Bài thơ Mùa thu sắp tàn của Nguyễn Đình Huân gợi lại cho chúng ta nhiều suy tư, trăn trở. đó là khi heo may buồn nên nỗi nhớ cũng đi hoang. Để rồi thu về làm anh thêm phần xót xa. Sao hẹn ước khi xưa mà em mãi không trở lại?
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Thu sắp tàn cho lòng anh trăn trở
Heo may buồn nên nỗi nhớ đi hoang
Chiều cuối thu lặng lẽ ngắm lá vàng
Nghe gió lạnh mùa đông sang rồi đó
Anh tới đây khi đông về trở gió
Bước chân trần đi trên cỏ ven đê
Hoa cải vàng sao trong dạ tái tê
Xưa đã hẹn ai không về chốn cũ
Chiều mùa đông đầy trời mây xám phủ
Hàng phi lao đứng ủ rũ ngóng trông
Con đò già bên bến vẫn nằm không
Em lỡ hẹn cho dòng sông hiu hắt
Có phải chăng bởi cách lòng xa mặt
Hay lửa tình mình đã tắt tàn tro
Vì sông sâu ta cách trở đôi bờ
Muốn qua thăm mà con đò lỡ chuyến
Ở nơi đây có một người lưu luyến
Mỗi khi đông về xao xuyến nhớ mong
Sóng trên sông hay sóng vỗ trong lòng
Bỗng dưng thấy một mùa đông giá buốt
Trên đây là Bài thơ Mùa thu sắp tàn mà chúng tôi muốn giới thiệu với bạn. Thông qua bài thơ này bạn có thể cảm nhận được những xao xuyến suy tư một thời. Đó là khi con người ta nghĩ về người mình từng yêu thương với những nhớ mong trong lòng.