thề.
Cánh mỏng manh…dạ héo hắt não nề.
Em đã đợi qua bao mùa hoa nở.

Dấu yêu ơi…trái tim luôn nức nở.
Chẳng lúc nào em thôi nhớ về anh.
Chiều thứ bảy trong sắc biếc mây xanh.
Em cô lẻ một mình đang dạo phố.

Hoa ngậm ngùi cho kiếp đời giông tố.
Trái tim yêu nát nhàu cơn mưa đổ.
Tách cà phê nơi góc quán đã khô.
Đắng lòng em…ôm nỗi nhớ chơi vơi

Ánh hoàng hôn le lói cuối chân trời.
Gom nỗi sầu trao em trong chiều vắng.
Hoa tím rơi…rớt bên thềm giọt nắng.
Phố oằn mình khắc khoải nỗi đơn côi.

Người xa ơi…Tim mặn chát bờ môi.
Bắt đền anh gửi nụ hôn trong gió.
Cửa trái tim em vẫn luôn để ngỏ.
Phố u buồn vẫn chờ đợi tình anh ?

Trên đây là bài thơ về hoa bằng lăng mà chúng tôi giới thiệu với bạn. Thông qua đó bạn có thể phần nào cảm nhận được tình yêu và cũng chính là sự mong nhớ ở trong tình yêu này. Đó là khi ta mãi nhớ nhung về hình ảnh năm nào đã vội xa.

Related posts

Trở Về Với Mẹ Ta Thôi (Đồng Đức Bốn) – Bài thơ cảm động nhất

admin

Bài thơ Quà tặng vợ 8-3 – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Bài thơ Em Hãy Quyên – Nhà thơ Dương Hoàng

admin

Leave a Comment