Thơ Hay

Bài thơ Ta chẳng là ta – Nhà thơ Dương Tuấn

Bài thơ Ta chẳng là ta

Bài thơ Ta chẳng là ta chính là một sáng tác viết về những mộng mơ của người thi sĩ. Đó là khi ta mong mình là một lão bà ăn xin để thế giới này nhỏ chút thương tình. Là khi ta mong một ngày nào đó tình yêu sẽ gõ cửa mang ta với bao nhớ nhung.

Bài thơ Ta chẳng là ta

Thơ: Dương Tuấn

Hồn ta phiêu bạt tận đâu đâu
Từ khi nghiên bút đặt trên đầu
Biết mơ rồi mộng làm thi sĩ
Ta chẳng là ta được nữa đâu.

Ta là một bà lão ăn xin
Mong thế gian thương nhỏ chút tình
Là cậu bé mù luôn mơ mộng
Một lần nhìn thấy ánh bình minh.

Ta hóa mình thành lữ khách xa
Ngày đêm mong trở lại quê nhà
Là người mẹ hiền rưng rưng lệ
Ngậm ngùi đưa tiễn lúc con xa.

Ta là người thiếu phụ trông chồng
Ôm con nức nở giữa trời đông
Là khách giang hồ si mê lạ
Trong tim tơ tưởng một bóng hồng.

Ta vừa là gió, lại là mây
Là hương, là sắc, là cỏ cây
Là trăng, là nước, là tinh tú
Là ong, là bướm đắm men say.

Vui buồn đặt bút viết vài câu
Thế giới quanh ta vạn sắc màu
Từ khi biết mộng làm thi sĩ
Ta chẳng là ta được nữa đâu.

Đọc Bài thơ Ta chẳng là ta ta mới phần nào hiểu hết được những mộng mơ của cuộc đời này. Đó là khi ta mong mình được làm thi sĩ với bao nhiêu cung bậc cảm xúc. Để rồi chợt nhận ra từ khi đó ta cũng chẳng là ta nữa đâu.

Related posts

Bài thơ Đêm Cuối Thu – Nhà thơ Hồng Giang

admin

Bài thơ Vần Thơ Tình – Nhà thơ Hồng Giang

admin

Trăng trối (Tố Hữu) – Tâm tư của người chiến sĩ trong cảnh tù đày

admin

Leave a Comment