Bài thơ Về nơi phiêu linh là một sáng tác hay của Nguyễn Đình Huân làm con người ta nhớ lại những dấu yêu năm nào. Xin gửi vào trong gió bao nhiêu heo may. Trong khung cảnh ấy anh nhớ lại hình ảnh về cô gái năm nào mà anh yêu thương.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Quay về nơi phiêu linh
Tìm cuộc tình ngày đó
Xưa gửi vào trong gió
Một chiều thu heo may
Nhớ mái tóc em bay
Bờ vai gầy run nhẹ
Anh tới bên lặng lẽ
Hôn khẽ bờ môi mềm
Một chiều thu dịu êm
Sông êm đềm sóng vỗ
Bỏ thuyền nơi bến đỗ
Em theo người sang sông
Thương dã tràng hoài công
Xây lâu đài trên cát
Sóng xô là tan nát
Một mối tình mộng mơ
Anh về đây bơ vơ
Đứng bên bờ sông vắng
Chiều nhạt nhoà bóng nắng
Bỗng thấy đắng bờ môi
Nhìn con nước nhẹ trôi
Lòng bồi hồi thương nhớ
Trên đây là Bài thơ Về nơi phiêu linh mà chúng tôi muốn chia sẻ với bạn. Thông qua đó bạn có thể cảm nhận được sựu cô đơn, nỗi nhớ bơ vơ như chiều nhạt nhòa bóng nắng. Để rồi khi con nước lững lờ trôi làm lòng người không khỏi những bối rối xót xa.